Vu Thần Kỷ

Chương 154: Liên trảm




“Cút ngay!” Man Man rống to, ánh lửa quanh thân bay lên không trung, ngưng tụ thành từng con rồng lửa lao ra khắp nơi. Song chùy múa như gió xoáy, từng gã chiến sĩ Già tộc giang đôi tay xông lên, sau đó lại vô cùng chật vật bị chùy đập lui về.

‘Đương đương, đương đương’ giống như rèn sắt, các chiến sĩ Già tộc nối đuôi nhau xông lên, lại một người tiếp một người bị đập trở về. Giáp trụ trên thân bọn hắn lóe sáng, bị trọng chùy đập ánh lửa văng tung tóe, càng có mấy chiến sĩ Già tộc bị đập mặt mũi bầm dập, mũi cũng bị đập lõm vào trong gương mặt.

Thỉnh thoảng có chiến sĩ Già tộc không đứng vững, bị một đòn trọng chùy của Man Man đánh văng ra mấy trăm trượng. Chiến sĩ Già tộc thân khoác trọng giáp bắn vút đi, cảnh tượng đó chỉ có thể dùng rung động để hình dung. Chiến sĩ Già tộc rống giận bị đập bay ra ngoài, nơi thân thể bọn hắn đi qua, cả mảng lớn tiểu lâu bị đập nát, trên mặt đất càng bị đập ra vô số lỗ thủng lớn nhỏ.

Trong tiếng ‘Phập’, mấy chiến sĩ Già tộc bị đánh bay, cắm đầu va vào trong đội ngũ phó binh phía sau.

Các phó binh đáng thương đó bị chiến sĩ Già tộc va đập cho đứt gây gãy xương, càng có người bị bọn hắn trực tiếp va tứ chi vỡ vụn, máu tươi rải đầy đất.

Chiến sĩ Già tộc đi đầu hổn hển rít gào: “Tiểu nha đầu quái vật từ đâu ra vậy? Khí lực này so với chúng ta còn mạnh hơn một mảng? Không cần vội, bao vây nó, hao hết khí lực của nó, tướng quân tuyệt đối sẽ thích hắn!”

Các chiến sĩ Già tộc cũng không công kích, chỉ là nghiến răng nghiến lợi không ngừng xông lên, cắm đầu cứng đối cứng với cây chùy của Man Man.

Man Man hoàn toàn không cần phòng ngự đem hai cây trọng chùy múa đến mức giọt nước không lọt, man lực khủng bố dần dần phát tác ra toàn bộ, chợt nghe tiếng nổ không ngừng, chiến sĩ Già tộc xông lên bao nhiêu lại lui về bấy nhiêu, dần dần đã có chiến sĩ Già tộc bị chấn đến mức nội tạng bị thương, miệng không ngừng chảy ra máu.

“Các ngươi muốn bắt nạt Man Man?” Man Man lớn tiếng rống to: “Chết đi, chết đi, chết đi! Ha ha ha ha!”

Một nha đầu xinh đẹp xinh xắn lanh lợi như vậy, lại giống như gấu người phát cuồng điên cuồng rống to. Man Man nhảy nhót như bay, quả thực giống như bọ chó nổi điên chạy loạn khắp nơi, thân thể mang theo mảng lớn tàn ảnh. Các chiến sĩ Già tộc xui xẻo không muốn Man Man bị thương, lại không thể làm gì được một thân man lực của nàng, chỉ có thể vây đuổi chặn đường chung quanh, gắng hao hết khí lực của Man Man sau đó đem nàng bắt sống.

Đáng thương những chiến sĩ Già tộc trong miệng Tự Văn Mệnh có kỹ xảo chiến đấu cùng ý thức chiến đấu mạnh nhất, lại lưu lạc đến hoàn cảnh quẫn bách cứng đối cứng man lực với Man Man.

Cơ Hạo thì bị bốn chiến sĩ Già tộc bao vây.

