Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 794: Phân bộ của Tu La Thần quốc




Giải thưởng có sức mê hoặc quá lớn, rất nhiều người chỉ hận không thể đào ba thước đất, lôi Lâm Minh lên, một vài người thậm chí còn đang ảo tưởng cuộc sống xa xỉ sau khi có số Nguyên Linh thạch này.

Đúng lúc này, giữa tửu lâu đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhẹ, mọi người nhìn lại, thấy tại góc đại sảnh có một võ giả đầu đội nón tre màu đen, một mình uống rượu, trên bàn của hắn được đặt một thanh trường kiếm dài bốn xích.

Võ giả này thoạt nhìn không lớn lớn, khí tức lại sắc bén kinh người.

Hắn nói với nam nhân vừa kể ra tin tức khi nãy:

- Vừa rồi huynh đài nói nếu bắt sống Lâm Lan Kiếm sẽ có ba mươi vạn Nguyên Linh thạch làm phần thưởng, cộng thêm một viên đan dược cực phẩm cùng một kiện bảo khí thiên giai trung phẩm đỉnh cao, vậy ta hỏi ngươi, là đan dược cực phẩm gì, là bảo khí thiên giai trung phẩm gì?

Võ giả đầu đội nón tre này nói ra một câu kinh người, nghe ý tứ của hắn, dường như thật sự muốn bắt Lâm Lan Kiếm, mà các võ giả khác nhiều lắm cũng là ôm hy vọng tìm kiếm ra tung tích của Lâm Lan Kiếm mà thôi, về phần bắt sống thì bọn họ cũng không dám nghĩ tới, tên Lâm Lan Kiếm kia chính là cao thủ trên Thiên Mệnh bảng, một cây đầu ngón tay cũng chỉ thể đè chết bọn họ.

- Là Hóa Thần đan!

Nam nhân vừa nói khi nãy hiển nhiên là biết rất nhiều tin tức, khiến cho Lâm Minh cũng nghi ngờ không biết hắn có phải là gián điệp của Tu La thần quốc, chuyên môn phụ trách rải tin tức hay không đây.

- Hóa Thần đan?

Tên của đan dược vừa được nói ra, đại đa số các võ giả tại đây đều mờ mịt, hiển nhiên chưa từng nghe qua nó, nhưng một vài võ giả thì lại trợn trừng hai mắt, cực kỳ khiếp sợ.

- Hóa Thần đan, có thể để cho cường giả Mệnh Vẫn bậc cao dùng khi tấn công Thần Hải, đương nhiên cũng có thể dùng khi còn là Mệnh Vẫn bậc thấp, có hiệu quả cố bản bồi nguyên, tăng cường thực lực, củng cố căn cơ cho việc tấn công Thần Hải sau này, tuy nhiên đó lại là một cách làm khá lãng phí.

- Đan dược này đủ để cho cao thủ xếp trước năm mươi trên Thiên Mệnh bảng phải đỏ mắt, bởi vì sau khi dùng sẽ có xác suất thành tựu Thần Hải lớn hơn, cho nên có tên là Hóa Thần đan!

Nam nhân này có chút tự đắc, giải thích đạo.

Sau lần giải thích này, rất nhiều võ giả đều phát hít sâu một hơi. Thứ này e rằng có giá trị không dưới ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, thậm chí còn cao hơn nữa!

Lâm Minh uống xong rượu, kéo mặt nạ Mộc Linh ngọc xuống, che cằm lại, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, Tu La thần quốc thật đúng là dám bỏ vốn, ngay cả bản thân hắn cũng đều muốn mật báo tin tức của chính mình.

Tuy nhiên ngẫm lại thì cũng bình thường thôi, bất kể là kế thừa trình độ sâu như Đại Hoang kích quyết, hay là Ma Đế Chi Khải, thì đều là thứ có thể làm cho hoàng thất phải điên cuồng.

- Hóa Thần đan... Nếu ta mà có một viên, thì có thể nhanh chóng đề cao thực lực sau khi thành tựu Mệnh Vẫn.

- Thì ra là Hóa Thần đan! Tốt! Tốt! Tốt!

