Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 407: Trở về (2)




Trong khi hạm đội của Lâm đang trên đường trở về Đảo Cá Voi, thì lúc này tin tức Aokiji bại trận và tổn thất to lớn đã được truyền về hải quân tổng bộ.

Mà tin tức này lúc truyền về chính là lúc hải quân đang lần nữa tổ chức cuộc họp, mục đích của cuộc họp lần này không gì khác ngoài việc khoảng vài giờ trước một số cơ sở bí mật của chính phủ thế giới bị tập kích. 

Hung thủ là ai thì đến hiện tại vẫn chưa có thông tin nào truyền về, bở vì những cơ sở bí mật này chỉ kịp truyền về tin cầu cứu thôi, sau đó thì những cơ sở này hoàn toàn cùng hải quân bản bộ mất đi liên lạc.

Trải qua xác nhận thì hải quân đã có thể chắc chắn rằng những cơ sở này đã hoàn toàn bin huỷ diệt, lúc này trong phòng họp của hải quân Nguyên Soái Sengoku sắc mặt hết sức ngưng trọng.

Sengoku dù nhận được tin tức xấu nhưng hắn không hề có một chút giận dữ nào, bởi vì Sengoku nghĩ tới sâu hơn là tổn thất của lần này, sau đó Sengoku xâu chuỗi một số sự kiện gần đây và có kết luận.

Thời gian gần đây có vài thế lực liên tục nhằm vào hải quân cùng chinh phủ thế giới ra tay, từ khi sự kiện ở Đông Hải bắt đầu tới hiện tại, thì cứ qua một đoạn thời gian là hải quân hoặc chính phủ thế giới sẽ gặp phải những tổn thất hết sức bí ẩn.

Và những thế lực đằng sau những sự kiện này đến nay vẫn chưa có tin tức xác thực nào, việc này không chỉ làm cho Sengoku đau đầu còn làm cho cả Ngũ Lão Tinh cũng theo đó đau đầu.

Bởi vì không chỉ hải quân bị tập kích, chính phủ thế giới tổn thất so với hải quân còn lớn, trước đó Sengoku còn cho rằng những sự kiện kia là do lâm cùng tổ chức của hắn làm ra.

Bời vì khoảng thời gian này chỉ có Lâm là đáng nghi nhất rồi, nhưng hiện tại thì mối nghi ngờ này đã hoàn toàn bị Sengoku bác bỏ, bởi vì hiện tại Lâm đang phải cùng Aokiji đại chiến a.

“ kết quả điều tra thế nào rồi?”: nhìn quanh phòng họp một vòng sau đó Sengoku trầm giọng hỏi. 

Lúc này các vị tướng tá hải quân đều đưa mắt nhìn nhau, có điều mọi người đều không nói gì, bởi vì trải qua thời gian dài huy động nhân lực điều tra, thì đến nay tin tức vẫn không chút tiến triển nào.

Bọn họ chỉ có một kết luận rằng, những người hoặc thế lực đứng sau chuyện này thì có vẻ như bọn họ đã xuất hiện từ rất lâu rồi.

Trong qua khứ có nhiều vụ án bí ẩn có cùng một loại thủ pháp hành động giống lần này, có điều tin tức này thì Sengoku đã biết từ trước rồi nên bọn đều đưa mắt nhìn nhau và hi vọng có người có chút tiến triển.

Nhưng phòng họp sau khi tiếng hỏi thăm của Sengoku kết thúc thì toàn bộ lâm vào trong yên lặng, Sengoku lúc này mặc dù có dự đoán trước nhưng vẫn khó tránh khỏi chút thất vọng.

Đang lúc Sengoku chuẩn bị lần nữa lên tiếng, thì ngoài cửa tiếng chân dồn dập vang lên rất nhanh ngoài cửa đi vào một người hải quân khi Sengoku nhìn thất người này xuất hiện thì thần sắc nghiêm nghị thêm. 

Bởi gì Sengoku biết có chuyện rồi, bởi vì ngưởi này phụ trách thông báo cho hắn tin tức về Aokiji, và nhìn thần sắc vội vã của người này thì Sengoku biết có chuyện không hay rồi. 

Quả nhiên khi người hải quân này lại gần và nói nhỏ vào tai Sengoku thì biểu hiện trên khuôn mặt của hắn lập tức đại biến, bởi vì Sengoku thật không thể nào tin được kết quả của cuộc chiến lần này lại là như vậy.

Hải quân không chỉ tổn thất bảy tám phần mười mà chiến tích lấy được có thể nói là thê thảm không nỡ nhìn, nhưng nghe báo cáo tỉ mỉ về đầu đuôi ohi xảy ra cuộc chiến này, thì Sengoku mới coi như là bình tĩnh lại. 

Cả phòng họp khi nhìn thấy Sengoku thần sắc liện tục biến hoá khi nghe báo cáo thì trong lòng dâng lên hiếu kỳ, nhưng bọn họ đều im lặng không lên tiếng mà chờ Sengoku tự nói. 

Sengoku đang tiêu hoá tin tức mà hắn vừa mới nghe được, hơn nữa Sengoku còn đang cân nhắc để nghị mà Aokiji truyền về, hơn nữa điều làm hắn đau đầu nhất lúc này là làm tiếp theo làm sao bàn giao với những quý tộc kia.

Còn may cuối cùng không phải là hải quân rút lui trước, như vậy còn có cái cớ để cùng những quý tộc này cãi cọ, xem như vạn hạnh trong bất hạnh đi.

Nhìn những hải quân tướng tá kia đang nhìn mình Sengoku đột nhiên có cảm giác trừ Tsuru cùng Garp ra thì hắn không còn tâm phúc nữa, những hải quân này hầu như gặp chuyện là đa phần không giúp được chút gì. 

Garp bình thường không đáng tin cậy gì, nhưng khi chuyện cần tới người này thì hắn hoàn toàn có thể dựa vào Garp còn Tsuru thì càng không cần phải nói.

Trong lòng khó tránh khỏi có chút thất lạc cùng trống vắng trong lòng, nhất là hiện tại cả Tsuru cùng Garp đều không có ở tổng bộ hải quân.

“ vừa nhận được một tin tức xấu, Đại Tướng Aokiji bại trận với Lâm người này, tổn thất vượt quá nửa số quân hạm bị đánh chìm, số hải quân binh sĩ cùng cấp sĩ quan còn lại chưa đến ba phần mười, còn may mắn cấp bậc Thiếu Tướng trở lên chưa có tổn thất nào, 

Chiến quả lấy được khi hao tổn lớn như vậy thì có thể nói là vô cùng thảm hại, đối phương chỉ tổn thất khoảng ba phần mưởi nhân số, cao tầng càng là không tổn thất một chút nào, thủ lĩnh của bọn hạ là Hắc Kiếm Lâm càng trong trận đột phá bọn họ có xu thế càng đánh càng mạnh, Đại Tướng Aokiji sau nhiều lần liều mạng chiến đấu bắt ép đối phương phải trước tiên rút lui!”