Bọn họ hai hai một tổ, tay trái cầm khiên, tay phải cầm kiếm, đan xen yểm hộ lẫn nhau, giống như chớp đánh, trong chớp mắt đã hướng Cơ Hạo bổ ra mấy chục kiếm.

Thần niệm của Cơ Hạo khai hỏa toàn bộ, động tác của bốn chiến sĩ Già tộc bị hắn nắm giữ rõ ràng, nhất cử nhất động của bọn hắn thần niệm của Cơ Hạo đều có thể hoàn toàn nắm chắc. Nhưng tốc độ của bản thân Cơ Hạo lại hoàn toàn không thể ứng phó công kích nhanh kinh người của bọn hắn.

Các chiến sĩ Già tộc Kháng Nguyệt quân đoàn, động tác sạch sẽ, lưu loát, không có bất cứ động tác dư thừa nào. Bọn hắn mỗi một bước đều chỉ thẳng chỗ trống của Cơ Hạo, bộ pháp bốn người hội tụ cùng một chỗ, thoải mái bóp chết phương vị Cơ Hạo có khả năng né tránh.

Công kích của bọn hắn càng tiếp cận hoàn mỹ, ít nhất lấy kinh nghiệm chiến đấu của Cơ Hạo, hắn hoàn toàn không bắt bẻ được tỳ vết nào. Mỗi một đòn đều chỉ thẳng yếu hại, mỗi một đòn đều là hướng về phía đem Cơ Hạo bầm thây vạn đoạn mà đến.

Cơ Hạo cầm đao đá màu đen—— đây cũng là một món truyền thừa vu bảo của Kim Ô bộ, chỉ là uy lực xa không bằng thượng cổ trọng khí như kiểu Diệc Thương. Lấy Cơ Hạo thực lực hiện nay, cây đao đá màu đen này hắn đủ để phát huy ra non nửa uy năng, đối với cường giả cấp Đại Vu cũng có thể tạo thành đủ uy hiếp.

Đao đá màu đen che trái che phải, Cơ Hạo chỉ miễn cưỡng chặn được đòn thứ nhất của bốn kẻ địch, sau đó công kích của bọn hắn liền rơi toàn bộ ở trên người Cơ Hạo. Trái tim, lưng, bụng, gan, tất cả đều là trí mạng yếu hại, trong chớp mắt toàn thân Cơ Hạo đã bị bốn chiến sĩ Già tộc đánh trúng gần trăm lần.

A Bảo luyện chế giáp trụ phun ra thanh quang nhàn nhạt. Từng đóa hoa sen xoay quanh, giống như cự ma đem công kích của chiến sĩ Già tộc cản lại, đem lực đạo đáng sợ bám vào trên lưỡi kiếm của bọn hắn nghiền thành phấn. Chỉ có một bộ phận lực lượng bé nhỏ không đáng kể xuyên thấu qua giáp trụ, đánh ở trên thân thể Cơ Hạo.

Tu vi thân thể bản thân Cơ Hạo đã là tiêu chuẩn vừa đột phá Đại Vu, càng có các thiên địa linh vật như Địa Mạch Nguyên Nhũ rèn luyện cơ thể. Lực phòng ngự cùng sự mềm dẻo của thân thể hắn càng thêm kinh người. Lực lượng sau khi xuyên thấu qua giáp trụ chỉ làm cơ thịt Cơ Hạo run nhè nhẹ, lại căn bản không thể xuyên thấu qua cơ nhục công kích nội tạng hắn.

“Đốt!” Cơ Hạo rống to một tiếng, không khí xung quanh kịch liệt dâng trào, dây thừng gió vô hình vô sắc bỗng dưng sinh ra, bốn chiến sĩ Già tộc vây công hắn thân thể chợt cứng đờ, cả người bọn hắn bị vô số dây thừng gió trói buộc, động tác của bọn hắn đột nhiên cứng ngắc một phen.

