Vu Thần Kỷ

Chương 613: Tiểu tỏa Hà Bá




“Giết ta?” Tiếng cười điên cuồng của người lửa khổng lồ chấn động thiên địa: “Tà ma cuồng vọng, các ngươi có biết không, ta là…”

Người lửa khổng lồ muốn khoe khoang thân phận mình một phen, khoe khoang lực lượng của mình một phen, thuận tiện khoe khoang một phen hắn là đáng sợ cỡ nào. Nhưng Hà Bá cũng không để hắn nói xong phen lời khoe khoang này, mà là vô cùng đơn giản vươn tay vung một cái.

Trong cái phất tay gió mây biến sắc, trời đất quay cuồng, kèm theo tiếng sóng nặng nề, nơi tầm mắt có thể chạm tới tựa như trở về hỗn độn, trong thiên địa chỉ có vô cùng vô tận sóng gió đang quay cuồng, trừ ngọn sóng to nhỏ màu đen, màu lam, màu trắng, màu xanh, màu lục, không còn có bất cứ tồn tại nào khác.

Trong không khí mọi thiên địa nguyên khí thuộc tính khác đều bị xua tan, chỉ có hơi nước nồng đậm vô cùng tràn ngập hư không.

Một dòng sông dài trắng xoá chậm rãi vô biên vô hạn từ trên cao lao xuống, thẳng tắp va chạm ở trên thân người lửa khổng lồ. Chợt nghe một tiếng ‘Xèo’ vang lên, như một cục than thiêu đốt ném vào trong nước, một mảng lớn hơi nước màu trắng bốc lên, thân thể người lửa khổng lồ cao trăm dặm chợt thu nhỏ lại, chỉ còn lại cao hơn ba mươi dặm.

“Tà ma… Lực lượng của ngươi!” Người lửa khổng lồ kinh ngạc sợ hãi đan xen rống giận liên tục.

Hắn đã chạm đến đến một bộ phận thiên địa đại đạo của Bàn Hi thế giới, khí tức hắn đã có liên hệ nhất định cùng thiên địa đại đạo, lực lượng hắn vô cùng vô tận, chỉ cần thế giới này chưa sụp đổ, lực lượng của hắn sẽ không có bất cứ sự suy yếu gì.

Nhưng Hà Bá vừa ra tay, đã đem thân thể hắn đánh cho sụp đổ hơn phân nửa, loại lực lượng đáng sợ này, hầu như có thể so sánh với mấy lão quái vật từng trải nhiều nhất, thực lực mạnh nhất trong tổ linh bọn họ.

“Ồn ào! Chết!” Hà Bá lạnh lùng quát lớn một tiếng, một dòng sông lớn màu đen vắt ngang thiên địa, từ ngực người lửa khổng lồ xuyên qua thẳng tắp, đem ngực hắn đánh ra một cái lỗ thủng trong suốt.

Người lửa khổng lồ phát ra tiếng rú thảm đinh tai nhức óc, thân thể hắn cấp tốc tan rã, mảng lửa lớn bị sóng to đánh cho tiêu tán. Không bao lâu, thân thể to lớn cao tới trăm dặm của hắn đã chỉ còn lại một ngọn lửa nho nhỏ cao hơn ba thước, trong ánh lửa ảm đạm miễn cưỡng có thể nhìn thấy bóng người mông lung của hắn.

“Ừm? Thế mà còn chưa chết?” Hà Bá có chút kinh ngạc lẩm bẩm một tiếng: “Một vùng thiên địa này áp chế đối với bổn tọa rất mạnh, nhưng thế mà không giết được ngươi vật gầy yếu cỡ này, thật sự có chút cổ quái.”

“Bởi vì ta là thân thể vĩnh sinh bất diệt!” Người lửa khổng lồ khàn giọng hét lên: “Ta đồng sinh cộng tử với thế giới này, thế giới này chưa sụp đổ, ta sẽ vĩnh viễn không có khả năng bị phá hủy.”

Thanh âm hư ảnh thản nhiên vang lên ở trong thần hồn không gian của Cơ Hạo: “Đồng sinh cộng tử với thế giới này? Hắn cũng đánh giá bản thân quá cao rồi. Vừa mới đụng đến rìa một cái đại đạo nào đó của thế giới này, đã dám mạnh miệng nói như vậy?”

Cơ Hạo đứng ở trong dòng sông lớn, lẳng lặng nhìn Hà Bá và người lửa khổng lồ thi triển thủ đoạn thần thông, rất tò mò hỏi: “Hà Bá đã tới trình độ nào?”

Hư ảnh trầm mặc một phen, sau đó từ từ nói: “Rất mạnh, dù sao cũng là thuỷ thần hồng hoang bảo tồn đến nay, ở trong thái cổ thần linh, Hà Bá chỉ là nhân vật cấp binh sĩ nho nhỏ, nhưng đến thời đại này, trong thiên địa người có thể thắng được hắn đã không nhiều nữa.”

Hơi dừng một chút, hư ảnh mang theo một phần ý cười thản nhiên cười nói: “Đương nhiên, nếu hắn ngu đến mức tìm tới Vũ Dư đạo nhân, vẫn sẽ bị một kiếm bổ chết như cũ.”

“Ta là thân thể vĩnh hằng bất diệt!” Người lửa khổng lồ dùng hết khí lực lớn tiếng quát. Hắn lớn tiếng rít gào, ba cây chùy sắc bén đột nhiên từ trong cơ thể hắn phun ra, sau đó một mảng lớn ánh lửa phóng lên, một thanh hỏa diễm tam xoa kích do chín con rồng lửa quấn quanh mà thành dần dần hiện lên, được hắn cầm trong tay.

