Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 194: Mạc Thiên Kình, em rất nhớ anh!




"Cô biết nơi đó là chỗ nào không?"

Mạc Thiên Kình nhíu mày hỏi, không ngờ trong cái xã hội này còn có những thành phần bại hoại như thế tồn tại, xem ra thật sự là không được bình yên như vẻ ngoài của nó chút nào!

Diêu Tuyết suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.

"Tôi không biết, tôi bị bắt cóc đến nơi nào, bởi vì bọn họ cảm thấy dáng dấp của tôi không tệ, cho nên mới mang tôi đến quán bar để bán thân, hơn nữa tôi cũng biết rõ những thứ cô gái bị bán đi thì không có một người nào còn sống mà trở về.

Bọn họ cũng bị uống nhuyễn cốt tán, hơn nữa còn uống cả mị dược nữa!"

Diêu Tuyết nhớ lại khi mình đứng ở chỗ đó, nhìn thấy những hành động của đàn ông và phụ nữ ở nơi đó làm mấy việc như thế lại cảm thấy rất ghê tởm.

Cũng may, cô và người đàn ông này, bọn họ mặc dù xảy ra quan hệ, thế nhưng anh lại không làm cho cô cảm thấy rất ghê tởm, nghĩ tới cha mẹ già ở nhà trong lòng liền cảm thấy chua xót.

Cha mẹ vì muốn cho cô có thể lên đại học phải ở nhà nhặt ve chai, tiết kiệm hết mức, cái gì đều không chịu ăn, chính là hi vọng cô có thể đi học, hi vọng cô có thể phát triển tiền đồ khiến cho bọn họ nở mày nở mặt.

Nhưng hôm nay, cô thiếu chút nữa đã bị những tên đàn ông kia cường bạo tới chết, cô thật hi vọng mình còn có thể trở về trường đi học tiếp, cũng không biết trường học phát hiện cô mất tích có đi tìm cô hay không, cũng có thể lầm tưởng rằng cô trốn học mà khai trừ cô hay không!

Càng nghĩ Diêu Tuyết lại càng lo lắng.

Liễu Nghị Hiên nhìn cô mím chặt cánh môi mỏng, chẳng hề nói lấy một câu.

Mạc Thiên Kình nghe cô nói vậy chân mày nhíu càng sâu hơn!

Thấy chuyện này thật không phải dễ dàng giải quyết như vậy!

Diệp Duệ nhìn Mạc Thiên Kình nói: "Mạc Thiên Kình, chuyện này xem ra vẫn không có dễ dàng như vậy, anh phải tổn hao thêm tinh thần rồi!"

Lời của Diệp Duệ khiến cho Mạc Thiên Kình càng thêm cảm thấy áp lực, cũng cảm thấy chuyện nay ngày càng thêm phức tạp!

"Diêu Tuyết, trong khoảng thời gian này còn phải làm phiền cô trợ giúp chúng tôi cùng phá vụ án này!"

Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc nhìn Diêu tuyết nói, Diêu tuyết nhìn bọn họ, mặc dù rất muốn đi học, nhưng là vừa nghĩ tới những người đó còn chưa có đền tội, coi như cô trở về thì những người đó cũng rất có thể bắt cô đi lần nữa.

Nếu mà như vậy chi bằng phối hợp với bọn họ để có thể phá vụ án này!

"Được! Nhưng tôi tạm thời không có chỗ để ở!"

Cô ở chỗ này cũng không quen nhưng cũng không biết có thể ở chỗ nào, hơn nữa với tình trạng của cô bây giờ căn bản là không thể ở nổi khách sạn.

Liễu Nghị Hiên nhìn Diêu tuyết, nhàn nhạt nói:

"Cô và tôi về nhà tôi ở, có chuyện gì cũng có thể tiện gọi điện liên lạc!"

Liễu Nghị Hiên lấy danh thiếp của mình đưa cho Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình liếc mắt nhìn sau đó gật đầu một cái.

"Được rồi, vậy phải làm phiền anh chăm sóc cho cô ấy thật tốt! Tôi nhớ anh và Lý Băng dẫn cô ấy đi, bên kia nhất định sẽ có phát hiện, cho nên cẩn thận vẫn hơn!"

Mạc Thiên Kình dặn dò thêm một câu, Liễu Nghị Hiên cũng biết bây giờ cô vẫn chưa được an toàn, nhưng ở cùng với anh thì tối thiểu anh có thể bảo vệ an toàn cho cô!

"Cái này anh cứ yên tâm đi!"

Liễu Nghị Hiên bảo đảm nói, Diêu Tuyết nhìn anh, trong tim âm thầm rung động nhưng nghĩ đến điều kiện của mình thì chỉ có đem phần rung động này giấu ở đáy lòng.

Nếu như không có duyên ở cùng với nhau nhưng có thể yên lặng nhìn anh thì cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc rồi.

Liễu Nghị Hiên đứng lên, nhìn Diêu Tuyết thản nhiên nói.

"Đi thôi, tôi dẫn cô về nhà!"

Diêu Tuyết nhìn bọn họ một cái rồi đứng dậy đi theo Liễu Nghị Hiên rời khỏi biệt thự của Mạc gia.

Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ rời đi còn Sính Đình thì quay sang nhìn Lý Băng và Diệp Duệ. Diệp Duệ mặc dù là thị trưởng, nhưng chuyện bọn họ ở chung một chỗ là không có khả năng, chẳng lẽ cô ấy bởi vì tức giận mà thật sự đem đồ chơi kia của Diệp Duệ cắt đi, đến lúc đó sợ rằng cái bị mất đi chính là trái tim của cô ấy!

