Vu Thần Kỷ

Chương 1206: Ảnh tôn lực




Cái đỉnh tròn năm màu hóa thành một vòng xoáy màu sắc rực rỡ, không ngừng từ trên thân Ảnh tôn rút lấy lực lượng bổn nguyên của hắn. Từng luồng khí đen bay nhanh đến, không ngừng bị cái đỉnh tròn năm màu cắn nuốt. Ảnh tôn khàn giọng rống giận, chuỗi ngọc bảo xuyến treo trên người cũng phát ra u quang kỳ dị.

Hai đại đạo đài thái âm, thái dương phân biệt cầm Thái Cực Thần Phong, hướng phía Ảnh tôn bổ loạn một trận.

Vô số luồng kiếm quang bổ vào trên thân Ảnh tôn, chợt nghe một trận tiếng vang thanh thúy ‘Đinh đương’, trên thân thể Ảnh tôn tung tóe lên mảng lớn đốm lửa, bị cắt ra vô số vết thương khoảng trăm trượng. Cơ Hạo thấy rõ, máu thịt phụ cận vết thương Ảnh tôn màu sắc quái dị, mang theo ánh sáng lấp lánh chỉ kim loại có, nghiễm nhiên là sắt thép đúc thành.

Lực lượng bản thể không ngừng bị cái đỉnh tròn năm màu rút lấy, càng bị hai đại đạo đài chém lung tung, thái âm thái dương lực xâm nhập thân thể, vô số vết thương trên thân Ảnh tôn hoặc là hàn khí bốc lên, hoặc là ánh lửa hừng hực, lực lượng cực lạnh cực nóng va chạm lẫn nhau, làm làn da Ảnh tôn không ngừng vỡ ra, từ trong đó phun ra càng nhiều khí tức màu đen bị cái đỉnh tròn năm màu cắn nuốt.

Ảnh tôn đau quá, giận dữ, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, trong chuỗi ngọc bảo xuyến treo trên người bay ra ba mươi sáu viên bảo châu đen sì, ở trên không chợt lóe hóa thành các loại đao thương kiếm kích, cung thừng bảo bình… các binh khí nắm trong tay, hướng phía Bàn Cổ Chung đập loạn một chập.

Tiếng nổ ‘đang đang’ liên miên phát ra, lực lượng Ảnh tôn lớn tới mức khó có thể tưởng tượng, Bàn Cổ Chung phát ra hỗn độn khí tức nổi lên các gợn sóng mắt thường có thể thấy được, tiếng nổ chấn động hai đại đạo đài của Cơ Hạo cũng kịch liệt lay động.

“Vực Ngoại Thiên Ma các ngươi, chẳng qua là lấy các loại ảo giác loạn tâm thần người ta...” Hai đại đạo đài của Cơ Hạo đồng thời kinh hô: “Sao có thể có lực lượng như thế?”

Bàn Cổ Chung chí bảo cỡ nào, Cơ Hạo từng mượn dùng lực lượng của nó đối địch với bao nhiêu kẻ mạnh? Côn Bằng, Tương Liễu các hồng hoang đại năng cũng không có cách nào làm gì Bàn Cổ Chung, một đòn dốc sức của bọn họ cũng nhiều nhất làm Bàn Cổ Chung phát ra một tiếng chuông ngân khe khẽ.

Ở trong thức hải của Đế Thuấn, Ảnh tôn thuần túy lấy hình thái linh thể tồn tại, lại có thể đánh cho Bàn Cổ Chung nổ vang ‘Ong ong’, nếu đặt ở thế giới hiện thực bên ngoài, tiếng Bàn Cổ Chung tất nhiên đã chấn động khiến ngàn dặm hư không sụp đổ, tái diễn cảnh tượng ngàn dặm hồng hoang.

“Tiểu gia hỏa dân bản xứ gian trá, ngu xuẩn!” Trong mười tám con mắt của Ảnh tôn phát ra thần quang đen sì giống như tia chớp. Thần quang màu đen giống như mũi tên xé rách hư không, hướng hai đại đạo đài thái âm thái dương đánh loạn bắn loạn một trận.

