Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 143: Tối hôm qua coi như cái gì cũng chưa xảy ra!




Đường Hạo Nam làm sao chống đỡ được sự nhiệt tình cùng dụ hoặc của cô như vậy, thân thể của cô nóng bỏng, cũng đem anh hành hạ toàn thân khô nóng, dục hỏa đè nén nhiều năm nhanh chóng dâng lên.

Dần dần, anh cũng bắt đầu có phần thần chí không rõ.

Nhưng mà, trong tiềm thức biết rõ, giờ phút này Hạ Nhất Nhiễm, là khác thường!

Cô đang không ngừng xé rách lễ phục trên người, vốn là áo cúp ngực thiết kế khêu gợi, áo sớm trượt xuống, áo ngực kéo xuống đến dưới ngực, Đường Hạo Nam đôi mắt quả thực đang phun lửa, nhịn không được mạnh cúi đầu cắn mút.

Một hồi kích tình trong khoảnh khắc bùng nổ, hai người ở trên giường lớn quay cuồng, Đường Hạo Nam trong lòng kích động tâm tình lại có chút khẩn trương, từ từ chậm rãi lại một lần nữa cùng cô hòa hợp một khối.

Khối thân thể này dạy anh nhớ mãi không quên, dạy anh yêu đến tận xương, cũng từng hận thấu xương, lại một lần nữa ở dưới thân anh, vì anh động tình, vì anh rên rỉ.

Quên hết tất cả vướng mắc, không có hỗn độn những chuyện đã qua, không có yêu hận tình thù, chỉ có hai cỗ thân thể trần truồng quấn lấy nhau, nhiệt liệt dây dưa.

Trên giường lớn thiết kế theo phong cách Châu Âu thời phục cổ, rèm cửa tung bay, toàn thân người đàn ông đè áp ở trên người phụ nữ, hai người mười ngón tay đan chặt, anh chầm chậm trầm xuống đi vào, "Đau..."

Cô bỗng dưng trợn mắt, đau đớn kêu hô, nước mắt dọc theo khóe mắt chảy xuống, Đường Hạo Nam kinh ngạc, cô vậy mà khít khao như xử nữ, đều phải đem anh thắt đau rồi!

"Uh"m..."

"Ưm..." Anh hoàn toàn tiến vào, ngăn chặn đôi môi đỏ mọng kiều diễm của cô, hai người mãnh liệt hôn sâu.

Hai cỗ thân thể xa cách đã lâu, lại một lần nữa gặp gỡ, tư vị vẫn lại là ngọt ngào như vậy, Đường Hạo Nam kích động không chút tiết chế, sáu năm qua chưa hề đụng vào một người phụ nữ nào, anh cũng không nghĩ tới lần này sẽ cùng cô phát sinh quan hệ.

Vốn tưởng rằng đã là người mãi không khả năng cùng xuất hiện!

"Nhiễm Nhiễm... Mở mắt ra, nhìn anh!" Nâng gương mặt cô, anh trầm giọng hỏi, âm thanh thô ráp gấp gáp, nhìn mặt cô đỏ hồng, đôi môi đỏ ửng no đủ mềm mại, dạy anh nhịn không được nghĩ muốn lại hôn, giống như hôn mãi không đủ.

Hạ Nhất Nhiễm nghe lời mở mắt, thần trí vẫn đang không rõ ràng lắm, chỉ nhìn đến khuôn mặt tuấn tú mơ hồ của anh, đầu óc choáng váng hồ đồ, lỗ chân lông toàn thân đều đã mở ra, mỗi một tế bào đều đang bị cái loại dục niệm xa lạ đã lâu này hành hạ.

"Anh là ai?!" Xuất phát từ kiêu ngạo cùng tự tôn của đàn ông, anh nâng mặt cô, trầm giọng hỏi, cô vươn lưỡi, liếm láp cánh môi, miệng khô lưỡi hanh nghĩ muốn uống nước.

"Đường... Hạo Nam..." Nhìn khuôn mặt tuấn tú mơ hồ của anh, cô thở gấp nặng nề kêu hô.

"A!"

