Vu Thần Kỷ

Chương 1747: Trùng trùng bao vây




“Tam Nhật Cửu Nguyệt chí cao ơi... Toàn bộ tổ linh Bàn Sa thế giới tại thượng... Thật sự là êm tai vui mắt!”

Ngu Mông đứng ở ngoài cửa đại điện, nghẹn họng trân trối nhìn gió tanh mưa máu trong đại điện, hơi há mồm, theo bản năng hướng các tổ linh Bàn Sa thế giới, thế giới đầu tiên gia tộc bọn họ chinh phục cầu nguyện.

Nếu bị đám đại quý tộc Bàn Ngu thế giới nghe được, một tên quý tộc Ngu tộc dám hướng bất cứ vật đồ đằng nào ở ngoài Tam Nhật Cửu Nguyệt cầu nguyện, Ngu Mông sẽ bị coi là dị đoan, vứt lên trên giàn thiêu mà đốt chết. Nhưng giờ này khắc này, tình cảnh này, căn bản chưa có ai chú ý tới hắn thấp giọng lẩm bẩm.

Đại điện bị một tầng kiếm khí mênh mông dày tới mấy trượng bao vây, người trong đại điện xông ra bên ngoài, thị vệ ngoài đại điện lao vào phía trong, bọn họ đụng tới trên một tầng kiếm khí bốn màu quấn quýt mà thành này, giáp trụ trên người vỡ nát, tính cả thân thể linh hồn đều bị vặn nát.

Trong đại điện kiếm quang kiếm khí bay múa ngang dọc, nơi kiếm khí rét căm căm đi qua thường thường mang theo các dòng máu chói mắt, vô số mảnh cơ thể bay lên bầu trời, còn chưa chờ rơi xuống đất đã bị kiếm ý vô hình triệt để xé nát.

Từng mảng lớn quý tộc Ngu tộc thân thể kịch liệt run rẩy. Bọn họ không phải đang nhảy múa, mà là vì vô số kiếm khí nhỏ bé không ngừng xuyên thấu thân thể bọn họ với tốc độ cao, kiếm khí sắc bén xé rách thân thể bọn họ, thân thể bọn họ không tự chủ được kịch liệt run rẩy.

Theo tiếng ‘bốp bốp’ chói tai, thân thể các quý tộc Ngu tộc này bị nổ tung ra vô số lỗ thủng trong suốt, một đạo kiếm khí thô to cuối cùng dâng trào, đem thân thể bọn họ triệt để chém nát, lúc này mới kết thúc sự đau khổ của bọn họ.

Các thánh tôn chưa bị Đinh Đầu Thất Tiễn Thư nguyền rủa giết chết, cũng chưa bị Cơ Hạo chém giết run rẩy tụ tập cùng một chỗ, bọn họ ùn ùn tế lên hộ thân linh bảo và chí bảo của mình, từng quầng sáng ngưng tụ với nhau, hóa thành một tầng quầng sáng bảy màu thật dày đem bọn họ gắt gao bảo vệ ở bên trong. Bọn họ thét chói tai, phẫn nộ thúc giục hộ vệ ngoài đại điện mau chóng tiến vào bảo hộ bọn họ.

Kiếm khí tàn phá toàn bộ đại điện, nếu không có chí cường giả xé rách kiếm vực Cơ Hạo phong tỏa đại điện, không cần tới bao lâu toàn bộ quý tộc Ngu tộc trong đại điện đều sẽ bị chém giết ngay tại chỗ. Cơ Hạo rất cẩn thận tránh được một khu vực nhỏ chỗ đám người Da Ma La Gia, trừ bọn họ, toàn bộ quý tộc Ngu tộc đều sẽ bị chém giết ngay tại chỗ.