Võ giả đội nón tre này liên tiếp nói ba từ “tốt”, dường như viên Hóa Thần đan này chính là chuẩn bị cho hắn vậy. Điều này làm cho các võ giả khác đang ngồi nghe mà cực kỳ khó chịu, loại đan dược mà bọn họ ngay cả nhìn lên cũng không thể được, nhưng lại bị tiểu tử này nói ra giống như thu được dễ như trở bàn tay, hắn là cái thá gì a!

- Tốt cái gì? Giống như viên đan dược này đã là của ngươi rồi vậy, vị huynh đài này, có phải ngươi quá kiêu ngạo rồi hay không, cho dù tìm được Lâm Lan Kiếm, ngươi có thể bắt sống được hắn hay sao?

Tên võ giả vừa nói này không có chút khách khí nào, võ giả trên Thiên Mệnh bảng cũng không phải là rau cải trắng, toàn bộ Thiên Diễn đại lục chỉ có tổng cộng ba trăm sáu mươi người, cộng thêm một vài người do đủ loại nguyên nhân mà không được xếp vào trong danh sách, có được năm trăm người là hết cỡ rồi.

Những người này phân tán tại các vùng đất vô cùng rộng lớn, mà đại đa số lại tập trung trong hoàng cung của bốn đại thần quốc, các nơi chuyên dùng để quy ẩn, tổng bộ của các siêu cấp tông môn, hắn còn lâu mới tin rằng một người ngẫu nhiên gặp tại tửu lâu lại có thể là một cao thủ Thiên Mệnh bảng.

Nếu vậy thì cao thủ Thiên Mệnh bảng cũng quá không đáng tiền rồi!

- Lâm Lan Kiếm còn trẻ tuổi, đã đứng trên Thiên Mệnh bảng, tiếp mấy tháng nữa, nói không chừng tu vi lại có tăng lên.

- Đánh bại một cao thủ rất không dễ dàng, mà đánh chết một cao thủ lại càng khó, bắt sống một cao thủ càng khó khăn hơn, nếu muốn bắt sống Lâm Lan Kiếm, ít nhất phải xếp hai trăm bảy mươi, hai trăm tám mươi trên Thiên Mệnh bảng, đó tương đương với cao thủ Mệnh Vẫn tầng sáu, ngươi có thực lực này ư?

Có người đi đầu, lập tức lại có mấy võ giả khác nhao nhao hưởng ứng, sớm đã có người nhìn tên võ giả đội nón tre này một cách khó chịu rồi, chẳng lẽ hắn tự cho rằng mình là thần tiên à!

Đối mặt với chất vấn của các võ giả tại đây, tên võ giả đội nón tre kia chỉ cười lạnh, bộ dáng lười tranh chấp với những người này, chỉ thản nhiên lau lau miệng.

Mà lúc này, nam nhân vừa nói lúc trước bỗng đảo mắt, hỏi:

- Xin hỏi tên họ đại danh của các hạ là?

- Lưu Lam tông, Ngạn Quân Hiên!

Võ giả đội nón tre nói xong, quay đầu lại, lúc này mọi người mới nhìn rõ khuôn mặt của hắn, vô cùng tuấn tú, chỉ là trên khóe mắt có một vết sẹo cắt chéo qua.

Đối với võ giả đẳng cấp cao mà nói, chữa trị một vết sẹo thì căn bản không phải chuyện gì khó, nên vết sẹo trên mặt này tất nhiên là do hắn cố ý lưu lại, làm minh chứng cho một lần thất bại sỉ nhục của hắn, từ điều này cũng có thể nhận ra, số lần bại trận của hắn là phi thường ít, có thể chỉ có một vài lần mà thôi, nếu không thì trên mặt hắn đã sớm đầy sẹo rồi.

Người như vậy chắc chắn là một tuấn kiệt trẻ tuổi.

- Thì ra là Lưu Lam tông thủ tịch đệ tử Ngạn Quân Hiên, thất kính, thất kính!

Nam nhân này vội vàng ôm quyền thi lễ, Ngạn Quân Hiên chỉ ba mươi tuổi, thực lực đương nhiên không đủ lưu danh trên Thiên Mệnh bảng, nhưng hắn lại đại biểu cho Lưu Lam tông, tông phái này có hai cao thủ có thực lực xếp hạng khoảng ba trăm trên Thiên Mệnh bảng tọa trấn, một tông môn có thể có một, hai cao thủ Thiên Mệnh bảng, thì đã là tông môn đỉnh cấp dưới thánh địa rồi.

