Võng Du Ta Có Quyển Sách Thánh

Chương 33: Hai lần bạo!




Từ vòng tròn hoa văn, huyết quang trong nháy mắt kéo thẳng lên trời cao, thanh thế hạo đại, đợi đến khi huyết quang tản đi, một bóng đen hư không xuất hiện.

Thần ma lần này xuất hiện không có khí thế hùng hồn như những lần trước, nếu không nhìn bằng mắt thường, chỉ sợ sẽ nghĩ nó không tồn tại.

Thần ma này là một vị pháp sư thuộc tộc Skeleton, thân cao hai mét, khoác một áo bào đen tuyền, tay xương cầm quyển sách cổ, đầu đội tử quan.

Nổi bậc là cái đầu lầu xương sọ với hai đồng tử đen ngòm, ai trông thấy cũng phải e sợ.

Không một khí tức, không một hơi thở phát ra.

Thế nhưng tên pháp sư xương này vừa xuất hiện liền khiến Giáo Hoàng Napoliver toàn thân ngưng trọng.

[Ác Thần Delathch]

[BOSS Sử Thi]

Cấp:???

HP: 1

Công kích:???

Phòng thủ:???

Kháng ma pháp:???

Tốc độ:???

Kỹ năng:???

Tuyệt kỹ:???

[Đẳng cấp chênh lệch quá lớn, nhân vật căn bản không thể xem xét thuộc tính, nhưng vì Thần Ma sách thần lực cưỡng chế, hệ thống tiết lộ vài thông tin cho người chơi về Ác Thần Delathch]

1 HP? Bàng Thống hơi mở to mắt, máu này giấy có chút mỏng quá phận a, bất quá cái chữ BOSS Sử Thi còn bày ra đó, 1 HP này hẳn là có gì đó bất thường.

BOSS Sử Thi, so với BOSS Truyền Thuyết Hải Hoàng Draken còn mạnh hơn một bậc!

Chứng kiến Ác Thần Delathch, quần hùng người chơi xung quanh sợ hãi tái mặt, kinh hoảng lùi về sau, đám kỵ sĩ vây quanh bọn họ cũng không khác gì, kiếm thương cũng cầm không vững.

Tuy Ác Thần Delathch không phát ra khí tức gì từ bộ xương trắng đó, nhưng áp lực của một đại BOSS Sử Thi vẫn vô hình tản mát.

Đến mức Bàng Thống là người triệu hồi, kiêm chức chủ nhân của nó cũng đứng không vững nói chi kẻ khác.

"Hắc Ám trận doanh từ khi nào xuất hiện đại năng như vậy, vì sao ta không biết qua?"

Trương mặt già của Giáo Hoàng Napoliver lúc này âm tràm chảy nước. Lão chỉ biết kẻ trước mặt nguy hiểm, còn chiến lực thì không rõ mạnh yếu. Đối phương chiến lực không hiện ra cho nên mới khiến lão ta có ý định đối mặt.

- Đây là viện binh của ngươi?

Giáo Hoàng ngưng trọng hỏi. Đối với vấn đề này, Bàng Thông chỉ cười lạnh, từ chối trả lời. Thật ra hắn đang ra lệnh cho Ác Thần Delathch tấn công, nhưng không hiểu sao nó lại im bặt như thế, tay cũng không động một ngón.

Không khác gì pho tượng.

- Các hạ không biết là thần thánh phương nào? Bổn Hoàng là một trong Quang Minh Thập Thánh Giả của Quang Minh trận doanh - Napoliver. Lần này ra tay với cậu bé này cũng là vì bất đắc dĩ. Phỉ Thuý Nippur rất có thể đang trong tay cậu ta. Các hạ cũng biết tầm quan trọng cũng như sức mạnh của Phỉ Thuý Nippur rồi chứ?