Nha Công bùng nổ, thương thế đã khôi phục nó từ trên vai Cơ Hạo nhảy dựng lên, thân thể chợt bành trướng đến mấy trượng, móng vuốt màu đỏ vàng phạm vi vài thước hung hăng chộp xuống, hai chiến sĩ Già tộc không kịp trở tay, rú thảm một tiếng bị Nha Công đem gương mặt cào nát bét, bốn con mắt đều bị móc hết ra.

Dù là đã bị thương nặng, hai chiến sĩ Già tộc bị thương nặng vẫn hoang mang mà không loạn, tấm khiên trong tay bảo vệ chỗ yếu hại, trường kiếm tay phải hung hăng bổ về phía trước, sau đó đạp bộ pháp kỳ dị nhanh chóng lui về phía sau. Cơ thịt trên gương mặt bọn hắn đang cấp tốc mấp máy, trong hốc mắt bọn hắn, mơ hồ có vô số sợi tơ thịt mấp máy sinh ra, sinh mệnh lực mạnh mẽ của bọn hắn đang hồi sinh đôi mắt bị moi ra của bọn hắn.

Đại Vu Nam Hoang cũng có lực lượng hồi sinh chi gãy, những chiến sĩ Già tộc sinh mệnh lực càng thêm cường hoành, không có đạo lý không làm được một điểm này.

Nhưng hai chiến sĩ Già tộc trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn mất đi thị lực căn bản không chú ý tới hai con Thần Hỏa Xà, Thần Hỏa Xà tinh tế nho nhỏ dài khoảng một tấc, treo ở trên tai Cơ Hạo giống như hai cái khuyên tai tinh xảo đột nhiên mắt lộ hung quang, toàn thân tản mát ra hơi thở hồng hoang cực kỳ đáng sợ dữ tợn, mang theo hai luồng lửa, phân biệt lao vút lên, lao vào trong miệng bọn hắn.

Theo yết hầu hai chiến sĩ Già tộc, hai con Thần Hỏa Xà vừa mới chào đời không bao lâu, nhưng sợi khí tức hung lệ kia trong huyết mạch đã hoàn toàn kích phát đến thẳng sâu trong thân thể hai chiến sĩ Già tộc.

Há mồm, loài rắn trên cơ bản đều có bản năng thi triển ra cắn nuốt, toàn thân hai con Thần Hỏa Xà phun ra hỏa thần viêm không có gì không đốt được, nội tạng hai chiến sĩ Già tộc hầu như ở nháy mắt đã bị đốt chín một nửa. Tinh huyết trong cơ thể bọn hắn cuồn cuộn không ngừng bị Thần Hỏa Xà cắn nuốt, mà theo tinh huyết hai chiến sĩ Già tộc cấp Đại Vu hội tụ vào, thân thể hai con Thần Hỏa Xà đang nhanh chóng lớn lên, nhiệt độ ngọn lửa ngoài thân cũng càng lúc càng cao.

Hai chiến sĩ Già tộc rú thảm một tiếng, thống khổ ôm bụng ngã xuống đất.

Hai chiến sĩ Già tộc còn lại hoảng sợ hướng đồng bạn mình nhìn qua. Lần này bọn hắn vốn công phòng hoàn mỹ, đã để lại cho Cơ Hạo một sơ hở trí mạng. Cơ Hạo không nói một lời giơ lên đao đá màu đen, dốc hết toàn lực một lần nữa phát ra Khai Thiên Nhất Kích!

Trước mắt Cơ Hạo, nháy mắt xuất hiện cảnh tượng kỳ dị hoa nở hoa rơi, tinh tú vận chuyển, ánh sao đầy trời lóe lên, một đường cong uyển chuyển nhẹ nhàng đảo qua, hai cái đầu cực lớn bị một đao của Cơ Hạo chặt xuống.

Chiến sĩ Già tộc xung quanh kinh hãi, đồng thời rống giận lên.