Đương nhiên, người như vậy, tuy rằng đứng trên Thiên Mệnh bảng, nhưng thứ hạng cũng sẽ không quá cao, cao thủ được xếp hạng cao trên Thiên Mệnh bảng thì cơ bản nằm tại thánh địa và bốn đại thần quốc.

Tuy rằng hai gã cao thủ Thiên Mệnh bảng của Lưu Lam tông kia không được xếp hạng cao, nhưng lại am hiểu các loại khốn trận, một khi bị vây khốn, mấy tháng cũng không ra được, hai bọn họ phối hợp thì có khả năng bắt sống Lâm Lan Kiếm rất lớn.

Nghĩ vậy, nam nhân này liền nói:

- Ngạn huynh, tại Pha Đà sơn, nơi biên giới của Cửu Đỉnh thần quốc, có phân bộ của Tu La thần quốc chúng ta, nếu Ngạn huynh và lệnh sư có hứng thú, thì có thể đến đó một chút, nơi đó có ba vị ma sứ đại nhân của Tu La thần quốc ta tọa trấn, đồng thời cũng đưa ra đủ thành ý, để cho các vị hỗ trợ sưu tầm tung tích của tên tiểu nhân đê tiện Lâm Lan Kiếm này, đoạt lại truyền thừa của Tu La thần quốc ta!

Nam nhân kia nói tới đây, thân phận đã rất rõ ràng rồi, hắn chính là gián điệp mà Tu La thần quốc phái ra để tìm kiếm đồng minh, cùng đuổi giết Lâm Minh, dù sao thì Cửu Đỉnh thần quốc cũng là địa bàn của nước khác, muốn làm những điều này thì cũng phải âm thầm một chút, hơn nữa Tu La thần quốc không có khả năng trực tiếp phái ra võ giả tìm kiếm rải thảm tại Cửu Đỉnh thần quốc được, nên chỉ có thể mượn dùng lực lượng bản thổ trong Cửu Đỉnh thần quốc.

- Nga? Ba vị ma sứ đại nhân!

Tuy rằng Ngạn Quân Hiên cao ngạo, nhưng nghe thấy danh hiệu của ma sứ thì cũng là âm thầm kinh hãi, có thể được phong hào ma sứ thì cơ bản đều là cao thủ đỉnh cấp, xếp trước một trăm trên Thiên Mệnh bảng!

Cùng nằm trên Thiên Mệnh bảng, nhưng thực lực của các võ giả cũng có chênh lệch rất lớn, đặc biệt là có vài bước ngoặt, xếp ba trăm, xếp hai trăm, xếp một trăm, xếp năm mươi, xếp ba mươi, mười hạng đầu, thì đều có thực lực chênh lệch nhau cực lớn.

Cao thủ trước một trăm và sau ba trăm thì hoàn toàn không phải là một khái niệm.

- Hắc hắc, nếu tìm được manh mối của Lâm Lan Kiếm, ma sứ đại nhân tự mình ra tay, thì căn bản là dễ như trở bàn tay, không cần phí bất kỳ công sức nào.

Nam nhân này tự hào nói.

- Quả thật đúng vậy!

Ngạn Quân Hiên gật đầu thừa nhận, nói tiếp:

- Hoàn toàn có thể miểu sát.

- Tốt lắm Ngạn huynh, vị trí cụ thể của phân bộ Tu La thần quốc nằm tại phía đông Pha Đà sơn, cách phía tây nam của Pha Đà hồ khoảng ba mươi dặm, hy vọng Ngạn huynh và lệnh sư có thể tới đó.

Nam nhân này cũng không giấu giếm vị trí của cái gọi là phân bộ Tu La thần quốc, cũng không cần phải làm vậy, phân bộ này cũng không phải là bí mật gì, dù sao Pha Đà sơn cũng không phải thuộc lãnh thổ của Cửu Đỉnh thần quốc, hơn nữa tại phân bộ Pha Đà sơn có ba đại ma sứ tọa trấn, có thể bảo đảm an toàn.

- Tốt!

Ngạn Quân Hiên lập tức đáp ứng.

