Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 998: Tiểu Hắc đại phát thần uy, ba tháng




Thời gian thấm thoát như thoi đưa.

Trong nháy mắt, thời gian mười ngày đã đến, sáng sớm hôm nay, Tiểu Tinh lại dẫn theo 3000 tộc nhân đến quỳ trước gian phòng của Sở Nam, thần sắc mỗi người đều trở nên thành kính vô cùng, thời gian mười ngày này đã khiến bọn hắn biết rõ mình biến hóa so với trước kia nghiên trời lệch đất, thân thể cường tráng, lực lượng tăng nhiều không nói, ngay cả “Ngọc Thỏ Cửu Thức” kia cũng uy lực vô cùng.

Bây giờ, lòng tin của bọn hắn lại càng tăng mạnh.

- Đại nhân, một vạn tộc nhân của Thương Lang tộc đã giết đến Thỏ Ngọc tộc, lúc này chỉ còn cách Thỏ Ngọc tộc không đến hai trăm dặm.

Sở Nam lại ném Tẩy Tủy Đan ra, sau đó nói:

- Ăn đan dược này vào, lúc nào nên ra tay thì ta tự biết ra tay, thế nhưng, ta hi vọng các ngươi không để ta phải ra tay, hãy dựa vào lực lượng của mình mà đuổi địch nhân đi.

- Rõ, đại nhân, Tiểu Tinh hiểu rồi.

Tiểu Tinh nuốt Tẩy Tủy Đan vào, lập tức một cơn thống khổ so với Tăng Thể Đan lần trước còn đáng sợ hơn lan tràn khắp toàn thân, Tiểu Tinh từ trong thống khổ lại cảm giác thân thể mình càng trở nên mạnh mẽ hơn, cùng với cỗ lực lượng mà lúc trước đại nhân cho nàng cũng chầm chậm theo đan dược dung hòa khắp toàn thân, khiến nàng tuy tâm sở dục mà vận dụng.

Những người khác cũng liều mạng nhẫn nhịn thống khổ, không đến thời khắc cuối cùng thì tuyệt không hề lên tiếng.

Lúc này, một vạn tộc nhân Thương Lang tộc đã giết đến, bọn hắn một đường thế như chẻ tre, giết thẳng đến, đại triển sát uy hung tàn của bọn chúng, cả đám cuồng tiếu nói:

- Đây chính là kết cục chọc vào Thương Lang tộc chúng ta, từ nay về sau đại lục Đồ Đằng này sẽ không còn Thỏ Ngọc tộc!

Cùng trong nháy mắt đó, đám người Tiểu Tinh sau khi đem Tẩy Tủy Đan hoàn toàn luyện hóa, trên mặt mặc dù vẫn không kìm được mà run rẩy, thế nhưng thần sắc lại giống như vừa được tái sinh, Tiểu Tinh nghe thấy tiếng gào thét thê thảm trong tộc, hai mắt biến thành huyết hồng, sau khi cung kính cáo từ Sở Nam liền dẫn theo 3000 tộc nhân giết ra ngoài.

Nhìn thấy máu tươi chảy đầy đất, thây ngươi nằm chồng chất, đám người Tiểu Tinh toàn thân tản mát ra sát cơ nồng đậm, dũng sĩ Thương Lang tộc cũng cảm giác được 3000 tộc nhân Thỏ Ngọc tộc này không giống với những tộc nhân Thỏ Ngọc tộc khác, nhưng vẫn không để trong lòng, Thỏ Ngọc tộc có lợi hại đến đâu cũng há có thể lợi hại hơn Thương Lang Đồ Đằng?

- Giết!

Tiểu Tinh hét lên một tiếng, 3000 người cũng hét lên, sát khí đằng đằng xông lên.

- Tiểu thỏ tử, thật sự cho rằng mình là lão hổ ư?

Tên thủ lĩnh một ngàn Thương Lang tộc nhân miệt thị nói, nghênh đón Tiểu Tinh xông đến, Thương Lang chi ảnh trên đỉnh đầu đã thực chất hóa, uy thế nhiếp nhân.

Tiểu Tinh nhảy lên, song quyền đánh thẳng về phía Thương Lang thực ảnh, quát:

- Thỏ Ngọc đệ nhất thức, bạo kích!

