Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 4 - Chương 28: Tiết 28




Editor: Toujifuu

***

Bởi vì thời gian hạn chế, hết thảy đối chiến được đồng thời triển khai, thời gian hạn định trong hai mươi phút. Trên thính phòng có thiết bị chuyển kênh, bọn họ có thể tự do chuyển hoán lôi đài, xem chiến đấu của cao thủ mà bản thân cảm thấy hứng thú.

Bảng đối chiến trước tiên được phát ra, ta nghe thấy trên khán đài truyền đến tiếng nghị luận liên tiếp. Bất quá trong nháy mắt những tiếng nghị luận đó không còn nữa, ta xuất hiện trên một mảnh đất trống. Đối thủ của ta đứng đối diện, một kiếm sĩ tuổi trẻ không quá bắt mắt. Trang phục kiếm sĩ xám giản dị, thiết kiếm không có bất cứ trang sức nào, ngũ quan bình thường, thần tình ôn hòa, thuộc về loại nhân vật đi ở trên đường hoàn toàn sẽ không khiến người chú ý.

“Chào cậu, Đoạn Trần.”

Khí chất của đối phương khiến cho ta có hảo cảm sơ bộ, chủ động chào hỏi. Đoạn Trần chắp tay đáp lại, nói:

“Có thể giao thủ cùng đệ nhất ngự thú sư là kinh nghiệm khó có được, chúng ta bắt đầu đi.”

Rất tốt, giản đơn, trực tiếp, không có lời nói dư thừa, là người thực dụng a. Ta thấy hắn bày ra tư thế, chuẩn bị bắt đầu.

Đối với chức nghiệp kiếm sĩ ta đã từng bỏ ra rất nhiều công phu đi nghiên cứu, tuy rằng ta biết bản thân không thích hợp trở thành một kiếm sĩ. Mỗi một chiêu thuật, mỗi một loại kỹ năng của bọn họ ta đều từng phân tích qua, còn có các loại phương thức ứng đối bất đồng đối với các loại hình kiếm sĩ: loại hình lực lượng, loại hình tốc độ, loại hình tiến công, loại hình phòng thủ….. Như thế nào khắc chế, như thế nào phối hợp, có thể nói ngoại trừ chức nghiệp ngự thú sư của bản thân kiếm sĩ là chức nghiệp ta hiểu rõ nhất. Đương nhiên, bây giờ còn có thêm cung tiễn thủ. Vì vậy Đoạn Trần đối diện vừa bày ra tư thế, ta đã biết đây là một đối thủ không tồi.

Chính theo như lời Thiên Kiếm, Đoạn Trần tuyệt không vội tiến lên, hắn đầu tiên thêm cho bản thân một kỹ năng phụ trợ, hẳn là kỹ năng Tốc Hành dùng chung của chiến sĩ cùng cung tiễn thủ. Ngự thú sư cường thịnh thế nào cũng phải cần có thời gian chuẩn bị. Đối với ngự thú sư chúng ta mà nói, đối thủ loại hình tốc độ là khó đối phó nhất. Rất nhiều người đều biết biện pháp tốt nhất đối phó một ngự thú sư chính là giải quyết hắn trước khi hắn triệu ra Thú triệu hoán. Ta trước kia cũng từng gặp qua không ít mấy tên lỗ mãng vừa mới bắt đầu đối chiến đã xông vào ta, mà Đoạn Trần trước mắt rõ ràng so với bọn họ thông minh hơn nhiều, tuyệt không nóng lòng tiếp cận. Lựa chọn trước tiên thêm trạng thái cho bản thân. Điều này đủ để nói rõ hắn là một người cẩn thận. Kỳ thực có chút đầu óc cũng đều có thể nghĩ ra. Làm người đã từng chiếm lấy vị trí thủ tịch ngự thú sư gần một năm, kỷ lục về ta trước đây một mình đấu kiếm sĩ cũng không phải ít, biện pháp không để cho bọn họ gần người có rất nhiều, cùng với việc liều lĩnh xông lên chịu chết, không bằng làm tốt chuẩn bị đánh lâu dài.

