Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 561: Huy chương Vương Giả




Ngay khoảnh khắc Tử Huyễn thương xỏ xuyên qua cổ họng Hình Thiên, Huyết Ẩm chi ấn bắn ra, trực tiếp chém đầu Hình Thiên rơi xuống, máu tươi phun ra như suối bắn đi tới mấy trượng.

“Bộp!”.

Đầu Hình Thiên rơi xuống đất, ánh sáng vừa lóe lên vụt tắt, mọi người vừa lúc thấy được một màn máu tươi phun bắn tung tóe này.

Hình Thiên chết trận...

Thấy một màn như vậy, người xem ở đây đều có một loại cảm giác không đúng thực! Hình Thiên từng xưng bá ở tầng thứ hai này nhiều năm, cứ như vậy chết đi, chết ở dưới tay một thanh niên nhân loại!

Nhất là Cự Ma tộc ở đây đều cảm thấy khó có thể chấp nhận, Hình Thiên giống như là tín ngưỡng tinh thần của họ, mà chết trận như vậy đả kích đối với bọn họ thật sự quá lớn.

- Từ nay về sau, vương giả của tầng hai Thông Thiên tháp đã thay đổi người...

- Chết tiệt! Tiểu tử này rốt cuộc là từ đâu toát ra tới?

Trước đó Lâm Minh chiến thắng Lam Tinh, chỉ có thể nói hắn là một cái thiên tài cấp đế, nhưng mà ở Thông Thiên tháp, tuy rằng thiên tài cấp đế số lượng không nhiều lắm, nhưng muốn tìm cũng có thể tìm được, thiên tài cấp đế nhưng không phải là cường giả cấp đế, toàn bộ thiên tài cấp đế ở Thánh Ma đại lục số lượng cũng không ít, nhưng chân chính có thể thuận lợi đi đến cấp đế, cũng rất hiếm thấy.

Thiên tài nếu muốn trưởng thành, nhất định phải không ngừng đi rèn luyện, đi tìm kiếm cơ duyên, rất nhiều thời điểm phải trải qua nhiều hiểm cảnh, xác suất ngã xuống rất lớn, cái này cần số mệnh thêm thân.

Nếu Lâm Minh vốn chỉ là thiên tài cấp đế, tuy rằng khiến người kinh sợ, nhưng cũng không đáng để các thế lực siêu cấp chú ý và kiêng kị. Nhưng hiện tại, hắn chiến thắng Hình Thiên, lại khiến một ít thế lực cảm thấy đứng ngồi không yên.

Ở trong góc phòng, Mặc Cổ thở dài một hơi, nói:

- Lâm Minh mới là Tiên Thiên trung kỳ đã có thể vượt cấp chiến thắng cao thủ đỉnh cấp của Cự Ma tộc, nếu tương lai hắn thành tựu Toàn Đan, tiếp theo độ bảy, tám lần Mệnh Vẫn, thân thể một lần nữa cô đọng, cuối cùng bước vào cảnh giới Thần Hải, đợi tới thời điểm đó, không biết còn có ai có thể sánh vai với hắn...

Khi Mặc Cổ nói, Mặc Thanh ở một bên trầm mặc không nói gì, gương mặt của nàng lấp trong khăn che mặt, cũng không biết nàng đang nghĩ gì.

“Bốp!”.

Trên lôi đài, thi thể Hình Thiên nứt toác ra, đại lượng khí huyết lực ào ra, cuối cùng ngưng tụ ở giữa không trung thành một cái tinh cầu màu đỏ bằng cỡ nắm tay.

“Khí huyết lực thật nồng đậm!”. Lâm Minh thầm giật mình trong lòng, một Hình Thiên này, lượng khí huyết lực phải cường đại gấp đôi trở lên so với Huyết Man! Hơn nữa mấu chốt là chất lượng cực cao! Cường độ không đủ, còn có thể dựa vào số lượng bù lại, chất không đủ, thì dù có bổ sung thế nào đều vô dụng.

Nếu Huyết Ẩm chi ấn toàn bộ ngưng tụ từ tinh huyết như vậy, thì uy lực của Đại Hoang kích quyết tất nhiên sẽ tăng lên gấp bội.

