Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 383: Đại hoang huyết kích




Phỏng chế phẩm của Man Hoang huyết kích ư?

Mặc dù không có quá nhiều hiểu biết đối với các tông môn đỉnh cấp trên Thiên Diễn đại lục, nhưng Lâm Minh cũng từng nghe nói qua hung danh của thanh Man Hoang huyết kích này, vốn Man Hoang huyết kích tên là Đại Hoang huyết kích, là một kiện thiên giai bảo khí được khai quật ra từ trong di tích thượng cổ, dài tròn một trượng, thân kích lớn bằng cánh tay trẻ con, toàn thân có màu đỏ.

Theo như đồn đại, thanh kích này có thể là bảo khí thiên giai thượng phẩm.

Chủ nhân đời thứ nhất của Đại Hoang huyết kích đã sớm không còn ai có thể chứng thực được nữa, thanh kích này đã tồn tại được ít nhất bảy, tám vạn năm rồi.

Đại Hoang huyết kích lưu truyền trên Thiên Diễn đại lục, nhiều lần đổi chủ nhân, người nắm giữ nó đều là các nhân vật danh chấn tứ phương, trong đó có đủ các cường giả phong hoàng xưng đế!

Nhưng thanh huyết kích này cũng là một đại hung vật, theo điển tịch ghi lại, hễ kẻ nào nắm giữ Đại Hoang huyết kích thì đều không thể chết già được, bao gồm cả cường giả phong hoàng xưng đế cũng không ngoại lệ, cũng chính là thứ mà trên điển tịch gọi là “số mệnh không đủ”, bị huyết kích khắc chết.

Ví dụ như ngàn năm trước, U Minh đại đế từng nhận được Đại Hoang huyết kích, cuối cùng chết thảm khi bị mấy vị cường giả phong hoàng liên thủ tru sát.

Rồi sau đó, huyết kích lại bị một vị đại năng đoạt được, mà theo lời đồn, người này mất tích trong bí cảnh cổ mấy trăm năm sau đó, đến nay vẫn không biết tung tích, Đại Hoang huyết kích cũng theo đó mà biến mất.

Nhân loại là loài động vật rất kỳ diệu, càng là thứ không may mắn thì càng có thể làm cho mọi người điên cuồng, bởi vì mọi người thường đều cho rằng mình chính là chân mệnh thiên tử, đại khí vận trên người, sẽ không bị khắc chết, Đại Hoang huyết kích thậm chí còn trở thành tượng trưng của cường giả phong hoàng. Vì vậy, các phỏng chế phẩm của Đại Hoang huyết kích liền lan tràn ra, các thiên tài có dã tâm phong hoàng xưng đế, kiếm lấy một thanh thì cũng chẳng có gì lạ cả.

- Thì ra ngươi cũng dùng vũ khí dài.

Vẻ mặt Lâm Minh rất bình thản, kích so với thương thì cũng chỉ là có thêm một lưỡi đao hình trăng lưỡi liềm tại phần đầu mà thôi, có thể dùng để chém, người dùng thương thì cũng có thể dùng kích được.

- Hắc hắc, nhắc nhở ngươi một chút, có huyết kích hỗ trợ, Diệt Huyết Tà Lôi của ta sẽ có uy lực tăng lên năm thành!

- Vậy ư, thật trùng hợp, Tử Giao Thần Lôi của ta khi được Tử Huyễn thương hỗ trợ, cũng có thể phát huy ra uy lực lớn nhất!

Hai người đối chọi gay gắt, các tuấn kiệt trẻ tuổi tại đây đều như ngừng thở, tim đập thật mạnh, trận quyết đấu này còn phấn khích hơn xa dự đoán của họ, vốn tưởng rằng đây là cuộc đấu nghiêng về một bên, nhưng không nghĩ tới lại là ngang nhau.

Chiến đấu như vậy mới là thứ mà mọi người kỳ vọng nhất, bọn họ đều mở to hai mắt ra, sợ mình bỏ lỡ bất kỳ một cảnh tượng phấn khích nào trong nháy mắt.

Lôi Mộ Bạch quét ngang huyết kích, khí thế lập tức bùng nổ, chân nguyên toàn thân được vận chuyển tới mức cực hạn. Một luồng khí tức tanh máu lập tức bột phát ra.

Xích...

