Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 3 - Chương 8: Tiết 8




Editor: Toujifuu

***

Trở lại Tinh Linh Thành, ta cùng Lăng Thiên bắt đầu làm chuẩn bị cho hành động kế tiếp.

Có thể dự kiến đây sẽ là một hành động thời gian dài, vừa ra khỏi tòa thành này, rất có thể trong thời gian hai tuần đều sẽ không được bổ sung. Nếu như là luyện cấp bình thường đương nhiên không thành vấn đề, thế nhưng làm nhiệm vụ vậy thì không giống, những thứ cần chuẩn bị rất nhiều. Nước thuốc, nhánh tiễn còn có quyển trục trân quý, đó chính là thứ tốt, bình thường rất hiếm thấy được, biết cách dùng vào thời khắc mấu chốt là thứ có thể cứu mệnh, mắc đến dọa người. Hiện tại Tinh Linh Thành hào phóng tặng cho, đương nhiên phải chuẩn bị nhiều thêm mấy cái. Đẳng cấp của ta cùng Lăng Thiên còn chưa dùng được quyển trục cao cấp, trung cấp thì ta chọn một quyển trục truyền tống cự ly ngắn cùng một quyển trục Cánh Nguyên Tố có thể duy trì ba phút, còn có một quyển trục ẩn thân mười phút. Lăng Thiên mang theo cái gì ta không hỏi, dù sao mỗi người được ba cái, hẳn cũng là thứ tốt hữu dụng với anh ta. Còn có nước thuốc, hồng dược lam dược hoàn toàn lấy bình lớn (hồng dược bổ sung máu, lam dược bổ sung ma pháp(mana)), nước thuốc gia tốc ta cũng mang theo một tá. Mặt khác còn có thuốc giải độc, thuốc trấn tĩnh… Dù sao nhìn thấy thứ nào có thể sử dụng ta đều lấy một chút, phòng trước khỏi họa. (Mấy thứ này cho dù khi làm nhiệm vụ vô dụng, về sau cũng là tài sản riêng của ta a. Cơ hội hiếm thấy, không lấy thực phí.)

Nhánh tiễn ta chọn ba loại, loại cấp năm mươi mang vài bó, cấp sáu mươi mang nhiều một chút, lại chuẩn bị thêm một ít cấp bảy mươi. Tuy rằng ta biết sẽ không nhanh được như vậy, thế nhưng vạn nhất có thể lên tới cấp bảy mươi thì sao? ^^

Sau đó chính là điều quan trọng nhất, tu sửa trang bị. Một thân trang bị tu sửa thì đi tu sửa đổi thì đi đổi, hồi phục đến trạng thái tốt nhất. Đặc biệt cung của ta, các tinh linh thật đúng là cho ta một kinh hỉ.

Khi ta đề xuất muốn sửa chữa trang bị các tinh linh trực tiếp tìm đến cho ta công tượng tốt nhất. Vị đại sư tinh linh kia vừa nhìn Thanh Linh cung của ta đã nói:

“Chuôi cung này chọn tài liệu rất khá, bất quá công nghệ chế tạo không tốt, chưa thể phát huy ra uy lực lớn nhất của nó. Còn có khối bảo thạch này, là thứ tốt. Thế nhưng kỹ thuật khảm nạm nó quá cẩu thả, thực sự là lãng phí a.”

“Vậy đại sư có thể giúp tôi điều chỉnh một chút không?”

Cơ hội tốt chiếm tiện nghi rõ ràng như thế, người không bắt lấy mới là ngu ngốc. Ân, nếu như dùng lời của tên hồ ly Ám Dạ kia mà nói, chính là vào thời cơ thích hợp, đem lợi ích của mình nâng đến cao nhất.

Xét thấy ta hiện tại là khách nhân quan trọng có thể trợ giúp nữ thần của bọn họ, vị đại sư tinh linh kia không cự tuyệt yêu cầu của ta. Sau khi thoáng tốn một chút thời gian, khi Thanh Linh cung lần nữa trở lại trong tay ta đã được cải biến bộ dáng rất lớn.

“Thanh Linh được chúc phúc (trường cung +1): 120~150, tốc độ bắn +20%, chính xác +10, tốc độ hành động +15%, 30% tỷ lệ kích phát nhị liên xạ. Yêu cầu: lực lượng 20, nhanh nhẹn 55, cảm tri 18, đẳng cấp 50. Bền: 80(80). Dùng gỗ Tật Phong ưu tú được chế tạo sư cung tiễn cấp đại sư tỉ mỉ tạo hình mà thành, sau được đại sư cung tiễn tinh linh tộc cải chế, đã được sự chúc phúc của nữ thần rừng rậm, có thể bắn ra tiễn nhanh như kình phong, là một trong những trường cung ưu tú mà cung tiễn thủ yêu thích.”

Cái gì kêu nhân phẩm? Cái gì kêu vận khí? Chính là thế này! Ta cười đến mức có thể nói là đắc ý a, thứ này nếu như sau khi trở về quăng nó vào phòng đấu giá, khẳng định sẽ làm tròng mắt của vô số người đều rớt xuống. Cung cực phẩm a, còn có cái 30% tỷ lệ nhị liên xạ kia nữa, vậy là trên cơ bản ta bắn ba tiễn sẽ có một lần công kích biến thành gấp đôi, không phí lam không chiếm kỹ năng (‘lam’ ờ đây là độ ma pháp(mana), khi sử dụng skill sẽ tốn mana), nếu như đồng thời đánh ra được bạo kích… Nước bọt a!