Mà trong góc đại sảnh, Lâm Minh lặng lẽ đặt một viên Chân Nguyên thạch thượng phẩm trên bàn, sau đó rời khỏi đại điện, mọi người tại đây tuyệt đối không nghĩ tới, người vừa đi ra khỏi cửa chính là kẻ đáng giá ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, cộng thêm một viên Hóa Thần đan và một kiện bảo khí thiên giai trung phẩm.

“Pha Đà sơn, Tu La thần quốc phân bộ, ba đại ma sứ, dường như rất thú vị... Nam nhân kia nói rằng Tu La thần quốc sẽ lấy ra một chút thành ý, không biết là cái gì a?”.

Cái gọi là “thành ý”, hơn phân nửa chính là giải thưởng, trực tiếp bày giải thưởng ra, thì kia mới có sức hấp dẫn về thị giác, mà nếu chỉ đồng ý trên lệnh truy nã, thì vẫn luôn làm cho người khác thấy nghi ngờ.

“Tu La thần quốc phân bộ tại Pha Đà sơn này, ta cũng định đi xem náo nhiệt một chút”.

Lâm Minh nghĩ như vậy, khẽ nâng bước chân, nhanh chóng bay ra khỏi Thanh Vân thành.

Pha Đà sơn nằm tại biên giới Cửu Đỉnh thần quốc, kéo dài mấy ngàn dặm, trong đó ngọn núi cao nhất lên tận bốn, năm ngàn trượng, đâm thẳng vào mây xanh.

Do tại đây có linh mạch sung túc, nên có vài tiểu thế gia võ học chiếm cứ, đương nhiên bọn họ chỉ chiếm được các linh kém xa so với Tu La thần quốc phân bộ.

Lâm Minh dừng độn quang xuống, đứng trên đỉnh một ngọn núi tuyết cao ba ngàn trượng, nhìn thẳng về phía Tu La thần quốc phân bộ cách đó trăm dặm, lẩm bẩm:

- Linh mạch ngũ phẩm thượng đẳng, thật sự là xa xỉ!

Chỉ là một phân bộ đã chiếm được ngũ phẩm thượng đẳng linh mạch, nội tình của thần quốc làm cho các tông môn tại Nam Hải Ma Vực không theo kịp được, tục truyền lúc trước U Ma đế thành cũng có đỉnh cấp linh mạch, chỉ là sau khi U Ma đế thành bị giết, linh mạch kia cũng bị vài đại năng Thần Hải thi triển đại thần thông, dời đi mà thôi.

- Vốn khu vực trung bộ của Thiên Diễn đại lục đã rất giàu có và đông đúc rồi, cộng thêm những thứ cướp đoạt được trong vạn năm này, đã hoàn toàn vượt xa các khu vực khác trên Thiên Diễn đại lục!

- Có lẽ trung bộ Thiên Diễn đại lục giàu có và đông đúc như vậy chính là do có Kỳ Tích chi hải a?

Trong lòng Lâm Minh đột nhiên hiện lên ý niệm này, cảm giác cực kỳ có khả năng, nếu không thì làm gì lại trùng hợp đến như thế, bốn đại thần quốc đều vây xung quanh Kỳ Tích chi hải?

- Thật không biết Kỳ Tích chi hải và Vạn Cổ Ma Khanh che giấu bí mật gì a!

Lâm Minh đứng trên đỉnh núi tuyết một hồi lâu, nhìn thấy vài chấm đen nhỏ từ xa bay tới, tốc độ của điểm đen này rất nhanh, nhanh chóng biến lớn, đó rõ ràng chính là một chiếc Linh chu dài mấy chục trượng, do mấy con phi cầm hung thú kéo đi, bay về phía Tu La thần quốc phân bộ.

Linh chu đi qua, lại có thêm vài luồng cầu vồng sặc sỡ xẹt qua chân trời, đó là độn quang của cao thủ Toàn Đan và Mệnh Vẫn bay trên trời lưu lại.

- Xem ra Tu La thần quốc phân bộ mời không ít người a!

Lâm Minh nhảy xuống ngọn núi tuyết, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, như lững thững đi dạo trong sân nhà, bước về phía Tu La thần quốc phân bộ.

“Không biết Tu La thần quốc lấy ra thành ý gì đây, gần đây ta có chút nghèo khó, nếu có thể nhân cơ hội này kiếm được một vố thì đúng là rất hoàn mỹ”.

Lâm Minh nghĩ như vậy, liền tăng nhanh tốc độ hơn vài phần.