Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 4 - Chương 44: Tiết 44




Editor: Toujifuu

***

“Lăng Thiên? Biết tôi gặp được ai không?”

“… Du Nhiên, tôi đang bận.”

Đầu kia truyền âm rất yên lặng, chỉ có thanh âm Lăng Thiên huy kiếm cùng tiếng kêu động vật nho nhỏ. Tên này làm sao tìm được địa phương thanh tĩnh như thế?

“Aiz, tôi đang có lòng tốt giúp anh xả giận nha.”

“Cậu gặp phải Địa Ngục Hỏa?”

Lăng Thiên, anh có thể đừng thông minh như thế hay không, biến thành ta một chút cảm giác thành tựu cũng không có.

“Đúng vậy, tôi hiện tại ở Khâu Sơn Thành, tiểu tử Địa Ngục Hỏa kia tự mình tặng đến cửa. Tôi giúp anh giết hắn một hồi? Hay là anh có kế hoạch khác?”

“Bên người hắn có những người khác không?”

“Có a, còn sáu tên chẳng có mấy tiền đồ.”

“Vậy giết hết mấy người khác, Địa Ngục Hỏa giữ lại đi. Nếu như không có nguy hiểm, để cho bọn chúng biết là cậu đã hạ thủ.”

“… Lăng Thiên, anh là chuẩn bị hãm hại hắn đúng không? Rất âm hiểm nga.”

“Thế nào, không thích?”

“Không, phi thường thích. Tôi đi chơi đây, anh chờ tin tức tốt của tôi.”

Vui tươi hớn hở mà đóng truyền âm, ta nhìn thẳng mấy người trong rừng kia xoa tay, kế tiếp xử lí bọn chúng thế nào đây?

Phân cách tuyến vạn năm lặn xuống nước ——————————————

“Địa Ngục Hỏa, đã lâu không gặp.”

Đối phương có thể hô thẳng tên mình, khiến cho Địa Ngục Hỏa càng thêm vững tin đó là một cái tròng có tính nhằm vào.

“Là ai?”

“Thực khiến người ta thương tâm, tuy rằng chúng ta chỉ gặp qua vài lần, bất quá ngươi sẽ không quên mất ta đấy chứ?”

Sau một gốc cây thông thô to chuyển ra một nhân ảnh: Giáp bó thân không tay áo màu xanh sẫm thanh lịch, giày bó màu tím sậm, vòng cổ màu lam bạc, tóc dài dùng dây cột tóc màu xanh sẫm tùy ý buộc ở sau đầu, thân đeo trường cung màu băng lam.

“Du Nhiên?”

Ánh mắt Địa Ngục Hỏa lóe lóe. “Ta” mỉm cười:

“May là ngươi chưa nói không nhận ra ta.”

Địa Ngục Hỏa không nói hai lời, nâng tay vứt một cái Viêm Bạo qua. Không hổ là đạo sĩ chuyên tu hỏa hệ, xuất thủ thực nhanh. Sau hỏa quang. “Du Nhiên” đứng ở nơi đó đã biến mất không còn thấy bóng dáng.

Ta đứng trên đỉnh cây cao cao, lòng tràn đầy đắc ý. Phản ứng của Địa Ngục Hỏa quả nhiên giống như đúc với ta dự liệu. Thân phận của Lăng Thiên khẳng định hắn sớm đã biết. Đối với ta luôn ở cùng Lăng Thiên hắn cũng sẽ không không nhận ra. Như vậy, làm đại địch số một của Lăng Thiên gặp phải hảo hữu thân mật của Lăng Thiên ta đây, chuyện kế tiếp tự nhiên không cần phải nói. Mục đích để cho hắn xuống tay trước, chẳng qua là ta không muốn lãng phí thời gian đi quét danh vọng mà thôi, hiện tại muốn tìm một địa phương quét danh vọng không dễ dàng. (Người chủ động công kích giết chết ng` khác sẽ bị trừ điểm danh vọng, anh Nhiên để tên kia đánh trc là vì muốn tên đó nhận phần ‘chủ động công kích’, khi ảnh giết tên đó thì sẽ được xác định là ‘tự vệ’, không bị trừ danh vọng.)

“Đinh —— Người chơi Địa Ngục Hỏa tiến hành PK ác ý đối với ngươi. Trong ba phút ngươi có thể tiến hành phản kích đối với thành viên tiểu đội Địa Ngục Hỏa.”