Hai đại đạo đài thái âm thái dương khống chế kiếm khí, hóa thành luồng sáng hai màu vàng bạc bay loạn đầy trời, các đạo kiếm khí không ngừng rơi xuống, tiếp tục lưu lại vết thương thật sâu trên người Ảnh tôn. Ảnh tôn cầm ba mươi sáu món binh khí khác nhau đánh bừa một trận, thỉnh thoảng có binh khí và kiếm khí va chạm với nhau, chợt nghe ‘Phành phành’ không ngừng, trên binh khí của Ảnh tôn không ngừng lưu lại vết nứt chói mắt, nhưng chưa bị kiếm khí chặt đứt.

“Ngươi từ trong trí nhớ của hai phế vật kia chưa đạt được thứ gì hữu dụng sao?” Thân thể Ảnh tôn bắt đầu thu nhỏ lại, vốn cao tới mười vạn dặm hắn căn bản không thể phòng bị hữu hiệu hai đại đạo đài công kích, thân thể hắn bắt đầu cấp tốc thu nhỏ lại.

“Thần thông tộc ta, bọn họ chỉ đến cảnh giới sắc tướng, lấy các loại thanh ****- mê hoặc tâm thần người ta.” Ảnh tôn cười lạnh nói: “Mà bản tôn, đã đến cảnh giới bổn tướng, phàm là vật bản tôn suy nghĩ tất cả đều hóa thành vật thật.”

Ảnh tôn đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài: “Lôi!”

Mấy trăm quả lôi hỏa tối như mực to bằng vại nước đột nhiên hiện lên, gào thét hướng hai đại đạo đài thái âm thái dương đập đến.

Cơ Hạo khẽ nhíu mày, thiếu chút nữa phát điên!

Ở trong thức hải của Đế Thuấn, Ảnh tôn thế mà lại ngưng tụ ra lôi hỏa không hề khác với thế giới hiện thực!

Là lôi hỏa thực thể thật sự, không phải ảo giác, tuyệt đối không phải nguyên thần Cơ Hạo sau khi chịu công kích nhìn thấy ảo giác, mà là lôi hỏa khủng bố rắn chắc có thể một lôi phá diệt một tòa thành trì.

Nhưng không gian thức hải huyền diệu không lường được, đây là ở hư không vô biên trong cơ thể Đế Thuấn, xen vào giữa hư thực, chỉ có lực lượng linh hồn mới có thể ở đây hiển hóa hình thể. Tu vi Ảnh tôn rốt cuộc đã đến cảnh giới cỡ nào, mới có thể ở trong thức hải hư vô mờ mịt này ngưng tụ lôi hỏa thực thể?

“Thái Cực, thu!” Cơ Hạo thét dài một tiếng, hai đại đạo đài thái âm, thái dương hóa thành hai con cá thật lớn hai màu vàng bạc, đầu đuôi nối tiếp cấp tốc xoay tròn. Từng vầng sáng hình tròn hướng bốn phía khuếch tán ra, hai đại đạo đài hóa thành một Thái Cực đồ cực lớn đón đầu những lôi hỏa kia.

Một viên lại một viên lôi hỏa rơi vào Thái Cực hai màu vàng bạc, Thái Cực lực mềm dẻo kéo dài bao lấy những lôi hỏa đó, tiêu diệt hỏa khí hung bạo trong đó, đem nó trực tiếp đưa vào cái đỉnh tròn năm màu.

Ảnh tôn mắt thấy non nửa lôi hỏa bị Cơ Hạo tiếp được, một bàn tay của hắn búng tay một cái, lạnh lùng quát một tiếng ‘Nổ’.

Mấy trăm viên lôi hỏa còn lại hầu như bùng nổ ngay tại cạnh hai đại đạo đài của Cơ Hạo, từng mảng ánh lửa màu đen cuốn theo gió lốc tinh thần khủng bố gào thét ập tới, Thái Cực song ngư hai màu vàng bạc kịch liệt chấn động, trong nguyên thần của Cơ Hạo truyền đến một trận đau đớn, lôi hỏa của Ảnh tôn đã tổn hại nguyên khí đạo đài của hắn.

