Vũ Động Càn Khôn

Chương 339: Nhu cầu thăng cấp




Thạch phù lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Lâm Động, một luồng ánh sáng trắng ôn hòa từ từ phát tán ra. Dưới sự chiếu rọi của hào quang, khí huyết vốn nhộn nhạo trong cơ thể Lâm Động cũng dần bình ổn lại.

- Thành công rồi sao?

Lâm Động nhìn thạch phù trong tay, nhất thời còn chưa lấy lại được tinh thần. Huyết Linh Khôi hung hãn như thế mà không ngờ lại bị phong ấn dễ dàng như vậy?

- Vậy ngươi còn muốn thế nào nữa?

Tiểu điêu hữu khí vô lực đáp xuống, trợn trắng mắt liếc nhìn Lâm Động. Vì thúc dục lượng lượng phong ấn của thạch phù mà nó đã tiêu hao không ít khí lực.

- Thực lực Huyết Linh Khôi bây giờ vẫn chưa hồi phục, cho nên có thạch phù tương trợ thì việc phong ấn cũng không quá khó khăn. Đương nhiên, còn là bởi vì công lao của thạch phù, bằng không, thuộc cảnh giới Tạo Hóa Cảnh, không có ai có thể là đối thủ của nó.

Lâm Động có chút kinh hỉ gật đầu. Trải qua giao chiến lúc trước, hắn đã hiểu rõ thực lực của Huyết Linh Khôi. Hơn nữa đó còn là Huyết Linh Khôi vẫn chưa phải ở trạng thái đỉnh phong, sau này nếu như có thể hoàn toàn hàng phục thì tất sẽ trở thành trợ lực lớn đối với hắn.

- Trước tiên tiến vào trong thạch phù xem tình huống phong ấn cái đã.

Lâm Động siết chặt nắm tay, thạch phù chậm rãi dung nhập vào da thịt trong lòng bàn tay hắn. Sau đó tâm thần Lâm Động chợt động, một luồng tinh thần lực liền tiến vào bên trong thạch phù.

o0o

Trong không gian thạch phù, Lâm Động lơ lửng giữa không trung. Ở cách hắn không xa có một cái bọt khí khổng lồ, xung quanh bọt khí bao phủ kín phù văn kỳ dị, tạo thành từng lớp phong ấn cường đại.

Mà ở trung tâm bọt khí, Huyết Linh Khôi đang kịch liệt va chạm mạnh vào bọt khí. Chỉ có điều bây giờ nó đã là chim trong lồng, Lâm Động bây giờ mặc dù không thể thúc dục lực lượng thạch phù, nhưng khi đã tiến vào trong này thì sống chết của nó sau này sẽ nằm trong tay hắn.

Lâm Động nhìn chăm chú vào Huyết Linh Khôi bên trong bọt khí. Hắn có thể nhìn thấy những phù văn dày đặc xung quanh bọt khí đang không ngừng chui vào thân thể Huyết Linh Khôi. Mỗi một đạo phù văn tiến vào trong cơ thể Huyết Linh Khôi thì khí hung sát trong mắt của nó lại yếu hơn một chút, phảng phất như bị phù văn làm tiêu biến đi.

- Trận pháp phong ấn này cuối cùng cũng dần luyện hóa khí hung sát của Huyết Linh Khôi. Chỉ có điều bởi vì thực lực của ngươi hiện nay thực sự quá yếu cho nên có lẽ sẽ khá lâu đó.

Tiểu điêu chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh Lâm Động. Nó nhìn vào Huyết Linh Khôi đang giãy dụa gào thét trong bọt khí, nói.

- Đem một đạo tinh thần lực của ngươi dung nhập vào bên trong trận pháp đi.

Vừa dứt lời, tiểu điêu lại nói tiếp.

Lâm Động khẽ gật đầu, tâm thần chợt động. Một luồng tinh thần lực nhẹ nhàng tản ra, sau đó dung nhập vào trong bọt khí. Mà theo tinh thần lực dung nhập vào, phía trên bọt khí nhất thời nổi lên từng trận ba động. Một đạo tinh thần lực tách ra, bám vào trên phù văn, cuối cùng không ngừng tiến vào bên trong thân thể Huyết Linh Khôi.

