Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 475: Cùng nhau cùng nhau lại cùng nhau





Lý Lộ Từ chưa hề nghĩ rằng có một ngày mình sẽ được một người đàn ông bắt chuyện, hắn không có tâm trạng để nói chuyện vô nghĩa, lấy một chai bia từ trong tay của bồi bàn, nhẹ nhàng vặn một cái, liền vặn gãy cả cái cổ chai bia bắn ra, quẳng vào trong thùng rác, cũng chẳng thèm nhìn anh ta một cái.
Người đàn ông giật mình, lùi về phía sau, né đi ra xa, nhìn thấy một người con gái xinh đẹp tuyệt trần với vầng sáng xung quanh, làn da trong suốt sáng bóng, như đang nhảy múa trong làn gió biển, người con gái với khí chất u buồn khiến cho người ta đau lòng, ngẩng đầu không kiềm chế được, khiến cho người ta không kìm được suy đoán, ai đã làm tổn thương trái tim cô, khiến cho người con gái xinh đẹp như thế này suy sụp tinh thần, nếu như không phải đau lòng tới như vậy, sao cô có thể không để ý tới hình tượng của mình như vậy?
Vẫn còn nhiều đàn ông thương hoa tiếc ngọc mà, nhưng khi người con gái này cầm nửa chai bia trong tay thì cũng không ít đàn ông không dám lại gần.
Uống hết bia, muộn phiền trong lòng Lý Lộ Từ cũng vơi đi chút ít, thật sự Lý Lộ Từ không muốn ai tới gần, nhất là buổi tối, đám đàn ông chuẩn bị đầy đủ, tinh lực tràn đầy xuất động đi săn. Bên cạnh Lý Lộ Từ mặc dù có An Tri Thủy, cũng không chắn được là bao nhiêu, tuy rằng An Tri Thủy tỏa sáng hơn, nhưng mà những người biết An Tri Thủy là con gái của An Đông Dương cũng không ít, những người tùy tiện tới bắt chuyện với An Tri Thủy cũng không nhiều, so với cách ngắm nhìn từ xa của Lý Lộ Từ thì càng dễ thành công hơn.
Lý Lộ Từ chỉ là không nghĩ tới mình bây giờ đang là con gái, nhưng nội tâm của hắn cũng chẳng đủ mạnh mẽ đến mức trở thành con mồi của đàn ông mà còn có thể thoải mái tự nhiên đối phó, tùy tiện đi hai bước, Lý Lộ Từ lấy cớ An Nam Tú đói bụng, muốn trở về cabin ăn cơm.
Để nhà hàng mang đồ ăn đêm tới, ba người ở trong phòng ăn hết sạch mọi thứ, An Tri Thủy nhận thấy chị Lý Thanh Chiếu dù thế nào cũng không chịu lộ diện, cũng không có tâm trạng đi chơi, lại không thể đề nghị đi xem ca kịch.
- Tôi ra ngoài một lát.
An Nam Tú bỏ khăn ăn xuống, nhìn ra bên ngoài cửa sổ tối đen, ánh đèn sa mạch Phil số chiếu sáng khu vực xung quanh, mơ hồ hiện ra bóng dáng tàu sân bay của nước láng giềng, giống như con quái vật khủng lồ trên mặt biển.
Nhìn thấy An Nam Tú dắt con cua ra ngoài, Lý Lộ Từ chẳng có chút hình tượng nằm ngửa trên sofa vuốt bụng, nhìn thấy An Tri Thủy ngồi xuống một cách thẳng thắn mới nhớ ra bây giờ mình đang là chị Lý Thanh Chiếu, cũng kiềm chế một chút, nhưng vẫn không kìm được ợ lên một tiếng.
- Lý Lộ Từ cũng thường xuyên như vậy.

An Tri Thủy cũng không ngại sự tùy ý của Lý Thanh Chiếu, ngược lại cô cảm thấy rất gần gũi, khiến cô nhớ lại bộ dạng ăn cơm xong của Lý Lộ Từ , mới xa Lý Lộ Từ chưa tới nửa ngày, An Tri Thủy đã nhớ nhung Lý Lộ Từ , muốn gọi điện cho hắn, tiếc là điện thoại của hắn để ở đây, cũng không gọi điện thoại về, không biết hắn có tìm được mẹ không.
-Cô là bạn gái của Lý Lộ Từ à?
Lý Lộ Từ đột nhiên rất muốn biết An Tri Thủy nghĩ thế nào về mình, hỏi dò.
Lớp phấn hồng nhẹ nhàng phủ lên trên khuôn mặt An Tri Thủy, An Tri Thủy không ngờ được người ta có thể lập tức có thể nhìn ra, cũng không biết là phủ nhận hay thừa nhận.
Muốn phủ nhận, nhưng cô ấy là chị của Lý Lộ Từ , mình sao có thể nói dối cô ấy? Sau này biết mình thật ra là bạn gái Lý Lộ Từ, chắc chắn sẽ cảm thấy An Tri Thủy không thành thực.
Nếu thừa nhận, nhưng mà cô ấy là chị của Lý Lộ Từ, sao có thể dày mặt như thế?
