[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Chương 62: Đệ lục thập nhị chương




Một đoạn thời gian đại địa bình tĩnh ngắn ngủi kia, Khắc Lạc Duy tránh khỏi động tác ôm ấp của Ma vương, động tác này tự nhiên kinh động Ma vương. Ma vương tâm tình hơi chút thả lỏng lập tức ý thức được, Khắc Lạc Duy giờ phút này ở trong lòng mình, xúc cảm mềm mại kia, còn có tại khoảng cách gần như vậy mới ngửi được hương vị thuộc về Khắc Lạc Duy, không phải mùi nước hoa gay mũi, mùi hương thản nhiên cùng ngoại hình của Khắc Lạc Duy tuyệt đối không đồng dạng, nhưng lại thích hợp với Khắc Lạc Duy như vậy, thong dong tao nhã, hoa lệ điệu thấp.

Thân thể Ma vương có phản ứng, Khắc Lạc Duy còn bị Ma vương ôm vào trong ngực, thân mật tới gần tạm thời từ bỏ giãy dụa, nhướng mi hơi hơi ngẩng đầu nhìn Ma vương so với chính mình cao hơn một chút, Ma vương tự chủ kém như vậy, chính mình với hành vi khiêu khích gì đều còn chưa có phản ứng.

Biết Khắc Lạc Duy cảm giác được biến hóa của mình, Ma vương không có nửa điểm xấu hổ, ngược lại tới gần bên tai Khắc Lạc Duy, khí tức ái muội, "Khắc Lạc Duy, cảm giác ôm ngươi thật tốt, thật muốn tiến thêm một bước." Cố ý ở cạnh vành tai Khắc Lạc Duy thổi khí.

Thuận theo phản ứng bản năng run lên, làm cho Ma vương thực vừa lòng, một lần nữa nhìn Khắc Lạc Duy trong lòng, muốn nhìn thấy vẻ mặt đỏ bừng mê người của đối phương, đáng tiếc, Ma vương phải thất vọng rồi.

Trên mặt Khắc Lạc Duy không có thẹn thùng, mỉm cười lộ vẻ khiêu khích: "Chờ ngươi thông qua khảo nghiệm của ta, ngươi sẽ biết chuyện này có bao nhiêu khó."

Khắc Lạc Duy của hắn a, luôn đặc thù như thế, đối với hàm nghĩa ngầm của Khắc Lạc Duy hiện tại tuyệt đối không có khả năng, Ma vương đương nhiên biết, cũng không xuyên tạc ý tứ này, đáp lại, "Như vậy sau khi thông qua là có thể sao?" Tiếp tục đùa giỡn.

Khắc Lạc Duy chỉ cười cười, đáp án đấy, vẫn là chờ Ma vương thông qua rồi nói sau, hơn nữa Ma vương lúc này cũng chưa thể biết đáp án. Bởi vì tiếng nổ giống như khai thiên tích địa kia nổi lên, khiến lực chú ý của Ma vương từ trên người Khắc Lạc Duy rời đi, lại đem người gắt gao ôm vào lòng, tán đi khinh niệm.

Quang mang ngân sắc lăn tăn thỉnh thoảng lóe ra một chút, ở trong bóng tối kinh hoàng mọi người thắp sáng đèn đuốc.

Tiếng nổ kia là tuyên cáo, làm cho lực chú ý của mọi người lại trở về bầu trời phía trên, chỉ thấy trời đất dâng lên cột sáng hướng lên tận trời, một đạo màu vàng, chói mắt giống như dương quang, một đạo màu đen, thâm thúy giống như đêm tối, hai cây cột sáng liên tiếp ở giữa trời và đất, song song cùng một chỗ, vô cùng uy nghiêm.

Màu vàng thần thánh ấm áp, ở trong đó đột nhiên thêm một chút lam, màu đen thâm thúy yên tĩnh, ở trong đó đột nhiên thêm một chút hồng.

Sau khi hai cây cột sáng đứng nghiêm, đám mây đen trải rộng bầu trời bắt đầu chậm rãi tán đi, dương quang bắt đầu một tầng một tầng lộ ra, ánh sáng tinh tế hiện lên, sau khi đám mây đen tán đi, quang minh lại trở với thế giới.

