Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 790: Thỉnh cầu của Thiên Cơ Tiểu Tiểu




Lâm Minh hít sâu một hơi, trong lòng căn bản không thể bình tĩnh được, Kỳ Tích chi hải và Vạn Cổ Ma Khanh, cũng là cấm địa sinh mệnh, cũng có thể mai táng đại năng Thần Hải.

Khu vực xung quanh tuy rằng tương đối an toàn, nhưng cũng không phải cường giả dưới Thần Hải có thể xâm nhập được.

Ngoài ra, Kỳ Tích chi hải và Vạn Cổ Ma Khanh đều đã bùng nổ, Kỳ Tích chi hải là sóng thần, còn Vạn Cổ Ma Khanh là dòng thác lũ màu đen, sau khi bùng nổ thì sẽ mang theo khoáng vật trong Kỳ Tích chi hải cùng Vạn Cổ Ma Khanh ra, Kỳ Tích chi hải là Mộc Linh ngọc, còn Vạn Cổ Ma Khanh là Ma Thần Chi Cốt.

Mộc Linh ngọc là do tinh hoa của thượng cổ linh thực ngưng tụ thành, Ma Thần Chi Cốt là do tinh hoa của thượng cổ võ giả và hung thú ngưng tụ thành.

Thật là tương tự a!

Kỳ Tích chi hải này căn bản chính là “Vạn Cổ Ma Khanh” của Thiên Diễn đại lục, cũng không phải hai chữ “trùng hợp” có thể giải thích được, hai thứ này tất nhiên có liên hệ với nhau.

Liên tưởng đến hạo kiếp mười vạn năm trước tại Thiên Diễn đại lục, nhớ tới thần nất hủ ngủ say trong Vạn Cổ Ma Khanh, cùng với viên thượng cổ đại đế chi tâm vẫn đập cả mười vạn năm không ngừng kia, Lâm Minh tin chắc rằng, trong này nhất định ẩn chứa bí mật nào đó mà không muốn người khác biết.

- Lâm huynh?

Đại Dã hoàng tử thấy Lâm Minh trầm tư, không kìm được nói.

- Không có việc gì, ta chỉ đang cảm thấy rung động về sự thần bí của Kỳ Tích chi hải này thôi, không biết trong Kỳ Tích chi hải còn có thứ gì đặc biệt nữa?

- Có, nghe đồn trên Kỳ Tích chi hải có một tòa Kỳ Tích thần điện, hư vô mờ mịt, như ảo ảnh vậy, chỉ là thần điện kia ở sâu trong Kỳ Tích chi hải, hơn nữa có một vài thái cổ Hải thú thủ hộ, những Hải thú này phát ra uy áp có thể làm cho trái tim của đại năng Thần Hải gần như ngừng đập, đây đã là tồn tại vượt qua tưởng tượng của chúng ta rồi!

Đại Dã hoàng tử nói tới đây, phát ra một tiếng cảm khái, hiện giờ thực lực của hắn trong bốn đại thần quốc cũng coi như không tồi, nhưng so với các tồn tại trong Kỳ Tích chi hải thì quả thực là không đáng nhắc tới.

Đừng nói là bản thân hắn, cho dù là phụ hoàng của hắn tiến vào Kỳ Tích chi hải, thì cũng là có đi mà không có về, thế giới này mênh mông vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

“Kỳ Tích chi hải có Hải thú, trong Vạn Cổ Ma Khanh trong cũng có thái cổ hung thú, thật đúng là tương tự một cách thần kỳ”.

Lâm Minh đã hoàn toàn tin rằng, Kỳ Tích chi hải và Vạn Cổ Ma Khanh tất nhiên có liên hệ nào đó, thậm chí có thể chúng vốn là hai đầu của một thế giới.

Nhưng kỳ quái chính là, tại sao thế giới mênh mông kỳ dị như vậy lại xuất hiện trên một vị diện cực kỳ bình thường như Thiên Diễn đại lục này? Thái cổ hung thú sánh ngang với thần thú thì cũng không phải các cường giả Thần Vực cỡ như Ma Đế có thể sánh bằng được.

- Từng có người tiến vào Kỳ Tích thần điện không?

Lâm Minh hỏi.

- Đừng nói đùa chứ!

Thất Tinh thế tử cười lắc đầu:

- Thứ này vốn chỉ là truyền thuyết, hơn nữa nó ở trong lòng Kỳ Tích chi hải, cho tới nay bất kỳ kẻ nào bước vào Kỳ Tích chi hải thì đều không ai sống sót cả, làm sao mà có thể tiến vào được?

