Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1416




Chương 1416

Tuy rằng cô ta không chỉ tên nói họ, dùng cách nói nhà thiết kế trang sức tên Flower được gả vào nhà giàu, cũng đã gián tiếp chỉ ra thân phận của đối phương, bất luận là kẻ nào cũng đều sẽ nghĩ đến người cô ta nói là Hy Nguyệt.

Quan trọng nhất chính là, mấy ngày trước cô ta còn huênh hoang tuyên bố mình trở thành con dâu nhà họ Lục.

Bây giờ đột nhiên kể ra câu truyện cười này, đương nhiên mọi người sẽ tin là thật.

Chuyện nhà họ Lục, người trong giới đều chỉ dám lén lút bàn tán, không có ai dám công khai nói.

Truyền thông thì càng không dám, nhà họ Lục khống chế tập đoàn truyền thông lớn nhất trong nước, cho dù paparazzi kiêu ngạo nhất cũng không dám đi sờ mông hổ, ra tay trên đầu thái tuế.

Sau khi Trần Lục phát sóng trực tiếp được một giờ đồng hồ, tài khoản đã bị cấp trên khoá lại.

Nhưng mà đã muộn.

Mấy trăm nghìn fans của cô ta đều đã biết việc này, nhao nhao bàn tán ở trên mạng.

Tất nhiên người nhà họ Lục cũng biết.

Bà Lục giận tím mặt, lập tức phái người đi đến nhà chú Đường, đưa Trần Lục tới đây.

Thật ra chuyện của Lục Lãnh Phong và Kiều An, cô ta cũng biết một chút, chỉ là vẫn luôn giả câm vờ điếc mà thôi.

Trần Lục giả vờ không biết gì, hoang mang nhìn bà Lục: “Không biết chị dâu vô cùng lo lắng gọi em tới đây như vậy là có chuyện gì?”

Bà Lục tiến lên hai bước: “Bốp” một cái tát cô ta: “Vừa mới vào cửa mấy ngày, cô đã muốn lật trời rồi?”

Cô ta che kín mặt, cắn chặt khớp hàm, trong ánh mắt tràn ngập thù hận: “Chị dâu, vô duyên vô cớ chị dựa vào đâu mà đánh em? Dựa theo quy củ nhà họ Lục, chỉ có bà chủ gia đình mới có thể trừng phạt thành viên trong gia đình, chị đã sớm không phải bà chủ nữa, không có tư cách đụng đến em.”

Cô ta còn chưa dứt lời, thì nghe được một âm thanh lạnh lẽo truyền đến: “Cô còn biết nhà họ Lục có quy củ?”

Người nói chuyện là Hy Nguyệt.

Một luồng gió lạnh ý từ lòng bàn chân Trần Lục bốc lên lên: “Có quy củ thì sao? Tôi cũng không phạm sai lầm gì!”

Có một ánh sáng lạnh lẽo từ đáy mắt Hy Nguyệt hiện lên: “Điều thứ năm mươi tám trong quy củ, tạo ra lời đồn ác liệt hoặc là ngấm ngầm hại người khác, phỉ báng thành viên trong gia tộc, làm tổn hại danh dự, tạo nên sự ảnh hưởng nghiêm trọng, phạt hai mươi roi, răn đe cảnh cáo.”

Trần Lục hừ nhẹ một tiếng, lấy hết can đảm, giả vờ mạnh mẽ bình tĩnh: “Tôi tạo ra lời đồn gì? Sẽ không phải bởi vì tôi kể một câu truyện cười, mà cô nghĩ đến bản thân mình chứ?”

Hy Nguyệt cười lạnh lùng: “Chỗ này không phải toà án, biện minh không có tác dụng.”

Cô vung tay lên, để quản gia chuyên phụ trách chấp hành quy tắc trong nhà lấy roi ra.

Trần Lục kinh sợ đến thay đổi sắc mặt, sắc mặt trắng bệch, ngay cả môi cũng mất đi màu sắc: “Các người là lạm dụng tư hình, là bạo lực gia đình, tôi có thể báo cảnh sát.”

Ánh mắt Hy Nguyệt trở nên sắc bén: “Có gan thì cô cứ thử xem, nhà họ Lục tôi chấp hành quy tắc trong nhà, cho dù là Thiên Vương cũng không dám nhiều lời một câu.”

Trần Lục giống bóng cao su bị chọc, xì hơi, xụi lơ ở trên mặt đất: “Tôi đã gọi điện thoại cho chồng tôi, anh ấy sẽ lập tức tới đây.”

Hy Nguyệt cười hung ác nham hiểm: “Cô yên tâm, chúng tôi sẽ thực hành ở ngay trước mặt anh ta.”

Cô đang nói, chú họ đang vô cùng lo lắng chạy tới, đi theo phía sau anh ta còn có thím họ.