[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

Chương 110




Thượng Quan Khiêm thu liễm lại tươi cười ôn hòa, đứng dậy, nhìn chăm chú vào phương hướng kia, “Tôn Hoàng.” Hơi thở đột nhiên xuất hiện ở tại thế giới này chợt lóe rồi biến mất, y nhận ra là ai tới. Đối tinh Tôn Hoàng của Đế, cái nam nhân chói mắt kia, trong đó còn kèm theo đối tinh của Cảnh, hơi thở của Mộc Linh Hạo.

“Hoàng thúc.” Nhìn thấy sắc mặt thay đổi của Thượng Quan Khiêm, Sùng đế cũng theo đó đứng lên, làm sao vậy, đã xảy ra cái gì sao? Làm cho vị hoàng thúc này thay đổi sắc mặt.

“Hơi thở của Tuyệt tiêu thất, là kết giới.” Thượng Quan Khiêm nói.

“Phụ hoàng.” Hoàng đế cũng thay đổi sắc mặt, phụ hoàng sẽ không xảy ra chuyện gì đi.

“Không có việc gì, bọn họ tuyệt đối không có địch ý, bất quá bọn họ như thế nào sẽ tới tìm Tuyệt.” Y không nghĩ ra, hai người này tới tìm Tuyệt có chuyện gì sao?

“Hoàng thúc, hoàng chất có thể cùng ngài đi xem sao?” Hoàng đế lo lắng, muốn đi xem.

“Đi thôi.” Thượng Quan Khiêm không có phản đối, cho dù y không cho, vị Hoàng đế này cũng sẽ đi thông qua Trấn vương bên kia tiến vào trong Ám Cung, ngăn cản cũng vô dụng.

“Tạ ơn hoàng thúc.” Hoàng đế vội vàng nói tạ ơn. Vị hoàng thúc này chỉ cần không chọc tới y thì sẽ là một người thực thông tình đạt lý “Đức Niên, thông tri cho các vị Vương gia khác.” Hoàng đế không quên thông báo cho vài vị huynh đệ khác.

“Nô tài lập tức đi ngay.” Đức Niên vỗ tay, từ trong chỗ tối đi ra vài người, “Đi cấp vài vị Vương gia truyền chỉ.” Những người này ẩn thân trong chỗ tối, là một phần lực lượng do hắn chưởng quản, chuyện vừa rồi bọn họ cũng thấy được, không cần hắn đặc biệt phân phó.

“Dạ.” Mấy người lĩnh mệnh, sau đó lại biến mất tại chỗ.

Kí Thanh Vân những người này trừ bỏ Công chúa ra đều thay đổi sắc mặt, bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều có chút căn cơ công phu, nhưng mà đều không có phát hiện tồn tại của những người này. Những người này vẫn ẩn thân xung quanh bọn họ, bọn họ lại không hề có cảm giác. Rõ ràng biết chính mình đã bị giám thị là một chuyện, nhưng mà không hề biết người giám thị bọn họ ở bốn phía. Quả thực là đề phòng sơ xuất, may mắn cho tới bây giờ, bọn họ cũng không có hành động gì.

Thời điểm khi bọn họ phản ứng được, Thượng Quan Khiêm, Hoàng đế cùng Đức Niên liên tục thăm hỏi cũng chưa có ly khai, hiện tại đã nhìn không thấy thân ảnh.

Phân tích mấy câu nói ngắn ngủi vừa rồi, Tôn Hoàng là tên người, Tuyệt hẳn là tên của Thái thượng hoàng. Hiện tại Tôn Hoàng này xuất hiện mang Thái thượng hoàng đi, kết giới là cái gì? Không rõ? Tín vương như thế nào phát hiện? Không biết. Lại là bí mật sao?

Thượng Quan Khiêm trở lại Ám Cung, tìm tới phòng bếp, An Thịnh đã muốn ở nơi này cấp bách đi quanh.

Ở trước khi Thượng Quan Khiêm tới, Trấn vương, Phượng Cửu, Lãnh Vô Ngân, Dương Ưng cùng Phương Thiên Hữu đã tới rồi.

