Vu Thần Kỷ

Chương 1527: Huyết Miện hung uy




Lửa cháy hừng hực, ánh lửa ngập trời, Cửu Long Xa Liễn phóng thích ra uy năng, kim quang liệt hỏa kéo dài vạn dặm từ cực cao trên không cấp tốc lướt qua, ngẫu nhiên theo một đạo thanh quang chợt lóe, Cửu Long Xa Liễn sẽ mang theo vô số Kim Ô đạo binh hướng phía trước nháy mắt phá không na di mấy trăm triệu dặm.

Cửu Long Xa Liễn phi hành tuyệt tích phối hợp Thiên Địa Kim Kiều có thể phá không na di, Cơ Hạo lại lấy thiên đế chi tôn điều động Thái Dương tinh lực thúc dục hai kiện chí bảo, hắn mang theo vô số Kim Ô đạo binh cấp tốc chạy đi, căn bản không hao phí một chút pháp lực nào của bản thân.

Lộ trình Vu Đế đỉnh phong của nhân tộc cũng phải hao phí mấy tháng thời gian mới có thể vượt qua, Cơ Hạo toàn lực làm chỉ dùng ngắn ngủn ba canh giờ.

Từng đại đội Kim Ô sắp xếp đội ngũ chỉnh tề từ trên cao dần dần hạ xuống. Đám Kim Ô này còn chưa quen bảo trì hình người, bọn họ vẫn hóa thành bộ dáng bản thể toàn thân treo lông vũ màu vàng, đáp chỉnh tề ở trên tường thành Lương Chử, trên mái hiên, trên thân cây...

Rất nhanh hơn phân nửa Lương Chử từ trên cao nhìn xuống đã biến thành ánh vàng rực rỡ, vô số Kim Ô tò mò ngồi chỗ cao hết nhìn đông tới nhìn tây, bốn phương tám hướng đều là bóng dáng đám Kim Ô này thiêu đốt.

Tiếng kêu chói tai ‘Quạ quạ’ như sóng thần kéo dài không dứt từ phía đông Lương Chử thành vang đến phía tây, lại từ phía nam Lương Chử thành vang đến phía bắc. Nhiều quý tộc dị tộc đang sửa sang lại phế tích thành lũy nhà mình, đang chỉnh lại gia nghiệp bị tiếng động lớn xôn xao thình lình tới làm cho thiếu chút nữa điên mất, bọn họ hổn hển lao ra chỉ vào đám Kim Ô đạo binh tức giận mắng to.

Các quý tộc dị tộc không rõ tình huống rất nhanh đã bị mười hai chấp chính đại đế phái ra cấm vệ xua tan, mười hai vị chấp chính đại đế bọn Bì Thỉ Nu, một đám quyền lực trưởng lão, còn có đám người Đế Thuấn, Tự Văn Mệnh đều đi ra đón.

Cơ Hạo không dám ỷ vào thân phận tự cao tự đại, hắn vội hướng mấy người Đế Thuấn, Tự Văn Mệnh nghênh đón, kính cẩn chủ động hướng bọn họ hành lễ thăm hỏi trước. Đế Thuấn, Tự Văn Mệnh cũng không câu thúc, vẫn là bộ dáng ban đầu cười thăm hỏi lẫn nhau với Cơ Hạo.

Nhưng ở trước mặt đám người Bì Thỉ Nu, Cơ Hạo nghiêm mặt, tay áo cuốn một cái hai tay chắp sau lưng, cằm học sắc mặt ngày thường của quý tộc Ngu tộc, hơi vênh lên cao bốn mươi lăm độ, còn chưa nói chuyện với người ta, trước hết từ trong lỗ mũi phun ra hai luồng khí lạnh.

