Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1302




Chương 1302

Hy Nguyệt lén hít sâu một hơi.

Chuyện này thật khó xử.

Hy vọng Tần Như Thông có thể ứng phó cho tốt, đừng để cô ấy nhìn ra sơ hở.

“Cô ấy chính là Hạ Dĩ Nhiên bạn gái người anh em tốt của anh.” Cô cực kỳ nhỏ giọng nhắc nhở.

“Anh biết, anh đã nhìn thấy hình rồi.” Tần Như Thông gật đầu, hít sâu một hơi ép buộc bản thân phải giữ bình tĩnh.

“Thật là trùng hợp, sao em lại ở đây?” Khóe miệng của anh ta há ra thật to, giả vờ nở nụ cười khoa trương để che giấu tất cả sự khó chịu.

“Lông Nhỏ không phải anh nói hôm nay phải ở bên cạnh ông cụ sao? Sao lại trở thành ở bên cạnh em gái rồi?” Hạ Dĩ Nhiên nở nụ cười xinh đẹp nói với giọng điệu trêu chọc.

Tần Như Thông gãi đầu: “Ông cụ muốn ngủ trưa nên anh chạy ra ngoài uống trà chiều.”

“Thật không ngờ anh còn có sở thích như vậy.” Hạ Dĩ Nhiên cười nói.

“Đây không phải là sở thích mà là lòng hiếu thảo, đây là bà nội của anh nên đây là chuyện mà anh phải làm.” Tần Như Thông nhún vai.

Hạ Dĩ Nhiên nhíu đôi mi thanh tú cảm thấy hơi giật mình: “Không phải bà nội của anh đang ở nước ngoài sao?”

“Bà nội nuôi của anh.” Tần Như Thông không chút hoang mang, hời hợt giải thích.

Hạ Dĩ Nhiên hài hước cười: “Sao lúc trước lại không nhìn ra anh thích kết nghĩa nhận người thân nhỉ.”

Tần Như Thông giang tay ra đổi lại giọng nói hài hước: “Có rất nhiều chuyện mà em không biết, nếu như có thể dễ dàng bị em nhìn thấu chẳng phải là rất không có nội hàm sao?”

Hạ Dĩ Nhiên vươn tay ra muốn xoa đầu anh ta giống như lúc trước, anh ta theo bản năng lóe lên rồi tránh đi.

Phản ứng này làm cho cô ấy chấn động: “Sao vậy?”

Hy Nguyệt vội nói: “Anh ấy không hy vọng chị đối xử với anh ấy giống như là em trai, anh ấy là bạn trai của chị.”

Tần Như Thông khẽ ho, cố gắng hết sức giữ bình tĩnh: “Đúng vậy Hạ Dĩ Nhiên, hai tuổi không phải là lớn, sau này em ở trước mặt anh hãy giống như là chim non nép vào người chứ không thể làm chị lớn.” Trong giọng nói của anh ta kèm theo vẻ ngang ngược giống như đang ra lệnh.

Hạ Dĩ Nhiên ngạc nhiên, cô ấy luôn cảm thấy hôm nay anh ta hơi là lạ.

Trong lòng Hy Nguyệt lại hiểu rất rõ ràng.

Tính cách của Tần Nhân Thiên và Tần Như Thông hoàn toàn khác nhau.

Tần Nhân Thiên phóng đãng không bị trói buộc, đùa giỡn với đời, làm trái luân thường đạo lý, có đôi khi còn có tính trẻ con, mà Tần Như Thông lại thành thục thận trọng, nhìn xa trông rộng nhạy bén, mặc dù tính tình dịu dàng nhưng dứt khoát.

“Chị Dĩ Nhiên, buổi chiều chị có bận việc gì không?” Cô chuyển chủ đề để phân tán sự chú ý của Hạ Dĩ Nhiên.

Hạ Dĩ Nhiên lắc đầu: “Không có, chị chuẩn bị đi dạo một vòng.”

Hy Nguyệt cười” Đúng lúc em cũng không có việc gì, anh em uống xong trà chiều thì phải trở về chăm sóc ông cụ, em đi dạo với chị nhé?”