Vu Thần Kỷ

Chương 822: U sinh thần quả




U Sinh Thần Hoa còn đang nở rộ, từng luồng sinh mệnh tinh khí nồng đậm giống như vật sống có được linh trí, tự dung nhập trong cơ thể đám người Cơ Hạo.

Rất rõ, sinh mệnh tinh khí U Sinh Thần Hoa phát ra tựa như đối với Quy Linh và sáu môn nhân của nàng có sự ưu ái khác, mấy vạn đóa U Sinh Thần Hoa phát ra sinh mệnh tinh khí, thế mà có khoảng ba thành dung nhập trong cơ thể bọn họ, trong đó lại có hai thành về một mình Quy Linh.

A Bảo vui vẻ cười liên tục gật đầu. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của Quy Linh đang không ngừng tăng mạnh, căn cơ vốn đã vô cùng hùng hậu càng trở nên dày nặng, chắc chắn hơn nữa.

Một luồng đạo khí lấp lánh thanh quang từ đỉnh đầu Quy Linh lao ra, trong ánh sáng trong veo như nước một viên bản mạng nguyên đan to bằng nắm tay quay tròn, lượng sinh mệnh tinh khí khổng lồ không ngừng dung nhập viên bản mạng nguyên đan này, dần dần một luồng sinh cơ bừng bừng từ trong nguyên đan lặng lẽ nở rộ.

‘Rắc’ một tiếng, như chồi giống đêm xuân chen vỡ lớp vỏ thật dày, nguyên đan nứt vỡ thành vô số điểm sáng tiêu tán, một con rùa nhỏ màu đen cơ trí đáng yêu to bằng ngón cái lơ lửng ở trong đạo khí thanh quang, đột nhiên ngẩng đầu lên phát ra một tiếng kêu dài non nớt nhưng đã mang theo vài phần khí thế và sâm nghiêm.

“Thân ngoại hóa thân, nguyên linh thứ hai?” Cơ Hạo chưa bao giờ thấy A Bảo kinh ngạc như vậy. A Bảo trợn to mắt, mắt cũng thiếu chút nữa từ trong hốc mắt nhảy ra. Hắn chấn động nhìn con huyền quy nho nhỏ màu đen kia ở đỉnh đầu Quy Linh, chỉ vào Quy Linh run rẩy thật lâu nói không ra lời.

“Thân ngoại hóa thân, nguyên linh thứ hai!” Quy Linh cũng trợn to mắt, đầy mờ mịt nhìn nhìn A Bảo, lại nhìn nhìn Cơ Hạo, lắc đầu nói: “Sư tôn từng nói, căn cơ ta quá dày, viên bản mạng nguyên đan này chỉ có thể coi như bản mạng pháp bảo tế luyện, nếu muốn luyện hóa thành thân ngoại hóa thân, không có vô lượng lượng kiếp khổ công gần như không thể hoàn thành.”

Trong đầu Cơ Hạo lóe ra linh quang, hắn nhanh chóng lật xem các đạo tạng áo nghĩa Vũ Dư đạo nhân truyền thụ. Rốt cuộc tìm được thân ngoại hóa thân, nguyên linh thứ hai là ý tứ gì!

Sau khi cẩn thận đọc chú ý Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, tâm huyết Cơ Hạo dâng trào một phen, mắt cũng đã có chút đỏ lên. Đây quả nhiên là phúc duyên cực lớn đoạt thiên địa tạo hóa, biết lần này tới thế giới này, thật sự được lợi lớn nhất là Quy Linh.

Cái gọi là thân ngoại hóa thân, nguyên linh thứ hai, đó là đỉnh cấp thần thông, vô thượng đạo pháp sư huynh đệ ba người bọn Vũ Dư đạo nhân sáng chế.

Chỉ có những hồng hoang sinh linh căn cơ cực kỳ hùng hậu, lai lịch không tầm thường, có linh bảo cực kỳ cường đại cộng sinh mà ra, bọn họ mới có tư cách tu luyện đạo pháp thân ngoại hóa thân, nguyên linh thứ hai. Nói đơn giản chút, chính là dùng vô tận khổ công, đem linh bảo cộng sinh luyện hóa, đem nó luyện chế thành chính mình thứ hai.

Bản thân thứ hai tương thông với tâm thần mình, cùng một nhịp thở, lại hoàn toàn độc lập, không hề liên quan.

Hai người tất cả chi tiết đều giống nhau như đúc, từ thân thể đến linh hồn, từ căn cơ đến thiên chất đều hoàn toàn như nhau. Hai người suy nghĩ đều hoàn toàn nhất trí. Đạo hạnh pháp lực hai người tu luyện ra có thể chồng chất, cùng hưởng, tu luyện tuyệt đối là làm ít hưởng nhiều.

Càng thêm quan trọng là, trong hai người nếu có một người ngã xuống, một người khác hoàn toàn không chịu bất cứ thương tổn nào, ngược lại có thể lập tức nhận được toàn bộ đạo hạnh cùng pháp lực của một người kia, không chỉ thực lực sẽ không chịu bất cứ sự suy yếu nào, ngược lại còn có thể tăng vọt gấp đôi có thừa.

Thần thông đại đạo như thế, môn hạ Vũ Dư đạo nhân có tư cách tập luyện cũng chỉ có ít ỏi mấy người.

Nhưng thật sự tu luyện thành công, Quy Linh vẫn là người đầu tiên của môn hạ Vũ Dư đạo nhân. Dù là A Bảo cũng là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy thân ngoại hóa thân, nguyên linh thứ hai bộ dáng thế nào.