Bởi vì nhắc tới Kỳ Tích thần điện, nên Cửu Hoa yến càng thêm náo nhiệt hơn, rất nhiều võ giả nhao nhao kể về một vài truyền thuyết Kỳ Tích chi hải, làm cho Lâm Minh càng nghe càng thấy khó bề phân biệt hơn.

Mãi cho đến khi yến hội chấm dứt, Lâm Minh được Dương Vân mời đến thái tử điện. Dương Vân mặc một bộ trường bào ngũ trảo Kim Long. Trước mặt hắn có một trận bàn bằng ngọc đang nổi lơ lửng, trên trận bàn là bản đồ của toàn bộ Thiên Diễn đại lục.

Bốn đại thần quốc, Kỳ Tích chi hải, cả một vài thế gia thái cổ đều được đánh dấu trên bản đồ. Nhìn qua cực kỳ mênh mông, bao la hùng vĩ.

Dương Vân nhìn bức bản đồ này, đột nhiên nói:

- Lâm huynh, dường như ngươi đang sưu tầm Mộc Linh ngọc cực phẩm thì phải?

- Đúng!

Dương Vân không hỏi mục đích mà Lâm Minh sưu tầm Mộc Linh ngọc, mà hơi trầm ngâm một hồi lâu, nói:

- Vì sao Lâm huynh không nghĩ tới việc gia nhập một phương thế lực? Mượn thế lực để làm lớn mạnh bản thân, có thể nhanh chóng sưu tập Mộc Linh ngọc hơn, lại còn có thể bảo hộ bản thân nữa, vì sao mà không làm? Giống như chuyện hôm nay... Tu La thần quốc Tư Đồ Xuyên và Tư Đồ Phong, chính là bởi vì khinh thường sau lưng ngươi không có thế lực lớn hỗ trợ, nên mới dám làm khó dễ với ngươi, hơn nữa... E rằng Lâm huynh đã được xếp vào danh sách truy sát của Tu La thần quốc rồi, nếu ngày sau mà rơi vào tay cường giả đỉnh cấp của Tu La thần quốc, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Lời này của Dương Vân đã mang dụng ý rất rõ ràng rồi, hắn muốn lôi kéo Lâm Minh tiến vào Cửu Đỉnh thần quốc.

Từ lúc tham gia lần Cửu Hoa yến này, Lâm Minh đã đại khái đoán được mục đích của Dương Vân rồi.

Nếu gia nhập Cửu Đỉnh thần quốc, như vậy thì Mộc Linh ngọc tất nhiên sẽ không phải là vấn đề nữa, chỉ cần hắn thể hiện ra mình có đủ giá trị, thì Cửu Đỉnh thần quốc chắc chắn sẽ không tiếc rẻ những Mộc Linh ngọc kia làm gì, hơn nữa có Cửu Đỉnh thần quốc che chở, cũng không cần phải sợ Tu La thần quốc nữa.

Nhưng trên người Lâm Minh có quá nhiều bí mật, gia nhập Cửu Đỉnh thần quốc, chung quanh có cường giả cảnh giới Thần Hải, loại đại năng này có muốn giám thị mình một cách thần không hay, quỷ không biết, thì rất dễ dàng.

Không nói g khác, chỉ cần Càn Khôn Dung Nhật lô mà khi hắn luyện dược phải cần dùng đến, nếu bị những lão quái vật am hiểu Luyện Dược thuật mà biết, thì kết cục sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Lâm Minh không có thói quen giao vận mệnh của mình cho người khác, từ đó, hắn nhất định sẽ không gia nhập bất kỳ một phương thế lực cấp thánh địa nào cả.

- Cảm ơn thái tử điện hạ đã nhắc nhở, tuy nhiên Lâm mỗ tự do quen rồi, tạm thời không nghĩ tới gia nhập bất kỳ thế lực nào!

- Vậy ư? Vậy thì thật là đáng tiếc.

Dương Vân lắc đầu, dường như có chút tiếc hận:

- Nếu khi nào Lâm huynh thay đổi chủ, cánh cửa của Cửu Đỉnh thần quốc chúng ta bất cứ lúc nào cũng rộng mở với ngươi.

- Cảm ơn ý tốt của thái tử điện hạ, nếu ngày sau có thể, ta nhất định sẽ tới quấy rầy.

