Vu Thần Kỷ

Chương 1642: Quần ma khởi vũ




Trên chiến trường, tướng sĩ liên quân loạn hết cả lên.

Ở dưới ảnh hưởng của Thiên Địa Đại Trận, cường giả Vu Đế trong liên quân cũng chỉ có thể dựa vào hai cái chân chạy như điên trên mặt đất, đám vu tế có được vu pháp thần kỳ mà quỷ bí cũng không cách nào thi triển vu thuật chạy khỏi chiến trường.

Phía sau là binh sĩ Kim Ô bộ theo đuôi đuổi giết, lửa cuồn cuộn nhuộm đỏ nửa bầu trời.

Phía trước là chiến sĩ dị tộc ngang ngược chặn lại, chiến sĩ Già tộc mặc trọng giáp, cầm trường đao đặc chế như tường đồng vách sắt chắn trước mặt chiến sĩ liên quân, phàm là người tới gần bọn họ đều bị một đao biến thành hai nửa.

Trên chiến trường kéo dài gần ngàn dặm, khắp nơi đều có thể nhìn thấy chiến sĩ liên quân khóc trời kêu đất, chiến sĩ liên quân thân thể hoàn hảo không tổn hao gì hoặc vội vàng chạy tán loạn, hoặc là bận đấu đá nội bộ đâm đao nhau, chiến sĩ bị thương nặng không thể hành tẩu thì khàn cả giọng vươn hai tay, lớn tiếng khóc lóc khẩn cầu tộc nhân đem mình mang ra khỏi nơi chết tiệt này.

Tiếng bước chân lộn xộn chấn động khiến mặt đất vang lên ‘Ong ong’, máu tươi nhuộm thắm đất, ở trên mặt đất ngưng tụ thành bùn lầy màu máu dày tới cả thước. Vô số chiến sĩ đang gào rống, đang khóc, đang chửi rủa, đang cầu xin, đang phẫn nộ gào rống, cảm xúc thất tình lục dục quay cuồng ở trong lòng bọn họ, hóa thành khí tức u ám người thường không nhìn thấy từ đỉnh đầu bọn họ dần dần bay ra.

“Thật sự là thức ăn đẹp đẽ ngon miệng.” Trên sườn núi nhỏ cách biên giới chiến trường không xa, một đạo nhân thân hình cao lớn, mặt trong suốt trơn bóng như bạch ngọc, giơ tay nhấc chân mơ hồ có một phong phạm đế vương đứng sừng sững, hắn cao ba trượng có thừa, thân thể cường tráng như rồng như voi, hai tay chống một chiếc chày kim cương nặng nề dị thường, khảm lượng lớn trân châu bảo ngọc, cười ha ha nhìn chiến trường lộn xộn.

Thất tình lục dục khí trên người binh sĩ liên quân lấy hàng trăm vạn để tính bay ra không ngừng hướng đạo nhân này bay tới, một tầng ánh huỳnh quang trơn bóng mặt ngoài làn da đạo nhân hơi lóe lên, toàn bộ thất tình lục dục đều bị hắn nháy mắt hấp thu, từng mảng quang ảnh phù văn kỳ dị ở dưới làn da hắn giống như con cá linh hoạt lui tới lên xuống, khí tức của hắn đang không ngừng tăng lên.

Mấy trăm đạo nhân mặc trường bào hoa mỹ vây quanh đạo nhân uy mãnh dị thường này, trong con ngươi lóe ra u quang bảy màu, cũng mỉm cười nhìn chiến sĩ liên quân chạy hỗn loạn khắp mặt đất.

“Phẫn nộ, bi ai, hoảng sợ, sợ hãi, tiến tới là tuyệt vọng thật sâu!” Đạo nhân uy mãnh cười ha ha liên tục gật đầu: “Lực lượng tuyệt vọng, các ngươi cảm nhận được tư vị thơm ngọt trong các linh hồn vặn vẹo kia tản mát ra không? Đây là thuốc bổ ngon nhất của tộc ta.”

Một đám đạo nhân đồng thời cười lên, bọn họ không cười thì thôi, một khi cười ra tiếng, thân thể bọn họ lập tức trở nên long lanh trong suốt như trân châu bảo ngọc, càng có hào quang mờ mờ từ dưới làn da bọn họ khuếch tán ra, một hương thơm kỳ dị thoang thoảng quay quanh thân thể bọn họ, phía sau bọn họ có các luồng hào quang quanh quẩn, trong hào quang có vô số cảnh tượng kỳ diệu như tiên cảnh như ẩn như hiện.

Nếu Cơ Hạo ở đây, hắn nhất định có thể nhìn ra những người này tất cả đều là Vực Ngoại Thiên Ma, hơn nữa mỗi một kẻ đều là loại đại năng cấp số ma tôn nọ cỡ Đại Tự Tại, Đại Tiêu Dao. Đạo nhân dẫn đầu cao ba trượng có thừa, uy nghiêm nghiêm túc như đế vương, thực lực, thân phận, địa vị của hắn, hiển nhiên vượt qua các ma tôn trong tộc đàn Thiên Ma.

“Thật sự là chủng tộc kỳ quái, ‘nhân tính’ phức tạp như vậy.” Đạo nhân uy mãnh bừng bừng hứng thú vừa cắn nuốt năng lượng thất tình lục dục nồng đậm trong không khí, vừa cười nói: “Ở trong cơ thể đám nhân tộc giống như tiểu súc chạy lung tung này, ta có thể cảm nhận được một mặt linh hồn cực kỳ quang minh, cực kỳ cương liệt, cực kỳ vũ dũng, cực kỳ uy nghiêm... Nhưng ở trong linh hồn bọn hắn, cũng tràn ngập một mặt âm u, yếu đuối, khiếp đảm, ích kỷ.”

