Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1274




Chương 1274

Sau khi bọn bắt cóc đi ra, lên một chiếc xe bảo mẫu màu đen, đi thẳng đến khu Thanh Châu phía Đông Nam thành phố Long Minh, vào núi, biến mất ở bên trong.

Rất có khả năng bọn họ trốn ở bên trong, cũng có khả năng bọn họ vì tránh né camera, cố ý vòng theo đường núi đào tẩu.

Lục Lãnh Phong cho Hùng Văn đưa người bí mật lục soát núi trước, xem xem có thể tìm được dấu vết còn sót lại hay không.

Tư Mã Ngọc Như càng ngày càng ngồi không yên, đi tìm Lục Vinh Hàn, hy vọng ông ấy có thể giao tiền chuộc cứu Tư Mã Ngọc Thanh về.

“2 tỷ đôla, không phải 2 tỷ đồng, cho dù có muốn, cũng phải mất rất nhiều ngày.” Lục Vinh Hàn nghiêm nói.

“Không có đô la, thì đổi tất cả thành đồng cho bọn họ.” Tư Mã Ngọc Như nói.

“1 tỷ 300 triệu tiền mặt cũng không phải nói có là có thể có.” Lục Vinh Hàn tức giận liếc bà ta một cái.

Tư Mã Ngọc Như lo lắng, giọng nói trở nên bén nhọn hơn: “Nhà họ Lục nắm giữ cổ phần ngân hàng và cơ quan tài chính ở trong và nước, sao có thể không lấy ra nổi một chút tiền như vậy chứ? Ngọc Thanh không phải con của anh, nên anh không muốn quan tâm nó đúng không?”

Sắc mặt Lục Vinh Hàn sầm xuống mấy phần: “Tư Mã Minh Thịnh và Mã Trúc Mai còn không lo, cô lại sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng vậy.”

Tư Mã Ngọc Như khóc nấc lên: “Bọn họ nào có không sốt ruột chứ, bây giờ bọn đang tìm người bán nhà để lấy tiền khắp nơi.”

“Cô trở về nói với Tư Mã Minh Thịnh, nói cậu ta chuyển nhượng cổ phần sang cho tôi, tôi lập tức giao 2 tỷ tiền mặt cho cậu ra.” Lục Vinh Hàn nói xong rồi đo lên lầu. Người tung hoành vài ở trên thương trường mấy thập niên,sóng to gió lớn gì mà chưa từng gặp chứ, mặc kệ gặp chuyện lớn như thế nào, đều có thể vững vàng ứng phó.

Tư Mã Ngọc Như thì lại khác, cô ta đã sắp điên lên rồi.

Hy Nguyệt cũng sốt ruột, nghe được Tư Mã Ngọc Như vay tiền Lục Vinh Hàn, thì chuẩn bị lấy tất cả tiền của mình ra cứu cấp cho cô ta.

Lục Lãnh Phong búng một cái lên trán của cô: “Ngu ngốc, bố đã nói rồi, để Tư Mã Minh Thịnh chuyển nhượng cổ phần của ông ta thì sẽ cho ông ta vay tiền, nếu như ông ta thật sự sốt ruột, thì sẽ không có một chút do dự.”

“Anh là có ý gì vậy?” Hy Nguyệt không hiểu.

“Chuyện này có chút kỳ quặc, anh phái người đi tìm vệ sĩ của Tư Mã Ngọc Thanh hỏi chuyện, Tư Mã Minh Thịnh nói, đã đuổi việc bọn họ rồi. Anh tra ra được ngày hôm hai người này đã ra nước ngoài. Bọn họ tắc tránh nghiêm trọng như thế, Tư Mã Minh Thịnh lại xử lý qua loa như vậy, trong này nhất định la có mờ ám.” Lục Lãnh Phong trầm thấp nói.

Hy Nguyệt chấn động: “Ý của anh là cuộc bắt cóc này là ông ta tự biên tự diễn? Chuyện này không thể nào đâu, ông ta bắt cóc con trai của mình rồi tới tìm bố lừa tiền?”

Lục Lãnh Phong hừ nhẹ một tiếng: “Loại người như ông ta, có chuyện gì mà không làm được? Chuyện của ông ta, người trong giới đều đã biết, nếu như là bắt cóc thật, thì bọn bắt cóc sẽ điều tra chi tiết rõ ràng về ông ta rồi mới ra tay, bọn họ sớm không ra tay, muộn không ra tay, lại vào ngay lúc này, đây không phải đầu óc bị lừa đá sao?”

Hy Nguyệt sờ sờ cằm: “Bố cũng nghĩ như vậy sao, sao mọi người không nói thẳng suy nghĩ này cho mẹ nhỏ chứ?”