- Lý Lộ Từ đều nói hết với chị rồi.
Lý Lộ Từ cười hì hì nói.
- Hả, anh ấy sao có thể nói mọi nơi như thế chứ?
An Tri Thủy ngượng ngùng ôm mặt, tim đập mạnh, hóa ra đã có người biết mình là bạn gái Lý Lộ Từ, An Tri Thủy vừa thẹn thùng vừa lo lắng, bỗng nhiên cảm thấy mình sau này nên công khai thân phận mình một chút, sau này người khác giới thiệu mình, sẽ không nói:
- Đây là bạn gái của Lý Lộ Từ à?
-Nó có thể tìm được một người bạn gái như cô thì thật may mắn, tiếc là cả thế giới này không biết niềm hạnh phúc của nó. Có cô là bạn gái thật là điều không dễ dàng, quả là phí lão đại kính.
Lý Lộ Từ xúc động tự đáy lòng, thời gian theo đuổi quả thực rất hạnh phúc, chỉ là so với những cô gái bình thường khác, thật khó để có thể hiểu rõ về An Tri Thủy.
- Em... Em không phải cố ý làm khó anh ấy… em…
An Tri Thủy sợ người khác nghĩ mình là người khó gần, vội vàng giải thích, nhưng mà cô ấy cũng không thể nói ra rằng kì thật mình rất đáng để theo đuổi.
- Tôi rất hiểu tình cảm mà Lý Lộ Từ dành cho cô, cô bắt đầu thích Lý Lộ Từ từ khi nào?
Lý Lộ Từ nắm tay An Tri Thủy, không để cô tiếp tục giả vờ là con đà điểu nữa, nếu không An Tri Thủy sẽ làm bộ như không nghe thấy, cũng sẽ không nói.
- Em không biết.
An Tri Thủy ngẩng đầu lên, hai má đỏ bừng.

- Dường như Lý Lộ Từ lần đầu nhìn thấy cô đã rất có cảm tình, bởi vì trước kia nó chưa từng gặp người con gái nào như vậy, luôn cảm thấy rằng những cô gái đã gặp trước kia, người có thành tích tốt thì lại không xinh đẹp, người xinh đẹp thì khí chất lại không tốt, người có khí chất tốt lại ngạo mạn, cũng không phải là ngạo mạn, nói không chừng thật ra lại là dối trá. Những cô gái này đều không thể sánh với cô, khí chất, dung mạo, nhân phẩm của cô đều vô cùng xuất chúng, cô gái như vậy sao cậu ta không thích được chứ?
Tất nhiên lần đầu gặp An Tri Thủy, Lý Lộ Từ không có nhiều cảm xúc như thế, nhưng mà những cảm nhận ban đầu lúc mới tiếp xúc đều nói ra hết rồi.
- Em đâu có tốt như vậy.
Giọng của An Tri Thủy nhỏ như tiếng muỗi, sao mà Lý Lộ Từ lại khen mình với người khác như vậy chứ? Thật là ngại, nhưng mà trong lòng lại có chút ngọt ngào, Lý Lộ Từ lúc nào cũng nói Thủy Thủy là hoàn mỹ, chỉ cần hoàn mỹ trong lòng cậu là được rồi, người khác không thích Thủy Thủy như cậu, làm sao có thể thấy cô là hoàn mỹ, có điều chị Lý Thanh Chiếu dường như không có ý chê cười, An Tri Thủy cố lấy dũng khí, nói:
- Kỳ thật em lần đầu tiên nhìn thấy Lý Lộ Từ … cũng có ấn tượng sâu sắc….
An Tri Thủy trộm nhìn, chị Lý Thanh Chiếu dường như rất chăm chú lắng nghe, lại không lộ ra chút cảm xúc khiến cho An Tri Thủy không thể nói ra, giọng bắt đầu lớn dần:
- Trong lớp rất loạn, mọi người nói chuyện riêng cũng không tôn trọng em khi lên bục giảng giới thiệu bản thân. Chỉ có Lý Lộ Từ tuy là cũng nói chuyện với người khác, nhưng lại luôn nhìn lên bục giảng, vẻ mặt hiện ra chú ý lắng nghe. Em lên bục giảng có chút lo lắng, cảm giác giống như nói chuyện một mình, may mà có anh ấy chú ý nhìn em, khiến cho em có cảm giác vẫn còn có người lắng nghe, có thể nói tiếp… em thấy anh ấy rất khác biệt, biết tôn trọng người khác, hơn nữa, em biết anh ấy thật sự có nghe, không phải giả vờ, bởi vì anh ấy có thể gọi tên rất nhiều người, trước đó mọi người đều không quen biết…
- Có thiện cảm tốt là căn bản, bây giờ cô rất hiểu về nó, cô thích cái gì của nó hơn?
Nghe An Tri Thủy thổ lộ tiếng lòng, Lý Lộ Từ mới phát hiện, bí mật thực sự ban đầu rất quan trọng đối với con gái, có rất nhiều việc, thực sự bọn họ chỉ cho bản thân biết, không dễ thổ lộ với bạn trai, chính mình lấy thân phận là chị của Lý Lộ Từ lại còn có thể biết nhiều hơn, nếu như tự mình đi hỏi, chỉ sợ khó mà biết đáp án.