- Hả?

Sau khi Lâm Minh hút thu tinh huyết lực đột nhiên ánh mắt chợt ngưng lại, ở trước mặt hắn, Hình Thiên sau khi chết hình thành sát khí tụ mà không tiêu tan, ở không trung hóa thành một con ác ma giương nanh múa vuốt.

“Rống!”.

Ác ma từ sát khí ngưng tụ thành gào thét một tiếng, phóng vọt tới hướng Lâm Minh. Nếu là người thí luyện bình thường sau khi chết, sát khí trực tiếp bị người thắng lợi hấp thu, nhưng sát khí trên thân Hình Thiên quá nồng đậm, nồng đậm đến mức hóa hình, muốn cắn nuốt ngược lại Lâm Minh.

Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, ngón tay búng ra, Tử Giao Thần Lôi đánh ra ngoài, lôi quang chớp động, ác ma do sát khí ngưng tụ hóa thành kêu thảm một tiếng, gương mặt hoàn toàn vặn vẹo.

- Phá!

Lâm Minh bóp bàn tay một cái, bắn ra một luồng sáng có dạng bàn tay, theo một tiếng vang “xoạt” nho nhỏ, hư ảnh ác ma kia hoàn toàn vỡ nát.

Sát khí tản ra bốn phía, hư ảnh Thiên Ma trên cánh tay Lâm Minh phóng ra hấp thu nó toàn bộ.

Đôi cánh thứ ba giương ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được rất rõ ràng, rất nhanh liền ngưng tụ thành Thiên Ma sáu cánh.

Kế tiếp là đôi cánh thứ tư cũng chậm rãi xuất hiện.

Đôi cánh thứ tư này cô đọng rõ ràng khó khăn hơn nhiều, sau khi hút thu xong đại lượng sát khí Hình Thiên chết di lưu lại, nó cũng chỉ ngưng tụ thành hình dáng mơ hồ mà thôi.

Lâm Minh nhắm hai mắt lại, tiến vào trạng thái buông lỏng, với Luân Hồi võ ý làm cối xay, không ngừng làm hao mòn hung lệ khí trong sát khí, để tránh tâm tính của mình sẽ bị ảnh hưởng.

Một bước sau cùng, thu hồi Tu Di giới của Hình Thiên. Mấy năm nay Hình Thiên ở Thông Thiên tháp tích lũy vô số, cũng không biết trong Tu Di giới của hắn có thứ gì, Lâm Minh rất là chờ mong.

- Chúc mừng Lâm thiếu hiệp, trở thành vương giả một thế hệ mới của tầng hai Thông Thiên tháp!

Trọng tài đi lên đài, ánh mắt nhìn Lâm Minh có chút kính sợ, chúc mừng.

- Đa tạ!

Lâm Minh bình thản lên tiếng.

- Lâm thiếu hiệp thắng liên tiếp tám mươi hai trận, chung kết Hình Thiên, có thể đạt được tám điểm số giết chóc. Ngoài ra, dựa theo quy định của Thông Thiên tháp, Lâm thiếu hiệp còn có thể tích lũy đến năm mươi hai trận thắng liên tiếp!

Ở Thông Thiên tháp, người khiêu chiến đánh thắng liên tiếp võ giả cao hơn, đều có thể đạt được tích lũy trận đấu thắng lợi, trận đấu thắng lợi tính theo phương pháp là giảm đi ba mươi tổng số thắng liên tiếp của đối thủ.

Tỷ như Hình Thiên trừ ba mươi chính là năm mươi hai trận.

Nếu người khiêu chiến thắng liên tiếp không đủ số lượng này, như vậy liền tích lũy đến năm mươi hai trận, nếu là năm mươi hai trận trở lên vậy thì vô ích.

- Ta đã biết! Hiện tại hẳn là ta có thể đi lên tầng thứ ba rồi chứ?

- Đương nhiên có thể, ngài có thể đi lên tầng thứ ba bất cứ lúc nào, cũng có thể ở lại tầng thứ hai. Là vương giả của tầng thứ hai, ngài mua đồ vật ở phường thị, chỉ cần là trực thuộc Thông Thiên tháp bán ra, đều có thể đạt được ưu đãi chiết khấu chín thành, ngoài ra, ngài còn nhận được một cái huy chương vinh dự mới, Vương Giả huy chương, huy chương này vốn thuộc về Hình Thiên, ngài đánh chết hắn là có thể đoạt lấy, đạt được Vương Giả huy chương, có được tặng hai mươi điểm số giết chóc!