“Linh hồn bọn hắn, lúc nào cũng giãy dụa bồi hồi trên biên giới quang minh cùng hắc ám, bọn hắn lúc nào cũng ở điểm giao giới thiện cùng ác, bọn hắn có thể nhất niệm thành thánh, cũng có thể nhất niệm thành ma!”

Đạo nhân uy mãnh càng nói càng hưng phấn, trong con ngươi của hắn phun trào thần quang bảy màu, bừng bừng hứng thú lớn tiếng nói: “Thật sự là một địa phương tốt, là ai phát hiện thế giới này đầu tiên? Là ai, trong tộc nhân của chúng ta, là ai phát hiện Bàn Cổ thế giới đầu tiên? Ta muốn ngợi khen hắn, ta sẽ tăng lên lực lượng cùng quyền lực của hắn, ta sẽ cho hắn vinh quang chí cao!”

Một ma tôn bên người mơ hồ có vô số hoa sen sặc sỡ xoay tròn bay múa cười có chút xấu hổ: “Tôn chủ... Nhóm tộc nhân đầu tiên của chúng ta xâm nhập thế giới này, tất cả đều tan thành mây khói rồi. Chúng ta đến bây giờ còn chưa làm rõ, bọn họ rốt cuộc là bị ai tiêu diệt, bị phương pháp gì tiêu diệt...”

Đạo nhân uy mãnh ngẩn ngơ, cười ‘ha ha’ vài tiếng, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn binh sĩ liên quân chạy hỗn loạn trên chiến trường, trầm thấp nói: “Hứng thú của ta đối với Bàn Cổ thế giới càng thêm nồng đậm rồi... Những nhân loại này, trong linh hồn bọn họ trời sinh tràn ngập lực lượng quang cùng ám, cái này chứng minh, người mở ra Bàn Cổ thế giới, trong linh hồn của hắn, cũng tồn tại lực lượng đối lập.”

Hai tay buông ra chày kim cương nặng nề, hai tay đạo nhân uy mãnh kết ấn, âm u nói: “Bàn Cổ? Ta đối với thế giới này càng ngày càng có hứng thú. Đi thôi, đi thôi, đi chiếm lĩnh thân thể bọn họ, ăn mòn linh hồn bọn họ... Các ngươi không cần làm động tác quá lớn, các ngươi chỉ cần dẫn đường, cẩn thận dẫn đường bọn họ lâm vào cảm xúc điên cuồng và hỗn loạn, vặn vẹo linh hồn bọn họ, hỗn loạn linh trí bọn họ, trong bọn họ, tự nhiên mà vậy sẽ chuyển hóa ra tộc nhân mới của chúng ta.”

Nhẹ nhàng vung tay lên, đạo nhân uy mãnh cười nói: “Đi đi, dẫn dắt bọn họ, chế tạo hỗn loạn. Càng hỗn loạn, càng tốt.”

Hắn ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn vòng xoáy linh hồn vô hình kia trên bầu trời, chỉ có số rất ít tồn tại cường đại tinh thông lực lượng linh hồn mới có thể cảm nhận được: “Có người đang thu gặt linh hồn các nhân tộc chết trận? Ồ, không, những linh hồn này là thuộc về ta. Mặc kệ ngươi là ai, chưa ai có thể cướp đi con mồi ta nhìn trúng.”

“Ngươi, rốt cuộc là ai? Nhân tộc hiện tại loạn cục, có liên quan với ngươi sao? Ồ, ồ, ngươi nhất định không thể ngờ được, ngươi đã bị ta theo dõi nhỉ? Ngươi nhất định sẽ trở thành con mồi của ta, ngươi trốn không thoát đâu.”

Mấy trăm đạo nhân bên cạnh đạo nhân uy mãnh đồng thời cười vui vẻ vung tay áo, từ trong tay áo bọn họ không ngừng bay ra các làn gió mát, từng làn hương kỳ lạ, từng tiếng diệu âm, từng vầng sáng kỳ lạ... Mỗi một loại dị triệu đều là một Vực Ngoại Thiên Ma, càng có một số Vực Ngoại Thiên Ma đến vô ảnh đi vô tung, ngay cả một chút gió mát, kỳ hương các loại dấu hiệu cũng không có.

Không đếm được có bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập chiến trường, ánh mắt vô số chiến sĩ nhân tộc hơi thác loạn một cái, sau đó bọn họ rống giận khàn cả giọng, dùng hết toàn lực hướng bốn phía điên cuồng chạy, trong mắt bọn họ mơ hồ có hào quang kỳ dị lóe lên.

Nhiều chiến sĩ Già tộc ở chung quanh chặn lại cũng là thân thể hơi nhoáng lên một cái, trận thế của bọn họ chợt trở nên thác loạn, binh sĩ liên quân vốn đã bị bọn họ gắt gao vây khốn rất nhẹ nhàng xông ra khỏi vòng vây.

Vô số chiến sĩ liên quân phát ra tiếng cười ‘vui mừng’ như dã thú, hỗn loạn trốn vào núi rừng mênh mông của Nghiêu Sơn lĩnh, nhanh chóng biến mất ở trên mặt đất vô biên.