Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1707: Con đường đá xanh




Chương 1707: Con đường đá xanh.

Chiến thần giáp đen cầm Hắc Long thương trong tay, giơ cao trên biển cả, thân thể của hắn vào lúc này tỏa ra khí tức kỳ lạ, hô ứng với thiên địa chung quanh, cơ hồ máu tươi dâng cao ba trượng.

Trong đám thi thể cửu đầu lôi xà có một cửu đầu lôi xà khổng lồ, đang thôn phệ dung hợp thân xác của những lôi xà khác.

Một đạo lôi đình thô to như cột nước quấn quanh thân thể lôi xà này.

Trong nháy mắt giống như âm dương thái cực đang chậm rãi lưu chuyển, chỉ nhìn qua một cái là linh hồn bị hấp dẫn đi. Làm cho người ta kinh hãi.

Chín đầu, mười tám đôi mắt khiếp người khiến người ta kinh hãi, toàn bộ nhìn qua chiến thần giáp đen đang đi trên mặt biển...

Chiến thần giáp đen ánh mắt lành lạnh, hắn nhìn qua rắn biển khổng lồ, không có chút sợ hãi nào, lồng ngực thiêu đốt chiến ý đậm đặc.

Oanh!

Chiến thần giáp đen lúc này va chạm với cửu đầu lưu xà.

GIống như hai ngôi sao va chạm với nhau. Lực lượng to lớn khiến nước biển bắn ra tung tóe.

Dư âm lực lượng lúc này bắn ra bốn phía.

Một kích này chiến thần giáp đen như bị lôi đình đánh trúng, va chạm này khiến máu huyết toàn thân của hắn sáng lên.

Tóc gáy toàn thân dựng đứng.

Nhưng cùng lúc đó. Chiến thần giáp đen có đường vân lập lòe trong mắt.

Đường vân u cổ, bên trong mơ hồ có một tia chớp hiện ra, hắn đang thôn phệ lôi điện chung quanh, từ bên trong lĩnh ngộ thiên phú thần thông của cửu đầu lôi xà...

Mà thiên phú thần thông của cửu đầu lôi xà là vô số phù văn kỳ dị tạo thành, mơ hồ phù hợp Tam Thập Tam Thiên đại đạo.

Loại lĩnh ngộ này Lâm Minh cũng có cảm ứng. Bản thể của hắn cảm giac được Tà Thần Chi Thụ đã dài ra, trong hư không có dị lực dao động...

Một màn này không có tiếp tục bao lâu đã đột nhiên biến mất, Lâm Minh lại bước ra bước thứ ba.

Vẫn là chiến thần giáp đen, hắn gặp được đối thủ ngang tay ngang sức, là vương của chủng tộc thái cổ, hai mắt hắn lập lòe như ngôi sao, hơi thở cũng hóa thành phù văn thực chất, vây quanh người giống như đang quỳ bái vương của chúng.

Khí thế này không ngừng tăng lên, không kém gì chiến thần giáp đen!

Đột nhiên đối thủ đã động, hắn một cước đá nát hư không, trên tay cầm ngọn núi do phù văn hóa thành thực chất đập thẳng vào chiến thần giáp đen.

Đồng tử chiến thằng giáp đen tỏa sáng, hét lớn một tiếng đón đỡ ngọn núi phù văn này, dứt khoát đánh một đòn chính diện.

Rầm rầm rầm --

Mỗi một lần va chạm đều phối hợp phù văn kỳ dị, cho Lâm Minh có cảm giác mới lạ.

Chiến thần giáp đen và đối thủ chiến đấu kinh thiên động địa.

Hai người kịch chiến một ngày một đêm, một phù văn tiến vào trong thân thể chiến thần giáp đen, trực tiếp đánh thân thể của hắn nổ tung, xương cốt nổ nát.

Lâm Minh cảm giác được khí huyết của chiến thần giáp đen lưu động như ánh sáng.

- Đối thủ của hắn... thật mạnh!

Trong lòng của hắn chấn động. Nhưng mà cũng biết đối thủ của chiến thần giáp đen cũng bị thương rất nặng, thân thể của hắn như nham thạch sụp xuống, bộc lộ xương cốt và huyết nhục. Những xương cốt và huyết nhục này giống như phù văn, bị pháp tắc kỳ dị bao vây lại, lộ ra khí tức khủng bố.

Ánh mắt của tên thái cổ vương tộc kia lập lòe, thân thể vốn vỡ vụn, cánh tay cũng vỡ vụn, phù văn bổn nguyên mạnh nhất trong huyết nhục cũng hiện ra.

Những phù văn này xuất hiện giống như ngôi sao, tản mát tinh quang khiếp người, bao phủ tứ phương, trấn áp chiến thần giáp đen.

Trong nháy mắt đó chiến thần giáp đen bị phù văn này giam cầm, không thể động đậy.

Oanh!

