Vu Thần Kỷ

Chương 639: Ngay mặt khiêu chiến




“Đi xem chút!” Thiên Cơ trưởng lão phun ra một ngụm máu lớn, Cơ Hạo đã hóa thân ánh sáng vàng chạy ra khỏi Thính Đào các.

Ngao Lễ, Kim Từ liếc nhau một cái, trong mắt hai người phun ra ngọn lửa mãnh liệt, đồng thời thét dài một tiếng, theo sát sau Cơ Hạo xông ra ngoài.

Phượng Cầm Tâm nheo nheo mắt, cười ‘ha ha’ vài tiếng, chậm rãi đi tới trước mặt Thiên Cơ trưởng lão. Nàng đang muốn mở miệng, Thiếu Ti hầu như đồng thời hành động cùng nàng đã đỡ cánh tay Thiên Cơ trưởng lão: “Thiên Cơ trưởng lão, cần phải nhớ rõ lời ngài nói. Bọn ác quỷ dị tộc kia, chúng ta sẽ giúp Bàn Hi thế giới các ngươi.”

Thiên Cơ trưởng lão ngẩng đầu lên, ngưng trọng nhìn Thiếu Ti một cái, nghiêm nghị gật gật đầu.

Sau đó hắn phấn chấn tinh thần, lau vết máu khóe miệng, lớn tiếng quát: “Các vị lão huynh đệ, theo ta cùng đi nhìn xem bọn tà ma bốn mắt kia, xem bọn hắn rốt cuộc lợi hại ở chỗ nào!”

Thân thể một đám tổ linh trưởng lão đồng thời run run, vẻ mặt ai cũng dại ra hai mắt vô thần. Nghe được Thiên Cơ trưởng lão nói, tinh thần bọn họ đồng thời rung lên, lần lượt hóa thành từng mảng ánh sáng chói lóa chạy ra khỏi Thính Đào các.

Có thể ở Bàn Hi thế giới chiến loạn không ngừng tu luyện đến mức độ tổ linh, trong lòng các tổ linh trưởng lão này đều có sự kiêu ngạo cùng chấp nhất của mình. Các chiến sĩ Già tộc biểu hiện ra sức chiến đấu có thể nói khó giải, nhưng bọn họ cho dù chết cũng phải làm rõ—— vì sao nhà mình công kích không được công phá phòng ngự của bọn chiến sĩ Già tộc kia, vì sao giáp trụ nhà mình, ngay cả một đòn tùy ý của đám chiến sĩ Già tộc kia cũng không ngăn được.

Không làm rõ bí mật này, các tổ linh trưởng lão này chết không nhắm mắt.

Cơ Hạo hóa thân thái dương kim quang bắn vút đi trên không, trong chớp mắt đã tới trước cửa vào nối thẳng thánh điện của Bàn Hi thánh địa. Mấy chục thánh linh dân bản xứ thống lĩnh mười mấy vạn chiến sĩ dân bản xứ tinh nhuệ trấn giữ ở phụ cận cửa vào linh vân quấn quanh, nhìn thấy một dải ánh sáng vàng của Cơ Hạo phóng tới, mấy thánh linh dân bản xứ ùn ùn chắn trước mặt Cơ Hạo, lớn tiếng quát muốn hắn dừng bước.

Nóng lòng cởi bỏ huyền bí sức chiến đấu đáng sợ của đám chiến sĩ Già tộc kia, Cơ Hạo nào có tinh thần dây dưa với đám thánh linh dân bản xứ này?

Thánh linh dân bản xứ đóng ở cửa vào thông đạo chỉ là tiêu chuẩn cấp Vu Vương. Cơ Hạo tế ra Thiên Địa Pháp Ấn, lực tràng vô hình xung quanh vặn vẹo một phen, nháy mắt đã đem mấy chục thánh linh dịch chuyển đến ngoài trăm dặm, không đợi đám thánh linh dân bản xứ đó chạy về, Cơ Hạo đã lao đầu chui vào trong thông đạo.

Mấy chục thánh linh dân bản xứ bị thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Cơ Hạo dọa giật mình. Bọn họ hô to gọi nhỏ vài tiếng, vội vàng lao về lối vào thông đạo, kết quả vừa lúc lao đầu vào Ngao Lễ cùng Kim Từđuổi sát mà đến.

Hai gia hỏa này cũng không khách khí như Cơ Hạo, nhìn thấy mấy chục ‘con chim non’ cấp Vu Vương thế mà ở trước mặt mình vũ đao lộng thương cản đường, Ngao Lễ và Kim Từ đồng thời cười lớn một tiếng, hai người một người đánh ra một quyền, mấy chục thánh linh dân bản xứ cùng cất tiếng gào thét, bị đánh cho đứt gây gãy xương hộc máu ngã xuống đất.

Ngay sau đó là huynh đệ Chúc Dung Long bảo vệ đoàn người Man Man, đám đông cao thủ cấp Vu Đế ba phe long tộc, phượng tộc, hung thú theo sát sau, một đám nhanh như chớp chạy đến, nhìn cũng không thèm nhìn thánh linh dân bản xứ ngã dưới đất một cái, đều đi thẳng đến thánh điện trong lòng đất.

‘Thùng’ một tiếng, hai chân Cơ Hạo nện nặng nề ở trên quảng trường trước thánh điện. Hắn cố ý tăng thêm lực lượng, lực lượng thân thể mạnh mẽ có thể so với tứ tinh Vu Đế đánh trên quảng trường, chấn cho quảng trường phạm vi gần ngàn dặm run rẩy loạn một phen, cột đồ đằng đứng sừng sững trên quảng trường càng tuôn ra cả mảng lớn hào quang.