Diệt Huyết Tà Lôi nhảy vào trong Đại Hoang huyết kích, toàn bộ thanh huyết kích càng đỏ tươi hơn, lưỡi kích kịch liệt run rẩy, phát ra tiếng vù vù như có như không!

- Huyết Chiến Bát Hoang!

Răng rắc...

Các viên gạch dưới chân Lôi Mộ Bạch đột nhiên vỡ vụn, giống như mạng nhện mà lan ra ngoài, Lôi Mộ Bạch chém ra một kích, mang tới một cơn lốc màu máu, đá vụn xung quanh đều bị cơn gió lốc này cuốn lên, dập nát!

Đối mặt với một kích cường đại như vậy, Lâm Minh cầm Tử Huyễn thương trong tay, mũi thương vẽ ra một đường cong trên mặt đất, mũi thương gào thét mà ra, Bàn Long cương châm cũng dung nhập vào trong Tử Huyễn thương, thương lôi hợp nhất, lôi đình lóe ra, điện xà bay múa!

Đâm ra một thương, sau lưng Lâm Minh lại lần nữa hiện ra hư ảnh Thương Long màu xanh, một kích này mang theo chân nguyên cuồng bạo màu xanh, mang theo như điện mãng máu tím lớn bằng thân người, trong tiếng kinh hô của mọi người, nó mang theo khí thế xưa nay chưa từng có, đâm vào trong cơn lốc màu máu kia.

Rầm rầm... Ầm...

Liên tiếp vang lên các tiếng nổ, tia máu và tia chớp liên tục bắn ra, các viên đá vụn hoàn toàn bị cắt thành bột, lẫn vào trong cơn lốc màu máu, hóa thành những hạt cát mịn màu đỏ!

Quầng sáng thủ hộ được các cao thủ Toàn Đan tạo ra khi trước, lúc này kịch liệt rung chuyển, từng vết rạn xuất hiện, phát ra các tiếng xuy xuy xuy nhỏ, quầng sáng này bị đâm thủng, các chùm chân nguyên cuồng bạo đâm thẳng ra ngoài!

- Cẩn thận!

Mọi người kinh hãi, vài trưởng lão Toàn Đan vội vàng ra tay, bày ra kết giới mới, nhưng mọi chuyện quá đột nhiên, kết giới cũng không thể hoàn thành trong nháy mắt được, sóng chấn động do điện mang và chân nguyên bùng nổ hình thành tùy ý phá hoại, các chiếc bàn tại yến hội bị đánh văng lên, bát đĩa ngọc cũng bị đập thành các mảnh vỡ.

Đám tuấn kiệt trẻ tuổi của các đại tông môn lập tức phát ra hộ thể chân nguyên, tu vi cao bảo hộ tu vi thấp, trong lúc nhất thời, hộ thể chân nguyên đủ màu sắc va chạm với sóng âm chân nguyên, phát ra từng luồng sáng chói mắt.

- Đây là hai người nào a! Dư chấn thôi cũng đánh vỡ được thủ hộ quầng sáng, hơn nữa còn ép các đệ tử chúng ta phải toàn lực chống cự!

- Thật là đáng sợ, nhìn bên kia xem, ngay cả Hậu Thổ tông am hiểu phòng ngự, các để tử Hậu Thiên kỳ cũng ngăn cản rất không dễ dàng, đây đâu phải là lực lượng mà cao thủ Hậu Thiên có thể có được!

- Cái gì mà cao thủ Hậu Thiên, tên Lâm Minh kia rõ ràng chỉ có tu vi Ngưng Mạch kỳ!

Không biết ai nói ra câu này, làm cho mọi người ở đây cảm thấy như tỉnh cơn mê.

Đúng vậy, Lâm Minh còn chưa tới Hậu Thiên kỳ! Thậm chí ngay cả Ngưng Mạch đỉnh phong cũng còn kém một chút nữa mới tới.

Bởi vì các biểu hiện cường thế khi nãy của Lâm Minh, nên bọn họ mới hơi quên đi sự thực rằng Lâm Minh không phải là cao thủ Hậu Thiên! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?

Rung động nhất tại đây thì vẫn là các cao thủ Tiên Thiên, là lực lượng cứng rắn nhất của tông môn tứ phẩm, bọn họ đều có tuổi từ ba mươi trở lên, thậm chí còn có người bốn mươi, năm mươi tuổi.