“Cũng qua lâu như vậy rồi, các vị bệ hạ đã từ trong miệng đám người Xích Lôi, U Vân kia hỏi ra tình báo nào hữu dụng chưa?” Thanh âm Cơ Hạo cũng trở nên cực kỳ mơ hồ cổ quái, hắn lặng lẽ đem một tia thái dương pháp tắc mấy ngày nay tìm hiểu ra vận dụng ở trong, vì thế trong ánh nắng vô biên vô hạn trong hư không liền như có vô số tia sáng ngưng tụ thành những sợi dây đàn mắt thường không nhìn thấy, đang theo thanh âm hắn phát ra cộng hưởng kỳ dị.

Thanh âm hắn nghe vào, giống như từ toàn bộ thiên địa bốn phương tám hướng đồng thời truyền đến, không rõ lý do một không khí hoành tráng uy nghiêm, thần bí không lường được dần dần sinh ra.

Thiên đế thượng cổ thiên đình khi đối thoại với phàm nhân, ít nhiều đều sẽ vận dụng một ít loại tiểu kĩ xảo này, cũng chỉ là vì tăng cường địa vị thần thánh của thiên đình ở trong chúng sinh, chỉ là thủ đoạn giả thần giả quỷ thuần túy.

Đám người Bì Thỉ Nu cảm nhận được áp lực to lớn không lường được ở xung quanh, theo bản năng nổi lên vài phần lòng kiêng kị đối với Cơ Hạo. Khẽ ho khan một tiếng, Bì Thỉ Nu tiến lên một bước trầm giọng nói: “Chúng ta nghiêm hình tra tấn đối với bọn hắn, bọn hắn quả thật đã nói một số thứ hữu dụng, nhưng khi chúng ta hỏi cơ mật trung tâm thật sự... thì có biến cố thật lớn.”

Cơ Hạo nhớ tới tình huống khẩn cấp trong văn thư tế trời của Đế Thuấn miêu tả, hắn trầm giọng nói: “Vị Huyết Miện đại năng kia theo như lời các ngươi, hắn từ xa xôi cho các ngươi một đòn?”

Khuôn mặt Bì Thỉ Nu giật giật, hung hăng gật gật đầu: “Cơ Hạo bệ hạ nếu có hứng thú, có thể đi kiến thức một chút, ngươi có thể biết, Huyết Miện thánh tôn hắn rốt cuộc có lực lượng khủng bố không thể tưởng tượng bao nhiêu!”

Thanh âm Tự Văn Mệnh vang lên ở trong tai Cơ Hạo: “Cẩn thận, bọn dị tộc này không có ý tốt. Chúng ta đã tận mắt thấy một màn đó, quả nhiên là mạnh mẽ dị thường, khủng bố vô cùng, phải thật cẩn thận, đừng bị Huyết Miện thánh tôn kia làm bị thương. Tuyệt đối không thể để cho đám dị tộc Lương Chử nổi lên tâm tư khác.”

Cơ Hạo chậm rãi gật đầu, hắn kiêu ngạo cười, giọng ù ù từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn truyền đến: “Tốt lắm, rất thú vị, ta phi thường cảm thấy hứng thú, một khi đã như vậy, mọi người cùng đi xem đi!”

Kiêu ngạo như thế hướng đám người Bì Thỉ Nu phân phó một tiếng, Cơ Hạo lại hồi phục thái độ bình thường, tươi cười thân thiện hướng đám người Đế Thuấn, Tự Văn Mệnh chào hỏi: “Đế Thuấn, Văn Mệnh a thúc, chúng ta cũng tới kiến thức một chút, nhìn xem vị đại năng Bàn Ngu thế giới địa vị tương đương với thiên đế Bàn Cổ thế giới ta, rốt cuộc có bản lĩnh lớn bao nhiêu.”

Đúng vậy, ở trên văn thư tế trời Đế Thuấn đã nói rõ ràng, đám dị tộc Lương Chử này rốt cuộc thổ lộ một ít kết cấu quyền lực thật sự của Bàn Ngu thế giới bọn họ.

