Vu Thần Kỷ

Chương 1190: Cộng Công chi thương




Trên bầu trời, chín ngôi sao lớn sáng lên, sau chín ngôi sao, ức vạn tinh tú đồng thời lóe lên.

Mây đen khắp trời cũng không ngăn được hào quang những tinh tú đó lấp lánh mà vĩnh hằng, mây đen nồng đậm như biến thành lát cắt trong suốt, ánh sao sáng lạn màu sắc rực rỡ chiếu rọi trời đất. Trong nháy mắt này, trên nước lũ mênh mông của Trung Lục thế giới ngay cả một gợn sóng cũng không có.

Thiên địa một màu, mặt nước như gương, một dải kiếm quang màu vàng dài ngàn vạn dặm ở trên không bổ xuống, chín cột ánh sao như rồng dây dưa lẫn nhau rít gào theo sát kiếm quang hạ xuống, sau đó ức vạn tinh tú đồng thời phun ra các luồng ánh sao hoặc to hoặc nhỏ, giống như vô số mũi tên rậm rạp hạ xuống.

Trên bầu trời, mây khói bảy màu vờn quanh, thiên đình tường quang thụy khí ngập trời ầm ầm hiện lên.

Tiếng trống trận, tiếng chuông vàng nặng nề chấn động thiên giới vang lên, từng đám mây lùn bảy màu chồng chất từ trong thiên đình bay ra, treo ngang trên không cung điện lầu các kéo dài không dứt của thiên đình.

Vô số con dân Trung Lục thế giới đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trừ cực ít cao tầng nhân tộc, các con dân nhân tộc vẫn là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy thiên đình thần cung trong truyền thuyết.

Cơ Hạo thét dài một tiếng, Thiên Địa Kim Kiều khẽ run lên, mang theo đoàn người dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua hư không hướng thiên đình lao đi. Đây là vị Nhân Hoàng đại năng nào đó ra tay sao? Xem kiếm thế bá đạo vô song này, hẳn là vị Nhân Hoàng kia trong truyền thuyết nhỉ?

Cơ Hạo không muốn bỏ qua vở kịch hay kế tiếp, cho nên hắn dốc hết toàn lực chạy qua.

Chúc Cửu Âm và Thần Nông thị cũng ngẩng đầu lên, Chúc Cửu Âm thấp giọng lẩm bẩm một câu, hắn ngậm cái miệng rộng của mình, tiên thiên hỏa tinh ngậm trong miệng lặng lẽ biến mất, thiên địa chợt tối sầm lại, ngay sau đó thời điểm thiên địa sáng trở lại, Chúc Cửu Âm đã mang theo Thần Nông thị tới ngoài cổng chào cửa chính thiên đình.

Tốc độ lão gia hỏa này, thế mà so với Cơ Hạo khống chế Thiên Địa Kim Kiều còn nhanh hơn rất nhiều. Không hổ là tồn tại khủng bố trước hồng hoang đã chiếu rọi khắp trời, thần thông pháp lực của hắn đã vượt qua tưởng tượng.

Cơ Hạo còn ở giữa đường, kiếm quang từ trên trời giáng xuống đã hung hăng bổ vào trên thiên đình.

Mấy ngàn tầng mây lùn bảy màu ầm ầm sụp đổ, kiếm quang cũng theo đó vỡ nát, hóa thành vô số dải cầu vồng kiếm dài đến trăm trượng đánh loạn khắp trời, đánh cho trên không thiên đình bắn tung tóe ánh lửa, sấm sét khắp nơi. Ngói ngọc gạch vàng của các cung điện lầu các thiên đình bị chấn động tới mức vang ‘Ù ù’ hỗn loạn, nhiều lầu các chỗ cao kịch liệt lắc lư, vô số mái ngói rơi xuống đất, vỡ thành vô số vụn ngọc lóe sáng.

Theo đó mà đến là chín ánh sao hung mãnh như rồng, ánh sao đường kính vạn dặm hầu như là đồng thời va chạm trên thiên đình, như nước thép đổ vào trong khối băng, tiếng ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, vụ nổ lớn đáng sợ đem hư không bên trên thiên đình nổ phá thành mảnh vụn, địa thủy hỏa phong các loại thiên địa nguyên lực sụp đổ tán loạn, nghiễm nhiên là một bộ cảnh tượng nguyên thủy thiên địa mở.

Uy năng chín luồng ánh sao còn chưa tiêu tán toàn bộ, vô số luồng ánh sao hoặc lớn hoặc nhỏ gào thét rơi xuống. Mỗi một ánh sao uy lực ít nhất đều có thể so với mười vị Vu Đế đỉnh phong liên thủ đánh một đòn, vô số ánh sao như vậy đồng thời đánh lên thiên đình, thiên đình to lớn kịch liệt chấn động, ngay cả đài mây vững vàng nâng thiên đình cũng nổi lên vòng ánh sáng chói mắt.

Cái này nhìn như chỉ là một kiếm tùy tay của vị Nhân Hoàng nào đó phát tiết lửa giận, thực ra một chiêu này dẫn động lực lượng toàn bộ tinh tú thuộc tinh vực phương Bắc Bắc Đẩu thất tinh quản hạt trong tinh tú khắp trời.

Tuy các ngôi sao hồng hoang đó không có tinh quân tọa trấn, cũng chưa đem toàn bộ lực lượng của mình phát huy ra, nhưng số lượng các ngôi sao đó quá lớn, như tích cát thành tháp, một đòn vô số tinh tú đồng thời bùng nổ, vẫn mang đến cho thiên đình công kích đáng sợ.