- Lực công kích mạnh như vậy, đây là một thế hệ trẻ tuổi hay sao? Khi ta còn Hậu Thiên đỉnh phong thì cũng không có loại lực công kích này!

Người có thể ngồi ở chỗ này thì cũng đều không tầm thường chút nào, khi bọn họ ở Hậu Thiên kỳ thì tất nhiên cũng là kẻ nổi bật trong số các võ giả cùng cấp.

- Cứ tiếp tục như vậy, không cần quá lâu nữa, bọn họ có thể bằng được Tiên Thiên! Tu vi Hậu Thiên sơ kỳ mà có thể bằng được Tiên Thiên, tương lai bọn họ không biết sẽ đáng sợ tới mức nào, nói không chừng còn trở thành cường giả phong hoàng cũng nên!

Chênh lệch giữa Hậu Thiên và Tiên Thiên giống như lạch trời, võ giả từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên chính là thoát thai hoán cốt, trừ bỏ đi Hậu Thiên trọc khí, thay đổi về chất, thứ nhất là đề cao rất lớn cường độ chân nguyên, thứ hai, Tiên Thiên là một bình cảnh rất lớn, dưới bình cảnh này, tất cả võ giả Hậu Thiên có căn cơ không vững thì đều bị đào thải, chỉ còn lại phần tinh anh mà thôi, ngay cả nhân vật nhất lưu như Cầm Tử Nha, đặt trong số các cường giả Tiên Thiên thì cũng chỉ có thể được coi là tầng dưới cùng mà thôi, những điều này làm cho thực lực của võ giả Tiên Thiên tăng lên cực cao.

Cho nên cường giả Hậu Thiên vượt cấp giao chiến Tiên Thiên thì càng khó khăn hơn, trong các tiểu tông môn cấp thấp nhất như Thất Huyền cốc, có thể có hai, ba người là đã tốt lắm rồi, hơn nữa hai, ba người này cũng đều là Hậu Thiên đỉnh phong, nửa bước Tiên Thiên mà thôi.

Trên luận võ quảng trường, Lâm Minh và Lôi Mộ Bạch đã tách ra, phạm vi mười trượng dưới chân họ, các viên gạch đều vỡ nát, những chỗ tới gần phạm vi giao thủ của hai người thì lại hoàn toàn vỡ thành cát mịn, sau khi bị tinh huyết ẩn chứa trong Diệt Huyết Tà Lôi nhiễm đỏ, làm cho chúng biến thành loại cát màu đỏ.

Lôi Mộ Bạch không nghĩ tới Lâm Minh lại cường đại đến trình độ này, lúc trước hắn cùng tuổi, cùng cảnh giới với Lâm Minh, thì cũng không có thực lực cỡ này, điều này chẳng phải có nghĩa rằng thiên phú của Lâm Minh còn cao hơn cả hắn ư?

Lôi Mộ Bạch cực kỳ kiêu ngạo, làm sao hắn có thể dễ dàng tha thứ cho việc mình bị một tên thiên tài của tông môn tứ phẩm vượt qua như vậy được!

Ta đúng là đã khinh thường ngươi rồi, tuy nhiên thực lực của ta cũng không chỉ là thế này đâu! Ngươi có thể bức ta dùng toàn lực, thì cũng đủ để kiêu ngạo rồi!

Chân nguyên trong cơ thể Lôi Mộ Bạch cấp tốc vận chuyển, khí tức huyết tinh trong kinh mạch càng lúc càng đậm, xương cốt toàn thân phát ra tiếng đùng đùng, khí thế của hắn cũng bột phát ra, làm cho mọi người đều cực kỳ hồi hộp!

Thượng cổ ma công!

Vù...

Xung quanh Lôi Mộ Bạch bỗng tự thành một không gian, khí thế của hắn gia tăng thêm mấy lần nữa!

Hắn dứt khoát vận chuyển Thượng Cổ ma quyển mà sư phụ hắn tìm được trong di tích!

Hắn không sợ dùng ra công pháp này, đây cũng không phải là công pháp của U Ma đế thành, mà là thượng cổ công pháp mới được xuất thế, bất kể là Mục Dục Hoàng hay là Mục Phượng Tiên thì cũng đều không thể nhận ra được.