Đám Thương Lang tộc nhân đều cho rằng Tiểu Tinh không biết tự lượng sức, tự tìm đường chết.

Thế nhưng, trong nháy mắt sau, một vạn Thương Lang tộc nhân liền chấn động.

Hai nắm quyền của Tiểu Tinh trực tiếp đem Thương Lang thực ảnh đánh nát bấy, ngay sau đó, thân hình vừa đáp xuống liền quát:

- Thỏ Ngọc thức thứ hai!

Thoáng chốc, thân thể của tên thủ lĩnh một ngàn Thương Lang tộc nhân liền bị xẻ thành hai từ đầu đến thân.

Sự hung hãn của Tiểu Tinh liền khiến Thương Lang tộc nhân bị chấn nhiếp, trong lúc còn đang sững sờ thì Tiểu Tinh đã nhân cơ hội đó mà dẫn theo 3000 tộc nhân giết đến.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Trên không trung, tiểu Hắc dùng thân hình thỏ tử của mình xuất hiện.

Thỏ Ngọc tộc nhân nhìn tiểu Hắc, nhwngx người không tham gia chiến đấu đều quỳ xuống, thành kính quỳ bái.

Tiểu Hắc lại vô cùng nhàn nhã, lấy ra một nắm đan dược, bắt đầu đánh chén như đang nhai đậu.

o0o

Trong chỗ tối, có người lạnh lùng nói:

- Tra, tra rõ xem người kia là lai lịch gì, làm sao có thể khiến 3000 Thỏ Ngọc tộc chỉ trong thời gian ngắn trở nên cường hãn như vậy! Một khi tra ra lập tức bẩm báo!

Tiểu Hắc ở trên không trung giống như hữu ý vô ý, đột nhiên nhìn lướt qua chỗ tối đó.

Mặc dù Tiểu Tinh đã ăn Tăng Thể Đan và Tẩy Tủy Đan, còn luyện Đồ Đằng chiến kỹ “Thỏ Ngọc Cửu Thức” mười ngày. Thế nhưng, dù sao nội tình cũng quá mỏng, thời gian lại ngắn, miễn cưỡng liều chiến còn tạm được, nếu như chiến đấu lâu dài thì quả thật có chút khó khăn.

Một vạn dũng sĩ Thương Lang bởi vì không phòng bị mà vừa mới bắt đầu liền bị đánh cho không kịp trở tai, chỉ trong chốc lát đã tổn thất gần 3000 người, mà phía quân của Tiểu Tinh thì chỉ tử vong không quá 800. Thế nhưng, dưới thủ đoạn tàn nhẫn của Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão của Thương Lang tộc, cục diện liền ổn định, chiến cuộc liền trở nên bất lợi đối với Thỏ Ngọc tộc.

Đám người bên cạnh Tiểu Tinh đã có chút sốt ruột, chết một người thì ít đi một người, toàn thân Tiểu Tinh lúc này đã dính đầy máu, mặc dù nàng cũng có chút kinh hoảng, thế nhưng vẫn không biểu hiện ra ngoài, lúc này, bên cạnh có người hỏi:

- Tộc trưởng, lúc nào đại nhân mới ra tay?

- Đừng nghĩ đến đại nhân, hãy nghĩ đến chính ngươi, lúc trước chúng ta đều cảm thấy Thương Lang tộc nhân là một tộc mà chúng ta không thể thắng, nhưng bây giờ thì sao? Ngươi nhìn xem, có bao nhiêu Thương Lang tộc nhân chết trong tay chúng ta? Lúc đại nhân nên ra tay thì người tự nhiên sẽ ra tay.

Tiểu Tinh nói xong lại xông lên chém giết.

Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão cũng nhìn ra Tiểu Tinh chính là thủ lĩnh của 3000 người, chỉ cần có thể trảm sát Tiểu Tinh thì thế công của Thỏ Ngọc tộc sẽ tự nhiên sụp đổ, bởi vậy cả hai tên trưởng lão liền xông về phía Tiểu Tinh.

Đúng lúc này, trong đầu tiểu Hắc chợt vang lên một thanh âm:

- Tiểu Hắc, ra tay đi, bọn hắn cũng “chảy” đủ máu rồi.