‘Trấn’!

Cơ Hạo rống to một tiếng, trong Bàn Cổ Chung phân hoá ra một đạo hỗn độn khí tức, hóa thành một bàn tay cực lớn chộp xuống phía dưới, bắt được lôi hỏa lôi kình phát nổ, mạnh mẽ đem nó áp súc thành một viên lôi châu màu đen to bằng đầu người ném vào cái đỉnh tròn năm màu.

“Đây rốt cuộc là bảo bối gì?” Ảnh tôn rất kinh ngạc, cực kỳ tham lam nhìn cái đỉnh tròn năm màu, thần quang màu đen trong mắt càng thêm nóng cháy.

“Là bảo bối lấy mạng già của ngươi!” Cơ Hạo lạnh lùng quát một tiếng. Thân thể Ảnh tôn giờ phút này đã áp súc đến khoảng mười trượng, khuôn mặt càng thêm rõ ràng có thể phân biệt, thân thể hắn cũng càng thêm ngưng thực rắn chắc. Theo tiếng Cơ Hạo quát lớn, cái đỉnh tròn năm màu biến thành vòng xoáy màu sắc rực rỡ xoay một cái bao phủ ở đỉnh đầu Ảnh tôn, chỉ thấy vô số làn khói màu đen không ngừng từ trong cơ thể Ảnh tôn phun ra, không ngừng bị nuốt vào trong cái đỉnh tròn.

Sắc mặt Ảnh tôn trở nên cực kỳ thê lương. Hắn nheo mắt nhìn chằm chằm Cơ Hạo, ba mươi sáu cánh tay đồng thời kết ấn, cũng không biết là muốn thi triển ma công bí pháp kinh thiên động địa cỡ nào.

Đột nhiên có mảng lớn công đức khí màu vàng tím từ mi tâm một cái đầu của Ảnh tôn trào ra, công đức khí hầu như ngưng tụ thành lửa, đốt cái đầu này của Ảnh tôn bốc ra khói đen. Ảnh tôn khàn giọng kinh hô, mấy cánh tay kéo theo khói đen nồng đậm hướng mi tâm của mình vỗ một chưởng.

Linh hồn Đế Thuấn cao một trượng, toàn thân bao phủ ánh sáng tốt lành hai màu vàng tím đột phá đầu của Ảnh tôn thoát vây mà ra. Hắn thét dài, vô số dải ánh sáng công đức từ đôi tay hắn phun ra, tựa như các thanh kiếm sắc bén hung hăng đâm ở trên người Ảnh tôn.

Ánh sáng công đức không có lực sát thương quá lớn, chưa thể xuyên thủng thân thể Ảnh tôn. nhưng lực lượng phá ma chỉ ánh sáng công đức có suy yếu đi rất nhiều lực lượng của Ảnh tôn, thân thể gã trở nên hào quang ảm đạm, càng có lượng lớn khói đen từ chỗ ánh sáng công đức đánh trúng dần dần bay ra.

Cơ Hạo nắm thời cơ, hai luồng kiếm khí hóa thành cầu vồng, cấp tốc vòng quanh Ảnh tôn xoay tròn chém giết.

Kiếm quang đánh phá thân thể Ảnh tôn, không ngừng phát ra tiếng nổ vang ‘Leng keng’, chém Ảnh tôn mình đầy thương tích, toàn thân không ngừng phun ra khói đen nồng đậm.

Ảnh tôn gầm lên, đột nhiên một đầu bốn cánh tay của hắn đồng thời bùng nổ, hóa thành hắc lôi cuồn cuộn bổ loạn khắp trời. Đạo đài của Cơ Hạo, linh hồn Đế Thuấn đồng thời kêu đau, thân thể bị hắc lôi bổ bị thương, không tự chủ được liên tục lui lại.

Sau đó thét dài một tiếng, Cơ Hạo và Đế Thuấn một lần nữa liên thủ lao lên.