Đường Hạo Nam cả người kích động, lại nhấp vào thật sâu, làm cô hét lên một tiếng chói tai, lông mi nhíu chặt.

"Ngoan... Nhớ kỹ, là anh!" Anh sủng nịch nói, lại bá đạo cường thế nói, điên cuồng mà bắt đầu chuyển động.

...

Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam là bị tiếng đập cửa kịch liệt đánh thức.

"A!" Cô mở hai mắt, lúc nhìn đến gương mặt tuấn tú của Đường Hạo Nam, bị dọa đến không nhẹ, càng cảm giác dưới chăn chính mình là trần như nhộng, trong đầu hiện lên hình ảnh lộn xộn rải rác tối hôm qua.

Cô tối hôm qua cùng Đường Hạo Nam...

Đầu óc oanh một tiếng, bên tai ông ông choáng váng, tiếng đập cửa kia lại vẫn đang không ngừng vang.

Đường Hạo Nam nhìn ra sự kinh ngạc của cô, khóe miệng nhếch lên, kéo chăn đã đi xuống giường, khỏa thân đi đến bên cạnh tủ quần áo, tìm bộ áo ngủ khoát lên cho chính mình, liền đi ra cửa.

Hạ Nhất Nhiễm ý thức được đây là phòng của chính mình, mà Đường Hạo Nam muốn đi mở cửa, "Anh đừng đi!" Cô nhớ tới cái gì, vội vàng xuống giường, hai chân vô lực sắp ngã xuống.

Cô lao tới trước mặt Đường Hạo Nam, chặn anh lại, Đường Hạo Nam nhíu mày, trên người cô trần như nhộng.

"Em làm gì vậy? Anh đi xem là kẻ nào không có mắt vẫn luôn gõ cửa!" Đường Hạo Nam liếc cô, trầm giọng nói, vết sẹo trên bụng cô, thật sự chướng mắt.

"Anh đừng đi! Nói không chừng đó là một cái bẫy!" Hạ Nhất Nhiễm trầm giọng nói, rất sợ bị người Đổng gia phát hiện chuyện tối ngày hôm qua của bọn họ, vậy thì cô gặp phiền toái rồi.

Đường Hạo Nam đâu phải là loại người sợ phiền phức, ngược lại hiểu được lo lắng trong lòng cô, "Có anh! Công khai thì đã làm sao?!"

Anh khí phách nói.

"Tôi nói không được đi chính là không cho đi! Anh có thể như thế nào? Đừng quên, tôi là thiếu phu nhân Đổng gia, tối hôm qua với anh như vậy là không giữ đức hạnh!" Cô kích động nói, đẩy anh hướng trong phòng đẩy đi.

Lúc này, tiếng đập cửa giống như biến mất.

Hạ Nhất Nhiễm lập tức chạy tới bên cạnh tủ quần áo, có phần chật vật tìm ra áo ngủ, nhanh chóng mặc vào.

"Anh khẩn trương thu dọn, theo ban công nhảy qua đi! Đường Hạo Nam, tối hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, mọi người cứ coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra đi!" Hạ Nhất Nhiễm vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh nói, nhớ lại chuyện tối hôm qua, là mơ hồ, nhưng mà, cái loại cảm giác triền miên khi đó, cô nhớ rõ ràng.

Cũng ý thức được, tối hôm qua khả năng là bị cái người họ Uông thiết kế, chẳng thế thì cô không có khả năng cùng Đường Hạo Nam xảy ra bất cứ chuyện gì.

Cô liền muốn đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, căn bản không thấy được Đường Hạo Nam sắc mặt xanh mét dày đặc.

"A! Anh làm gì vậy?!" Cánh tay đột nhiên bị anh túm chặt, thân thể bị anh kéo qua hướng giường lớn ném ngã, cô kinh hãi.

"Chỉ là ngoài ý muốn? Như vậy, anh cmn nếu là không đúng lúc tới rồi, em liền cùng cái tên đầu hói bụng phệ kia trên giường sao?!" Anh trừng mắt nhìn cô té ngã trên giường, tức giận quát, lòng tràn đầy ghen tuông cùng lửa giận.

Hoàn toàn xem nhẹ tối hôm qua cô không thích hợp.

Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày, ngược lại hiểu rõ anh là có ý gì, anh cảm thấy cô là cái loại phụ nữ lẳng lơ, tùy tùy tiện tiện sẽ cùng đàn ông xa lạ lên giường đúng không?

Trái tim mạnh thắt lại, tất cả cảm giác cùng anh ái muội, không còn sót lại chút gì.

"Đúng vậy, Đường tiên sinh chẳng lẽ chơi không nổi sao? Tôi vốn không cho anh là cái loại chơi đùa không nổi như vậy!" Cô ngồi dậy, vẻ mặt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên, châm chọc nói.

Nhìn Hạ Nhất Nhiễm một vẻ cực kỳ tùy tiện không chút để ý, trong lòng anh ghen tuông càng đậm!

"Em là đang cố ý nói dối chọc giận anh đúng không? Tối hôm qua không phải là bị người tính kế sao?" Anh chịu đựng lửa giận, kiên nhẫn hỏi, dù sao, lại đã xảy ra quan hệ, anh nên phụ trách với cô.

"Không có! Tôi chính là loại phụ nữ lẳng lơ, chính là không chịu nổi tịch mịch, anh đi ra ngoài cho tôi!" Hạ Nhất Nhiễm kích động quát, tối hôm qua tuy thực đã xảy ra quan hệ, nhưng mà, cũng không thể nói lên cái gì.

Coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra đi, quan trọng nhất chính là, không thể để cho người Đổng gia biết.

Hi vọng anh không cần nói ra ngoài, cũng coi như cái gì cũng chưa xảy ra.

Đường Hạo Nam lần này thực giận, cô còn chưa đứng dậy, anh liền đè lên, "Sao vậy? Tối hôm qua mới ở dưới thân anh rên rỉ sung sướng như vậy, hôm nay liền trở mặt rồi hả?! Muốn anh giúp em nhớ lại hay không?! Hạ Nhất Nhiễm! Không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Nếu đã xảy ra, anh sẽ chịu trách nhiệm với em! Anh không quan tâm em có phải kết hôn lần hai rồi hay không, có phải con dâu Đổng gia hay không, anh muốn em lại cùng anh bên nhau!"

Tuy tức giận, vẫn lại là nhịn không được nói ra suy nghĩ trong lòng, tối hôm qua, bọn họ phối hợp ăn ý, hoàn mỹ như vậy, lúc cô động tình, cũng không ngừng gọi tên anh.

Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt, không nghĩ tới Đường Hạo Nam có thể nói ra những lời khiến người ta cảm động như vậy, anh vừa rồi không phải còn đang chế giễu cô sao, hiện tại sao còn nói muốn chịu trách nhiệm vậy?

Đôi mắt tối đen kia khóa chặt chính mình, bên trong giống như lóe ra pháo hoa tình yêu.

Có lẽ, anh vẫn yêu cô đúng không?

Ngực thắt lại, có phần đau, "Đừng náo loạn, chúng ta không có khả năng."

"Sao lại không có khả năng?! Hạ Nhất Nhiễm, người đừng náo loạn phải là em! Theo anh phục hôn (kết hôn lại)! Để cho anh, bù đắp lại cho em toàn bộ...!" Một câu sau cùng, anh nói được có chút nghẹn ngào, là hy vọng cô có thể lại cho anh một cơ hội, là thoát ra khỏi quá khứ đau thương trước kia, nhưng mà, không có nghĩa là anh liền thực không thích cô rồi.

Tại sao nhất định phải buông tay?

Lại cưới cô, bù đắp lại toàn bộ những thua thiệt đã nợ cô lúc trước, như vậy, so với cả đời không qua lại với nhau không phải tốt hơn sao?

"Tôi không cần anh bù lại cái gì! Tôi lại không thích anh, tôi nói rồi, sẽ không quay đầu lại, thật sự sẽ không, anh đừng nghĩ nhiều, tối hôm qua, thật sự chỉ là chuyện ngoài ý muốn." Cô run giọng nói, gục đầu xuống.