Giáo Hoàng Napoliver không kinh không hoảng nói, ánh mắt gắt gao dán chặt lên thân Ác Thần Delathch. Chỉ cần Ác Thần tỏ thái độ gì, lão sẽ cấp tốc bẻ lái. Chỉ thấy Giáo Hoàng thâm trầm nói tiếp:

- Nếu để thế giới biết đến sự tồn tại của Phỉ Thuý Nippur, chỉ sợ chiến tranh sẽ nổ ra, máu đổ thành sông, đến lúc đó, kẻ được lợi chỉ có lục địa đen mà thôi!

Bàng Thống khẽ ồ lên, ngoài Tân Thế Giới, hắn bây giờ còn biết thêm một khái niệm mới: lục địa đen.

Quần hùng người chơi nghe Giáo Hoàng Napoliver nói mà một trận khinh bỉ, đây rõ gàng là muốn kéo quan hệ với vật triệu hồi của Thương gia!

Còn cái gì Giáo Hoàng, khả năng uốn lưỡi này đến cụ Tokuda cũng ngã mũ nghiên người a.

Quả nhiên, Giáo Hoàng Napoliver bỗng cười nhẹ một tiếng, thong thả nói:

- Chi bằng ta cùng các hạ trước đào cái làng này lên, nắm lấy Phỉ Thuý Nippur. Tuy chúng ta hai tộc khác biệt nhưng vẫn có thể xem như là bằng hữu ngoại giao, thay nhau chia sẻ chút lợi ích từ Phỉ Thuý Nippur, có được sức mạnh, chúng ta có thể không cần lo lắng lục địa đen nữa. Ở Tân Thế Giới cũng có một địa vị cao!

Quả ngọt này ném ra thật mùi lịm! Quần hùng càng thêm khinh miệt đối với cái Giáo Hoàng này, không ngờ có thể cấu kết với tộc Skeleton vì lợi ích cá nhân, còn nói như vì đại nghĩa.

Đáng tiếc không như ông ta mong đợi, Bàng Thống bỗng bật cười to, hắn khinh bỉ nói:

- Uổng cho ngươi là Giáo Hoàng, ngay cả thuộc hạ được ta triệu hoán cũng không nhìn ra. Còn nói cái gì chia sẻ lợi ích, thật nức cười!

- Oa nhi! Đừng nghĩ có hắn ta sẽ sợ ngươi, Bộc Quang Liệt Quá!

Bàng Thống chỉ vừa dứt lời, Giáo Hoàng Napoliver sớm đã tức giận không kiềm được, liền đung đưa pháp trượng. Sau đó một khắc.

Đùng!

Một đạo ánh sáng khổng lồ có hình mũi khoan từ sau lưng Giáo Hoàng xé không bắn ra, sáng xanh cả gốc trời, trong nháy mắt đã đánh đến trước mặt Bàng Thống.

- Thương gia cẩn thận!

Chu Nhược Y phía sau hắn kinh hoảng thét lên, trở tay ôm hắn thật chặt.

Phụt!

Một tiếng động nhỏ trong khoảnh khắc đó vang lên, chỉ thấy đòn tấn công có thanh thế hạo đại của Giáo Hoàng Napoliver khi đến trước mặt Bàng Thống bỗng va vào một bức tường hắc khí, sau đó hư không biến mất.

Thấy như vậy, Bàng Thống trên vẫn duy trì mỉm cười nhưng trong lòng lại thở nhẹ một hơi.

Còn tưởng rằng Ác Thần Delathch vẫn như cũ không chịu ra tay, đứng như trời trồng.

Như thế chỉ đành ôm hận mà chết. Còn may cái thần ma siđa 1 HP này cũng lay lắc ra tay giống như chút máu lay lắc của nó.

Bàng Thống vỗ vỗ tay Chu Nhược Y, trấn an:

- Không sao, có ta đây. Mà cmn còn có 10s a!

- Cái gì 10s?

Chu Nhược Y khó hiểu. Chỉ có Bàng Thống là gấp. 10s còn lại tên Ác Thần này còn không ra tay, chỉ sợ hậu quả chết không chỗ chôn, trăm năm sống dưới địa ngục a.

- Ngươi thật muốn chống đối bổn hoàng? Tưởng ta e ngại ngươi thật sao?!