Cơ Hạo mở to mắt nhìn, không khỏi túm tay áo Quy Linh cất tiếng cười to: “Tạo hóa đều ở chỗ sư tỷ, chúc mừng sư tỷ, chúc mừng sư tỷ, không nói miên man nữa, Đại Tiểu Chu Thiên Nhâm Thủy Thần Ma Bí Lôi sư tỷ bí chế, mau đưa sư đệ ba năm mươi viên, nếu không trong lòng sư đệ không thoải mái!”

Quy Linh cũng là vui vẻ ra mặt liên tục gật đầu, nàng ném ra một cái túi gấm, cười ha ha ném cho Cơ Hạo: “Cho ngươi, cho ngươi là được! Ha ha. Ha ha, ha ha ha ha!”

Quy Linh cười có chút ngốc. Vô thượng đạo pháp bị Vũ Dư đạo nhân kim khẩu thánh ngôn kết luận không có vô lượng lượng kiếp khổ công không thể tu luyện thành công, lại ở thế giới này thành công trong một buổi, Quy Linh nằm mơ cũng không ngờ mình có phúc duyên lớn như vậy, lòng nàng tràn đầy vui mừng, cười đến mắt cũng nheo lại thành một đường.

Cơ Hạo cười hì hì cầm túi gấm lên, thần thức hướng bên trong đảo qua, phát hiện bên trong ít nhất có ba năm trăm viên Thiên Lôi Tử màu xanh to bằng nắm tay, nhất thời hài lòng đem cái túi gấm này thu thập thích đáng.

Đại Tiểu Chu Thiên Nhâm Thủy Thần Ma Bí Lôi, đây là lôi hỏa độc môn Quy Linh bí chế, trong vô thanh vô tức lấy lực lượng khủng bố hủy diệt nguyên thần người ta, lực sát thương cực kỳ to lớn khủng bố, xem như đỉnh cấp lôi pháp âm nhu nhất, quỷ bí nhất môn hạ Vũ Dư đạo nhân.

Loại bí lôi này luyện chế khó khăn, Quy Linh ngày thường cũng chỉ tùy ý luyện chế mấy viên ban cho môn nhân hộ thân, Cơ Hạo có thể từ trong tay nàng đòi được nhiều như vậy, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, cũng có thể thấy Quy Linh hôm nay thật sự quá vui.

Quy Linh sau khi cười to vài tiếng, nàng chỉ tay, con rùa nhỏ ở đỉnh đầu lắc đầu vẫy đuôi kêu khẽ vài tiếng, nhất thời hóa thành một tia nước nháy mắt biến mất.

Con rùa nhỏ đó có đạo hạnh pháp lực hoàn toàn giống Quy Linh, hơn nữa lại là vì thiên địa kỳ trân thế giới này mới biến hóa mà ra, cho nên nó ở thế giới này hành động hoàn toàn không chịu trở ngại, thậm chí tính an toàn so với bản thân Quy Linh còn cao hơn nữa.

Cho nên Quy Linh yên tâm lớn mật để nàng tùy ý chạy chung quanh tìm nơi tu luyện, căn bản không cần lo lắng an toàn của nàng.

A Bảo cũng cười hướng Quy Linh chắp tay chúc mừng, đoàn người chúc mừng rối cả lên một phen, ngược lại dẫn tới đám Linh Giao ở bên rất tò mò nhìn chằm chằm họ —— Các Linh Giao không rõ, Quy Linh sao lại lại đột nhiên biến ra con rùa nhỏ, khí tức trên người nàng biến hóa lại là vì sao?

Đúng lúc này, mấy vạn đóa U Sinh Thần Hoa lại xảy ra biến hóa kỳ dị.

Nguyên linh thứ hai của Quy Linh vừa mới hoá sinh ra, mấy vạn U Sinh Thần Hoa đồng thời thu liễm, đóa hoa nội liễm, sinh mệnh tinh khí tiết ra ngoài cũng không còn sót lại chút gì, mùi thơm ngát như có như không hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, những đóa hoa đó thế mà lại nhanh chóng sinh thành những trái cây cực lớn đường kính mười mấy trượng.

Qua đại khái một khắc đồng hồ, chợt nghe tiếng vang ‘Bốp bốp’ không dứt bên tai, từng quả nổ vỡ ra, hóa thành nhiều điểm ánh sáng tím dung tan vào trong nước. Từng con Tinh Đồn hình thể mạnh mẽ cười vui từ trong quả lao ra, sau đó là một đám Linh Giao đôi mắt còn mang theo một tia mơ hồ từ trong quả chậm rãi bơi ra.

Đoàn người Cơ Hạo một lần nữa kinh ngạc mở to mắt nhìn —— đám Tinh Đồn và Linh Giao, lai lịch ban đầu của bọn họ, lại là từ trong U Sinh Thần Hoa sinh ra? Khó trách Tinh Mang nói những U Sinh Thần Hoa này là nguồn gốc sinh mệnh.

Một lát sau, mấy quả thật lớn vỡ ra, rõ ràng chỉ là quả lớn mười mấy trượng, thế mà lại có sáu con linh mẫu cực lớn từ trong quả phun ra. Từng cái xúc tu thật dài mềm nhẹ giãn ra, cả mảng lớn ánh huỳnh quang nhanh chóng khuếch tán ở trong nước.

Trong tiếng ‘Ong ong’, cuối cùng hơn một ngàn U Sinh Thần Quả vỡ ra, từng cây trường thương, từng thanh đao kiếm mang theo hào quang sóng nước, nhẹ nhàng từ trong trái cây nứt vỡ bay ra.