Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1345: Trảm Thần trận, nuốt đi a




Tôn Long Võ Thần thật sự điên cuồng, không thèm để ý tới thân phận, địa vị của mình, vừa ra tay không những là đại chiêu trí mạng mà còn lại là tiết tấu chiến đấu không để cho người khác đánh gãy, tựa như diễn dịch một khúc Thập Diện Mai Phục lâm li vậy!

Từ điểm này có thể thấy được, Tôn Long Võ Thần hận Sở Nam như thế nào, đến tột cùng là cảnh giới ra sao!

Sở Nam cũng không ngờ đối phương lại làm ra thế công như mưa to gió lớn như vậy, tốc độ của hắn cũng không chậm, ngay lúc Không gian liệt phùng tàn sát bừa bãi trên người thì Sở Nam đã quyết đoán ném ra Không Gian Sáo trận. Vừa ném ra, sáu kiện Thần khí cùng siêu cấp Thần khí đang bay tới liền nổ tung, còn những đạo Không gian liệt phùng kia theo đó mà càng lớn ra, mà uy năng bạo tac cũng hung hăng hướng Sở Nam lan tới, đem Sở Nam bao phủ, thân thể cường hãn của Sở Nam theo đó mà xuất hiện từng đạo từng đạo vết thương kinh người, ngay cả Ngũ Hành Nguyên Dịch cùng các loại năng lượng cũng phải hỗn loạn một trận, rồi ngay cả lực lượng Bá Thiên Quyền kia cũng phải trở nên cuồng bạo, một chiêu Bá Thiên Quyền kia theo đó không có đánh bại được Chiểu Trạch Vực, thậm chí còn dẫn tới Không Gian Sáo trận kịch liệt chấn động, không gian hấp lực cường hoành kia thừa cơ xuyên qua, xé rách lấy thân thể Sở Nam, khiến hắn phải nhổ ra mấy ngụm máu tươi...

Sở Nam đang muốn bày ra Tinh Thần trận thì đầu tứ trảo kim long Cửu Thiên Thần Long kia đã xông tới, thân hình khổng lồ của nó lắc lư một cái, tựa như không có bị Không gian chi lực ảnh hưởng. Sở Nam thấy rõ ràng, mỗi lần nó lắc lư kia lại là mấy vạn, thậm chí là mấy chục vạn lần chấn động!

Ánh mắt Cửu Thiên Thần Long nhìn chằm chằm Sở Nam, lạnh lùng vô cùng, mạnh mẽ mà há miệng ra.

Ánh mắt Sở Nam trở nên nghiêm nghị, tay phải cuồng tụ lực lượng, tay trái lấy ra Tinh Thần trận, đúng lúc này Tôn Long Võ Thần lại khởi động Trảm Thần trận!

Trảm Thần trận, tên như ý nghĩa, có thể chém giết được cả thần!

Huống hồ, Sở Nam còn chưa phải là Võ Thần.

Trảm Thần trận vừa khởi động lên liền có Kim pháp tắc hướng Sở Nam đánh tới, Sở Nam đang muốn tế ra Ngũ hành hồn vực thì lại nghe được Tôn Long Võ Thần ra lệnh cho Hoa Long động thủ. Lập tức, Sở Nam liền nhớ lại Tiên Nguyệt lúc trước đã rơi vào trong tay Hoa Long thì không khỏi sững sờ, tay chân theo đó mà chậm một nhịp.

Cũng tại lúc sững sờ này, Kim pháp tắc đã tiến vào trong thân thể hắn, những Kim pháp tắc này tuyệt đối không đơn giản, ít nhất là đã vượt qua cực hạn chịu đựng của Sở Nam, nhưng, Trảm Thần trận không chỉ bấy nhiêu đó.

Kim pháp tắc nhập thể, lập tức cả đám liền ầm ầm nổ tung, trong ầm ầm bạo tạc Sở Nam lại còn cảm nhận được khí tức Mộc nguyên lực, Thổ nguyên lực, còn có Thuỷ nguyên lực!

Chỗ bạo tạc, huyết nhục liền bay tứ tung.

Thân hình Sở Nam chấn động nhưng hắn lại không thèm để ý, hắn lớn tiếng la lên:

- Cửu Võ, ai giết Tiên Nguyệt, ngươi liền giết hắn!

- Bồ tát đất qua sông, bản thân khó bảo toàn lại còn có lòng dạ đi lo cho người khác?

Tôn Long Võ Thần cười lạnh mà nói. Hắn thi triển ra công kích tàn nhẫn như vậy nhưng hắn vẫn chưa có ngừng tay lại, hắn đang ẩn thân trong Trảm Thần trận mà súc thế, tích súc lực lượng, nếu như Sở Nam dưới công kích lúc trước mà vẫn lạc thì thôi, còn nếu Sở Nam vẫn từ bên trong vọt ra, vậy thì hắn sẽ lôi đình nhất kích!

Hoa Long quát lạnh:

- Ta nhìn xem, ai dám giết ta!

Nói xong, Hoa Long không chút do dự muốn khiến Tiên Nguyệt hương tiêu ngọc vẫn, nhưng vào lúc này, không chút báo hiệu, cánh tay Hoa Long đang vận lực kia lại bay lên không trung.