- Hiện nay tinh thần lực của ngươi theo một tia phù văn xâm nhập vào trong cơ thể Huyết Linh Khôi, dưới tinh thần lực thôi thúc, cuối cùng dần ngưng tụ thành tinh thần lạc ấn trong cơ thể của Huyết Linh Khôi. Đợi cho sau khi hoàn tất, ngươi sẽ có thể chân chính khống chế được Huyết Linh Khôi này.

Tiểu điêu nói.

- Trước khi luyện hóa xong, ta không thể bắt nó tác chiến cho ta ư?

Lâm Động nhíu mày lại. Có lẽ không lâu nữa hắn sẽ đến Gia tộc Lâm Thị, nếu như không có Huyết Linh Khôi, không có con bài tẩy này, thì lại nhiều thêm một nhân tố không xác định.

- Trên lý thuyết thì đúng là như vậy.

Tiểu điêu gật đầu, nhìn thấy Lâm Động nhíu chặt mày, thì lại huơ huơ móng vuốt nói:

- Chỉ có điều nếu như thực sự đến thời khắc vạn bất đắc dĩ, ngươi cũng có thể triệu hồi nó ra. Chỉ có điều hãy nhớ là không thể kéo dài quá lâu, nếu không mất đi sự áp chế của thạch phù thì Huyết Linh Khôi sẽ lại một lần nữa bị khí hung sát khống chế, từ đó tiến hành cắn trả.

Lâm Động nghe vậy lúc này mới hơi thả lỏng một chút. Bất kể như thế nào, chỉ cần Huyết Linh Khôi có thể xuất hiện một chút thì đối với hắn mà nói đã là bảo hộ tốt nhất.

- Thực lực Huyết Linh Khôi này không tệ, nhưng hiển nhiên còn chưa đạt đến đỉnh phong. Chờ sau khi ngươi hoàn toàn khống chế được nó, có lẽ có thể nghĩ đến biện pháp đề thăng nó lên.

Tiểu điêu nhìn Huyết Linh Khôi trong bọt khí, nói.

- A? Còn có biện pháp tăng cường thực lực cho Huyết Linh Khôi sao?

Lâm Động cả kinh. Thực lực của Huyết Linh Khôi này bây giờ đã cực kỳ khủng bố, nếu như còn có thể tăng lên thì hắn chẳng phải là có thể tung hoành Vương triều Đại Viêm rồi sao?

- Hắc hắc, đương nhiên có thể. Chỉ có điều cần phải có Niết Bàn Đan. Ta nghĩ, Linh khôi được chia làm chín cấp, tương ứng với chín nguyên của Niết Bàn Cảnh. Hiện nay Huyết Linh Khôi có lẽ là Linh khôi cấp một, nếu như nó có thể nuốt mười vạn tám vạn Niết Bàn Đan, thì có thể thành công tiến vào Linh khôi cấp hai. Đây chính là tương đương với siêu cấp cường giả Niết Bàn Nhị Nguyên.

Tiểu điêu cười quái dị nói.

- Mười vạn tám vạn Niết Bàn Đan?

Nghe nói vậy, khóe miệng Lâm Động nhất thời có chút run rẩy. Lúc trước ở trong Đại Hoang Cổ Bi, hắn liều chết mới có thể đoạt được từ trong tay Lâm Lang Thiên mấy trăm viên Niết Bàn Đan, chỉ như vậy đã khiến gã hận mình thấu xương. Nhưng hắn không ngờ rằng muốn Huyết Linh Khôi thăng cấp lại cần một số lượng Niết Bàn Đan khổng lồ như vậy.

Số lượng như vậy cho dù phóng mắt khắp toàn bộ thế lực đỉnh phong của Vương triều Đại Viêm cũng không thể lấy ra đủ, không khác gì phượng mao lân giác.

- Hơn nữa tiểu tử ngươi cũng sẽ nhanh chóng tiến vào Tạo Hóa Cảnh, cũng nên quyết định trùng kích vào Niết Bàn Cảnh. Theo ta phỏng đoán, muốn ngưng tụ đủ Niết Bàn Khí để trùng kích Niết Bàn Cảnh thì số lượng Niết Bàn Đan cần thiết cũng không khác gì số lượng để Huyết Linh Khôi thăng cấp đâu.

Tiểu điêu lười biếng nói.