Ví dụ như nói Thánh Vực của Bàn Ngu thế giới bọn họ, liền tương đương với thiên đình của Bàn Cổ thế giới, là tổ chức quyền lực cao nhất bọn hắn nắm giữ quyền bính toàn bộ thế giới, quản lý khắp thiên địa. Mà các thánh tôn trong Thánh Vực, thì là tồn tại chí cao chiếm được đại đạo Bàn Ngu thế giới tán thành, nắm giữ lực lượng vô biên, nắm vô lượng quyền lực, đối với toàn bộ sinh linh của Bàn Ngu thế giới đều có quyền sanh sát trong tay.

Hơn nữa mỗi một vị thánh tôn, đều là thống soái một quân đoàn xâm lược của Bàn Ngu thế giới, bọn họ thường xuyên thống lĩnh đại quân chinh phạt khắp nơi. Phàm là thế giới bị Bàn Ngu thế giới phát hiện, đều sẽ trở thành con mồi của bọn họ, bị bọn họ điên cuồng tấn công xâm lược.

‘Huyết Miện’ thánh tôn sắp buông xuống Bàn Cổ thế giới, hắn chính là lấy thủ đoạn tàn nhẫn vô tình, sự tàn khốc tàn sát ức vạn, đạt được tôn hiệu ‘Huyết Miện’.

Đám người Cơ Hạo đi vào đại Giám Sát sảnh của Lương Chử, đi vào nhà tù trong lòng đất đại Giám Sát sảnh.

Ở trong một chỗ nhà giam độc lập rậm rạp vô số cấm chế cường đại, Cơ Hạo đã nhìn thấy Xích Lôi —— chính Xích Lôi là người đầu tiên không chịu được khổ hình, bị ép mở miệng nói ra một số cơ mật trung tâm của Huyết Miện thánh tôn.

Kết quả hắn vừa mở miệng, hắn liền biến thành bộ dáng trước mắt Cơ Hạo —— máu thịt toàn thân hắn đều biến thành tinh thạch trong suốt màu máu, tinh thạch không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào, tinh thạch thật dày bao lấy xương khớp bán trong suốt màu đỏ trong cơ thể hắn, làm hắn thoạt nhìn giống như pho tượng thủy tinh đúc thành.

Một đám lửa màu máu hừng hực thiêu đốt ở trên trái tim Xích Lôi, trong trái tim hắn mơ hồ có thể thấy được một bóng người đang giãy dụa kêu rên, đây là linh hồn Xích Lôi bị giam cầm ở trong trái tim hoàn toàn không còn hoạt tính của hắn, chịu ngọn lửa màu máu giày vò vĩnh viễn.

Đám lửa màu máu này lấy cốt nhục kết tinh hóa của Xích Lôi làm nhiên liệu, trừ phi cốt nhục hắn hoàn toàn bị thiêu đốt hết, nếu không đám lửa đó sẽ không tắt.

Xuyên thấu qua thân thể trong suốt của hắn, Cơ Hạo lại có thể nhìn thấy cấm chế ác độc trong trái tim Xích Lôi, trong nháy mắt cốt nhục hắn bị thiêu đốt hết, cũng chính là thời khắc linh hồn hắn tan thành mây khói.

Thân thể Xích Lôi lơ lửng ở không trung, lực lượng vô hình đem hắn giam cầm trong không khí, khiến mọi người đều có thể thoải mái nhìn thấy tư thái gặp khổ hình vô biên của hắn.

Ở dưới chân Xích Lôi có mười mấy bóng người hình thái tương tự, những người này là chiến sĩ dị tộc phụ trách nghiêm hình tra tấn Xích Lôi, bọn họ bị thần thông quái dị trong cơ thể Xích Lôi trào ra đánh trúng, chìm đắm vào trong tuyệt cảnh tương tự Xích Lôi.

Lắng nghe Xích Lôi rú thảm khàn cả giọng, Cơ Hạo cũng không khỏi toàn thân phát lạnh một trận.

Thủ đoạn này, quá vô tình, quá tàn khốc một chút.