Sự tình tựa hồ đã ổn định, nhìn lên sắc trời bình thường, cơ hồ mỗi người đều nghĩ như vậy, ngoại lệ trong bộ phận đó, có Ma vương cùng Thần vương.

Hai vị chí tôn thời điểm trên cột sáng xuất hiện lam cùng hồng, liền cảm giác được dị thường.

Thần Ma hai giới mở ra dưới sự cho phép của Pháp tắc mà xuất hiện, bởi vì hai giới này lấy Pháp tắc làm cơ sở, dựa vào lực lượng của bọn họ để tồn tại, làm người mở ra chúng hai vị chí tôn ở hai giới có được quyền lực tương đối lớn, tuy rằng không thể thay đổi Pháp tắc, nhưng đối với quyền khống chế hai giới bọn họ luôn luôn nắm giữ, cảm giác đó thật rõ ràng, mà giờ phút này, quyền khống chế của bọn họ tiêu thất, nói cách khác, hai giới không hề thuộc về bọn họ nữa.

Ma vương cùng Thần vương nhìn thoáng qua nhau, tin tức lưu chuyển trong đó, ngay cả nhóm trợ thủ đắc lực của bọn họ cũng không biết, đối với chuyện quyền khống chế, trừ bỏ hai bọn họ không ai biết điều này tồn tại, đó là vương giả hẳn nên có giữ lại, không phải ai cũng có thể biết đến.

Hai vị chí tôn từ trong ánh mắt của nhau đã biết đối phương cũng giống vậy, sắc mặt ngưng trọng, sau đó cùng nhau nhìn hai cây cột sang rất lớn khiến cho trời đất biến dị, cần phải điều tra.

Thời khắc Ma vương cùng Thần vương trao đổi ánh mắt, Khắc Lạc Duy ở trong lòng Ma vương lộ ra nụ cười nguy hiểm. Nếu muốn loạn, như vậy liền cùng nhau loạn đi, thế nào có thể để cho Thần tộc cùng Ma tộc co đầu rút cổ ở hai giới, thế giới này bất luận kẻ nào, chủng tộc gì đều trốn không thoát, bối cảnh đã muốn hoàn thành, trước khi kiên nhẫn biến mất, sẽ thấy bình tĩnh một chút đi.

Ma vương, Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ, nếu ngươi có thể hiểu được, như vậy hết thảy cũng không sẽ phát sinh, nếu ngươi nghĩ không ra, ta sẽ làm cho thế giới xanh ngắt này nhiễm thượng hồng sắc. Bất quá, ta nghĩ ngươi sẽ không hiểu được, cho nên thế giới này chắc chắn nhiễm thượng hồng sắc, trước khi thế giới bị hoàn toàn nhiễm hồng, ta cũng sẽ cho ngươi đủ cơ hội cùng nhắc nhở, nếu còn không tỉnh ngộ, khăng khăng một mực như thế, ta sẽ không cần, Vô Xá cũng sẽ không cần, vậy ta có thể giết ngươi, đối tinh của ta, đối tinh duy nhất, ta sẽ làm cho nó rốt cuộc không có cơ hội xuất hiện trong sinh mệnh của ta.

Ma vương sẽ không biết người trong lòng hắn có bao nhiêu nguy hiểm, lại nghĩ đến chuyện nguy hiểm hơn với mình nhiều, ôm người nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.

Cảm giác ôm lấy Khắc Lạc Duy rất tuyệt, Ma vương luyến tiếc buông ra, mà Khắc Lạc Duy cũng không có giãy dụa.

Hoa rơi hỗn độn, rải mặt đất thành màu hồng, đã trải qua một hồi rung chuyển, cành hoa còn đang run run, những đóa hoa rơi đứt quãng bay lên, quần áo đen cùng trắng ở trong gió dây dưa, hai người ôm nhau kia tạo ra cảm giác hòa hợp làm cho người ta luyến tiếc quấy rầy.

Bất quá, vẫn là có tồn tại sát phong cảnh.