Tầng thứ hai không có Bạo Tràng huy chương, chỉ có Vương Giả huy chương. Nếu so sánh với nhau, Vương Giả huy chương chứa lượng vàng phải cao hơn nhiều so với Bạo Tràng huy chương. Bạo Tràng huy chương ở tầng thứ nhất, mười ngày nửa tháng mới có một lần, còn Vương Giả huy chương ở tầng thứ hai thường thường một hai năm mới có thể ban phát một tấm. Bạo Tràng huy chương chỉ có thể tăng thêm mười điểm số giết chóc, Vương ả huy chương tăng thêm tới hai mươi điểm.

- À?

Lâm Minh mắt sáng lên, hiện tại hắn có Bạo Tràng huy chương của tầng thứ nhất và Vương Giả huy chương của tầng thứ hai, tổng cộng hai huy chương, cộng hết lại Lâm Minh đã có quyền hạn tam tinh rồi.

Quyền hạn tam tinh có thể quan sát Chiến Tranh trận bàn cấp đế!

“Thật sự đổi được một khối trận bàn so chiêu của cao thủ Thần Hải hậu kỳ không biết phải trả giá loại nào? Hiện tại những tài sản ta có nghe ra rất nhiều, nhưng nếu tiêu dùng không cần tới bao lâu sẽ hết sạch!”.

Lâm Minh đánh chết Huyết Man thu được bảy điểm số giết chóc, đánh chết Hình Thiên thu được tám, cộng thêm thắng liên tiếp năm mươi trận được năm điểm số, còn có Vương Giả huy chương của tầng thứ hai hai mươi điểm số... Trong thời gian một tháng ngắn ngủi này, tổng cộng Lâm Minh đã kiếm được bốn mươi điểm số giết chóc.

Số lượng này nói ra thật khủng bố, tuy nhiên nếu tiêu dùng bốn năm cái sẽ mất bốn năm cái, cũng không cần tới bao lâu sẽ tiêu hết.

- Lâm thiếu hiệp còn có gì cần phân phó không?

Trọng tài cung kính hỏi.

- Không có! Đa tạ ngài!

Lâm Minh ôm quyền chào cáo lui.

- Cung chúc Lâm thiếu hiệp sớm ngày đăng đỉnh ngai vàng tôn chủ!

Trọng tài nói mặt đầy vẻ nịnh nọt. Từ mấy trăm năm nay, Cực Tinh thành còn chưa bao giờ xuất hiện tôn chủ mười cánh nhân loại.

Trọng tài này vốn chỉ là máu huyết hỗn tạp, cùng có được huyết mạch của Cự Ma tộc, Nhân tộc, Yêu Tinh tộc... Vì thế bất kể chủng tộc nào bước lên ngai vàng tôn chủ hắn đều không sao cả.

Lâm Minh cười cười, cũng không nói gì, đi xuống lôi đài.

- Lâm huynh!

Thời điểm Lâm Minh đi vào thính phòng, Mặc Cổ liền dẫn theo Mặc Thanh đi tới đón:

- Lâm huynh! Thật không nghĩ tới, nhiều ngày không gặp, huynh đã thành vương giả của tầng thứ hai Thông Thiên tháp!

- Chỉ là hư danh mà thôi!

Lâm Minh lắc lắc đầu:

- Ở tầng thứ ba, hẳn là có rất nhiều cường giả có thể dễ dàng quét ngang tầng thứ hai!

- Đích xác, tầng thứ ba có không ít người mạnh! Tỷ như Thiên Ma thất tinh, trong đó có thể quét ngang tầng thứ hai không ở số ít. Tuy nhiên ở Lâm huynh với số tuổi này mà có thể quét ngang tầng hai, cũng khó có! Võ giả tầng thứ ba, tuổi lớn hơn nhiều so với tầng thứ hai, không tính là giỏi lắm!

