Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 754




Chương 754:

 

Kiều Lạc cản rất mạnh, giống như muốn cắt nát lớp da ở trên mu bàn tay của Kỳ Ngạn Lễ, việc này khiến anh ta đau đến nhíu mày. Vết cắn này rất sâu và đau nhưng anh ta không nói một câu nào cả, cứ mặc.

 

kệ để cho cô ấy cắn.

 

Căn đi, mặc kệ cô ấy cắn thế nào thì anh ta cũng sẽ không buông tay.

 

Nếu bây giờ anh ta buông tay thì kiếp này e rằng anh ta sẽ không bao giờ có cơ hội ở cùng cô ấy nữa.

 

Kiều Lạc cắn mu bàn tay của anh ta, sau khi nếm thấy một chút vị tanh của máu thì cô ấy hơi thả lỏng một chút. Cô ấy từ từ ngẩng đầu lên nhìn Kỳ Ngạn Lễ: “Anh đưa tôi đến bệnh viện làm cái quái gì?”

 

Trong đôi mắt đen láy của người đàn ông giống như ẩn chứa tuyết trắng của mùa đông, lạnh lẽo như băng, đôi môi mỏng phun ra hai chữ: “Nạo thai!”

 

Kiều Lạc nằm trên bàn phẫu thuật, hai chân và hai tay đều bị trói chặt ở bốn góc giường, cô ấy giống như con cá đang nằm trên thớt để mặc người khác muốn làm gì thì làm.

 

Kiều Lạc kích động gào thét: “Kỳ Ngạn Lễ, anh thật sự điên rồi! Thả tôi ra! Thả tôi ra!”

 

Hai nữ bác sĩ đứng bên giường phẫu thuật nhìn nhau rồi hỏi: “Anh Ngạn Lễ, như vậy thì….Làm sao có thể phẫu thuật được?”

 

Kỳ Ngạn Lễ liếc mắt về phía hai nữ bác sĩ, lạnh lùng nói: “Không phải có thể tiêm thuốc mê hay sao, bắt đầu đi”

 

Kiều Lạc nằm trên bàn mổ nhìn Kỷ Ngạn Lễ với đôi mắt đỏ ngầu: “Kỳ Ngạn Lễ, tôi hận anh, tôi hận anh”

 

Người đàn ông hít sâu một hơi, sau đó anh quay lưng lại rồi để lại mấy chữ: “Cứ việc hận đi, tôi không quan tâm”

 

“..Chỉ cần có thể trói em lại bên người, chỉ cần em không rời ra anh, thuộc về anh là được rồi?

 

Nước mắt của Kiều Lạc chậm rãi chảy xuống, cô nhìn chăm chằm vào bóng lưng người đàn ông đi ra khỏi phòng phẫu thuật rồi nghiến răng nghiến lợi nói: “Kỳ Ngạn Lễ, anh sẽ phải hối hận! Cả đời này anh sẽ phải hối hận vì quyết định ngày hôm nay!”

 

Lúc Kỳ Ngạn Lễ đi đến cửa phòng phẫu thuật, hai tay đã nắm chặt thành nắm đấm.

 

Anh ta sẽ hối hận sao? Có lẽ sau này sẽ hối hận, nhưng ít nhất bây giờ, Kỳ Ngạn Lễ vô cùng chắc chắn về quyết định này, nếu như muốn Kiều Lạc và Hà Vận cắt đứt toàn bộ quan hệ thì đứa trẻ này cũng không nên giữ lại.

 

Kỳ Ngạn Lễ nhắm mắt lại, anh ta quyết đoán sải dài bước chân bước ra khỏi phòng phẫu thuật.

 

Kiều Lạc nhìn cánh cửa phòng phẫu thuật đang từ từ khép lại, trái tim dần dần trở nên lạnh lẽo…Cô ấy nằm trên bàn mổ trông giống như một con cừu non, hai mắt cũng chầm chậm nhắm lại.

 

“Con yêu, mẹ xin lỗi con, mẹ không thể bảo vệ được con! Xin lỗi con, mẹ thật sự rất xin lỗi con…

 

Kỳ Ngạn Lễ vẫn luôn canh chừng ở bên ngoài, rõ ràng là anh ta đã trói Kiều Lạc lên bàn phẫu thuật, đứa trẻ bên trong bụng của Kiều Lạc cũng không phải của anh ta, nhưng mà vì sao trái tim của anh ta lại trở nên đau đớn?

 

Anh ta lại nghĩ đến ánh mắt chán ghét của Kiều Lạc lúc nấy, Kỳ Ngạn Lễ đột nhiên cảm thấy rất sợ hãi.

 

Kiều Lạc sẽ hận anh ta cả đời này à?

 

Cô ấy thật sự để ý đến đứa trẻ của mình và Hà Vận như vậy sao?

 

Nếu như vậy cũng nói lên được việc cô ấy thật sự rất yêu Hà Vận, có đúng không?

 

Kỳ Ngạn Lễ tựa vào ghế, không hiểu vì sao anh ta lại cảm thấy vô cùng ngột ngạt. Anh ta đột nhiên nhớ đến Kiều Tang và những lỗ của mình với người kia, bây giờ anh ta lại cưỡng ép em gái của cô ấy.

 

Ánh mắt của Kiều Lạc đỏ ngầu, cô ấy liên tục nhìn chằm chằm khiến Kỳ Ngạn Lễ vô cùng khó chịu. Bây giờ Kỳ Ngạn Lễ mới bắt đầu suy nghĩ, có phải anh ta đã thật sự làm sai rồi hay không?

 

Bên này, trong phòng phẫu thuật, lúc nữ bác sĩ đang chuẩn bị tiêm thuốc mê vào người Kiều Lạc thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.

 

Động tác trên tay nữ bác sĩ dừng lại, cô ta ngơ ngác nhìn Kỳ Ngạn Lễ đột nhiên xông vào: “Anh Ngạn Lễ, bây giờ đang chuẩn bị làm phẫu thuật, mời anh đi ra ngoài.”

 

Tuy nhiên, Kỳ Ngạn Lễ bất chấp sự ngăn cản của nữ bác sĩ, anh ta trực tiếp đi vào phòng rồi tự tay cởi sợi dây đang trói hai tay hai chân Kiều Lạc ra.

 

Khuôn mặt của Kiều Lạc bây giờ đã giàn giụa nước mắt, cô ấy vẫn theo phản xạ mà đưa tay ra bảo vệ bụng dưới của chính mình.