Cái tay này chính là cánh tay phải mới mọc lại, bên trong còn có huyền cơ lớn lao, có ba lượt công kích tối lợi hại nhất của Tôn Long Võ Thần, nhưng mà Hoa Long một cái còn chưa kịp dùng, cứ như vậy mà tan biến. Hoa Long giận dữ xông lên óc, nhưng lại còn có sợ hãi. Có thể không chút tiếng động chặt bỏ cánh tay của hắn, như thế nào cũng có thực lực như sư tôn, tuy rằng hắn đã vô hạn tiếp cận Võ Thần nhưng dù sao cũng không phải là Võ Thần, đối mặt với công kích của một Địa Võ Thần, hắn sao có thể không sợ?

- Ta muốn giết ngươi, ngươi cảm thấy ta dám hay không?

Thanh âm Cửu Võ lạnh lùng truyền ra, người thì lại rơi xuống trên đầu Hoa Long, Cửu Võ đưa tay ra đem Tiên Nguyệt kéo tới bên người, Tiên Nguyệt vừa mới tới bên người thì thân ảnh tứ đại đệ tử của Tôn Long Võ Thần vậy mà lại biến mất trước mặt Cửu Võ, Cửu Võ lạnh giọng thì thầm:

- Trảm Thần trận? Danh xưng quả nhiên cũng có mấy phần khí thế!

Trong tiếng thì thầm, công kích thoạt nhìn giống như thuộc Kim pháp tắc từ bốn phương tám hướng tập kích tới Cửu Võ, những công kích này tự nhiên là không thể nào tiến lại được gần Cửu Võ, ngay khi còn ở ngoài 100m thì tất cả đều bị Kiếm khí pháp tắc ngăn lại, bất quá những thứ Kim pháp tắc này cũng không có bị đánh tan mà trong nháy mắt tiếp xúc liền ầm ầm bạo tạc, bạo tạc hình thành áp lực hướng Cửu Võ trùng kích tới.

Lực trùng kích lập tức bị trảm tán nhưng không có tản ra mà lại giống như dòng nước bị tách ra hai bên mà chạy qua, sau lại cùng cỗ lực trùng kích khác hợp lại làm một, lần nữa vọt tới, công kích một lớp so một lớp càng mãnh liệt hơn...

Nhưng chú ý lực của Cửu Võ lại đặt ở trên người Sở Nam, chú ý nhất cử nhất động của Sở Nam, một khi Sở Nam gặp phải nguy cơ trí mạng gì, vậy thì hắn sẽ không chút do dự mà ra tay. Bên cạnh hắn, Tiên Nguyệt vốn cũng có chút khẩn trương, hàng mày liễu kia có chút dao động.

Trong trung tâm bạo loạn, sau khi hô lên một câu kia xong Cửu Thiên Thần Long đã táp tới trước mặt Sở Nam, Kim pháp tắc vẫn còn đang điên cuồng bạo tạc trong cơ thể hắn, Không gian liệt phùng truyền tới hấp lực vẫn tàn sát bừa bãi như trước, ngay cả Chiểu Trạch Vực kia cũng đã bộc phát ra hung uy. Có thể nói, giờ khắc này, trong đời Sở Nam vẫn là thời khắc nguy hiểm nhất, chỉ cần hơi không để ý vậy sẽ vẫn lạc.

Sở Nam hiện tại muốn chính là thời gian, chỉ cần cho hắn một chút thời gian là hắn có thể kiên trì, thậm chí là nghịch chuyển cả thế cục, nhưng mà Tôn Long Võ Thần làm hết thảy chính là không để cho Sở Nam một tí tẹo thời gian nào.

Nhìn Cửu Thiên Thần Long táp tới, Sở Nam điên cuồng gào lên:

- Ngươi dám nuốt ta sao?

Bá khí vô cùng nồng đậm xông thẳng tới Cửu Thiên Thần Long, theo Bá khí cuồn cuộn mà tới còn có Lôi đình thiểm điện, bởi vì thời gian cấp bách nên đám Lôi đình này chỉ là phát ra trong nháy mắt, căn bản là không có trải qua áp súc, uy lực thực không lớn.

Nhưng mà, Lôi đình dù sao cũng là Lôi đình, đầu Cửu Thiên Thần Long này được Tôn Long Võ Thần gọi ra này dĩ nhiên như phản xạ có điều kiện mà sững sờ lại, Bá khí bao phủ, càng giống như Lôi đình phát uy, trong nháy mắt Cửu Thiên Thần Long theo bản năng mà hiện lên vẻ sợ hãi, cái miệng rộng như ao máu kia liền bị thu hẹp lại.

Cửu Thiên Thần Long sững sờ như vậy đối với Sở Nam là tương đối trọng yếu, Sở Nam có thể thừa dịp này mà làm ra được không ít chuyện, ví dụ như bố trí xuống Tinh Thần trận, ví dụ như tế ra Ngũ hành hồn vực, ví dụ như thi triển ra Phong Lôi, Sinh Tử, các loại long quyển phong, rồi lại để cho chúng xoáy tròn theo kiểu Hắc bạch ngư, lại ví du như một chiêu Diệt Thiên Quyền nện xuống Cửu Thiên Thần Long...

Nhưng lúc này, trong đầu Sở Nam nghĩ đến lại là cơ duyên cải biến vận mệnh của hắn, tiến vào trong long phúc (bụng rồng).

Tâm tư xoay chuyển, thân ảnh Sở Nam di động, hắn quát:

- Nếu ngươi đã muốn nuốt ta, vậy thì như ngươi mong muốn, nuốt đi a!

Ba chữ "nuốt đi a" kia lúc vang lên không phải là ở bên ngoài mà lại là ở trong thân thể Cửu Thiên Thần Long!

Sở Nam tự nguyện chui vào bụng Cửu Thiên Thần Long!