Lâm Minh ôm quyền nói, Mộc Linh Ngọc Tủy đã vào tay rồi, cộng thêm ngũ sắc Hoa, Luyện Hư Căn, Thiên Hoa thạch và Long Cốt thảo, hắn đã có tám, chín thành nắm chắc luyện chế ra Ngũ Sắc Luyện Hư đan, đã tới lúc phải rời khỏi Cửu Đỉnh thần quốc rồi.

Lâm Minh đã tính toán kỹ, luyện chế Ngũ Sắc Luyện Hư đan, sau khi mở ra cửa thứ ba trong Bát Môn Độn Giáp, sẽ liền tìm một chỗ bí ẩn để bế quan đột phá Mệnh Vẫn.

Đợi khi mình có đủ thực lực, sẽ bố trí tốt Thần Hoàng đảo, làm chuẩn bị cuối cùng cho việc phi thăng Thần Vực.

Lâm Minh từ biệt Dương Vân, trở lại chỗ ở của mình, vừa vào cửa đã thấy Thiên Cơ Tiểu Tiểu đang ngồi trên giường, giống như người mất hồn.

Trên khóe mắt của nàng còn vương vài giọt nước mắt, hiển nhiên là vừa mới khóc xong.

- Thiên Cơ cô nương?

Lâm Minh có chút kinh ngạc, hắn không biết Thiên Cơ Tiểu Tiểu gặp chuyện gì, hơn nữa nơi này là phòng của hắn, Thiên Cơ Tiểu Tiểu ở phòng bên cạnh, lúc này hẳn là nên đang ngủ mới đúng, tại sao nàng lại xuất hiện trong phòng của mình?

- Lâm công tử...

Thiên Cơ Tiểu Tiểu nhìn thấy Lâm Minh, cắn cắn môi, muốn nói lại thôi, bộ dáng rất đáng yêu.

- Có chuyện gì? Cứ nói đừng ngại.

Thiên Cơ Tiểu Tiểu hít sâu mấy hơi, muốn làm cho mình bình tĩnh trở lại, nhưng nước mắt nàng lại vẫn đảo quanh:

- Lúc trước ta vừa gặp Tấn Long của Cửu Đỉnh vệ... Hắn cho ta nhìn một vài thứ.

Thiên Cơ Tiểu Tiểu nói tới đây, cặp môi nhẹ nhàng run rẩy, dường như mấy thứ này cực kỳ đáng sợ vậy.

- Là thứ gì?

- Là chứng cứ phạm tội của cha ta, còn cả gia gia, thậm chí là các đời gia chủ xa hơn nữa của Thiên Cơ gia tộc... Còn có cả gia sử đen tối của Thiên Cơ gia tộc...

Thiên Cơ Tiểu Tiểu dường như dùng hết khí lực mới nói xong những lời này, nàng một tay chống lên bàn, lộ ra cánh tay trắng bóng, bộ ngực đầy đặn đang kịch liệt phập phồng.

- Những chứng cớ kia đều là thật ư?

- Chắc là... Là thật!

Thiên Cơ Tiểu Tiểu tiếp xúc với công việc của thương hành nhiều năm như vậy, đương nhiên là có năng lực nhất định, chính là do chứng cứ phạm tội này là thật, nên nàng mới hoang mang lo sợ đến vậy.

Nàng không rõ ràng lắm rốt cuộc là Cửu Đỉnh vệ muốn làm cái gì, chứng cứ kỹ càng tỉ mỉ như vậy cũng không phải một hai ngày là có thể tìm ra được, nói cách khác, Cửu Đỉnh vệ từ rất lâu thì đã bắt đầu động thủ tra xét Thiên Cơ gia tộc rồi!

Chẳng lẽ Dương Vân muốn động thủ với Thiên Cơ gia tộc ư?

Chênh lệch tuyệt đối về cao thủ, cộng thêm đủ lý do để động thủ, Thiên Cơ Tiểu Tiểu chắc chắn chỉ cần Dương Vân có ý niệm này, thì có thể dễ dàng thâu tóm Thiên Cơ thương hành, điều này đối với nàng mà nói, giống như một tiếng sét giữa trời quang vậy!

- Ngươi nói rằng Dương Vân muốn thôn tính Thiên Cơ thương hành, ngươi cảm thấy Thiên Cơ thương hành đáng giá cho hắn làm như vậy ư?

Lâm Minh hỏi ngược lại.