Gặp phải một đối thủ tốt, ta có chút tâm ngứa khó nhịn. Trong đầu trong nháy mắt lướt qua rất nhiều lựa chọn. Ta híp híp mắt, phất tay triệu ra một mảng côn trùng. Nếu như là người của Đông Long ở đây, thấy thứ ta triệu ra này sẽ biết phải cẩn thận nhiều hơn nữa, đây là điềm báo trước ta phát động đại chiêu. Đáng tiếc Đoạn Trần đối diện lại không biết thói quen này của ta, hắn chỉ rất kinh ngạc mà nhìn vật triệu hoán vòng đầu tiên của ta. Từ trong mắt của hắn ta có thể thấy được sự nghi hoặc, hắn nhất định là đang suy nghĩ, lấy tên tuổi đệ nhất ngự thú sư của ta, vì sao sẽ đem loại sinh vật nhỏ yếu chỉ có ngự thú sư sơ cấp mới có thể lựa chọn này làm Thú triệu hoán trọng yếu đầu tiên đây?

Không sai, ta triệu ra chính là Ong Chúa phổ biến nhất bị cho rằng nhỏ yếu vô dụng. Bất quá Ong Chúa của ta so với mấy con của ngự thú sư sơ cấp khác lại không giống. Bọn họ nhiều nhất một lần chỉ triệu ra được vài con, hơn nữa mỗi con Ong Chúa tự mang theo chín con Ong Binh, cũng bất quá là mười con. Mà Ong Chúa của ta lại là một lần triệu được hơn mười con. Cộng thêm Ong Binh, chính là một tảng lớn đen nghìn nghịt. (10 ong chúa, mỗi ong chúa có 9 ong binh, tức 9×10+10=100 con @@) Hơn nữa những con Ong Chúa của ta tất cả đều đã lên tới cấp tông sư. Tính linh hoạt so với Ong Chúa bình thường hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Tuy rằng đối với kiếm sĩ cấp cao như Đoạn Trần mà nói hoàn toàn có thể một chém mất một mảng. Bất quá cũng cần hắn đánh không phải sao? Hơn nữa có đôi khi số lượng cũng là một ưu thế lớn, đặc biệt đối với ngự thú sư mà nói.

Đối mặt đàn ong đen nghìn nghịt vây lấy. Đoạn Trần tuyệt không vì nghi hoặc mà buông lơi, tương phản càng cẩn thận hơn. Có lẽ là bởi vì thói quen của hắn, có lẽ là bị sự “nổi danh” của ta quấy nhiễu, nói chung thái độ của Đoạn Trần khiến cho ta thỏa mãn mà cười. Thừa chút thời gian hắn bị đàn ong vây công, trong miệng ta nhanh chóng niệm lên chú ngữ triệu hoán.

Đàn ong nhỏ yếu đương nhiên đỡ không được kiếm sĩ cấp chín mươi chín, thời gian chỉ vẻn vẹn vài giây Đoạn Trần đã phát hiện mức thương tổn của đàn ong này đối với hắn cực kỳ nhỏ bé. Hắn quả quyết mà lao ra khỏi vòng vây của đàn ong, chạy tới chỗ ta. Đáng tiếc điều ta muốn cũng bất quá chỉ là vài giây này. Ngoại trừ ba loại Thú triệu hoán cấp thấp ban sơ luyện đến trên cao cấp có thể thuấn phát (phát ra trong nháy mắt), hết thảy triệu hoán đều cần thiết thời gian. Cho dù là ta, cũng chỉ có thể tận khả năng đem thời gian đó rút ngắn, mà không thể hoàn toàn thuấn phát. Bởi vậy, ta lợi dụng đàn ong tranh thủ vài giây, triệu ra hai con Hắc Hổ. Hắc Hổ là Thú triệu hoán tương đối được hoan nghênh trong hàng trung cấp, công phòng nhất thể, vào rất nhiều thời gian đều có thể tạo được tác dụng. Tuy rằng ta không phải rất yêu thích, nhưng vẫn thăng nó lên tới max. Hiện tại ta triệu Hắc Hổ một giây một con hoàn toàn không có vấn đề, hai con Hắc Hổ nghênh tiếp Đoạn Trần, mà triệu hoán lần thứ ba của ta đã bắt đầu. Hắc Hổ rõ ràng so với đàn ong khó chơi hơn nhiều, cho dù là Đoạn Trần cấp chín mươi chín muốn giải quyết hai con Hắc Hổ cấp tông sư cũng phải tốn hơn mười giây. Chút thời gian này với ta mà nói, đủ làm rất nhiều chuyện.