Tiểu Hắc đáp ứng, thân thể từ không trung rơi xuống trước mặt hai tên trưởng lão, duỗi ra một chân điểm về phía trán của hai tên trưởng lão, hai tên trưởng lão sớm đã nhìn thấy con thỏ bay trên không trung này, cũng âm thầm đề phòng, cho nên, lúc bọn hắn nhìn thấy tiểu Hắc thì việc làm đầu tiên chính là hóa sói, hóa thành Thương Lang cao gần ba trượng, một người sử dụng một chiêu “Thương Lang Thám Trảo”, một người sử dụng “Thương Lang Khiếu Nguyệt”, đánh thẳng đến những vị trí chí mạng của tiểu Hắc.

- Chỉ bằng vào công phu mèo quào của các ngươi cũng dám đấu với bổn bà cô, thật đúng là không biết lượng sức!

Trong đầu hai tên trưởng lão bỗng nhiên vang lên âm thanh này, lúc bọn hắn đang vạn phần kinh hoàng thì “chân thỏ” của tiểu Hắc đã điểm vào đầu bọn hắn, lập tức thân thể của hai tên trưởng lão liền vỡ vụn ra, cuối cùng hóa thành hai đống huyết nhục.

Thỏ Ngọc tộc nhân nhìn thấy một màn như vậy đều sợ đến ngây người.

Mà huyết tính trong người đám Thương Lang dũng sĩ thì lại bạo phát, chỉ nghe chúng quát:

- Bắt lấy con thỏ đó, báo thù cho Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão!

- Giết sạch người của Thỏ Ngọc tộc, báo thù cho trưởng lão!

….

Tiếng hô giết phô thiên lấp địa, tiểu Hắc há miệng ra, cái miệng thỏ nho nhỏ nhưng lại mở rất lớn, so với long khẩu của Thần Long tộc còn muốn lớn hơn, đang lúc dũng sĩ Thương Lang tộc trực giác cảm thấy không ổn thì đúng lúc này, tiểu Hắc đã thở ra một hơi.

Khí ra, cuồng phong nổi lên, cứ như vậy tàn sát bừa bãi.

Dũng sĩ Thương Lang tộc còn lại đều không người nào có thể đứng ổn định, tất cả đều ngã lăn lộn dưới đất, sau khi cuồng phong đi qua, một vạn người của Thương Lang tộc bất kể là thi thể hay người sống đều thi cốt vô tồn.

-DG-: không còn thây cốt thì làm sao còn người sống nữa?

Tộc nhân Thỏ Ngọc tộc đều trợn mắt há hốc mồm, Tiểu Tinh biết tiểu Hắc cường đại, nhưng lại không ngờ tiểu Hắc cường đại đến mức này, tiểu Hắc bay lên không trung, đem ngũ thải quang mang bao bọc thân thể lại, sau đó một âm thanh vang vọng trong đầu tất cả tộc nhân Thỏ Ngọc tộc:

- Ta chính là Cửu Thiên Thần Thỏ, hàng lâm hậu thế, giải cứu các ngươi, thoát khỏi khổ hải, không để những tộc khác trấn áp nữa. Các ngươi hãy làm tốt chuyện của mình, anh dũng chiến đấu, nỗ lực tu luyện, Thỏ Ngọc tộc của chúng ta mới chính là chủ nhân thực sự của đại lục Đồ Đằng! Các ngươi hãy ghi nhớ!

Tiểu Tinh quỳ trên mặt đất, trong mắt hiện lên tinh quang, lúc này mới thành kính dập đầu, nói:

- Cẩn tuân ý chỉ của Thần Thỏ!

Các tộc nhân nghe lời này mới hoàn hồn, lập tức đồng thanhnói theo.

Chờ sau khi bọn hắn hét liền ba tiếng thì thân ảnh của tiểu Hắc mới biến mất, về trong ngực Sở Nam đang luyện chế Hoán Cốt Đan, làm nũng nói:

- Phụ thân, ta diễn đạt không?

Sở Nam từ ái cười, cho tiểu Hắc một lượng lớn đan dược mười điểm.

o0o

Ở bên ngoài, thần sắc như tro tàn của tộc nhân Thỏ Ngọc tộc đã biến mất, ánh mắt mỗi người đều sáng ngời, cái lưng cũng bất giác thẳng tắp, trong lòng thầm nghĩ:

- Thỏ Ngọc tộc chúng ta mới là chủ nhân thực sự của đại lục Đồ Đằng!