Cho dù là huyễn ảnh, đó cũng là một bộ phận thân thể ta không phải sao? Đương nhiên không thể cho các ngươi đánh không. Ta hạ thấp thân thể nắm chặt Phong Lê, trên gương mặt bên trái chậm rãi hiện ra một đạo hoa văn màu băng lam. Biến thân Tinh linh ba mươi phút, đủ cho ta chỉnh lý mấy tên nhóc tỳ này.

Kích phát xong huyết thống Tinh linh thân thể ta mềm mại đến mức tựa như phiến lá cây, di động trên chạc cây không hề trở ngại. Giữa cây thông trong rừng cùng ta có thêm phần liên hệ, rất nhiều thời điểm ta cảm giác chúng nó cư nhiên sẽ tự mình nhường đường cho ta. Cảm tri đề thăng rất lớn, thông qua sự biến hóa của gió cùng tiếng vang nhẹ của nhánh cây khô trên mặt đất ta có thể rất dễ dàng phán đoán ra vị trí của địch nhân. Tốc độ trong nháy mắt đề thăng trên diện rộng, ta dám nói nếu như cùng ta hiện tại so sánh tốc độ, trong người chơi sợ là không ai có thể nhanh hơn so với ta.

Nhẹ nhàng nhảy ra sau một thân cây. Tiễn của ta nhắm ngay cái tiểu tử đẳng cấp thấp nhất trong bảy người. Đó cũng là tên ban nãy dẫn đường, chính là hắn dẫn Địa Ngục Hỏa tới. Để cảm tạ, ta để cho hắn đi trước một bước chết một cách thống khoái hơn một chút.

Hét thảm một tiếng. Cái người chơi khoảng cấp bốn mươi kia nâng tay che lấy tiễn đột nhiên xuất hiện trên cổ, trừng lớn mắt chậm rãi ngã xuống. Rất nhanh hóa thành ánh sáng biến mất. Cái chết của hắn. Khiến cho những người còn lại cảnh giác hơn không ít, vòng phòng ngự lần nữa thu nhỏ lại. Gắt gao tụ lại cùng nhau. Địa Ngục Hỏa lại phóng ra một đoàn Viêm Bạo kích trúng vị trí ban nãy của ta, đáng tiếc chỉ bắn trúng nhánh cây khô cùng lá kim trống không.

“Đối phương là cung tiễn thủ, có ưu thế ở trong rừng cây. Các ngươi làm tốt phòng ngự, ta phải bức hắn ra.”

Muốn bức ta ra? Địa Ngục Hỏa, sợ là ngươi không có bản lĩnh đó đi. Dưới đáy lòng cười nhạo một tiếng, ta lại một lần nữa kéo ra dây cung. Phong Dực Tiễn cộng thêm tam trọng thương tổn của Phong Nhận cộng thêm công kích chỗ yếu hại, người thứ hai cũng bị ta miểu sát tại chỗ. Sự thực tàn khốc để cho bọn họ hiểu rõ, người ở chỗ này ngoại trừ Địa Ngục Hỏa, sợ là không ai có thể kháng được một tiễn của ta. Mà Địa Ngục Hỏa lại là một đạo sĩ máu ít da mỏng (thủ yếu), tình cảnh của bọn họ phi thường không ổn. Có hai tên nghĩ lại mà sợ nói:

“Nếu không, nếu không chúng ta trở về thành đi. Cung tiễn thủ kia thực lợi hại. Chúng ta căn bản ngay cả cái bóng của người ta cũng nhìn không thấy.”

Hai tên khác nhìn nhìn sắc mặt khó coi của Địa Ngục Hỏa, nói:

“Ngu ngốc, người ta sẽ cho ngươi cơ hội trở về thành sao? Nếu như ngươi lấy ra hồi thành phù, người ta đảm bảo bắn qua một tiễn.”

Tên này không tồi, còn có chút kiến thức. Đích xác, ta cũng không tốt bụng thả bọn họ trở về như vậy, muốn trở về cũng được, tất cả đều phải rớt một cấp cho ta. Thi hành chuẩn tắc cao nhất “bắn một lần đổi một chỗ”, ta không ngừng biến hóa vị trí của mình. Huyết thống Tinh linh ở giữa đất rừng chiếm ưu thế vô cùng, khi ta di động không hề có thanh âm.