Hà Bá nắm giữ thiên địa, đem một vùng thế giới hóa thành thuỷ vực sóng đục ngập trời. Trong không khí chỉ có thủy nguyên khí nồng đậm tồn tại, ngoài ra không có bất cứ vật gì khác. Nhưng sau khi thanh tam xoa kích toàn thân tỏa ánh lửa, nóng cháy bức người kia hiện lên, thuỷ vực thế giới của Hà Bá bị xé ra một vết nứt cực lớn.

Hỏa nguyên lực cuồn cuộn không ngừng từ trong vết nứt ùa vào, hóa thành một dòng chảy lớn huy hoàng tráng lệ chui vào thân thể người lửa khổng lồ.

Người lửa khổng lồ thiếu chút nữa bị đánh cho triệt để tắt ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng. Hắn hưng phấn đến cực điểm vung hỏa diễm tam xoa kích, nhất thời từng con rồng lửa không ngừng tràn ra ở bên người hắn. Thân thể người lửa khổng lồ chợt bành trướng lên, một trượng, mười trượng, trăm trượng, một dặm, mười dặm, trăm dặm, không bao lâu người lửa khổng lồ đã bành trướng đến khoảng ngàn dặm, trong cơ thể tràn ngập hỏa tương dinh dính, hỏa tương như dung nham không ngừng quay cuồng.

Nhiệt độ cao đáng sợ lan ra vạn dặm, kịch liệt va chạm công kích với vô cùng vô tận ngọn sóng trong thế giới thuỷ vực của Hà Bá.

Xung khắc như nước với lửa, lại càng không cần nhắc tới lực lượng thủy hỏa phân biệt thuộc về hai thế giới, dưới hai hệ thống thiên đạo khác nhau.

Ngọn sóng các màu và ánh lửa màu đỏ rực va chạm, trong mỗi nháy mắt đều có vô số ngọn sóng, ánh lửa khôn cùng hủy diệt, giữa nước lửa va chạm vô số lôi quang chói mắt lóe lên, các viên lôi quang đường kính trăm trượng nổ tung, sóng chấn động khủng bố nháy mắt bao phủ phạm vi trăm dặm, phạm vi trong vụ nổ vạn vật vỡ nát hết.

Cơ Hạo cũng bị quấn vào trong phạm vi công kích đáng sợ này, từng viên lôi quang uy lực to lớn nổ tung ngay tại bên người hắn, khiến hơi nước túi Vân Vụ phóng ra sôi sục, nổ khiến vài toà trận pháp kỳ môn che lấp khí tức Cơ Hạo phóng ra không ngừng run rẩy.

Sóng địa chấn đáng sợ đánh vào thân thể Cơ Hạo, chấn động làm hắn nổ đom đóm mắt, lực lượng đáng sợ xuyên thấu qua Kim Ô Liệt Diễm Bào, đánh vào lục phủ ngũ tạng hắn, Cơ Hạo chỉ cảm thấy mình như say xe, lục phủ ngũ tạng kịch liệt cựa quậy, lúc nào cũng có thể phun ra.

“Đáng chết!” Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, Thiên Địa Pháp Ấn điều động lực lượng thiên địa tinh tú, sông núi cùng địa mạch, từng tầng lực lượng dày nặng vô hình bày ra vô số tầng phòng ngự kết giới ở bên người hắn, nhưng vô số lôi quang đánh lên, khiến từng tầng kết giới nổ tung thành mảnh vụn.

Lực lượng Hà Bá và người lửa khổng lồ vận dụng đã vượt qua cực hạn hiện tại Cơ Hạo có thể đạt tới, mặc cho hắn dốc hết toàn lực, cũng bị chấn động tới mức trời đất tối tăm, dần dần khung xương cũng xuất hiện các vết nứt nhỏ bé.

Người lửa khổng lồ vung tam xoa kích, hung hăng hướng Hà Bá chém xuống một nhát.

Hà Bá chà xát hai tay, từng tầng huyền băng màu đen không ngừng từ trong nước lớn ngập trời lao ra, chồng chất ngăn ở phía dưới tam xoa kích.

Tam xoa kích và huyền băng va chạm, trong thiên địa lại có một tiếng nổ vang, vô số ánh lửa với hàn khí sụp đổ, vô số sấm sét to bằng vại nước như núi lửa phun trào bắn nhanh ra, trong phạm vi vạn dặm đều là một mảng hỗn độn, vô số lôi quang nổ tung, nổ khiến thân thể Hà Bá cùng người lửa khổng lồ đều run rẩy một trận.

Thực lực cùng cảnh giới của Hà Bá hiển nhiên vượt qua người lửa khổng lồ rất nhiều, nhưng người lửa khổng lồ dù sao cũng là tác chiến sân nhà, tam xoa kích trong tay hắn càng là một tiên thiên linh bảo cường đại vô cùng, được linh bảo giúp, càng có thế giới lực nghiền áp Hà Bá, người lửa khổng lồ lại chiếm thượng phong nhất định.

Tam xoa kích lóe ra ánh lửa mang theo tiếng xé gió chói tai xẹt qua thân thể Hà Bá. Hà Bá kinh sợ thối lui, trường kích hiểm vô cùng cọ sát thân thể hắn, đem trường bào màu đen của hắn xé ra một vết rách dài đến vài thước.

“Chết… Chết tiệt!” Ở bên, Cộng Công Vô Ưu đã sợ tới mức nói không ra lời.