Lâm Động cười khổ lắc đầu. Niết Bàn Đan thật sự quá mức trân quý, mỗi một cường giả có tư cách trùng kích vào Niết Bàn Cảnh đều xem như nó như mệnh căn. Cho dù tại một vài Đấu giá hội cũng ngẫu nhiên xuất hiện một số Niết Bàn Đan, nhưng sẽ nhanh chóng bị giành giật mất. Mặc dù hiện nay hắn có được hơn hai trăm vạn Thuần Nguyên Đan từ Đại Ma Môn, nhưng nếu như dùng để mua Niết Bàn Đan, thì với số lượng mười vạn Niết Bàn Đan cũng chẳng khác gì hạt muối bỏ biển.

- Việc này trước mắt cứ đề từ từ hãy bàn. Số lượng Niết Bàn Đan này chỉ e các thế lực đỉnh phong giống như Gia tộc Lâm Thị cũng không thể lập tức lấy ra được.

Lâm Động hít một hơi, thoáng có chút đau đầu. Khó trách cường giả Niết Bàn Cảnh của Vương triều Đại Viêm lại thưa thớt như vậy. Thì ra là để gom góp đủ số lượng Niết Bàn Đan cũng đã khó khăn như thế, huống chi còn phải vất vả khổ cực trùng kích vào Niết Bàn Cảnh, mà cũng không nhất định sẽ trùng kích thành công tiến vào. Rất nhiều cường giả đều là bởi vì thất bại trong quá trình trùng kích mà cuối cùng phải bỏ mạng.

- Âm Khôi Tông này hẳn có cất trữ một lượng Niết Bàn Đan, đến lúc đó ngươi cứ trực tiếp thu lấy. Có lẽ đám người Đại Ma Môn cũng không dám nói gì nhiều đâu. Lần này ngươi giải quyết Âm Khôi Tông, xem như đã giúp bọn chúng thu thập một cái phiền toái lớn. Bọn chúng nếu như còn dám gây phiền toái, vậy thì cũng thu thập bọn chúng luôn một thể.

Tiểu điêu nói.

Lâm Động cười cười, cũng gật gật đầu. Đối với thế lực Đại Ma Môn này, hắn mặc dù chưa từng có ác cảm, nhưng hảo cảm cũng không nhiều lắm, không nên để bọn chúng có quá nhiều chỗ tốt.

- Đi thôi, trước hết rời khỏi đây. Huyết Linh Khôi cứ để trong thạch phù đề chậm rãi luyện hóa. Thu hoạch lần này thật sự ngoài dự kiến của ta. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lâm Động phất tay, tinh thần lực chậm rãi tiêu tán. Tiểu điêu liếc mắt nhìn Huyết Linh Khôi trong bọt khí xong thì cũng dần biến mất trong không gian thạch phù.

o0o

Trong thạch huyệt, hai mắt Lâm Động chậm rãi mở ra, sau đó cũng không nói gì thêm, vẫy tay Tiểu Viêm sau đó xoay người đi ra khỏi thạch huyệt.

Lâm Động trên đường trở về, hơn lữa lúc ra khỏi thạch huyệt cũng thuận tiện phá hỏng địa đạo, sau đó mới phóng về phía đỉnh núi.

Đợi đến khi Lâm Động xuất hiện tại trên đỉnh Huyền Âm Sơn, rối loạn ở trên này gần như đã bị thế lực của Đại Ma Môn bình ổn lại. Các đạo nhân mã tiến vào trong Tổng bộ của Âm Khôi Tông, tìm tòi các loại bảo bối.

Đám người Mộ Lôi trên đỉnh núi vừa nhìn thấy Lâm Động xuất hiện, lập tức bỏ dở việc đang làm tiến đến nghênh đón, bộ dạng cực kỳ cung kính và khách khí. Sau khi trải qua trận đại chiến hôm nay, trong quận Đại Hoang chỉ e không còn thế lực nào dám ở trước mặt Lâm Động hung hăng càn rỡ nữa.

- Mộ Môn chủ, công việc tìm kiếm của các ngươi làm rất kỹ lưỡng a!

Lâm Động cười tủm tỉm nhìn lướt qua các đạo nhân mã giống như cường đạo đang tìm kiếm tài phú của Âm Khôi Tông, cười nói.

- Ha ha, Lâm Động tiểu ca sao lại nói vậy?