Tỷ như, "Chủ nhân." Đây là Brad hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân công đạo, đột nhiên hiện thân, nhìn đến chủ nhân của mình bị người ôm vào trong ngực cũng không tỏ vẻ gì, bởi vì hắn rõ ràng nếu không phải chủ nhân tự nguyện, Ma vương căn bản không làm được chuyện đem chủ nhân ôm vào trong ngực này, hắn chỉ cần hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân là được, nguyên nhân chủ nhân làm như vậy hắn sẽ không truy vấn, cũng sẽ không để ý, hết thảy lấy ý nguyện của chủ nhân làm chỉ lệnh tối cao.

Tỷ như, "Y Tư Đặc La." Đây là thanh âm lo lắng của vị Thần vương nào đó, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, lúc này Y Tư Đặc La còn có tâm tình triền miên.

Khắc Lạc Duy lại bắt đầu tránh khỏi ôm ấp của Ma vương, giờ đây Ma vương phối hợp buông ra, trong lòng trống rỗng làm cho hắn có chút không muốn, nhưng lúc này cũng không phải thời khắc làm như thế.

"Doro, bảo vệ tốt Khắc Lạc Duy." Ma vương phân phó Doro.

"Dạ." Doro vẻ mặt nghiêm túc lĩnh mệnh.

"Khắc Lạc Duy, ta rất nhanh sẽ trở lại, hiện tại cũng không an toàn, cho nên ngươi tốt nhất không cần tùy tiện đi lại, muốn đi đâu mang theo Doro." Ma vương bắt đầu dặn dò Khắc Lạc Duy. Không phải không nghĩ mang theo Khắc Lạc Duy cùng đi, nhưng không được, cao tốc di chuyển, có chính mình bảo hộ, Khắc Lạc Duy sẽ không bị thương tổn, nhưng nơi lần này đi, có chuyện không biết, không biết là đáng sợ nhất, bởi ai cũng không biết phía trước có cái gì, vạn nhất có nguy hiểm đâu? Hắn sẽ không để cho Khắc Lạc Duy gặp nguy hiểm.

Khắc Lạc Duy chỉ cười cười, đó là nụ cười chẳng hề quan tâm, không cần hành động của Ma vương, cũng không để ý an bài của Ma vương.

Ma vương thở dài, biết việc chính mình làm vừa rồi vẫn như cũ không khiến cho tâm Khắc Lạc Duy có một chút dao động, bất quá cũng không nản lòng, hắn sớm hiểu được muốn chinh phục tâm Khắc Lạc Duy rất khó, hắn sớm làm tốt chuẩn bị, chuẩn bị cùng Khắc Lạc Duy trường kỳ.

Khắc Lạc Duy đi qua Ma vương, bước trên mặt đất rơi đầy màu hồng, cũng không quay đầu lại hướng phòng trong đi đến, rung chuyển vừa rồi, chỗ bọn họ ở không có tổn hại. Brad đi ở phía sau Khắc Lạc Duy, không liếc nhìn Thần Ma hai tộc một cái, Doro cung kính hành lễ với Ma vương, nghiêm túc xoay người, cùng hai người phía trước rời đi.

Ma vương cứ nhìn như vậy, mãi cho đến khi Khắc Lạc Duy vào phòng trong mới thôi.

"Đi thôi." Không hề có nửa điểm nhu tình, lúc này Y Tư Đặc La là Ma giới chi vương cuồng tứ cường đại. Không có một chút lưu luyến, quay đầu, rời khỏi. Một chút cũng nhìn không ra vừa rồi luyến tiếc rời đi là Ma vương.

Thần vương vừa rồi còn tưởng rằng tâm Ma vương vì tình yêu mà biến yếu, giờ phút này mới hiểu được, trừ bỏ nhân loại kia có thể làm cho Ma vương ôn nhu, Ma vương vẫn là Ma vương như trước kia, cường đại, lãnh khốc, sẽ không bị bất luận kẻ nào, việc gì dao động.