- Ta không biết... Cửu Đỉnh vệ chỉ cho ta nhìn thấy chứng cớ, không nói thêm gì, ta không biết bọn họ chuẩn bị làm gì nữa...

Thiên Cơ Tiểu Tiểu ra sức lắc đầu, tuy rằng nàng cực kỳ sợ hãi, nhưng vẫn lờ mờ đoán được một vài khả năng, chỉ riêng một cái Thiên Cơ thương hành thì có lẽ sẽ không đáng để cho Dương Vân phải hao hết tâm tư làm như vậy, nhưng nếu Cửu Đỉnh vệ không chỉ tra xét riêng một mình Thiên Cơ thương hành, như vậy thì e rằng Cửu Đỉnh thần quốc sẽ thật sự phát sinh một trận rung chuyển, mà nàng chỉ là một con cá nhỏ, rất có thể tan xương nát thịt trong cơn rung chuyển này.

- Ngươi nói cho ta biết những điều này, là muốn nhờ cho ta hỗ trợ cái gì?

Lâm Minh trực tiếp hỏi, Thiên Cơ Tiểu Tiểu không có khả năng chỉ tìm hắn để tâm sự không thôi.

- Ta...

Thiên Cơ Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, cắn môi tới mức trắng bệch, nói:

- Ta muốn thỉnh cầu Lâm tiên sinh, ở lại Thiên Cơ thương hành một thời gian nữa, van cầu ngươi!

Thiên Cơ Tiểu Tiểu nói xong, dịu dàng cúi đầu, Lâm Minh sửng sốt một chút, sau đó lập tức hiểu ra dụng ý của Thiên Cơ Tiểu Tiểu.

Vốn Lâm Minh giúp Thiên Cơ Tiểu Tiểu nhận được vị trí gia chủ, Thiên Cơ Tiểu Tiểu cũng trả cho hắn Long Cốt thảo, khế ước hẳn là nên dừng lại tại đây, Lâm Minh có thể rời đi Thiên Cơ gia tộc bất kỳ lúc nào.

Thiên Cơ Tiểu Tiểu cầu xin Lâm Minh tiếp tục ở lại, chính là muốn giữ cho Thiên Cơ gia tộc một tấm hộ thân phù.

Sau lưng Cửu Đỉnh vệ chính là Dương Vân, Dương Vân rất coi trọng Lâm Minh, điều này thì Thiên Cơ Tiểu Tiểu thấy rất rõ, nếu Lâm Minh ở lại Thiên Cơ gia tộc, thì Dương Vân rất có khả năng nể mặt Lâm Minh, mở ra một mặt lưới, trong lúc thanh tẩy thì sẽ buông tha cho Thiên Cơ gia tộc. Dù sao tại Cửu Đỉnh thần quốc, các đầu sỏ buôn bán thì có sáu nhà, mà Thiên Cơ thương hành trong sáu nhà này thì được xếp hạng sau, còn kém xa hai đại ngân hàng và phòng đấu giá Bách Bảo.

Sau khi Lâm Minh hiểu được quan hệ trong đó, lắc đầu nói:

- Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng được.

Ở lại Thiên Cơ thương hành là chuyện không có khả năng, Lâm Minh đã bị Tu La thần quốc theo dõi, tiếp tục ở lại Thiên Cơ thương hành, trừ phi gia nhập vào Cửu Đỉnh thần quốc, tìm kiếm sự che chở của Cửu Đỉnh thần quốc, nếu không thì chính là muốn chết.

Nghe Lâm Minh lập tức cự tuyệt, sắc mặt Thiên Cơ Tiểu Tiểu lập tức tái nhợt, nàng đã sớm biết đây là một yêu cầu rất gượng ép, nhưng lại không nghĩ tới Lâm Minh từ chối dứt khoát như vậy, hoàn toàn không để lại chút lối thoát nào.

Nàng như một con rối quỳ xuống dưới đất, khoảng mười mấy giây sau, nàng cắn môi, dường như hạ quyết tâm rất lớn, vươn bàn tay run rẩy ra, cầm lấy vạt áo, nói:

- Lâm công tử, van cầu ngươi cứu lấy ta, cứu lấy Thiên Cơ thương hành, ta nguyện ý làm bất kỳ chuyện gì, ta... Ta...

Nước mắt chảy xuống, Thiên Cơ Tiểu Tiểu run rẩy cởi bỏ nút áo đầu tiên, lộ ra chiếc cổ ngọc trắng nõn.