Thời gian Đoạn Trần đột phá hai con Hắc Hổ giáp công so với ta tưởng tượng còn nhanh hơn, nhanh đến mức kế hoạch nguyên bản ta dự định gọi ra hai con Thú Lơ Lửng mới chỉ hoàn thành được phân nửa. Hắn hình như cũng hiểu ra mục đích ta kéo dài thời gian, dự định mặc kệ Thú triệu hoán trực tiếp gần người. Ta quả quyết từ bỏ con Thú Lơ Lửng thứ hai đang triệu đến phân nửa, trước một khắc hắn gần người nhảy lên trên lưng Thú Lơ Lửng, bay lên trên trời.

Đoạn Trần đối với việc ta bay lên trời ngẩn người trong nháy mắt, bất quá rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình. Hắn thối lui vài bước, một bên nhìn chăm chú động tĩnh của ta, một bên quay đầu lại đối phó hai con Hắc Hổ ban nãy bị hắn bỏ qua. Phán đoán của hắn rất chính xác, khi đối phó không được ta trước hết tiêu diệt lực lượng khác của ta. Dù sao mọi người đều biết ngự thú sư cưỡi trên người Thú triệu hoán không thể đọc được chú ngữ triệu hoán, hơn nữa thời gian có thể cưỡi Thú triệu hoán cũng có hạn, ta không có khả năng vĩnh viễn đứng ở trên trời không xuống. Như vậy hiện tại ở đây đối với hắn có chút uy hiếp duy nhất chính là hai con Hắc Hổ, tự nhiên phải tiêu trừ bọn nó trước. Về phần đàn ong sớm đã bị hắn tách ra kia thì không nằm trong mục tiêu của hắn, Đoạn Trần đã thể hội ra lực công kích của đàn ong này đối với hắn mà nói so với gãi ngứa còn không bằng.

Ta nằm trên lưng Thú Lơ Lửng nhìn xuống phía dưới, thở dài đối thủ lần này của mình lại vướng tay chân như thế. Quả nhiên vẫn là bởi vì chênh lệch đẳng cấp quá lớn sao? Tuy rằng thuộc tính của ta bởi vì sáo trang mà không kém những người này, thế nhưng một ít kỹ năng rất hữu dụng của cấp tám mươi cùng cấp chín mươi không học được là vấn đề lớn nhất. Như vậy xem ra, ngày hôm nay muốn thắng thì không thể không trả giá chút đại giới. Ta hít vào một hơi, vỗ vỗ Thú Lơ Lửng dưới thân, Thú Lơ Lửng lại một lần nữa bay cao lên. Cẩn thận tính toán độ cao, Thú Lơ Lửng rất nhanh lên tới vị trí ta chỉ định. Lúc này, Đoạn Trần đã diệt xong một con Hắc Hổ, con còn lại cũng chống đỡ không được bao lâu. Ta phải nhanh hơn mới được.

Đứng lên, ta từ trên người Thú Lơ Lửng nhảy xuống, tiếng gió vù vù lướt qua bên tai, Đoạn Trần luôn luôn chú ý động tĩnh của ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thấy cử động của ta cả kinh đến mức quên luôn công kích.