Thời điểm nhìn thấy Thượng Quan Khiêm, An Thịnh rốt cuộc giống như tìm được người tâm phục (người đáng tin cậy), mang theo biểu tình muốn khóc chạy về hướng phía trước Thượng Quan Khiêm, “Tín vương, ngài cuối cùng tới đây.”

An Thịnh vừa rồi canh giữ ở cửa, ngửi được mùi từ trong phòng bếp truyền tới, còn nghe được động tĩnh tại trong phòng bếp, chính là đột nhiên thanh tâm trong phòng bếp tiêu thất, vốn nghĩ tới chủ tử đã làm sắp xong, còn cảm khái chủ tử hôm nay tốc độ thực nhanh. Chờ chủ tử mở cửa, chờ chủ từ ra mệnh lệnh, chính là đợi một hồi đều không có động tĩnh. Cảm thấy kỳ quái, chuẩn bị gõ cửa hỏi một chút, chính là phát hiện bản thân không có biện pháp tiến lên trước một bước.

Ở cửa cũng không có âm thanh gọi, cẩn thận không sai lớn, vội vàng gọi nhân thủ trở lại đi tìm, kinh động Trấn vương những người này, cũng biết Tín vương kia không ở trong Ám Cung. Lúc ấy An Thịnh liền luống cuống. Hiện tại nhìn thấy Tín vương xuất hiện, An Thịnh kích động muốn ôn trụ Tín vương. Tín vương ở trong lòng An Thịnh hắn là không gì không làm được, đi theo chủ tử cùng Tín vương nhiều năm, năng lực của Tín vương An Thịnh rất có tin tưởng.

Thượng Quan Khiêm né tránh An Thịnh tròn vo bộ dạng bổ nhào về trước, An Thịnh bị lực hút trái đất hấp dẫn, phanh một tiếng, thân thể tròn vo rơi trên mặt đất.

Thân thể chớp mắt trực tiếp xuất hiện ở trước thừa nhận của kết giới. Đúng vậy đây là hơi thở của Tôn Hoàng.

“Chủ nhân, là hơi thở của Tôn Hoàng đại nhân.” Diêm La cũng xuất hiện, so sánh với số liệu trong đầu, xác nhận.

“Tín vương, đây là có chuyện gì?” Lực lượng không rõ như vậy chỉ có Tín vương sẽ rõ ràng, Trấn vương mang theo ngữ khí chất vấn.

“Không có việc gì.” Thượng Quan Khiêm thản nhiên trả lời, “Chờ một chút là được.” Muốn phá kết giới này không khó, chẳng qua chuyện như đánh vỡ kết giới của đồng bạn, người Vô Xá bình thường sẽ không làm. Tựa như thời điểm y nghiên cứu thảo dược giống nhau, vì phòng ngừa những người khác quấy rầy sẽ thiết lập kết giới, nhóm đồng bạn ăn ý sẽ không đánh vỡ. Đối với Tôn Hoàng y không quen biết, nhưng mà đây là kết giới ngăn cách, để hoãn lại thời gian trôi qua, không phải kết giới công kích cùng phòng thủ. Hơn nữa Tôn Hoàng đối với Quân Hành Tuyệt nếu có địch ý, Đế nơi đó cũng sẽ không buông tha hắn ta. Đợi một chút nữa, nếu còn không ra, vậy đánh vỡ kết giới này.

Thượng Quan Khiêm sau đó không ý thức được, y lo lắng cho Quân Hành Tuyệt.

“Hoàng thúc.” Mấy đứa con khác của Quân Hành Tuyệt có được tin tức, cũng vội vàng tới nơi, nhìn thấy nhiều người như vậy vây quanh nơi này, có chút lo lắng, đã xảy ra chuyện gì sao?

Gặp Thượng Quan Khiêm đứng ở đó, không dám quấy rầy, hỏi Hoàng đế tới trước một bước.

Hoàng đế chỉ đơn giản đáp, cùng nhau chờ.

Quân Hành Tuyệt tới tột cùng đã xảy ra cái gì, các vị sâu sắc để Vô Thố xoay thời gian, trở lại thời điểm Quân Hành Tuyệt rời Thượng Quan Khiêm đi tới phòng bếp.