- Thế thì em nói… chị không được cười nhé?
An Tri Thủy còn có chút lo lắng.
Lý Lộ Từ vội vàng lắc đầu:
- Sao lại thế được, cô có nói là thích nó tới như thế nào đi nữa, ngay cả từng sợi tóc cũng thích, tôi cũng sẽ không chê cười cô, giữa nam và nữ ca ngợi nhau là chuyện thường.
- Em là như vậy đó…
An Tri Thủy lại đỏ mặt, đặt tay của Lý Lộ Từ trước ngực, trán dựa vào cánh tay, nói xong liền thẹn thùng cúi đầu:
- Cái gì của cậu ấy em cũng thích.
- Lý Lộ Từ cũng nói như vậy.
Lý Lộ Từ hận bây giờ không thể nào trở lại như cũ, ôm chặt lấy An Tri Thủy , hôn cô, tiếc là nếu như bây giờ hắn làm động tác như vậy sẽ khiến cô sợ hãi.
Trong lòng An Tri Thủy vô cùng ngọt ngào, chỉ muốn nhìn thấy Lý Lộ Từ ngay lập tức, đáng tiếc bây giờ không có cách nào nhìn thấy hắn, chỉ có thể ở cạnh người thân có liên quan tới hắn giảm bớt cái cảm xúc liên quan tới hắn.

- Chị Lý Thanh Chiếu , tối này hai chúng ta ngủ chung đi, anh ấy nhất định có rất nhiều chuyện chưa kể cho chị nghe, em sẽ kể những gì em biết cho chị, cũng có thể khiến chúng ta hiểu thêm về nhau hơn.
- Hả… cái này..?
Lý Lộ Từ thiếu chút nữa là khóc rống lên gật đầu đáp ứng, đây chính là việc mong muốn bấy lâu, nhưng mà ngủ cùng nhau thì có tác dụng gì? Nhìn chán cũng chẳng ăn được, huống hồ lại có mối nguy hiểm vô cùng lớn, An Nam Tú không biến Lý Lộ Từ thành con gái nữa, cô ấy cũng không bởi vì Lý Lộ Từ biến thành con gái mà bớt ghen tuông, An Tri Thủy kéo tay Lý Lộ Từ , An Nam Tú sẽ không cho phép.
- Buổi tối An Nam Tú muốn ngủ cùng chị đúng không?
An Tri Thủy hỏi nhỏ, cô sớm đã nhìn ra, tuy An Nam Tú vẫn có vẻ không được tự nhiên, nhưng mà trong lúc vô tình động thái và vài động tác, đối với chị Lý Thanh Chiếu và Lý Lộ Từ không có gì khác biệt.
- Thật sự không có.
Lý Lộ Từ lắc đầu.
- Đợi cô ấy ngủ rồi, em đến tìm chị nhé.
Tâm trạng của An Tri Thủy rất nhẹ nhõm, khó có người có thể khiến cô nói chuyện của mình và Lý Lộ Từ, cô còn có thể không vui mừng sao? Có người con gái nào lại không hi vọng có người hiểu hạnh phúc và những điều ngọt ngào của mình? Mặt An Tri Thủy mỏng lắm, không dám đường hoàng đi ra ngoài, nhưng nếu có người đã biết rồi, lại còn là người thân của Lý Lộ Từ , An Tri Thủy lại càng dễ dàng hơn.
Quan trọng nhất chính là mặt mày và khí chất, ngữ điệu và cách nói chuyện của chị Lý Thanh Chiếu , đều không khiến cho An Tri Thủy có cảm giác xa lạ, mà là cảm giác rất quen thuộc, gần gũi.
- Được.
Lý Lộ Từ cũng không có lí do gì cự tuyệt, mấu chốt là An Tri Thủy rất nhạy cảm, đặc biệt lại rất hay để ý thái độ những người xung quanh Lý Lộ Từ. An Nam Tú không cần quà của cô, cô cũng có thể khóc thút thít; An Nam Tú gọi cô một tiếng Thủy Thủy, cô liền vui mừng, bây giờ Lý Lộ Từ ở trong thân phận chị gái, người chị gái này đối với An Tri Thủy mà nói, rất nhiên cũng rất quan trọng rồi, Lý Lộ Từ không muốn khiến cho An Tri Thủy cảm thấy chị Lý Thanh Chiếu không thích gần gũi với cô.
- Tốt quá, em chỉ mới ngủ cùng với Lý Tử, chúng ta bây giờ tắm chung đi.
An Tri Thủy kéo tay Lý Lộ Từ lên, nhìn Lý Lộ Từ với ánh mắt như thể là nếu như bạn không chơi cùng tôi thì có nghĩa bạn không thích tôi, trong ánh mắt mong chờ có chứa sự sợ hãi bị cự tuyệt.
Điều này sao có thể cự tuyệt được? Lý Lộ Từ cảm thấy chính mình không có cách nào cự tuyệt mới đúng.