Mang theo cung mới cùng đồ dùng bổ cấp chứa đầy vòng tay, ta cùng Lăng Thiên bước trên con đường tìm kiếm thần khí. (Ngươi hỏi ta những trang bị lúc trước đánh được để ở chỗ nào? Ngốc, đương nhiên là cất đi rồi. Bất quá thương khố của hai phiến đại lục không tương thông nhau, những thứ cất ở bên kia không đến được bên này. Ta dự định sau khi làm xong nhiệm vụ rồi trở về lấy chúng nó, dù sao còn phải quay về nơi đây giao nhiệm vụ không phải sao? Vừa vặn đến lúc đó cướp đoạt một ít thổ sản trở về, nói không chừng có thể bán được giá tốt đây. ^^)

Rừng rậm tinh linh rộng vô cùng, không phải thứ mà cái gọi là rừng rậm nguyên thủy trong hiện thực có thể sánh bằng. Ở trong trò chơi, một hòn đảo nho nhỏ trên bản đồ này, cơ hồ có thể tương đương với toàn bộ diện tích của Australia trong hiện thực. Ta cùng Lăng Thiên lấy từ chỗ trưởng lão tinh linh một phần bản đồ của rừng rậm, thế nhưng tuyệt không được rõ ràng, chỉ có đại khái, phần bức vẽ nơi phương bắc là một ít đường vòng vòng xiên xiên, rồi viết lên tên, coi như là đánh dấu. Thứ đơn sơ như thế ta cùng Lăng Thiên chỉ có thể cười khổ.

“Lăng Thiên, không phải Doya Molice nói nơi cô ấy chôn thần khí có hồ sao? Chúng ta lấy cái này làm tiêu chuẩn tìm đi.”

Lăng Thiên gật đầu, sau khi nhìn kỹ bản đồ vạch ra ba cái hồ trong đó rồi nói:

“Trước tiên tìm ba cái này. Thời gian nhiệm vụ cho là hai tuần, tính toán thời gian đi về cùng tốn hao khi làm nhiệm vụ, cộng thêm việc hệ thống không có khả năng cho thời gian quá khít khao, vì vậy mục tiêu có khả năng nhất chính là trong phạm vi này. Ba cái hồ này tương đối khả nghi.”

“Có đạo lý. Chúng ta đi hồ Mona trước, rồi đi hồ Thiên Âm hướng bắc, sau cùng vòng đến hồ Tịch Trạch. Đi như vậy sẽ không lặp lại đường, nên sẽ tỉnh lược được thời gian nhất. Cho dù phải đi toàn bộ thì cũng chỉ cần một tuần, cho dù không tìm được cũng đủ cho chúng ta tính toán tiếp.”

Tiểu Hắc cùng con báo Ám Ảnh bị kêu là Ám Ảnh thả tốc độ chạy băng băng ở trong rừng. (Lăng Thiên thật đúng là lười.)(Anh Nhiên chê anh Thiên lười đặt tên ấy, anh ko nghĩ lại mình xem đặt tên cũng chỉ toàn là màu XD~)

Ta cưỡi trên người Tiểu Hắc cảm thụ được gió thổi qua bên người, cảm nhận được đầy đủ lạc thú của mấy người thích tốc độ. Lăng Thiên một bên chạy một bên còn có nhàn nhã mà hỏi ta:

“Thứ rung động rung động trên tóc cậu kia là cái gì? Trước đó đã thấy. Đừng nói với tôi đó là nơ bướm.”

Lườm anh ta một cái:

“Đây là Tiểu Bích, Truy Tùy Giả mới của tôi. Đây chính là vũ khí bí mật của tôi đó. Ngày nào đó có cơ hội cho anh kiến thức sự lợi hại của nó một chút. Bảo chứng khiến anh kinh hách.”

“Không tồi, trông rất đẹp, y chang đồ trang sức.”

Giận, cái tên này dám xem thường bảo bối ta thật vất vả mới thu được!

“Tiểu Bạch, cắn hắn!”

Tiểu Bạch vù một cái nhảy qua, nằm trên cánh tay Lăng Thiên há miệng liền cắn. Lăng Thiên giơ tay lên chọc chọc nó, nói:

“Răng của nhóc con này quá nhỏ, cắn không được. Cho nhóc bự con cậu cưỡi kia đến may ra mới có khả năng.”

Hừ, ta biết mà, tên này khẳng định da dày một vòng. Quét nhìn bộ giáp mỏng màu đen của anh ta một cái, hỏi:

“Thứ này thoạt nhìn rất cao cấp. Gia tăng phòng ngự đúng không? Bao nhiêu?”

“320. Còn gia tăng xuất thủ cùng nhanh nhẹn.”

Thứ tốt, thuộc tính gia tăng xuất thủ rất hiếm thấy nha. Lại một lần nữa khẳng định vận khí của cái tên Lăng Thiên này không phải tốt bình thường.

Một đường đi không ngừng, chờ khi chúng ta chạy đến hồ Mona trời cũng đã tối. Xa xa, thấy một đầm nước bích xuất hiện, không khí ẩm ướt hơn, vụ khí lượn lờ phiêu đãng giữa cây cùng cây, một bức phong cảnh tuyệt đẹp.

“Thật xinh đẹp. Địa phương của tinh linh quả nhiên không tầm thường. Không biết những bí cảnh của phương đông có thể cũng đẹp được như thế hay không.”

“Yên tâm đi, tiên cảnh phương đông khẳng định cũng là danh bất hư truyền. Bất quá nơi này hình như không phải hiếu khách như vẻ ngoài, muốn an tâm ngắm cảnh, phải đuổi những thứ không hữu hảo kia đi trước rồi lại nói.”

Ta đã sớm thấy một con quái vật lớn từ trong rừng nhảy ra chặn đường. Cùng Lăng Thiên nhìn nhau cười, chúng ta đồng thời phi thân nhảy lên. Thành quả của hai tuần tu hành, đã đến thời điểm lấy ra biểu hiện một chút.