Bởi vì hôm nay phải làm một món ăn, thời gian yêu cầu có chút nhiều, Quân Hành Tuyệt từ sớm đã rời khỏi Thượng Quan Khiêm. Ở phòng bếp nỗ lực, đem nồi đặt ở trên bếp, Quân Hành Tuyệt vừa lòng chờ thời gian tới, trên tay cũng không rảnh, đi làm các món đồ ăn khác.

“Quân Hành Tuyệt.” Một thanh âm quen thuộc trong đầu truyền tới, làm cho hắn dừng tay. Lấy trí nhớ của hắn, hắn biết chủ nhân thanh âm là Tôn Hoàng, “Có việc tìm ngươi.” Không để cho hắn có cơ hội cự tuyệt, đem hắn vào kết giới.

Thực hiện cường ngạnh như vậy, làm cho Quân Hành Tuyệt trong lòng có chút khó chịu.

Nhìn tới nam nhân tóc vàng chói mắt trước mặt mình, khẩu khí tương đối không kiên nhẫn, “Chuyện gì? Cùng Đế • Lạp Pháp của ngươi cãi nhau.”

Tôn Hoàng nghe như vậy chọn mi, cùng vừa rồi hắn ta nói với Mộc Linh Hạo đồng dạng, bất quá hiện không phải thời điểm truy cứu, “Hừ, ngươi nghĩ rằng ta sẽ nhàm chán tới không có việc gì tìm ngươi sao?”

“Nói đi. Chuyện gì?” Ngữ khí rất thúc giục, nhanh nói lên, hắn phải trở về tiếp tục nấu cơm cho Khiêm. Nấu cơm này độ lửa là tương đối quan trọng, qua thời gian sẽ không tốt lắm. Quân Hành Tuyệt đối với nấu cơm đã rất có kinh nghiệm.

“Ngươi đối với Thượng Quan Khiêm thế nào?” Mở miệng chính là Mộc Linh Hạo vừa rồi liền đứng ở một bên. Trừ bỏ đối với Mộc Cảnh ra, ngữ khí của Mộc Linh Hạo chính là lạnh như băng.

“Tóm lại ngươi có chuyện gì?” Đối với người mạnh mẽ đem mình kéo vào đấy, Quân Hành Tuyệt vẫn có chút tức, ngữ khí nói chuyện cũng không tốt, “Kéo ta tiến vào chính là để hỏi chuyện này?”

“Ngươi cấp Thượng Quan Khiêm sử dụng gì đó đều là tốt nhất, đúng không?” Mộc Linh Hạo không thèm để ý, trực tiếp hỏi.

“Đương nhiên.” Quân Hành Tuyệt không biết vì sao Mộc Linh Hạo lại hỏi, nhưng mà ngữ khí trả lời thực khẳng định. Cấp Khiêm dùng gì đó, mỗi một thứ đều là tinh tế tuyển ra. Làm một quốc gia đứng đầu, hoàng gia chiếm cứ tài phú thiên hạ, nhìn những đồ vật này nọ đương nhiên cũng không phải vật phàm thường. Người phụ trách chuyên môn cung ứng, tại ở trong đó lựa chọn ra đồ tốt nhất để Khiêm dùng, như thế nào sẽ không phải tốt nhất.

“Ngươi xác định?” Tôn Hoàng ở một bên cũng nói.

“Có ý tứ gì?” Quân Hành Tuyệt biết hai nam nhân này sẽ không vô duyên vô cớ tìm hắn, hắn theo từ trong những lời này nghe ra vấn đề.

“Ta tới nói đi, chuyện này là ta đề nghị.” Mộc Linh Hạo tiếp nhận đề tài, “Hôm nay, ta mới biết được Cảnh nhi có người đi theo.”

“Thì sao?” Mộc Cảnh có người đi theo, chuyện đó liên quan gì hắn.

“Liền ngay cả Cảnh nhi đều có người đi theo, ngươi cho là Thượng Quan Khiêm sẽ không có.” Cảnh nhi của y đạm mạc như vậy đều có một đám người đi theo, y cũng không tin những người khác sẽ không có.

Đi theo bên người, đối với danh từ này, Quân Hành Tuyệt rõ ràng cảm thấy không vui, nhíu mày nói, “Tiếp tục.”

