Võng Du Chi Bị Bao Dưỡng Đích Nhân Yêu

Chương 40: Gen của Lantis thật hoàn mỹ, khổ nỗi gen của hệ thống rất tạp nham




Khổng Tây nhắn hai tin cho chị ba chị tư, nói mình và Lantis kết hôn, nhưng không nói với chị Lantis chính là Đông Dã, cảm thấy chuyện này nên đợi tình cảm hai người ổn định hơn hãy mở lời sau.

Chờ cậu để điện thoại xuống, nhìn lại màn hình thì Lantis đã đứng trước mặt. Đồng hồ tính giờ dừng lại ở phút 17.

Trước đó cậu tùy tiện ném nhân vật lên giường, lâu không đụng đến, “Tiểu Tây” đã ngồi xuống với tư thế ngồi nghiêng tiêu hồn. Hiện giờ Lantis đứng ngay trước mặt, vừa vặn tạo ra hình ảnh hai người nhìn nhau đắm đuối.

Khổng Tây hoảng hốt trơ mắt một hồi, gõ vào kênh cận: Anh tới cưới em sao?

Vừa enter, Khổng Tây tự mình nôn một trận trước. Giọng điệu này, câu chữ này, nhìn thế nào cũng giống một thiếu nữ ngây thơ chưa chồng nói với tình nhân trong mộng của mình.

Vấn đề là, cho dù như thế đi nữa, cậu cũng là một đấng mày râu!! Mất trí kiểu này thật sự quá mức chịu đựng!! 凸

[Cận] Lantis: Hóa ra em muốn thành nữ như vậy

[Cận] Tiểu Tây: Ai ai ai thích thành nữ!!