Mặc Cổ bội phục Lâm Minh từ đáy lòng! Hắn đã ở lại tầng thứ hai này rất lâu, tự nhiên biết giá trị của Vương Giả huy chương, hơn nữa Lâm Minh còn trẻ tuổi như vậy.

- Lâm huynh định ở lại tầng thứ hai một thời gian chứ? Hay là đi lên tầng thứ ba?

Mặc Cổ biết rõ Lâm Minh là đi rèn luyện, sau khi ở tầng thứ hai không có đối thủ, không cần tới bao lâu sợ là hắn sẽ đi lên tầng thứ ba.

- Mặc huynh giới thiệu cho ta biết một chút tình huống ở tầng thứ ba đi! Ta hiểu biết về Thông Thiên tháp không nhiều lắm!

Mặc Cổ cười ha hả, tự giễu nói:

- Hơn nửa năm trước ta cũng đã đi lên tầng thứ ba, ở tầng thứ ba luôn xem như cấp thấp dưới cùng. Hơn nửa năm nay, thu hoạch duy nhất của ta chính là hiểu biết về tầng thứ ba, xem như Lâm huynh hỏi đúng người rồi. Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện, như thế nào?

Loại cơ hội giao hảo trợ giúp Lâm Minh này, đương nhiên Mặc Cổ sẽ không bỏ qua.

- Ừm! Tại hạ cũng đang có ý này!

Lâm Minh luôn có cảm giác mình bị người nhìn chằm chằm, nếu không hiểu biết chút gì về tầng thứ ba mà tùy tiện đi lên, thực có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Tr thời hạn làm một chút hiểu biết, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Tố Nhã hiên là một chỗ tửu lâu của tầng hai Thông Thiên tháp, chủ yếu phục vụ cho người thí luyện nhân loại. Lúc này ở trong phòng trên tầng hai Tố Nhã hiên, Lâm Minh, Mặc Cổ, Mặc Thanh điểm mấy món ăn đơn giản, rồi nói chuyện với nhau.

- Lâm huynh! Thông Thiên tháp này bộ phận trên mặt đất tổng cộng có năm tầng lớn, mỗi một tầng đều cao tới bảy mươi, tám mươi trượng, giữa tầng với tầng có Truyền Tống trận nối liền!

- Trong đó một tầng là ngoại thành, chỉ cần giao một khối Huyết Sát tinh liền có thể đi vào, tầng hai trở lên là nội thành, nên muốn vào nơi này nhất định phải có đủ thực lực, hoặc là tu vi, tầng thứ ba và tầng thứ hai gần nhau, chỉ là yêu cầu thực lực rất cao, tầng bốn trở lên là tầng tôn chủ, mười hai vị tôn chủ Thiên Ma mười cánh, toàn bộ đều ở tầng thứ tư, tầng thứ năm rất thần bí, đến tột cùng có thứ gì, tại hạ cũng không biết!

Mặc Cổ nói xong châm cho Lâm Minh một chén rượu, lại làm một thế mời, hết thảy lễ nghi đều làm được đúng mức, khiến người ta có loại cảm giác như cây đón gió xuân.

- Nói như vậy với người thí luyện mà nói, tầng thứ ba chính là tầng đỉnh rồi sao?

- Đúng! Tầng thứ tư hướng lên trên là chỗ ở và nơi tu luyện của tôn chủ!

Lâm Minh ngẫm nghĩ một hồi, lại hỏi:

- Mặc huynh có lẽ biết võ giả đỉnh cao ở tầng thứ ba là thực lực gì chứ?

Mặc Cổ lắc lắc đầu:

- Điều này tại hạ cũng không rõ ràng lắm, tại hạ còn không chạm đến trình tự đó. Ở tầng thứ ba, có rất nhiều người giống như Hình Thiên, qua thời gian rất lâu cũng không ra tay, đến tột cùng cực hạn của họ thể nào, quả thật ta không biết!

- Ừm...

Lâm Minh gật gật đầu. Ở Thông Thiên tháp, mỗi người đều che giấu thực lực. Trước đây ở tầng thứ hai, hắn cũng không biết thực lực cực hạn của Hình Thiên đến trình độ nào... Điều này cũng rất bình thường...