Vu Thần Kỷ

Chương 1072: Phong thu hỉ nộ




Cơ Hạo đứng ở đỉnh Thái Dương Thần Tháp, cười ha ha nhìn đám người bận rộn.

Hắn cảm giác nguyên thần của mình đặc biệt hoạt bát, đặc biệt linh động, mỗi tế bào toàn thân đều tràn ngập sức sống, lực lượng thần kỳ không thể nói bằng lời ở trong cơ thể không ngừng lui tới cọ rửa, làm thân thể cùng nguyên thần hắn đều đang hướng cực hạn hoàn mỹ nào đó tiến một bước dài.

Cộng thêm con mắt dựng thẳng ở mi tâm, ba con mắt của hắn mở hết, trong tầm nhìn thứ nhìn thấy không có hình thái cụ thể, hoàn toàn là quỹ tích các quầng sáng, các tia sáng còn có vô số quang ảnh nhỏ bé đang vận động.

Nơi tầm mắt có thể đạt tới, đều là ‘thiên đạo’!

‘Đạo’ của Bàn Cổ thế giới, lấy tướng mạo sẵn có trước nay chưa từng có, xuất hiện trước mắt hắn rõ ràng như thế. Chỉ cần hắn có thể nhìn thấy, hắn có thể lĩnh ngộ; chỉ cần hắn có thể lĩnh ngộ, đại đạo tinh ích trong đó liền tự nhiên mà vậy lắng đọng lại ở trong nguyên thần hắn, hóa thành thứ của hắn.

Nay Bồ Phản có bao nhiêu con dân nhân tộc?

Đế Thuấn không đáp được, Tự Văn Mệnh không đáp được, không một ai có thể trả lời vấn đề này.

Tất cả con dân nhân tộc đều biết lương thực Bồ Phản cất giữ xuất hiện vấn đề cực lớn, mọi người đều lo lắng, ăn không ngon, ngủ không yên, càng có một số bộ lạc lâm vào tuyệt cảnh cạn lương thực, bọn trẻ con đói gào khóc, những người lớn đói tới mức tay chân run rẩy.

Ngay tại lúc mọi người đều tự cho là khó thoát khỏi vận rủi, Cơ Hạo lại cho bọn họ hy vọng vượt qua cực hạn của tưởng tượng!

Một vầng mặt trời đến từ thế giới khác, một tòa Thái Dương Thần Tháp cấu tạo tinh xảo, từng khối ruộng bậc thang lơ lửng ở không trung, cộng thêm vô số vu tế của Vu Điện liên thủ làm, ngắn ngủn một ngày thời gian, lô lương thảo đầu tiên trong ruộng bậc thang đã chín!

Hao phí vô số vu tinh mộc thuộc tính, lương thực là màu mỡ khỏe mạnh như vậy.

Bông lúa dài ngắn, to nhỏ bằng cánh tay người ta, mỗi một hạt thóc đều to như ngón tay; lúa mạch và lúa nước kích cỡ không sai biệt lắm, lúa mạch theo gió lay động ở trong ruộng bậc thang nhấc lên các làn sóng đẹp đẽ.

Còn có bắp ngô to bằng đầu người, khoai lang bằng đùi, cải trắng như vại nước, cây cải củ bằng nửa thân thể người trưởng thành. Toàn bộ hoa màu thể tích đều so với tự nhiên sinh trưởng dưới điều kiện tự nhiên thu hoạch lớn hơn mấy lần thậm chí là mấy chục lần, thu hoạch thật lớn khiến người ta vui vẻ, thậm chí có người chỉ nhìn những bảo bối đó, đã nhịn không được ợ no.

Không cần sợ đói bụng nữa, đám trẻ con ở Bồ Phản không cần lo sẽ bị chết đói nữa.

Chỉ thu hoạch một ngày này, đã đủ toàn bộ con dân Bồ Phản ăn tận sáu bảy tháng!

Kế tiếp, Vu Điện còn có thể không ngừng dùng vu tinh mộc thuộc tính thúc đẩy lương thực, có đất đai đủ độ phì, có dư ánh sáng, có dư thừa nguồn nước, lấy vu pháp ảo diệu, thúc đẩy hoa màu là một việc rất nhẹ nhàng!

Không cần đói nữa, không cần lo lắng đói chết người nữa, mọi người đều có thể ăn uống no đủ!

Con dân cơ sở của vô số bộ tộc đều đối với Cơ Hạo tràn ngập lòng cảm kích, tín ngưỡng lực của bọn họ không ngừng rót vào thân thể Cơ Hạo, khí vận nhân tộc bọn họ mang theo trên người cũng đều cho Cơ Hạo sử dụng.

Giờ phút này Cơ Hạo nghiễm nhiên là một trạm trung chuyển khí vận nhân tộc khổng lồ, khí vận nhân tộc cuồn cuộn mà đến ở trong cơ thể hắn lắng đọng, tích tụ, cuối cùng thông qua thân thể hắn phóng xạ đến trên người ba sư huynh đệ Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân cùng với toàn bộ môn nhân đệ tử của bọn họ.

Ngay cả Vũ Dư đạo nhân cũng có thể gia tăng một thành tốc độ lĩnh ngộ thiên đạo, bọn A Bảo chỉ là chia lãi một bộ phận khí vận chi lực cũng có thể gia tăng hơn mười lần tốc độ lĩnh ngộ, Cơ Hạo tụ tập toàn bộ khí vận cảm thấy mình giờ phút này chính là thần không gì không làm được!

Nơi ba con mắt của hắn nhìn tới, thì có thể cho hắn lý giải, hấp thu, hóa thành của mình để dùng.