Cơ Hạo thở hổn hển chạy tới ngoài cổng chào cửa chính thiên đình, hắn trơ mắt nhìn cổng chào tỏa sáng sặc sỡ của cửa chính thiên đình bị mấy vạn luồng ánh sao tấp nập đánh trúng. Theo một tiếng vang lớn kinh thiên động địa, cổng chào to lớn nháy mắt hóa thành tro bụi, kéo theo cửa chính thiên đình cũng bị đánh sập hơn một nửa!

Cổng chào cửa chính thiên đình... Còn có cổng thiên đình...

Bị ánh sao đầy trời bắn thủng?

“Thật sự là đồ sộ, hoa lệ!” Cơ Hạo từ đáy lòng cảm khái một tiếng, đám người Man Man, Thiếu Ti phía sau hắn thì xem tới mức mắt cũng sắp lồi ra. Thiên địa từ khi mở tới nay, thiên đình chưa bao giờ chịu chút tổn hại nào, thế mà đã bị công phá cửa chính?

Ánh sao đầy trời tan đi, mây đen trên trời lại khôi phục khí khái tối như mực che cả bầu trời.

Mây khói trên không thiên đình tan đi, lộ ra thiên đình lộn xộn. Cơ Hạo thấy rõ, trong thiên đình ít nhất có hơn một ngàn cung điện lầu các bị ánh sao đánh bừa đánh cho vỡ nát, phụ cận nhiều cung điện lầu các bị thủy yêu chiếm cứ còn rải mảng lớn dấu vết máu thịt hỗn độn.

Thiên đình vốn huy hoàng tráng lệ không gì so sánh nổi, giờ phút này biến thành lộn xộn như nhà dột, như thiếu nữ yếu ớt bị mấy trăm con yêu thú thay nhau chà đạp, thấy thế nào cũng lộ ra một hương vị thê lương.

“Thật thê thảm!” Cơ Hạo lại cảm khái một tiếng.

Chúc Cửu Âm đã thu hồi hình thái ban đầu, hóa thành một lão nhân áo bào đen tuổi già sức yếu, lưng còng đứng ở bên cạnh Thần Nông thị. Nghe tiếng Cơ Hạo cảm khái, Chúc Cửu Âm nếp nhăn trên mặt hầu như có thể rủ xuống mặt đất không khỏi lặng lẽ cảm khái:

“Không phải, thực sự thê thảm. Thiên đình ban đầu chính là trung tâm thiên địa, có Thiên Địa Đại Trận bảo vệ xung quanh, cho dù tinh tú khắp trời cùng nhau làm loạn cũng không tổn hại được nó một chút nào.”

“Nhưng, ngại là, căn cơ thiên đình trụ trời Bất Chu sơn bị người ta ngay cả gốc cũng dời đi rồi, thiên đình này căn cơ đã không vững. Càng chết người hơn là, Thiên Xu điện chủ khống Thiên Địa Đại Trận của thiên đình cũng bị người ta đoạt đi rồi. Thiên Xu điện, đó là trung tâm vận chuyển của Thiên Địa Đại Trận, không còn Thiên Xu điện, Thiên Địa Đại Trận chính là vật chết không có hồn phách, vận chuyển cực kỳ bất tiện.”

Cười một tiếng quái dị, Chúc Cửu Âm âm trầm nói: “Thiên đình hiện tại, Thiên Địa Đại Trận còn có một phần trăm uy lực lúc đỉnh phong sao?”

Cơ Hạo chớp mắt không nói gì.

Hắn nhớ tới lần trước đi kho báu thiên đình trộm Tức Nhưỡng, Đại Xích đạo nhân trực tiếp từ trong Linh Lung Bảo Tháp đã cho A Bảo mượn thi triển vô thượng đạo pháp Nhất Khí Hóa Tam Thanh, đem Thiên Xu điện của thiên đình dọn đi toàn bộ!

Cơ Hạo khi đó còn cảm thấy kỳ quái, Đại Xích đạo nhân chạy tới giúp thiên đình dỡ nhà hay sao, không ngờ được chuyện đó liền ứng đến hôm nay, mất đi Thiên Xu điện, Thiên Địa Đại Trận của thiên đình vận chuyển mất linh, thế mà ngay cả một phần trăm uy lực lúc đỉnh phong cũng không còn!

Trong bất động thanh sắc, Đại Xích đạo nhân đã đào một cái hố cực lớn cho Cộng Công.

Cơ Hạo còn có thể nói gì? Trừ cảm khái một tiếng Đại Xích đạo nhân dù sao chính là Đại Xích đạo nhân, hắn còn có thể nói cái gì chứ?

Đối mặt ánh mắt quái dị của Chúc Cửu Âm, Cơ Hạo thần thái tự nhiên đứng trên Thiên Địa Kim Kiều, hắn đột nhiên vận trung khí rống lớn một tiếng: “Cộng Công, a cha của ngươi, a cha của a cha ngươi, a cha a cha a cha ngươi, còn có hướng lên trên hai mươi mấy đời lão tổ tông, bọn họ đều bị đánh tan xương nát thịt rồi!”

“Thù giết cha không đội trời chung, huống chi là giết hai mươi mấy đời tổ tông của ngươi?”

“Là hảo hán tử, lăn ra đây liều mạng cùng mấy vị đại nhân kia trên đỉnh đầu chứ?”

“Ngươi sẽ không là không dám chứ? Ngươi sẽ không mất - trứng rồi chứ? Ngươi còn là nam nhân không?”

Một đám mây đen từ trong thiên đình phóng lên cao, Cộng Công hai chân đạp hai con hắc long bay lên trời, hắn sắc mặt tối sầm tức giận nhìn Cơ Hạo, đột nhiên phun một ngụm lớn ra thật xa.

“Đế Hiên Viên, ta liều mạng với ngươi!” Cộng Công khàn giọng rống giận.