“Bọn họ tới bắt đầu làm cho ta nhận thức được ta cấp cho Cảnh nhi nguyên lai không phải là tốt nhất.” Mộc Linh Hạo sau đó toát ra một tia mất mác. Vẫn luôn tự tin, kết quá nguyên lai không phải như vậy.

Mộc Linh Hạo đem chuyện bên này nói ra.

Quân Hành Tuyệt trầm mặc. Hắn cùng Mộc Linh Hạo sơ sót giống nhau, bọn họ tự cho đã cấp cho người mình yêu nhất trên đời hết thảy, chính là thế giới này không đơn giản là thế giới của bọn hắn, đại vị diện đó so với thế giới của bọn hắn càng là thế giới rộng lớn hơn.

“Các ngươi có tính toán gì không?” Nếu đã ý thức được vấn đề, hai nam nhân này cũng sẽ không cái gì cũng cũng không làm, hơn nữa tới tìm hắn, nhất định là có tính toán.

Tôn Hoàng cùng Mộc Linh Hạo hai người đưa tính toán của bọn họ nói lại lần nữa, “Đáp án của ngươi?”

“Ta gia nhập.” Quân Hành Tuyệt sảng khoái nói, chuyện này hắn như thế nào có thể không làm. Khiêm, chờ.

“Ngươi còn có ý kiến gì không?” Mộc Linh Hạo hỏi.

“Trước mắt không có. Ta, hai người các ngươi, thêm cả đối tinh của Khắc Lạc Duy, phương diện thực lực này không có vấn đề. Ta đi thu thập một chút tư liệu của bên này, nhìn xem có hay không vật phẩm đặc thù, làm tài nguyên bắt đầu.” Quân Hành Tuyệt bắt đầu từng bước phân tích, chuẩn bị sẵn sàng công tác, chờ hành động.

“Không nên dùng tới mấy người Diêm La, bọn họ (người Vô Xá) sẽ biết.” Mộc Linh Hạo nhắc nhở nói, tạm thời đừng cho người Vô Xá biết.

“Ta biết, ta dù sao cũng từng là Hoàng đế, thủ hạ chính là có không ít người.” Này thủ hạ không có công việc gì cũng nên bắt đầu phải hành động, “Đem tư liệu của đại vị diện cho ta.”

“Được.” Tôn Hoàng đem tư liệu thương phẩm của đại vị diện thu thập được rót vào trong đầu của Quân Hành Tuyệt.

Quân Hành Tuyệt hấp thụ tư liệu đó, lộ ra mất mát cùng Mộc Linh Hạo vừa rồi giống nhau. Vẫn nói yêu Khiêm, vẫn tự tin cho Khiêm những thứ gì đó đều là tốt nhất, nguyên lai không phải a. Ngày quá mức hạnh phúc, làm cho hắn quên thế giới bao la như thế, Khiêm của hắn cũng sẽ không vĩnh viễn ở tại một thế giới. Một ngày nào đó, Khiêm sẽ rời đi thế giới hiện tại, mà hắn nhất định sẽ rời đi theo, đi vào đại vị diện không có thế lực gì kia, thời điểm kia chính mình lấy cái gì để bảo hộ Khiêm, chiếu cố Khiêm. Nghe lời của Mộc Linh Hạo nói, Khiêm ở đại vị diện tương đối không tồi, chẳng lẽ hắn phải dựa vào thế lực của Khiêm. Không, tự tôn của chính mình tuyệt đối không cho phép, hắn nhất định phải làm một nam nhân cùng Khiêm sánh vai.

Đại vị diện sao? Hắn ở nơi đó sẽ có được thế lực, Khiêm chờ, ta sẽ đem tất cả đồ tốt nhất trên đời đặt trước mặt của ngươi.

“Hợp tác vui vẻ.” Nhin hai nam nhân trước mắt, Quân Hành Tuyệt lộ ra tươi cười tự tin, sắc xảo ở lúc theo đuổi Khiêm đã thu liễm giấu đi lại triển lộ ra, biểu thị thắng lợi của tương lai.

Vì để cho người âu yếm hết thảy thứ tốt nhất, về sau ở đại vị diện nhấc lên một cuộn sóng thực lớn, cuối cùng trở thành tổ chức buôn bán lớn nhất cùng có lực ảnh hưởng nhất – Bảo Hộ được sinh ra.