Thiên địa pháp tắc Bàn Cổ thế giới như biển lớn vô biên vô hạn, Cơ Hạo đang toàn lực hấp thu biển lớn tinh hoa để mình sử dụng.

Vô số con dân đang vui vẻ lao động, bọn họ cầm lưỡi liềm, lớn tiếng cười vui đem hoa màu thu gặt, đóng gói, từng đống lớn lúa gạo, lúa mạch cùng hoa màu khác toàn thân ánh vàng rực rỡ, chất ở trên mặt đất dọn dẹp sạch sẽ của Bồ Phản, từng đống hoa màu đều xếp cao như ngọn núi nhỏ.

Trong không khí tràn ngập mùi thơm mát của hoa màu, các vu tế Vu Điện đang bận rộn sửa chữa kho hàng dung lượng lớn, mỗi khi một kho hàng bị hoa màu lấp đầy, các nơi của Bồ Phản đều quanh quẩn tiếng hoan hô kinh thiên động địa cùng với tiếng mang ơn tán tụng đối với Cơ Hạo và Tự Văn Mệnh.

Tử khí vô hình trên người Cơ Hạo càng thêm nồng đậm, thái dương chi lực cùng thái âm chi lực của Bàn Cổ thế giới từ trong hư không xa xa lao tới, không ngừng rót vào thân thể hắn, cấp tốc tăng lên thực lực của hắn. Trong mười hai vạn chín ngàn sáu trăm mạch lạc, hơn trăm vạn vu huyệt trong cơ thể hắn, một viên lại một viên bản mạng vu tinh màu sắc tinh thuần không ngừng sáng lên, đỉnh đầu của hắn có hắc bạch nhị khí lui tới xoay quanh, mơ hồ có dấu hiệu hóa thành Thái Cực đồ.

Ở trong tiếng vạn dân tán tụng, tu vi Cơ Hạo tiến một bước dài, tu vi đạo môn, tu vi vu lực của hắn đều đang lấy tốc độ khủng bố mãnh liệt tăng lên.

Trái tim Cơ Hạo bị hư ảnh dùng bí pháp che giấu, giờ phút này trong trái tim hắn các dòng máu màu sắc hỗn độn không ngừng trào ra, không ngừng thay máu toàn thân hắn. Ở dưới máu màu sắc hỗn độn tẩm bổ, máu thịt, gân cốt toàn thân hắn đều đang xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Thậm chí là Đại Xích đạo nhân truyền thụ Thái Cực chi đạo, đều bởi vì một số thứ nào đó chưa biết trong máu xâm nhiễm, dần dần xảy ra sự đề thăng cùng dị biến càng thêm không lường được. Mà loại sự đề thăng cùng dị biến này, giờ phút này Cơ Hạo vẫn không cách nào cảm nhận được.

Bàn Cổ Chung lơ lửng ở đỉnh đầu Cơ Hạo, từng tia hỗn độn chi khí từ trong Bàn Cổ Chung không ngừng ùa vào thân thể Cơ Hạo, phối hợp máu màu sắc hỗn độn trong cơ thể hắn không ngừng tẩy luyện thân thể hắn, đem thân thể máu thịt của hắn từ hậu thiên chuyển hóa thành tiên thiên.

Một loại đại hoan hỉ vô danh từ trong lồng ngực Cơ Hạo trào ra, hắn nhìn vô số lê dân bận rộn, đột nhiên cất tiếng cười to.

Cơ Hạo cười, Tự Văn Mệnh đang bận rộn tương tự cũng nghe tiếng cười to.

Tự Văn Mệnh cười, từng đám đông chiến sĩ nhân tộc cùng vu tế bên người hắn cũng đều cười.

Các chiến sĩ và vu tế kia cười, các con dân các bộ tộc bên người bọn họ đang bận rộn cũng theo đó cười lên.

Vì thế tiếng cười giống như bệnh lây lan, từng đợt nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng lan tràn, các lão nhân cười, người trẻ tuổi cười, bọn trẻ con cười, ngay cả trẻ mới sinh còn trong tã lót cũng đều cười lên.

Theo tiếng cười lan tràn, lòng cảm ơn đối với Cơ Hạo càng thêm nồng đậm, vô số người hầu như là cùng lúc ngẩng đầu lên, cảm kích nhìn Cơ Hạo một cái.

Một luồng tín ngưỡng lực hầu như ngưng tụ thành thực chất hướng Cơ Hạo ập tới.

Một luồng lực lượng này bị thân thể Cơ Hạo hấp thu, xương cột sống hắn đột nhiên xảy ra biến hóa kỳ dị, luồng tín ngưỡng lực cường đại đến mức không thể tưởng tượng kia ùa vào xương cột sống của hắn, màu sắc cùng cấu tạo của xương cột sống hắn đều đang cấp tốc dị hoá.

Vô số dấu vết đại đạo cổ xưa dần dần hiện lên ở trên xương cột sống của Cơ Hạo, một hơi thở cực kỳ hồng hoang cổ xưa ở sâu trong xương cột sống thai nghén sinh ra.

Không ai phát hiện biến hóa trên người Cơ Hạo, trừ hư ảnh trong thần hồn không gian, hắn rất vui vẻ cười khẽ, lại chưa kinh động Cơ Hạo bên ngoài.

Tiếng cười ở Bồ Phản hóa thành sóng âm cuồn cuộn truyền lên trời cao, chấn động cửa chính thiên đình, chấn động khiến vài toà đại điện ngoài cùng của thiên đình kịch liệt run lên. Đây là tiếng cười của lê dân, vạn dân cùng cười, đủ để chấn động thiên đình.

Trên không thiên đình điện chớp sấm rền một trận, tiếng Cộng Công Thị điên cuồng chửi mắng truyền khắp trời.