Giáo Hoàng Napoliver thật sự tức giận. Lời vừa nói xong, pháp trượng trên tay liên tục sáng lên, đôi mắt của lão ta cũng tràn ra ánh sáng.

Thấy Giáo Hoàng xuất hiện trạng thái như vậy, đám kỵ sĩ biến sắc, vội vàng xách kiếm lên bỏ chạy. Chúng người chơi thấy dị biến đương nhiên cũng theo đó chạy ra xa.

- Thằng chả định bật hack à?!

- Ta cảm thấy giống tận thế buông xuống a, thật đáng sợ!

Rất nhanh sân rộng chỉ còn Bàng Thống, Chu Nhược Y và Ác Thần Delathch đối diện với Giáo Hoàng Napoliver.

- Các ngươi hãy chống mắt lên xem sức mạnh của ta, một trong thập thánh của Quang Minh Thập Thánh Giả là như thế nào!

Giáo Hoàng Napoliver pháp bào tung bay, hai mắt sáng rực gầm to:

- Cực Đạo Lưu Quang!

ẦM! ẦM! ẦM!

- Quang Toàn Bạo Tạc!

GẦM! GẦM! GẦM!

- Chích Lôi!

ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!

...

Không đến 5s, các loại kỹ năng cao cấp được Giáo Hoàng Napoliver vận toàn lực ném ra. Các đại chiêu thức mang theo uy lực hùng hồn sáng cả trời đất, đại địa kịch liệt run rẩy.

Theo các kỹ năng diện rộng được tung ra, chúng người chơi phải khiêng theo lão thôn trưởng vật vả tránh bão.

Đứng từ xa nhìn đến chỉ thấy ánh sáng cùng lôi điện như vũ bão dội xuống Lạc Gia Thôn, các loại hàng quán mới xây đã sớm bị đánh tan tành.

- Khốn nạn a!

- Công sức của chúng ta!

- Thương gia ơi gắng lên, chơi chết mẹ lão già đó đi!

- Thương gia cố lên

Quần hùng kịch liệt thét gào trợ uy.

Một hồi xả chiêu qua đi, Giáo Hoàng Napoliver miệng thở hòng học, lão ta cười gằn ngày càng lớn, bất quá sau đó một giây...

Phụt!

Một tiếng động nhỏ quen thuộc lại vang lên, trời đầy lôi quang cũng nương theo đó hư không biến mất.

Giáo Hoàng Napoliver mắt mũi trợn lớn, hoàn toàn không thể tin tràng cảnh trước mặt.

Chỉ thấy thân ảnh Bàng Thống cùng Chu Nhược Y lông tóc không hư hại xuất hiện. Dưới mái nón lá, Bàng Thống cười lạnh, hỏi:

- Chiêu cũng đã dùng hết, chết được rồi chứ Giáo Hoàng?

- Chạy!

Nghe được Bàng Thống hỏi, Giáo Hoàng Napoliver nào còn để ý mặt mũi quát ầm lên, dẫn đầu bay đi thật nhanh. Cái gì cao thâm mạt trắc đều bỏ hết, cấp càng cao, mạng sống càng quý! Chỉ chết một mạng mà thôi, rất có thể sức mạnh của lão giảm hết phân nửa, quyền lực trong tay sẽ bị kẻ thù xâu xé.

Trong đầu Giáo Hoàng lúc này chỉ còn hoảng sợ và hối hận, chỉ muốn chạy thật nhanh để thoát khỏi đây. Bàng Thương Các quá đáng sợ!

Thái độ trở mặt của Giáo Hoàng Napoliver còn nhanh hơn lật bánh, đúng là diễn viên holywood!

Tên tướng quân Castro cùng đám kỵ sĩ đã sớm hoảng sợ, thấy Giáo Hoàng mất dạng liền không dám chần chờ, cả đám hoảng sợ la hết, đồng loạt xoay người lấy hết tốc lực chạy đi.

- Chạy cũng vô ích. Đã khiêu chiến với Bàng Thương Các, các ngươi phải chấp nhận bỏ mình!

Còn 1s!