Thần vương cũng không kéo dài, phi thân đi theo, Thain, An Tô Á cùng Tát Lạp dùng tốc độ nhanh nhất đuổi kịp, nhưng vẫn rơi lại một khoảng cách với hai vị chí tôn.

Cột sáng nhìn như rất gần, đó chỉ là loại ảo giác, tại địa phương nào trên thế giới này, chỉ cần nhìn về phía cột sáng, đều cảm giác khoảng cách không sai biệt lắm như thế, nhưng nó kỳ thật rất xa, Ma vương cùng Thần vương bay khá lâu mới có cảm giác tiếp cận.

Màu đen và màu vàng, cùng tồn tại, nằm trong mây, Ma vương màu đen, Thần vương màu vàng, đều tự hướng lên trên một vòng, mãi cho đến điểm cao nhất cột sáng, cũng chính là độ cao cực hạn Ma vương cùng Thần vương có khả năng đạt tới, cho dù mạnh như Ma vương cùng Thần vương cũng có cực hạn của bọn họ, hướng lên trên nữa, nơi đó có một màng nhìn không lớn ngăn cản bọn họ, đó là Pháp tắc, không đánh phá được tầng màng đó, nghĩ đến thế giới này lớn như vậy Thần vương cùng Ma vương không biết, bên ngoài thế giới càng rộng lớn.

Không gặp được nguy hiểm gì, hai người hạ xuống trước hồng sắc cùng lam sắc.

Thain, An Tô Á cùng Tát Lạp lúc này cũng đến nơi, đang nhìn lam sắc cùng hồng sắc kia.

Đó là đại môn, cánh cửa cao 700 thước, rộng 300 thước, cột sáng màu đen đại môn hồng sắc cùng cột sáng màu vàng đại môn lam sắc, trên đại môn, không có bao nhiêu hoa văn dư thừa, chỉ có dùng màu sắc giống cột sáng điêu khắc tự, Thần là đại môn lam sắc, Ma là đại môn hồng sắc, lấy trung ương ngưỡng cửa kia làm tâm, chiếm một nửa bay trên hai cánh cửa rất lớn.

"Đây là......" An Tô Á có chút chần chờ, sẽ như hắn nghĩ sao?

"Đại môn của Thần giới cùng Ma giới." Thần vương xác định trả lời, từ trên cửa gã đã cảm giác được đại bộ phận lực lượng nắm trong tay đã mất đi kia.

"Bệ hạ." Thain không biết sao lại thế này, nhưng quân chủ của hắn hẳn là biết.

"Pháp tắc đến tột cùng làm sao vậy?" Thần vương nhíu mày, gần nhất rất dị thường, gã cũng nghĩ đến việc tiếp xúc Pháp tắc, nhưng rốt cuộc tìm không thấy loại cảm giác trước kia, gã không thể lại tiếp xúc với Pháp tắc.

Nếu pháp tắc hiện tại hình tượng hóa, Thần vương sẽ hai tay khoát lên trên vai nó dùng sức lay động, hỏi đáp án. Nhưng Thần vương cũng biết, Pháp tắc sẽ không trả lời, bởi vì nó căn bản không có tư tưởng, chỉ là trụ cột cấu thành thế giới mà thôi.

Mà đúng lúc này, đại môn hồng sắc cùng lam sắc chuyển động, cánh cửa mở ra, hai chữ Thần Ma bị tách ra, ánh sáng theo khe hở mở rộng.

Cửa mở ra.

Mọi người thấy đại môn mở ra, không hề hành động, cho dù cửa mở ra, đối diện là cái gì bọn họ vẫn như cũ không rõ ràng lắm, bởi vì từ nơi đây nhìn đến thứ cùng bên này giống nhau, đó là vị trí thuộc về bầu trời.

"Đi thôi." Ma vương là người thứ nhất hành động, hướng đến đại môn hồng sắc. Thain đuổi kịp, không có một chút do dự.

Thần vương cũng không chần chờ, đi hướng đại môn lam sắc, An Tô Á cùng Tát Lạp đuổi kịp.

Trừ bỏ thêm hai cây cột cùng hai phiến đại môn, bầu trời cùng dĩ vãng giống nhau.