Lại săn giết một người, ta thấy pháp thuật của Địa Ngục Hỏa hình như đã chuẩn bị gần xong. Hẳn là một công kích diện rộng, hắn muốn dùng công kích không cần độ chính xác để quấy rầy tiết tấu tiến công của ta từ đó đột phá cục diện bị động chịu đòn. Ý nghĩ rất tốt, thế nhưng ta không để cho hắn như nguyện đâu.

Một đạo bóng đen nhanh như tia chớp vù một cái lủi ra, đánh về phía bốn người còn lại. Tiểu Hắc hoàn toàn phát huy tốc độ của nó, cũng không dây dưa với bọn chúng, thẳng tắp đụng phải Địa Ngục Hỏa đang niệm chú. Địa Ngục Hỏa đáng thương, pháp thuật mắt thấy sắp hoàn thành bị Tiểu Hắc va chạm hoàn toàn phí công. Càng quá đáng chính là Tiểu Hắc sau khi cắt ngang chú ngữ của hắn quay đầu bỏ chạy, hắn chỉ kịp thả cái Viêm Bạo phía sau mông nó, thân ảnh màu đen đã không thấy tăm hơi. Ta thấy biểu tình của Địa Ngục Hỏa sợ là sắp hộc máu.

Dựa theo yêu cầu của Lăng Thiên, ta giết chết sáu người, độc lưu lại Địa Ngục Hỏa. Lúc này Địa Ngục Hỏa cũng hiểu rõ hắn không được ai bảo hộ khi chống lại cung tiễn thủ được xưng sát thủ áo vải thì không có bất luận ưu thế gì, ngược lại cũng rất thông minh mà đứng tại chỗ không nỗ lực phản kháng nữa.

“Thế nào không động thủ? Ngươi không muốn xả giận cho hảo bằng hữu của ngươi sao?”

Địa Ngục Hỏa hướng về phía trong rừng cười lạnh, ta than thở:

“Vốn ta rất muốn giết ngươi, thế nhưng có người muốn ta lưu ngươi lại cho hắn, vì vậy ta cũng không có biện pháp a.”

“Nói như vậy Thiên Kiếm cũng tới?”

“Hắn hiện tại kêu Lăng Thiên. Hắn không có tới, bất quá kêu ta nhắn một câu cho ngươi: Làm người không nên tính toán quá độc, càng mưu toan tính toán, sau cùng sẽ ngã càng thảm nga. Đặc biệt dục vọng quá mạnh mẽ đối với một số thứ không thuộc về ngươi, rất có thể sẽ tiền mất tật mang.”

“Hừ, cái gì kêu không thuộc về ta. Thứ đó vốn chính là mọi người cùng nhau đạt được, dựa vào cái gì để cho một mình hắn được chỗ tốt. Thật muốn nói tới cùng, ngươi mới là nửa đường chen vào. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ tìm ba tên kia đi làm nhiệm vụ, ai ngờ hắn lợi dụng ba tên kia làm hỏa mù hấp dẫn sự chú ý của ta, bản thân lại chơi một chiêu ‘ám độ Trần Thương’, thật đúng là cao minh.” (‘minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương’ = ‘ngoài sáng xây đường, ngầm qua Trần Thương’: câu này dựa trên 1 câu truyện trong lịch sử, mà ta lười tìm nguyên câu chuyện, mọi ng` chắc cũng lười đọc… thôi cứ hiểu là ngoài sáng làm chuyện gây chú ý, ngầm lại làm mục đích chính đi.)

Ngữ khí của Địa Ngục Hỏa ngoan lệ, hẳn là hắn nghĩ đến nghìn tính vạn tính trái lại tiện nghi cái người không quan hệ gì như ta đây, trong lòng rất không phục đi.

“Xem ra tâm tình ngươi không tốt. Vốn còn muốn trò chuyện với ngươi thêm một hồi, nhưng vẫn là thôi đi. Lời ta đã truyền, lần sau tới tìm ngươi hẳn chính là Lăng Thiên. Ngươi chờ hắn đến báo thù đi. Đi đây.”

Ta dưới sự che giấu của cây cối rút khỏi vài trăm thước về phía sau, bóp nát hồi thành phù. Lần gặp gỡ ngoài ý muốn cùng Địa Ngục Hỏa này xem như là một nhạc đệm nhỏ không tồi, không chỉ để cho ta phản kích PK nhặt không không được chút kinh nghiệm, còn thuận tiện hãm hại đối thủ một mất một còn của Lăng Thiên một phen. Người Địa Ngục Hỏa mang đi đều đã chết, một mình hắn còn sống, không biết lão đại nhà hắn sẽ nghĩ như thế nào đây?