Bàng Thống vừa cười tà dứt lời. Đôi mắt đen ngòm của Ác Thần Delathch bất chợt xuất hiện đôi đồng tử đỏ thẩm đáng sợ. Lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện nó cử động, tay nó đóng quyển sách cổ lại đúng vào lúc giây cuối cùng và nói khẽ:

- Death!

Thanh âm lạnh giá như đến từ chín tầng cửu u.

Không một báo trước, không một dị tượng. Ở giây cuối cùng trôi qua, vừa lúc thân ảnh của Ác Thần Delathch biến mất, cũng là lúc mà tất cả sinh vật trong đường kín mười nghìn mét xung quanh Lạc Gia Thôn ngã ra chết bất đắc kỳ tử!

Giáo Hoàng Napoliver cùng binh đoàn kỵ sĩ của hắn đang chạy vội cũng bất lực ngã xuống. Chúng người chơi cuồng nhiệt xem chiến cũng bất ngờ tối đen tầm mắt, bên tai nghe hệ thống thông báo tử vong.

Cái chết đến quá ngỡ ngàng!

Chúng người chơi vừa chết, đến lượt NPC thay nhau ngã xuống. Cây cỏ héo khô, chim muôn ngã xuống, dã quái chết tươi.

Tử vong bao trùm!

- Ting, ngươi giết chết Giáo Hoàng Napoliver, ác lực +500M (M là triệu), kinh nghiệm +2B (B là tỷ)! Vì giết chết Quang Minh Thập Thánh Giả, trở thành Hắc Ám Đại Ma Đầu [hồng danh phiên bản cao cấp, ác lực +200M, trở thành danh hiệu vĩnh viễn, đạt được nhiều chỗ tốt và chỗ xấu khác biệt. Nếu bị giết chết: trang bị rơi hết, cấp trừ -10 cấp]

- Ting, người chơi Bàng Thống thăng cấp, đạt cấp 8, HP +50, MP +50, điểm thuộc tính tự do phân phối +10.

- Ting, người chơi Bàng Thống thăng cấp,...

- Ting, người chơi Bàng Thống thăng cấp,...

...

- Ting, người chơi Bàng Thống thăng cấp 22! Mở ra chức năng [Phe Chiến], điểm thuộc tính tự do +20!

- Ting, ác lực của người chơi đã đủ điểm trở thành Tà Giáo Phó Giáo Chủ. Chúc mừng người chơi Bàng Thống trở thành Tà Giáo Phó Giáo Chủ đầu tiên, ban thưởng danh hiệu Tà Giáo Phó Giáo Chủ huyết sắc, có thể vào [Trận Doanh] xem chi tiết chức vụ và [Danh Hiệu] để xem thuộc tính danh hiệu!

Một loạt thanh âm thông báo êm tai của hệ thống vang lên, nhiều đến nổi Bàng Thống muốn choáng váng.

- Bạo thăng! Hahaha

Bàng Thống điên cuồng cười to, nội tâm mừng như điên, cảm giác sức mạnh trong người bất chợt bành trướng vô cùng.

Cấp 22 a! Còn các loại hạng mục mới mở, quá nhiều thứ cần xem đi! Bàng Thống hưng phấn muốn điên rồi.

Bất quá lúc đang cười, Bàng Thống bỗng thấy trước mặt mình tối đen, cái thế chống hông há miệng cười cứ thế cứng ngắt ngã xuống.

- Ting, người chơi bị kỹ năng Death của Ác Thần Delathch giết chết. Vì mang hồng danh Hắc Ám Đại Ma Đầu, cấp -10, trở về cấp 12!

Thanh âm êm tai của hệ thống lần nữa vang lên.

- What?

...

Bàng Thống miệng cười mà mắt như kiểu cái gì vừa diễn ra thế.

- Ớ?

Lại bạo... Có cái lại bạo giảm...

- Cmn thằng Delathch chó má!

Ở đâu đó trên đường xuống địa ngục, có một thanh điên cuồng thét gào.

- --

Tuy hơi trễ nhưng đây là chương bạo nhe. Khuya nay chừng 12h hơn có chương. Nếu thiếu CN bù.