Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1420




Chương 1420

Lục Sênh Hạ chớp chớp mắt, một tia giảo hoạt hiện lên trong đáy mắt.

“Nếu như em là em trai thì em sẽ tranh gia tài với anh đấy, anh sẽ chia một nửa cho em sao?”

Lục Lãnh Phong vuốt mũi cô bé một cái: “Chia một nửa cho em không được, quy định của nhà họ Lục là không được chia gia tài, nếu như sau này em tài giỏi hơn anh thì anh sẽ toàn bộ Lục Thị cho em, anh thì nhẹ nhõm khỏi lo nghĩ nữa.”

Anh nói rất nhẹ nhàng bình thản.

Lục Sênh Hạ biết vốn dĩ anh không cần dựa dẫm vào gia tộc, với năng lực của anh rất nhanh chóng có thể gày dựng đế quốc Lục Thị của riêng mình.

Không phải anh cần nhà họ Lục mà là nhà họ Lục cần anh.

“Anh hai, cho dù em là con trai thì cũng không thể vượt qua được anh, nhiệm vụ này e rằng phải để cháu trai của em hoàn thành rồi, em chính là muốn nói cho anh biết theo quy định của nhà họ Lục những đứa con riêng bên ngoài là không thể thừa kế, nếu muốn nhận tổ quy tông thì bắt buộc phải rước cô người tình về đây, Kiều An sinh được một cặp song sinh, nếu anh rước họ về đây thì nhà chúng ta phải sóng gió nổi lên đấy.”

Cô bé nói một cách đầy khổ tâm và lo âu: “Chị dâu tuyệt đối không thể chung sống với Kiều An được đâu, nếu anh rước cô ta về chắc chắn chị dâu sẽ rời khỏi, sau khi trải qua cuộc chiến tranh giành con khốc liệt thì chị dâu sẽ mang đứa cháu gái đáng yêu của em đi, còn những đứa cháu trai tội nghiệp sẽ ở lại đối mặt với bà mẹ kế độc ác, Kiều An vừa nhìn là biết không phải dạng hiền lành, với tâm địa độc ác của cô ta chắc chắn sẽ hãm hại và ngược đãi thằng bé để tranh giành tài sản, chắc anh cũng không nỡ nhìn thấy con trai trưởng của móng bị mẹ kế ngược đãi chứ hả?”

Lục Lãnh Phong cạn lời, trong đầu không ngừng hiện ra những câu chửi thề.

“Em quá giàu trí tưởng tượng rồi đó, ngoại trừ chị dâu của em thì anh tuyệt đối không có người phụ nữ nào khác.”

“Em chỉ đang nhắc nhở anh kẻo anh lại làm chuyện hồ đồ đấy.” Lục Sênh Hạ bĩu môi.

“Anh hai em khôn ngoan tài giỏi như thế sao có thể quyết định hồ đồ chứ?” Lục Lãnh Phong xoa xoa đầu cô bé.

“Thế thì tốt.” Lục Sênh Hạ làm ra một cái mặt xấu.

Cô bé không mong muốn nhìn thấy anh và chị dâu mình lặp lại bi kịch chia ly của năm năm về trước.

Lúc này Hy Nguyệt đang ở biệt thự của Hứa Nhã Thanh.

Hứa Kiến Quân vừa mới chia sẻ với cô xong về kỳ nghỉ hè thú vị của mình.

Hứa Nhã Thanh hôn lên khuôn mặt non nớt của Hứa Kiến Quân một cái rồi quay qua nhìn Hy Nguyệt: “Hai ngày nay tin đồn tình ái của Lục Lãnh Phong rất sôi nổi, em không bị áp lực nhiều chứ?”

Hy Nguyệt nhún nhún vai nói: “Nếu em bị ảnh hưởng thì chẳng phải là trúng kế của người nào đó sao?”

“Cái cô nổi tiếng trên mạng ngu ngốc kia nghe nói là người tình của chú họ Lục Lãnh Phong, cô ta chắc là chán sống rồi nên mới dám bàn tán về chuyện của chúng em.”

Ánh mắt của Hứa Nhã Thanh lướt qua vẻ tức giận.

Hy Nguyệt cười nhạt một cái: “Sáng sớm vừa mới trừng phạt cô ta hai mươi roi rồi nhốt lại sám hối, có những người chính là như thế đấy, mới có chút quyền lực đã không biết mình là ai nữa.”

Gân xanh trên trán Hứa Nhã Thanh hơi chuyển động một chút, khuôn mặt anh ta lướt qua một tia sát khí: “Cô ta thích chết thì tiễn cô ta một chặng đi.”

Hứa Kiến Quân ăn một miếng bánh rán rồi hướng mặt lên nhìn Hy Nguyệt: “Mẹ, con của Kiều An là em trai của con sao?”

“Không phải, các con của cô ta không có chút gì liên quan đến chúng ta.” Hy Nguyệt lắc đầu một cách đầy kiên định.