"Em không quay đầu lại, em muốn nửa đời sau tiếp tục thủ tiết? Hay vẫn lại là gả cho người đàn ông khác?!" Rất không dễ dàng buông xuống tự tôn cùng kiêu ngạo, lấy hết dũng khí lại hỏi một lần, cô vậy mà vẫn lại là thái độ này.

Không thích rồi...

Nhưng tối hôm qua ở trên giường, rõ ràng...

"Những thứ này với anh đều đã không có một chút quan hệ! Anh khẩn trương ra ngoài, bị người khác phát hiện, thanh danh của tôi liền phá hủy!" Singapore bên kia còn không biết thân thế Nini có bị vạch trần hay không, bên này, cô lại cùng cái người chồng trước Đường Hạo Nam này xảy ra tình một đêm, đầu óc cô rất loạn, luôn cảm giác sẽ xảy ra chuyện lớn gì đó.

Mà cô, không muốn lại đối mặt bất cứ sóng to gió lớn gì nữa, chỉ muốn làm người mẹ tốt, sớm một chút hoàn thành tâm nguyện trong lòng, tiếp tục ngoan ngoãn an phận làm quả phụ của Đổng Hưng Á.

"Thì ra, anh so ra còn kém thanh danh của em!" Anh có kích thích nghĩ muốn bóp chết cô!

"Đó là đương nhiên. Anh đi nhanh đi, anh muốn có loại phụ nữ như thế nào mà không có, đừng quấn lấy mãi người phụ nữ đã hai đời chồng này như tôi nữa. Cô gái kia xem ra không tệ, ít nhất không giống Đồng Y Mộng loại kia..." Cô cúi thấp đầu, nói khẽ.

Cô chỉ chính là An Nhiên đi?!

Đường Hạo Nam căm tức.

"Anh cmn muốn vẫn chính là em! Hạ Nhất Nhiễm, anh sẽ không buông tay em, chết cũng không buông tay! Thân thế Nini anh đã cho người điều tra, nếu con bé không phải con gái của Đổng Hưng Á, vậy là của ai? Là em sinh sao? Khẳng định không phải là đứa bé kia của anh đúng không, đó là con của người nào? Hay lại là nhặt được ở đâu?! Nếu là nhặt được, sao trên bụng em lại có vết sẹo do sinh mổ để lại?! Hạ Nhất Nhiễm! Anh cho em giấu anh, chờ sau khi anh biết toàn bộ chân tướng, anh sẽ không tha cho em!"

Đường Hạo Nam hai tay giữ chặt bờ vai cô, gần như là lên án thấp giọng gầm thét.

Cô ngẩng đầu, kinh ngạc trừng mắt nhìn anh, "Sao anh lại vô sỉ như thế?! Tôi nói không thích anh chính là không thích, tại sao anh cứ muốn xuất hiện ở trước mặt tôi chọc tôi thêm phiền? Vui vẻ bên nhau, chia tay yên bình không được sao?!"

Cảnh ngộ cô hiện giờ, đâu nào cho phép cô lại cùng với anh!

Anh như vậy, chỉ khiến cho cô thêm phiền!

"Không được!" Anh quát, hướng tới cửa đi đến, Hạ Nhất Nhiễm liền muốn đuổi kịp, Đường Hạo Nam chạy tới cửa, kéo tay nắm cửa.

"Anh không thể rời khỏi đây từ chỗ này..."

Đường Hạo Nam đâu nào chịu nghe lời cô, mà còn, anh từ đầu liền không phải là loại đàn ông thích lén lút! Trực tiếp xoay vặn tay nắm cửa kéo mở cửa ra, hùng hổ đạp cửa đi ra ngoài.

Hạ Nhất Nhiễm tức giận đến vò đầu bức tóc, dựa vào ván cửa, thân thể không chút sức lực trượt xuống đất.

Chỉ mong chuyện này, không cần bị lộ ra ngoài, nghĩ đến những hình ảnh tối hôm qua, cô có kích động muốn giết chết chính mình!

Chẳng qua, cái người họ Uông kia rốt cuộc có lai lịch gì? Ở đâu ra to gan như vậy dám tính kế cô?!

Lúc này, di động của cô không biết từ đâu vang lên, cô tìm thật lâu mới tìm được,vậy mà lại là là Đổng lão phu nhân gọi đến...