Đám người Da Ma La Gia, Đế Thích Diêm La toàn thân cứng ngắc đứng tại chỗ không dám nhúc nhích, vô số luồng kiếm khí âm trầm, kiếm quang hầu như là kề sát thân thể bọn họ gào thét xuyên qua. Bọn họ hoảng sợ nhìn vô số dị tộc bị giết chết ở xung quanh, chỉ có bọn họ một nhóm nhỏ này chưa chịu bất cứ thương tổn nào.

“Cơ Hạo... Hắn muốn khiến chúng ta triệt để quyết liệt với toàn bộ quý tộc khác!” Có thể trở thành chấp chính đại đế của mười hai chấp chính gia tộc, đám người Da Ma La Gia không ngu ngốc một chút nào. Bọn họ liếc một cái đã nhìn ra dụng tâm của Cơ Hạo, lại căn bản không có cách nào làm gì được hắn.

Cơ Hạo nghe được tiếng đám người Da Ma La Gia thấp giọng mắng, hắn xa xa cách vô số kiếm khí, cách từng mảng lớn máu tươi, cách vô số thân thể bị kiếm khí tấn công đánh bay, ung dung mà tự nhiên hướng bọn họ cúi đầu hành một lễ thật sâu. Thời điểm thẳng người lên, Cơ Hạo lật tay một kiếm, đem một tráng hán Già tộc điên cuồng xung phong tới chém thành hai nửa.

Thiên đế ấn tỳ lơ lửng ở đỉnh đầu Cơ Hạo, thiên đạo ý thức của Bàn Cổ thế giới xuyên thấu qua Thiên Địa Thần Tháp của thiên đình xa xa tập trung tòa đại điện này, trừ Cơ Hạo, toàn bộ sinh linh trong đại điện đều sẽ bị thiên đạo pháp tắc của Bàn Cổ thế giới mạnh mẽ áp chế. Dị tộc ngày thường thực lực có thể so với Vu Thần, bọn họ giờ phút này nhiều nhất có thể phát huy ra thực lực cấp Vu Đế.

Mà dị tộc cấp Vu Đế, thực lực của bọn họ thậm chí bị áp chế đến tiêu chuẩn còn không bằng Vu Vương.

Mà Cơ Hạo lại là một quái thai khủng bố như thế, hắn có được Bàn Cổ Chung, Bàn Cổ Kiếm hai kiện chí bảo khủng bố đến cực điểm, càng có Bàn Cổ chi thể mạnh mẽ vô cùng, càng đòi mạng hơn là, hắn còn từ chỗ Mộc đạo nhân chiếm được pháp lực thánh nhân một lượng kiếp!

Pháp lực cấp bậc thánh nhân... Toàn bộ đại điện, những kẻ gọi là miện hào cũng tốt, tỳ hào cũng tốt, trượng hào cũng tốt, tu vi pháp lực của bọn họ ở trên số lượng có lẽ vượt qua Cơ Hạo rất nhiều, nhưng ở trên chất lượng, bọn họ ngay cả cái bóng của Cơ Hạo cũng không chạm tới.

Tùy tay bổ ra một kiếm, kiếm khí tung hoành như rồng, pháp lực thánh nhân thúc dục kiếm quang như thần binh lợi khí, cấm chế phòng ngự đám quý tộc Ngu tộc phát ra giống như miếng đậu phụ, đối mặt kiếm khí của Cơ Hạo hầu như không có sức phản kháng. Từng đạo cấm chế phòng ngự bị bổ ra, từng cái thân thể bị xé rách, sau đó vô số kiếm quang, kiếm khí gào thét mà đến, đem đám dị tộc kia triệt để xé nát.

Mang theo ý cười lạnh nhạt, Cơ Hạo phóng ra Bàn Cổ Chung hộ thể, chân hắn đạp Thất Tinh Bộ, từng bước một hướng các đại quý tộc dị tộc tụ tập với nhau thân phận tôn quý nhất trong đại điện đi qua.

“Các vị, thời tiết thật đẹp.” Cơ Hạo cười rất sáng lạn, nhiệt tình hướng gần ngàn đỉnh cấp đại quý tộc tụ tập cùng một chỗ chào hỏi.