Tiểu Tinh nhìn thấy tinh thần của đám tộc nhân, liền biết từ nay về sau Thỏ Ngọc tộc sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, Thỏ Ngọc tộc không còn là tộc yếu nhược chỉ có thể làm đồ chơi cho những tộc khác nữa.

“Thần tích” của tiểu Hắc cũng khiến những người trong bóng tối khiếp sợ, vội vàng đem tin tức truyền ra ngoài.

Sau đó, Tiểu Tinh lại nhận được vài chục vạn viên Tăng Thể Đan của Sở Nam, cải thiện toàn diện thể chất của Thỏ Ngọc tộc, cũng may là bây giờ Sở Nam không phải luyện mỗi lần một viên nữa, mà là luyện chế vài trăm viên một lúc.

- Cho các ngươi thời gian ba tháng, trong ba tháng này sẽ không có người nào đến quấy rầy các ngươi, việc của các ngươi chính là thay đổi bản thân, khiến mình trở nên cường đại hơn. Ba tháng sau viễn chinh Thương Lang tộc, trận chiến này các ngươi chỉ được phép thắng, không được phép bại!

- Rõ, đại nhân!

Lúc này, Sở Nam mới bố trí một trận pháp, đem nơi ở của Thỏ Ngọc tộc bao phủ hoàn toàn.

Thương Lang Bá Nghiệp nhận được tin tức một vạn dũng sĩ Thương Lang tộc bị toàn diệt thì liền giận đến tím mặt, bởi vì Thương Lang tộc không thể chinh phục được Thỏ Ngọc tộc cho nên uy danh đã hạ thấp đến tận cùng, trở thành trò cười của chúng tộc.

Thương Lang Bá Nghiệp muốn rửa mối sỉ nhục này, dưới cơn tức giận đã đích thân suất lĩnh mười vạn dũng sĩ Thương Lang tộc hướng thẳng đến Thỏ Ngọc tộc, muốn đem Thỏ Ngọc tộc san thành bình địa. Nhưng đợi khi Thương Lang Bá Nghiệp vượt muôn vàn dặm đường đến nơi cư trú của Thỏ Ngọc tộc thì mới phát hiện nơi này đã bị một bình chướng vô hình lấp kín, căn bản không thể xông vào nổi, chỉ có thể đứng ở bên ngoài mà nhìn.

Lần này, lửa giận của Thương Lang Bá Nghiệp càng hừng hực bốc lên, lập tức hạ lệnh: nếu ai có thể phá vỡ được bình chướng vô hình này thì sẽ trọng thưởng, được phong Vương của Thương Lang tộc, đồng thời thêm trăm bình dược tăng lực lượng Đồ Đằng.

Dưới trọng thưởng, người khắp bốn phương tám hướng đều tràn về phía Thỏ Ngọc tộc.

Thế nhưng, không một người nào có thể phá được.

Thỏ Ngọc tộc cũng ngày càng nổi danh, cuối cùng, ngay cả người của Thần Long tộc, Phượng Hoàng tộc, Kỳ Lân tộc cũng đến.

Bên ngoài sớm đã náo nhiệt đến lật trời, nhưng bên trong, đám người Thỏ Ngọc tộc vẫn không ngừng tu luyện “Ngọc Thỏ Cửu Thức” và nuốt đan dược, vì giấc mộng của chủ nhân cho nên mỗi người đều nhiệt tình gấp trăm lần.

Sở Nam theo thứ tự đem Hoán Cốt Đan, Dịch Cân Đan, Thoát Thai Đan,… cấp xuống, đem vài chục vạn thân thể của Thỏ Ngọc tộc cải tạo, so với pháp bảo cấp bậc Chân Khí ở đại lục Thiên Vũ còn lợi hại hơn.

Thỏ Ngọc tộc nhân quả thật đã thoát thai hoán cốt rồi, kỹ năng luyện đan của Sở Nam cũng ngày càng thuần thục. Nhưng dược thảo tích trữ của Sở Nam dưới nhu cầu khổng lồ như vậy cũng tiêu hao sạch sẽ.