Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 695




Chương 695

Cô không muốn đi, nhưng không thể không đi, sẽ không có kết cục tốt đẹp nếu cô ấy chọc giận Ma vương Tu La.

Từ văn phòng đến bãi đậu xe, có một chiếc xe đi tới, lái xe không phải Finn mà là một người phụ nữ lạ mặt, tên là Khải Liên.

Cô sợ lên nhầm xe, sau khi gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong xác nhận, cố mới dám lên xe.

Ngôi biệt thự nằm ở vùng ngoại ô, trong vong một dặm đều không có người ở, thật là một nơi tốt.

Khi Hy Nguyệt bước vào, Lục Lãnh Phong đang dựa vào ghế sô pha, thân hình cao lớn mặc bộ đồ ngủ màu xanh nước biển, khuôn mặt lười biếng, nhưng lại toát ra một khí chất mê hoặc, giống như một con yêu tinh vậy.

“Từ bây giờ, Khải Liên sẽ là thư ký của cô.”

Gì cơ?

Cô trở nên rối bời, đây không phải tương đương với việc giữ một điệp viên bên cạnh cô để theo dõi mọi hành tung của cô mọi lúc, mọi nơi sao?

“Tôi có An Kỳ là đủ rồi.”

Ánh mắt của anh xẹt qua, như một tia lạnh lướt ngang qua: “Ta không phải đang bàn bạc với cô.” Đây là mệnh lệnh, chỉ có thể tuân theo, không được chống đối.

Cô muốn khóc: “Lục Lãnh Phong, tôi có một gia đình hạnh phúc, một người chồng yêu thương tôi và một đứa con đáng yêu. Anh có thể động lòng trắc ẩn mà buông tha cho tôi được không?”

Những lời này giống như một trận cuồng phong cấp mười hai, nổi lên từng đợt cuồng nộ trong lòng Lục Lãnh Phong.

Những đường gân trên trán anh ta nổi lên dữ dội, và mọi dây thần kinh đang siết lại, anh muốn tóm người phụ nữ ép chặt lên bàn cho đến khi cô ta cầu xin tha thứ.

Anh chộp lấy chai nước khoáng lạnh trước mặt, mở ra, thô lỗ mà uống hết nửa chai để kìm nén cơn tức giận.

Hôm nay, anh phải nhẫn nại!

Anh ấy muốn thay đổi chiến thuật của mình với con nhím nhỏ này, áp dụng các phương pháp dụ dỗ.

Sau khi hít thở sâu và xoa dịu cảm xúc một chút, anh chậm rãi nói: “Nhím nhỏ, em thích những lời ngọt ngào phải không? Hứa Nhã Thanh nói vài câu đường mật, em liền mắc câu rồi, ngoan ngoãn bỏ trốn cùng anh ta sao?” ”

Hy Nguyệt lau mồ hôi: “Tôi không phải là người như vậy? Lúc đó, tôi chỉ có một ý tưởng, thoát khỏi địa ngục của anh. Còn vệ việc kết hôn với anh ấy, là chuyện của sau này.”

Khóe miệng Lục Lãnh Phong giật giật, mỗi lời nói của cô đều cho thấy cô không hề có cảm xúc với anh.

Bao nhiêu người phụ nữ thương tiếc van xin anh, mong muốn có được một chút tình cảm anh, chỉ có cô, không chút quan tâm đến anh hay nghĩ cho anh, chỉ muốn rời xa anh.

“Cô có biết có bao nhiêu cô gái muốn gả cho tôi không?”

Hy Nguyệt nhún vai, giễu cợt nói: “Tôi biết, nhưng Hứa Nhã Thanh cũng không tệ. Anh, Hứa Nhã Thanh và Tần Nhân Thiên được gọi là ba vị công tử phương Đông. Anh xếp hạng nhất, Hứa Nhã Thanh và Tần Nhân Thiên thế lực thăng bằng, bất kể tôi lấy ai trong số các anh, tôi đều là kẻ thắng cuộc. ”

Những lời nói nhẹ bẫng của cô như một cái nút gỗ bịt chặt lấy nơi phát tiết của Lục Lãnh Phong, khiến anh không có chỗ nào để trút giận, nội thương nghiêm trọng.

“Tôi cứ tưởng cô ngốc và ngây thơ, nhưng không ngờ lại xảo quyệt như vậy.” Anh nghiến răng nói với vẻ mặt u ám.