Mấy chục thánh tôn dị tộc ở chính giữa đám người nghiến răng nghiến lợi nhìn Cơ Hạo, một trượng hào thánh tôn tóc trắng xoá phẫn nộ rít gào: “Bảo lũ phế vật bên ngoài xông vào mau lên! Cho bọn hắn thời gian mười nhịp thở nữa, nếu bọn hắn...”

Tiếng gầm gừ của trượng hào thánh tôn chợt đình trệ, hắn hoảng sợ vạn phần nhìn Cơ Hạo.

Bàn Cổ Kiếm trong tay Cơ Hạo phun ra một đạo kiếm quang dài đến trăm trượng, kiếm quang âm u đâm vào trên quầng sáng phòng ngự miện hào, tỳ hào, tài khoản thánh tôn bọn họ liên thủ phát ra, theo tiếng xé rách chói tai, từng tầng cấm chế phòng ngự bị Bàn Cổ Kiếm mãnh liệt xé rách, một món lại một món tiên thiên linh bảo cường đại bị cắt rách, vài món phòng ngự chí bảo phát ra tiếng gào thét thống khổ.

Trong thần hồn hư không, hư ảnh ngồi xếp bằng ở trên không đạo đài của Cơ Hạo, hưng phấn vung hai tay: “Là như thế đó, trong thanh kiếm này là dung nhập khai thiên tích địa Bàn Cổ Phủ... Ngay cả thiên địa cũng có thể bổ ra. Cơ Hạo tiểu tử, bổ đầu bọn chúng cho ta!”

Đúng vậy, Bàn Cổ Kiếm trong tay Cơ Hạo, là đã dung nhập Bàn Cổ Phủ Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa, tàn sát ức vạn hỗn độn ma thần!

Linh bảo cùng chí bảo đám thánh tôn dị tộc này sử dụng, ở trước mặt Bàn Cổ Phủ tuyệt thế thánh khí này, thật ra chỉ là một đống đồng nát sắt vụn.

Cơ Hạo trước kia tu vi pháp lực không đủ, không thể hoàn toàn thúc dục thần uy của Bàn Cổ Kiếm, có Mộc đạo nhân ‘khẳng khái đưa tặng’ một lượng kiếp pháp lực thánh nhân, Cơ Hạo đã có thể đem thần uy của Bàn Cổ Kiếm thúc dục vài phần.

Kiếm quang lạnh thấu xương, một lại một linh bảo, chí bảo ùn ùn vỡ vụn, chợt toàn thân Cơ Hạo trào lên một luồng khí nóng, tinh huyết khổng lồ thúc dục lực lượng cơ thể khủng bố, thúc đẩy Bàn Cổ Kiếm hung hăng đâm về phía trước.

Quý tộc đỉnh cấp dị tộc được tầng tầng cấm chế bảo hộ tiến lên rú thảm, bị một kiếm của Cơ Hạo đảo qua cổ, hơn một ngàn cái đầu người bay lên, máu tươi phun lên cao mấy chục trượng.

Ngoài đại điện, vô số hộ vệ dị tộc thấy một màn này đã điên cuồng.

Bọn họ điên cuồng rú thảm, dùng từ ngữ ác độc nhất mắng Cơ Hạo. Tiếng huýt bén nhọn từ bốn phương tám hướng vang lên, vô số đại quân dị tộc cuồn cuộn lao tới, trong một tầng ngoài một tầng đem đại điện bao vây tầng tầng lớp lớp.

Trong chớp mắt đã có tinh nhuệ dị tộc lấy hàng tỷ để tính bao vây toàn bộ đại điện, bầu trời, mặt đất phong tỏa giọt nước không lọt.

Cơ Hạo cất tiếng cười to, hắn hai tay hướng ra phía ngoài đẩy, kiếm trận trong đại điện chợt hướng ra phía ngoài khuếch trương, kiếm khí quét ngang ba ngàn dặm.