Các chiến sĩ Già tộc kia đã giết sạch ba ngàn thánh linh, đang lục lọi chiến lợi phẩm ở trên thi thể.

Bỗng dưng nghe được Cơ Hạo phát ra tiếng vang thật lớn, những gia hỏa kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng đó lập tức bày ra trận hình phòng ngự, đồng thời hướng Cơ Hạo nhìn tới. Sau đó thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc dẫn đầu đột nhiên sáng mắt lên, chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Nghiêu Bá Cơ Hạo! Ngươi sao lại ở chỗ này?”

Cơ Hạo thét dài một tiếng, rút Cửu Dương Qua chỉ về phía đối phương, lớn tiếng quát: “Vì sao ta không thể ở đây? Ta là khách quý của Bàn Hi thế giới, theo đám đông trưởng lão thánh địa mời, đến thương thảo đại kế ngự ma! Các ngươi vì sao ở đây? Các ngươi không tuân thủ hứa hẹn?”

Trong bốn con mắt cực lớn của thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc lóe ra tinh quang. Hắn trầm ngâm một lát, nghiêm nghị nói: “Chúng ta không trái với hứa hẹn đánh cược. Chỉ có một trăm hai mươi huynh đệ chúng ta tiến vào nơi này… Chúng ta cũng chưa phát động công kích đối với chiến sĩ nhân tộc các ngươi. Chúng ta chỉ là đến trinh sát địa hình địa mạo, cái này cũng không tính vi phạm điều khoản đánh cược.”

Cười ‘Hắc hắc’ vài tiếng, thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc nhìn Cơ Hạo cười nói: “Chúng ta đánh bậy đánh bạ, tiến vào nơi này, muốn thuận tay kiếm chút chiến lợi phẩm. Thế này không sai chứ?”

Cơ Hạo khẽ nhíu mày, đột nhiên cười lên: “Nơi này là nơi bản thể Bàn Hi ngã xuống… Bàn Hi, là chết ở trên tay các ngươi nhỉ?”

Thủ lĩnh Già tộc chiến sĩ cùng chiến sĩ Già tộc phía sau hắn chợt biến sắc.

Đổi thành các quý tộc Ngu tộc, bọn họ đối mặt Cơ Hạo chất vấn tất nhiên là thong dong thuận miệng phủ nhận, căn bản sẽ không thừa nhận Bàn Hi là bị bọn họ xử lý. Nhưng các chiến sĩ Già tộc này đều là cỗ máy chiến tranh cực kỳ đủ tư cách, luận giết người bọn họ đều là đỉnh cấp hảo thủ, muốn nói che lấp cảm xúc các loại thủ đoạn, bọn họ còn không bằng thiếu niên trẻ con nhân tộc.

Hừ lạnh một tiếng, thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: “Không sai, là bị tổ tiên chúng ta đánh chết. Ừm, dựa theo lịch thế giới bổn nguyên chúng ta, đó là chuyện của ba ức bảy ngàn vạn cái nhật nguyệt đại luân hồi trước.”

Cơ Hạo chỉ chỉ bản thể Bàn Hi to lớn vô biên phía dưới thánh điện, lạnh lùng nói: “Các ngươi cũng không phải đến dò đường. Các ngươi muốn làm chút gì đó đối với bản thể Bàn Hi. Để ta nghĩ, một người chết, cho dù là người sáng lập thế giới này, một người chết, các ngươi còn có thể từ trên thân nàng kiếm được lợi ích gì?”

“Ồ, thực ghê tởm! Các ngươi muốn làm cái gì đối với một nữ nhân đã chết?” Man Man nhảy nhót từ trên một đám mây lửa nhảy xuống, bước nhanh đi đến phía sau Cơ Hạo, mở to mắt nhìn nhìn chằm chằm đám chiến sĩ Già tộc vẻ mặt khó coi kia.

“Nói hươu nói vượn!” Chiến sĩ Già tộc thủ lĩnh tức giận rít gào: “Chúng ta chỉ cảm thấy hứng thú đối với nữ nhân xinh đẹp còn sống! Bàn Hi đã chết, chúng ta sẽ không có bất cứ hứng thú nào đối với cô ta… Chúng ta là tới, chúng ta là tới… Chúng ta là tới dò đường!”

“Các ngươi dụng tâm kín đáo!” Cơ Hạo ngắt lời thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc này: “Các ngươi khẳng định có âm mưu quỷ kế. Ha ha, để ta nghĩ, các ngươi là muốn đối với toàn bộ Bàn Hi thế giới…”

“Câm miệng!” Thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc sải bước tiến lên một bước, hắn vung loan đao trong tay, lớn tiếng quát: “Nghiêu Bá Cơ Hạo, ngươi giết Xi ( ‘Khẩu phong’, zhang), nhưng ngươi dùng không phải lực lượng của chính ngươi! Ngươi tiểu nhân không biết xấu hổ vô sỉ mượn dùng ngoại lực, ngươi dám giống như anh hùng thật sự đao thật thương thực quyết tử chiến một trận cùng ta không?”

Dừng một chút, thủ lĩnh chiến sĩ Già tộc vội vàng bổ sung nói: “Chỉ là cá nhân chúng ta quyết chiến, nhưng không quan hệ với đánh cược sinh tử giữa hai tộc chúng ta!”

Cơ Hạo trầm mặc một phen, còn chưa nghĩ ra cần ra tay hay không, Kim Từ đã sải bước đi tới.Kim Từ hai mắt sáng lên chỉ vào đối phương cười to nói: “Chiến thì chiến! Ai sợ ai?”