[Cận] Lantis: Em

[Cận] Lantis: Cũng thích cà lăm nữa

[Cận] Tiểu Tây: … mới không có >O< [Cận] Lantis: Vậy thì tốt, tôi thích nam [Cận] Tiểu Tây: … [Cận] Tiểu Tây: Rm có phải nam không không phải anh rất rõ ràng sao!! Tối nay thích thì sờ thử xem !!! [Cận] Lantis: Cũng được Khổng Tây cực 囧, anh ấy có thể đừng dùng cái giọng bình tĩnh như vậy nói “Cũng được” không, làm người ta hỏng mất rồi biết không biết không ~~o(>_<)o ~~ [Cận] Tiểu Tây: Rồi giờ làm gì? [Cận] Lantis: Động phòng Lantis lên giường, ngồi cạnh Khổng Tây. [Cận] Tiểu Tây: Thế này thôi? [Cận] Lantis: Chứ em nghĩ thế nào? [Cận] Tiểu Tây: Chẳng có chút kích tình gì! [Cận] Lantis: … [Cận] Lantis: Tối có thể kích tình hơn Tối có thể kích tình hơn… Có thể kích tình hơn… Kích tình hơn… Trên đây là thứ không ngừng luẩn quẩn trong đầu Khổng Tây, tự ý chấm phẩy tự ý xếp từ, cuối cùng thì hợp thành một câu tổng kết. —— Chẳng lẽ Lantis bị con ma *** dục nhập vào người sao!? Cậu bên này còn đang bối rối có cần phải kẹp chặt hoa cúc không, Lantis, tên bị con ma *** dục nhập vào người, đã nói tiếp. [Cận] Lantis: Dùng thạch kết tinh xem [Cận] Tiểu Tây: Ừ Khổng Tây mở túi đồ, Thạch Kết Tinh đang lấp lánh bên trong, click chuột phải, biến mất. Ách… mất rồi!? Khổng Tây chớp chớp mắt, dán mắt nhìn một hồi, ô trước kia để Thạch Kết Tinh vẫn trống không. Nhưng thông báo từ hệ thống đâu?! Không có chứng cứ gì chứng minh cậu đã dùng sao sao sao!! Im hơi lặng tiếng thế nào là gì đây! Thật ra hệ thống có thông báo, có điều là thông báo trên toàn server, mà nơi giống như phụ bản bọn họ đang ở lại hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, không thấy được tin tức. Vì vậy mà bỏ lỡdòng thông báo khiến người cực kỳ hỗn loạn từ hệ thống số 2 “Chúc mừng người chơi Lantis đẩy ngã, lột sạch, đè bẹp người chơi Tiểu Tây, hệ thống sẽ treo đoạn clip toàn bộ quá trình lăn giường động phòng trên trang chủ 3 ngày, khuyến khích những người chơi trong toàn server mau mau tới thăm Nguyệt Lão ở Điện Nhân Duyên!” cùng câu “Chúc mừng người chơi Lantis cùng Tiểu Tây dũng mãnh thụ thai thành công có một không hai! Kỳ tích về y học trong game à! Hệ thống vừa quyết định tăng thời gian treo clip lên 5 ngày!” Mặc kệ bên ngoài đã náo loạn thành thế nào, hai người trong phòng tân hôn vẫn đang mắt to trừng mắt nhỏ. [Cận] Tiểu Tây: Lantis, thạch kết tinh biến mất rồi! [Cận] Tiểu Tây: Chuyện gì thế này 〒▽〒 [Cận] Lantis: Ách, không rõ lắm, tôi chưa dùng bao giờ Khổng Tây: … Làm sao anh có khả năng đã dùng qua, cho dù trò chơi này có tiến bộ đến mức nào cũng không thể khiến đàn ông mang thai. Cho nên nói… … Lantis quả nhiên đã bị con ma *** dục nhập vào người, nếu không tại sao có thể nghĩ muốn nếm thử mùi vị mang thai chứ T^T [Cận] Lantis: Em nhìn xem trên màn hình có thời gian đếm ngược không Khổng Tây vâng lời nhìn trái ngó phải trên màn hình, quả nhiên để cậu tìm được ngay dưới nơi vốn có số 17 phút một dãy số còn nhỏ hơn, hiển thị 6 phút 15 giây. [Cận] Tiểu Tây: Có có có, còn 6 phút nữa! [Cận] Lantis: Ừ, em sắp sinh rồi [Cận] Tiểu Tây: Lời này nhìn thế nào cũng khiến em khó sung sướng đến kỳ lạ =_= [Cận] Lantis: … [Cận] Tiểu Tây: Khó có được thể nghiệm cảm xúc làm bà bầu… vì cái chi bụng chẳng to ra? [Cận] Lantis: Em nghĩ nhiều rồi [Cận] Tiểu Tây: Không biết sẽ sinh ra gì, bé trai hay bé gái nhỉ [Cận] Lantis: Có thể là động vật [Cận] Tiểu Tây: Chúng ta lấy đâu ra gen động vật!! [Cận] Lantis: Hệ thống có [Cận] Tiểu Tây: Thiếu chút nữa quên mất sự tồn tại của bạn hệ thống đỏng đảnh =_= [Cận] Tiểu Tây: Vậy vừa rồi đỏng đảnh ném anh vào mê cung à? [Cận] Lantis: Ừ [Cận] Tiểu Tây: Đi thế nào? [Cận] Lantis: Ngẫu nhiên rẽ trái ngẫu nhiên rẽ phải [Cận] Tiểu Tây: Nếu có thể đi lên hoặc đi xuống, anh cũng nên thử xem [Cận] Lantis: Ừ, để lần sau Lần sau! Anh ấy nói là lần sau! Còn muốn có lần sau!! Đồ dân chơi!! Khổng Tây đối với cách nói chuyện của Lantis rất là tức giận, bất mãn trừng mắt nhìn màn hình, cứ như làm thế có thể xuyên qua màn hình trừng tới Đông Dã bên kia. [Cận] Lantis: Lúc nhớ em thì rẽ trái Vốn còn đang quyết định tuyệt giao với anh, Khổng Tây lập tức đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu. Nể anh ấy có thành ý như vậy… tha thứ đó. [Cận] Tiểu Tây: Mê cung trống không sao? [Cận] Lantis: Có ít quái linh tinh [Cận] Tiểu Tây: Cấp mấy? [Cận] Lantis: 110, không quá khó đánh [Cận] Tiểu Tây: … Cậu còn có thể nói gì đây, anh nhà cậu quá lợi hại ╮( ̄▽ ̄” )╭ Hai người lại ngồi nói chuyện phiếm thuần túy một hồi, vượt qua 6 phút còn lại. Thật ra thì Khổng Tây có chút hồi hộp, tuy biết chỉ là game, nhưng khó có được một lần sinh em bé, vẫn hy vọng có thể sinh một đứa dễ nhìn một chút hoặc hiếm thấy một chút, lại nói, đây còn là sinh con của Lantis. Cơ hội hiếm có, cầu một bấy bì xinh xinh! ( ̄o ̄*)) Thời gian vừa đến, hệ thống liền nhảy ra, vẫn là thông báo từ hệ thống số 2: Chúc mừng người chơi Tiểu Tây thu được bộ gen hoàn mỹ của phu quân Lantis sinh ra một bông súp lơ! Khổng Tây: “…” Hóa ra hệ thống không chỉ có gen động vật, mà còn có thể ngẫu nhiên hiến tặng gen thực vật. Khổng Tây chán nản nhìn cục súp lơ xanh biếc đang chạy lung tung trên mặt đất, không thể thốt nên lời. [Cận] Lantis: Rất đáng yêu [Cận] Tiểu Tây: Em sẽ xem như anh đang an ủi em T^T [Cận] Lantis: Không phải an ủi em, nói thật [Cận] Tiểu Tây: Thật con khỉ, bông súp lơ này trừ dùng để chiên xào, còn có thể làm gì! [Cận] Lantis: Có lẽ, xanh hóa? [Cận] Tiểu Tây: … Quả nhiên là đang an ủi cậu mà 〒▽〒 Thực tế thì Khổng Tây không ghét bỏ gì cục súp lơ này, Lantis bỏ nó vào ô thú cưng của mình, đặt tên: “Thực Vật Xanh, Đừng Giết”, rồi đưa số di động cho Khổng Tây, nói phải out có việc. Hai người rời khỏi phụ bản lừa tình kia. Khổng Tây vẫn đang mặc bộ tân nương đứng tại chỗ không nhúc nhích, bận rộn check pm. Pm 1, Giết Chóc: Làm gì vừa kết hôn đã nhảy thẳng tới sinh con, Tiểu Tây bạn sao không đợi tôi, sao không vì tôi bảo vệ trinh tiết… Pm 2, Trà Sữa Cacao: Nam nam sinh con ∑( ̄□ ̄*||| Pm 3, Minoo: Tiểu Tây, em bé chui ra từ đâu đấy? *hí hí hí* Pm 4, Vô Danh: Cậu nhanh thế đã cưỡng bức Lantis *cắn khăn tay* Pm 5, Cỡi Lừa Xem Hát: Anh cũng muốn sinh em bé với Minoo/(ㄒoㄒ)/~~ Pm 3, Khói Hồng: Tiểu Tây ~~~ Cầu được làm mẹ nuôi của bấy bì ~~~~~ Súp lơ – Thực Vật Xanh, Đừng Giết Artist: Su Super