Nghe thấy thế, trái tim đám người Mộ Lôi đập mạnh một cái, liếc mắt nhìn lại, chợt Mộ Lôi lấy một cái túi Càn Khôn trong người ra, cười gượng nói:

- Lâm Động tiểu ca hiện nay tiến vào Tạo Hóa Cảnh, với tốc độ tu luyện của ngươi chỉ e không lâu nữa sẽ đạt đến Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, trùng kích vào Niết Bàn Cảnh. Đến lúc đó khẳng định sẽ cần không ít Niết Bàn Đan. Những viên Niết Bàn Đan này là do chúng ta tìm được từ chỗ Âm Khôi Tông, bây giờ liền mượn hoa kính phật, tặng cho Lâm Động tiểu ca vậy.

Thấy vậy, khóe miệng Lâm Động cũng nhếch lên một nụ cười. Tên này Mộ Lôi vừa khôn khéo lại rất thức thời!

Ngay lập tức, hắn cũng không khách khí mà trực tiếp nhận lấy túi Càn Khôn. Tinh thần lực quét qua bên trong, nhất thời nhìn thấy những viên Niết Bàn Đan giống như mắt rồng dày đặc bên trong. Số lượng như vậy hẳn có hơn hai ngàn viên.

- Đường đường là một cái Âm Khôi Tông, thế mà chỉ có một chút Niết Bàn Đan như vậy sao?

Nắm túi Càn Khôn, trong lòng Lâm Động cũng không nhịn được lắc lắc đầu. Khó trách Đằng Sát muốn liên minh lại, hòng chiếm cứ càng nhiều tài nguyên. Bằng không hắn tích trữ những thứ này không biết phải năm nào tháng nào mới có thể đủ Niết Bàn Đan để trùng kích được vào Niết Bàn Cảnh.

Nhìn thấy Lâm Động không khách sáo đem Niết Bàn Đan nhận lấy, trong mắt đám người Mộ Lôi cũng có chút không nỡ. Bọn chúng đều có thực lực Tạo Hóa Cảnh, nhu cầu đối với Niết Bàn Đan cực kỳ mãnh liệt. Nhưng trước mắt bọn chúng hiểu rằng, đừng nói Lâm Động muốn những viên Niết Bàn Đan này, cho dù hắn có yêu cầu quá phận hơn nữa thì bọn chúng cũng phải đáp ứng.

- Ta sẽ ở lại nơi này một ngày, ngày mai các ngươi đem Thuần Nguyên Đan đến, ta sẽ đi khỏi đây. Địa bàn của Âm Khôi Tông, các ngươi tùy ý phân chia đi.

Lâm Động đem Niết Bàn Đan thu đi, nhìn về phía đám người Mộ Lôi cười nhạt nói.

- Lâm Động tiểu ca muốn đi đâu? Nếu như không chê thì Đại Ma Môn của ta vừa lúc thiếu một chức Phó Tông chủ, ha ha, tiểu nữ hiện nay cũng đã đến tuổi lấy chồng…

Nghe thấy vậy, Mộ Lôi trực tiếp nói.

- Cha!

Mộ Thiên Thiên ở phía sau Mộ Lôi, nghe nói vậy thì khuôn mặt lập tức đỏ lên, rất là quyến rũ động lòng người.

Đám người Võ Tông ở bên cạnh cũng ngẩn người, chợt thầm mắng một tiếng cáo già. Nhưng bọn hắn lại không có nữ nhi kiều mỵ động lòng người như vậy, cho nên chỉ có thể không ngừng xoa xoa tay tiếc nuối.

- Ha ha, hảo ý của Mộ Môn chủ, Lâm Động ta xin tâm lĩnh. Nhưng ta không lâu nữa sẽ rời khỏi quận Đại Hoang, về sau có lẽ cũng không có cơ hội trở về, cho nên phần đại lễ này ta không nhận nổi.

Lâm Động nhịn không được mỉm cười. Lão cáo già này vì mượn sức hắn mà ngay cả con gái cũng muốn đem ra. Chỉ có điều mục tiêu của hắn không phải ở đây.

Nghĩ đến đây, Lâm Động chậm rãi ngẩng đầu lên. Lâm Lang Thiên, thời gian hai năm sắp tới rồi, chỉ là không biết lúc này đây ngươi còn có tư cách ở trước mặt ta vênh váo tự đắc nữa hay không?