Chiến thần giáp đen trực tiếp bị phù văn trấn áp, khí huyết trong người bị áp bách bay ra khỏi thân thể, chìm nổi trong hư không. Tản mát ra hương vị mùi thuốc kỳ lạ, sinh mệnh lực nhanh chóng trôi qua.

Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, không nghĩ tới mạnh như chiến thần giáp đen cũng có khi tao ngộ hiểm cảnh.

Nhưng mà Lâm Minh còn chưa kịp phản ứng, trong lúc đó hắn cảm giác chỗ sâu trong người chiến thần giáp đen có hỏa diễm bốc cháy hừng hực, muốn phóng lên trời, ngay cả linh hồn của hắn cũng kích động không thôi.

Trong thời gian ngắn, cốt nhục chìm nổi trong hư không tỏa ra bốn phía, thân thể chiến thần giáp đen một lần nữa tỏa lực lượng ra ngoài. Ngửa mặt lên trời thét dài, âm thanh như sấm, dãy núi chấn động. Trên người có khí huyết màu đỏ bắn ra ngoài, xông thẳng lên trời.

Ầm ầm tánh mạng tinh nguyên trực tiếp bị trấn áp trong phù văn vỡ toái.

Chiến thần giáp đen lại đột nhiên mọc lên từ mặt đất, trên người bắt đầu chiến ý thần bí mà cực nóng.

Thái cổ chủng tộc trong nội tâm kinh hãi, vội vàng chống cự, nhưng mà phù văn đánh ra, chiến thần giáp đen trực tiếp thôn phệ.

Chiến thần giáp đen ra thương như mưa. Hào quang vạn trượng, giống như ngàn vạn mặt trời bộc phát, trực tiếp thái cổ chủng tộc vương tộc bộc phát, huyết vũ huy sái...

Một thái cổ tộc vương giả, cứ như vậy bị chiến thần giáp đen chém giết!

Đi trên đường đá xanh.

Lâm Minh đi trên con đường đá xanh, chiến thần giáp đen không ngừng cường đại, tình cảnh không ngừng chiến đấu.

Lâm Minh không biết thân phận chiến thần giáp đen, chỉ thấy thiên kiêu thái cổ chủng tộc ở các dị vực khác đi tới, thái cổ thần thú, đều vẫn lạc trong tay của hắn.

Trong chiến đấu điên cuồng chiến thần giáp đen vốn có chiến ý cường đại tỏa ra.

Vũ kỹ vốn cùng cường đại và các loại kỹ xảo chiến đấu, làm cho Lâm Minh có một luồng cảm ngộ.

Giống như sóng triều dâng trào trong lòng Lâm Minh, trên người của hắn trong cốt nhục lạc ấn có các pháp tắc phù văn vô cùng kỳ diệu.

Hắn có các cảm ngộ kỳ diệu. Nhưng là mơ mơ hồ hồ.

Tuy trong lúc nhất thời không cách nào lý giải những chuyện này, nhưng mà thay đổi một cách vô tri vô giác, cũng được lợi ích không nhỏ.

Hắn cảm giác trên người có biến hóa kỳ dị, pháp tắc Tu La Thiên Đạo càng thêm thâm thúy, càng cảm nhận được bổn nguyên, có thể lý giải nhiều hơn.

Ngay cả Tử Phủ Đạo Cung cùng Thiên Phạt Đạo Cung trong ý thức hải dường như mơ hồ có khí thế bàng bạc không như lúc trước.

Từng bước đi lên con đường đá xanh, không biết bao lâu thì cảnh tượng biến hóa, hình tượng hiện tại không phải chiến thần giáp đen, mà là một nam tử áo trắng thân hình cao lớn.

Hắn mặc áo trắng, trên trán có một vết chấm đỏ thẫm, ngồi xếp bằng dưới tán cây cả trăm triệu năm, thân thể hòa làm một thể với cảnh vật chung quanh.

Loại cảm giác này thập phần huyền diệu, Lâm Minh hóa thân thành nam tử áo trắng, chỉ cảm thấy trong cốt nhục cảm ứng được một tia lực lượng thiên địa huyền bí cộng minh, giống như chui vào trong cốt nhục.

Nhắm mắt lại, lẳng lặng lĩnh ngộ...

Bước tiếp theo vẫn là nam tử áo trắng, hắn không giống chiến thần giáp đen, cũng không chiến đấu chém giết, mà là không ngừng tu luyện, phương thức tu luyện của hắn và lĩnh ngộ pháp tắc đều bị Lâm Minh cảm động lây, có chỗ thu hoạch.

Trên con đường đá xanh này chịu tải trí nhớ của nam tử áo trắng.

Kế tiếp.

Nhân vật chính trong trí nhớ biến hóa, lúc này đổi thành thần vương cầm kím.

Thực lực của thần vương sàn sàn với chiến thần giáp đen, một thanh kim kiếm, khai thiên tích địa, không người có thể địch!