Tuy rằng nó không phải là chính đạo, nhưng công pháp của các tông môn Nam Thiên Vực cũng không phân chia chính tà, từ trước đến nay đều là cường giả vi tôn, cho nên hắn dùng ra bộ thượng cổ ma công này cũng không có chỗ nào là không ổn.

Cho dù có chút không ổn, thì hắn cũng đành phải làm vậy, không đánh bại được Lâm Minh, khí tức của hắn càng bị bế tắc.

- Ân? Công pháp này!

Ánh mắt Mục Dục Hoàng sáng lên, với kiến thức của nàng, tất nhiên là lập tức nhận ra chỗ không tầm thường của công pháp này, đây hiển nhiên không phải là công pháp của Lôi Cực tông, cho dù có phải thì hơn phân nửa cũng là do Lôi Cực tông mới thu được, thậm chí có khả năng là do tên tiểu tử tên là Lôi Mộ Bạch này nhận được!

- Sư thúc, ngươi có thể nhận ra bộ công pháp này không?

Mục Dục Hoàng dùng chân nguyên truyền âm hỏi Mục Phượng Tiên.

Mục Phượng Tiên nheo mắt, nhìn Lôi Mộ Bạch, trầm ngâm một hồi lâu, lắc đầu nói:

- Bộ công pháp này hẳn là mới xuất thế gần đây, người này có cơ duyên không cạn a!

Mục Dục Hoàng thở nhẹ một hơi, quay đầu bỗng thấy Lôi Kinh Thiên, thấy trong mắt đối phương lộ vẻ tán thưởng, trong lòng Mục Dục Hoàng lập tức nghiêm lại, bộ công pháp này tám chín phần là do Lôi Mộ Bạch tự mình nhận được!

Có đại cơ duyên cỡ này trên người, e rằng Lôi Mộ Bạch thật sự sẽ trở thành cường giả phong hoàng xưng đế!

Thượng cổ ma công của Lôi Mộ Bạch quả thật có cấp bậc rất cao, tuy nhiên Lâm Minh không có bất kỳ cảm giác gì, trong số những người ở đây, không có ai thấy nhiều công pháp cao cấp như hắn.

Trong mảnh vụn trí nhớ của Thần Vực đại năng có rất nhiều công pháp không trọn vẹn, đại đa số chỉ có một vài điểm nhỏ, không hề có giá trị gì, tuy nhiên Lâm Minh cũng đều xem qua, thượng cổ ma công mà Lôi Mộ Bạch tu luyện này đại khái cũng chỉ là do một vị cường giả phong hoàng nào đó trên Thiên Diễn đại lục sáng chế ra mà thôi.

Sau đó, vị cường giả phong hoàng này có lẽ chết già tại đây, có lẽ đã phi thăng Thần Vực, liền giữ lại truyền thừa của mình, công pháp cỡ này đặt tại Thần Vực thì cũng chỉ có thể được tính vào hạng tam lưu mà thôi.

Dưới ánh sáng màu máu bao phủ, Lôi Mộ Bạch cầm Đại Hoang huyết kích trong tay, y phục toàn thân tung bay phần phật, mái tóc dài màu đen tùy ý bay lên, cộng thêm trên người hắn được quấn quanh bởi tia chớp màu máu, rất giống một thượng cổ Ma Thần hàng thế vậy.

Lôi Mộ Bạch mang khí thế bễ nghễ thiên hạ này, làm cho các tuấn kiệt trẻ tuổi tại đây cảm giác Lôi Mộ Bạch giống như một ngọn núi lớn, cao không thể với tới được, mà các nữ đệ tử trẻ tuổi của Ngũ Hành Vực tại đây đều đỏ mặt lên, trái tim đập thình thịch, Chu Tiểu Liên thì lại không dời mắt khỏi Lôi Mộ Bạch chút nào.

Lôi Chấn Tử nhìn thấy muội muội như vậy, khẽ thở dài một hơi, cũng không nói gì nữa, bất kể là Lôi Mộ Bạch hay là Lâm Minh, bọn họ đều đã vượt xa khả năng lý giải của bản thân hắn rồi.

- Lâm Minh! Hiện tại ngươi còn cho rằng có thể thắng được ta hay sao?

Lôi Mộ Bạch chậm rãi nói, lời của hắn cực kỳ bá khí!

Thực lực của hắn đã tăng lên gấp bội, nếu lại dùng Huyết Chiến Bát Hoang, uy lực cũng sẽ tăng lên gấp bội!