Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1300




Chương 1300

Sợ là từ sớm họ đã dòm ngó đến Mã Thị, chỉ đợi thời cơ ngang ngược giành lấy.

Chết tiệt thật, cậu ta đã quá sơ ý.

Tập đoàn OCM nhân luôn Mã Thị đã hỗn loạn, giá cổ phiểm đang giảm, thu mua rất nhiều cổ phiếu lẻ, cộng lại cũng tạm tính cũng được mười tám phần trăm cổ phần rồi, tính thêm bốn mươi phần trăm cổ phần nữa, thì đã có thể hoàn toàn khống chế cổ phiếu của Mã Thị rồi.

Mà vợ chồng Tư Mã Minh Thịnh chỉ có hai mươi phần trăm cổ phần, đâu đủ để đối kháng nữa?

Trải qua chuyện bỏ phiếu chọn lụa chủ tịch, Sunny thuận lợi trở thành tân nhiệm chủ tịch.

Ngay sau khi nhậm chức, anh ta đã tổ chức một cuộc họp báo và công bố hai sự hợp tác lớn, giá cổ phiếu đã giữ của Mã Thị trong một thời gian dài bất ngờ tăng chóng mặt.

Một nơi khác ở Thành phố Long Minh, trong văn phòng của Lục Vinh Hàn, Lục Lãnh Phong đang chơi cờ cùng ông ấy.

“Hôm nay bố thật sự nhàn hạ thoải mái, lại gọi con đến văn phòng để đánh cờ.” Anh ăn mất còn đen của Lục Vinh Hàn.

Lục Vinh Hàn khẽ cười một cái: “Không thẹn là con trai của bố, con hơn bố là nhà có phúc.” Ông ấy đặt một con cờ xuống, vẫy cờ trắng của Lục Lãnh Phong lại.

“Gừng vẫn là càng già càng cay.” Đôi môi mỏng của Lục Lãnh Phong nở một nụ cười xấu xa.

Lục Vinh Hàn châm một điếu xì gà: “Có một số người một khí phồng lên, đã quên đi mình là ai rồi, nhắc nhỡ người ta cũng coi như là làm một chuyện tốt.”

“Con cũng nghĩ như thế.” Lục Lãnh Phong nhún vai.

Lúc này, Hy Nguyệt đang ở trong phòng xem tin tức.

Cô đoán, Sunny chính là “S” trong đội tinh quân của Lục Lãnh Phong.

Tư Mã Minh Thịnh lần này nhất định sẽ lại gào khóc trong biệt thự, cậu ta có thế nào cũng không ngờ được, người chủ mưu ở phía sau lại chính là Lục Lãnh Phong.

Ở tầng dưới, Mã Trúc Mai đã đến. Vừa bước vào cửa, bà ta đã nhào vào trong vòng tay của Tư Mã Ngọc Như gào khóc: “Chị ơi, chị phải làm chủ cho bọn em. Công ty OEM hẳn đã tính toán trước, dòm ngó Mã Thị của bọ em, tất cả đây là âm mưu của bọn họ, hôm nay em đến bệnh viện tìm Vương Ngọc Cương, không ngờ nó đã được bí mật chuyển đến bệnh viện khác, cũng không biết chuyển đi đâu, có lẽ nó và công ty OEM là cùng một bọn, tai nạn xe của Ngọc Linh cũng rất có thể là do bọn họ làm.”

Tư Mã Ngọc Như cái giận nhìn bà ta một cái: “Giờ em khóc thì có tác dụng gì, ngụy tạo bản di chúc giả, muốn nuốt chửng tài sản, còn ai có thể tin các em nữa chứ?”

“Bố của em, ông ấy chắc là bị Mã Ngọc Linh mê hoặc rồi, mới giao công ty cho bà ta, rõ ràng em mới là người kế thừa của Mã Thị.” Mã Trúc Nhi khóc nức nở nói.

Tư Mã Ngọc Như than thở một hơi: “Chuyện đã đến bước này rồi, nói cái gì cũng vô ít, Mã Thị đã không còn mang họ Mã nữa rồi, đã đổi tên thành Tập đoàn Lực Thừa rồi, vẫn còn may bọn em vẫn còn có cổ phần, cũng không đến nổi mất đi tất cả.

Tư Mã Ngọc Thanh đi học về, cúi đầu thở dài.

“Ôi, không ngờ nhà chúng ta lại phá sản nhanh như vậy.”

Mã Trúc Mai trừng mắt nhìn cậu ấy: “Cái thằng nhóc này nói bậy bạ gì đó, sao nhà chúng ta có thể phá sản chứ?”

“Ông ngoại chết, dì hai chết, công ty bị người khác chiếm đoạt không phải là phá sản sao? Hôm nay bạn học của con đều bàn tán xôn xao, còn hỏi nếu như nhà chúng ta phá sản không có tiền thì còn có thể đi học được nữa không?” Tư Mã Ngọc Thanh bĩu môi, cậu ấy cũng không hiểu phá sản có ý gì, cậu ấy chỉ cảm thấy công ty của ông ngoại không còn nữa thì hẳn là phá sản.