Diệp Duệ nhìn Mạc Thiên Kình điềm đạm nói:

"Mạc Thiên Kình, vụ án này giao cho anh, tôi mang Lý Băng trở về, có chuyện gì thì thông báo ngay cho tôi!"

Mạc Thiên Kình gật đầu một cái, sau đó Diệp Duệ liền kéo theo Lý Băng rời đi, bên trong biệt thự cũng chỉ còn lại hai người Sính Đình và Mạc Thiên Kình.

"Mạc Thiên Kình, anh cảm thấy Lý Băng và Diệp Duệ có phải đang đùa với lửa hay không?"

Diệp Duệ đã có vị hôn thê, Lý Băng thật chẳng lẽ vì muốn thỏa mãn tức giận của mình mà nhận lời làm người tình một tháng của anh ta!

"Anh cũng không biết, Diệp Duệ đang nghĩ cái gì nữa!"

Anh cũng rất lo lắng, Diệp Duệ làm như vậy thì người cuối cùng bị tổn thương chỉ là Lý Băng mà thôi!

"Mạc Thiên Kình, chúng ta đi khuyên nhủ Lý Băng có được hay không?"

Đứng trên lập trường của phụ nữ mà nói Lý Băng làm như vậy, về sau người bị thương tổn bị đau lòng nhất định sẽ là cô ấy.

Mạc Thiên Kình lắc đầu nhìn vào bụng của Sính Đình: "Nói thế nào thì chuyện này Lý Băng cũng là tự mình đồng ý, chúng ta ở bên cạnh khuyên nhủ vài câu như vậy là được rồi, anh rất hiểu tính cách của Lý Băng nếu có khuyên thì chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý đâu!"

Cá tính của Lý Băng rất háo thắng, một khi đã nhận định chuyện gì coi như có nguy hiểm rất lớn thì cô ấy cũng sẽ tiếp tục làm, kể cả có bị tổn thương thì cô ấy cũng sẽ không buông tha.

"Anh nói cũng đúng!"

Sính Đình thở dài, chuyện này đúng là không có biện pháp nào, cô ấy có cá tính quá mạnh mẽ, bị tổn thương là điều không thể tránh được chỉ là cô hi vọng rằng Lý Băng sẽ không bị thương tổn gì.

Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, anh cũng muốn sớm một chút đem hôn sự của Sính Đình và mình hoàn thành cho tốt !

"Sính Đình, chờ anh xử lý tốt những chuyện này sau đó chúng ta liền kết hôn có được hay không?"

Không đợi cho Sính Đình kịp phản bác, anh lại tiếp tục nói.

"Em cũng biết, anh thật sự bề bộn nhiều việc, làm quân nhân nên anh không có thời gian dư thừa để cùng em nói chuyện yêu thương, nhưng mà anh bảo đảm, sau khi kết hôn, anh sẽ làm cho em sống rất hạnh phúc, rất hạnh phúc! Mà sau khi kết hôn em cũng có thể cùng anh tiếp tục nói yêu thương! Chỉ cần em cảm thấy được thì anh đều sẽ tận lực thỏa mãn em!"

Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, gần đây anh nói chuyện kết hôn hình như càng ngày càng thường xuyên, gần đây cô đối với anh không phải là không có tình cảm , chỉ là kết hôn thì. . . . . .

Cô có chút không muốn, dù sao nói thế nào, cô và anh chỉ là bởi vì lên giường, có đứa bé mà thôi, cũng không có tình yêu tồn tại.

Mạc Thiên Kình nhìn cô trầm mặc không nói, tròn lòng càng thêm lo lắng.

Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, đứng trên phương diện của một người phụ nữ mà nói thì Mạc Thiên Kình đúng là một người đàn ông ưu tú, chẳng những đẹp trai, có quyền thế, mà cũng có tiền nữa.

Chỉ là cô cũng không phải là người quan tâm đến những thứ này, cô rất muốn tìm được người đàn ông mà mình thích mà oanh oanh liệt liệt nói yêu đương.

"Sính Đình, em không yêu thích anh chút nào hay sao?"

Mạc Thiên Kình có chút mất mát, anh thật kém như vậy sao? Anh đã nói đến mức này mà cô cư nhiên cũng không động lòng chút nào!

Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, không biết nên nói như thế nào cho phải?

Gương mặt tuấn tú của Mạc Thiên Kình trở nên ảm đạm, ưu thương từ từ hiện lên trên mặt khiến cho Sính Đình cảm thấy có chút đau lòng.

"Em. . . . . . Ring ring. . . . . ."

Sính Đình vừa định mở miệng thì chuông cửa liền vang lên. Mạc Thiên Kình và Sính Đình đưa mắt nhìn nhau, sau đó Mạc Thiên Kình liền đứng dậy đi tới mở cửa. Cửa vừa mở ra thì một mỹ nữ vóc dáng cao gầy, hấp dẫn nóng bỏng xuất hiện khi nhìn thấy Mạc Thiên Kình liền nhào qua.

"Thiên Kình, em rốt cuộc cũng tìm được anh!"

Sính Đình nhìn một chút mỹ nữ tóc quăn, nóng bỏng hấp dẫn thấy cô ta ôm Mạc Thiên Kình thì cảm thấy rất chói mắt.

Mạc Thiên Kình đẩy ra cô ta, có chút kinh ngạc hỏi.

" Làm sao em lại quay về?"

"Em đương nhiên quay về để thực hiện ước định của chúng ta rồi!" Lam Thiến Thiến nắm lấy tay của Mạc Thiên Kình nói, lông mi dài chớp chớp nhìn rất là mê người!