Vu Thần Kỷ

Chương 95: Sát quỷ




Vách núi cao trăm trượng kéo dài trăm dặm, như một bức tường thành che ở trước mặt Cơ Hạo.

Cơ Hạo đang nghiên cứu như thế nào không để lại dấu vết mà trèo qua vách núi, nhưng linh giác hắn cũng chưa buông lỏng chút nào.

Phía sau, chiến sĩ Già tộc vừa mới nhảy lên, Cơ Hạo đã tập trung thân hình đối phương, chiến sĩ Già tộc giống như sao băng xé rách hư không bắn nhanh đến, một quyền hướng Man Man cõng sau thân nện xuống, Cơ Hạo đã quay đầu, hai tay kết ấn rống lớn một tiếng.

Con ngươi đen sì chợt biến thành màu đỏ vàng, chín cái phù văn như ẩn như hiện ở bên cạnh con ngươi cấp tốc xoay tròn.

Linh hồn lực linh mẫn giống như bạch tuộc hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, trong nháy mắt này, Cơ Hạo cảm giác mình giống như thần linh của một phương tiểu thiên địa, rõ ràng cảm giác được lực lượng vũ trụ hùng hậu, rộng, uy lực không thể đo lường tồn tại ở xung quanh.

Tuy mình quá yếu ớt, thiên địa cự lực vô cùng vô tận chỉ có một bộ phận cực ít để mình thuyên chuyển, nhưng đã đủ để xoay chuyển càn khôn.

Cửu Tự Chân Ngôn nối liền quát ra, tinh khí thần toàn thân Cơ Hạo ngưng làm một thể, đan nguyên pháp lực như thủy triều gào thét trào ra, nháy mắt điều động thiên địa cự lực gấp trăm lần trở lên. Mặt đất run nhè nhẹ, một vách đá dày tới cả trượng nứt ra, chắn trước mặt chiến sĩ Già tộc.

Cùng lúc đó, Cơ Hạo hét to một tiếng, sau lưng Lưu Quang Hỏa Dực cấp tốc vỗ, thân thể kéo theo mảng lớn tàn ảnh, nháy mắt mang theo bản thân vượt qua trăm trượng vách núi, nhập vào trong rừng rậm vô biên vô hạn trên vách núi.

Vừa rồi không sử dụng Lưu Quang Hỏa Dực, là sợ cánh lửa tản mát ra vu lực dao động kinh động người của Huyết Nha đoàn.

Nhưng đã có người phát hiện mình, như vậy vận dụng toàn bộ lực lượng vượt qua vách núi này, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi.

Trong nháy mắt Cơ Hạo vừa mới ra tay, hắn thấy rõ trong bốn con mắt của chiến sĩ Già tộc phía sau đột kích tàn khốc cùng tham lam giống như sóng thần. Hắn nháy mắt nắm rõ tâm tư kẻ tàn bạo này —— gia hỏa này, muốn ăn mảnh! Đế La khẳng định treo giải thưởng lớn, chiến sĩ Già tộc này muốn độc chiếm toàn bộ công lao!

Điều kiện tiên quyết của độc chiếm công lao chính là, phụ cận không có đối thủ có thể cạnh tranh với chiến sĩ Già tộc này. Nói như thế, trong phạm vi mười dặm, không có chiến sĩ Già tộc khác tồn tại, Cơ Hạo yên tâm lớn mật thi triển Lưu Quang Hỏa Dực, trực tiếp bay qua vách núi.

Một tiếng trầm nặng, trọng quyền của chiến sĩ Già tộc đem bức tường đá Cơ Hạo gọi ra đánh thành phấn, thân thể cao lớn của hắn như quỷ mỵ chợt lóe liền vượt qua vách núi, lại bước ra một bước, mang theo mấy cái tàn ảnh liền lao vào rừng rậm.

Chiến sĩ Già tộc thân hình cao lớn khôi ngô, nhưng bọn họ có kỹ xảo chiến đấu độc đáo của chủng tộc, bọn họ động tác nhẹ nhàng linh hoạt, thậm chí so với Cơ Hạo hiện tại còn nhẹ nhàng hơn vài phần. Già tộc chiến sĩ thân hình khổng lồ lên xuống vài cái, đã ở trong rừng rậm đuổi tới phía sau Cơ Hạo.

“Tiểu gia hỏa, ngươi bị ta phát hiện rồi, chạy không thoát đâu!” Chiến sĩ Già tộc hưng phấn thở hổn hển ‘hồng hộc’, thấp giọng cười dữ tợn nói: “Ngoan ngoãn quỳ xuống đầu hàng, ta cam đoan chỉ đánh gãy tứ chi của ngươi, sẽ không làm chuyện càng thêm tàn nhẫn hơn đối với ngươi.”

“Nếu ngươi chạy trốn nữa, vậy chớ trách ta đối với ngươi… Còn có tiểu nha đầu này, làm chút việc khiến ta hài lòng, nhưng đối với các ngươi lại tỏ ra có chút quá tàn khốc. Nhất là tiểu nha đầu này, Đế La đại nhân chỉ muốn giết nó, cũng không nói ta dùng biện pháp gì giết nó!”

Chiến sĩ Già tộc cười tàn khốc, trong tiếng cười lộ ra một tia thú tính nguyên thủy.

Dưới chân Cơ Hạo xoay vài cái, thân thể mang theo một đạo gió xoáy, vòng qua mấy cây to chặn đường.

Nhưng chiến sĩ Già tộc thân hình như gió, thân thể hắn so với Cơ Hạo càng thêm linh động mau lẹ, bộ pháp so với Cơ Hạo dài hơn, nhanh hơn, hắn cũng lắc mình vài cái, đột ngột như một bức tường chắn trước mặt Cơ Hạo.

Sợ một đao đánh chết Cơ Hạo, chiến sĩ Già tộc đem hai thanh đại đao răng cưa nặng nề để về vỏ đao sau lưng, vươn đôi tay hướng Cơ Hạo vỗ xuống thật mạnh. Trong không khí vang lên tiếng xé gió kỳ dị, bàn tay chiến sĩ Già tộc đột nhiên phình to mấy lần, giống như hai ngọn núi nhỏ mang theo luồng gió mạnh đen sì, nhằm về phía đầu Cơ Hạo ập xuống.

Đây là chiến kỹ đặc thù nào đó của Già tộc, chiến sĩ Già tộc chỉ có hai tay, lại bịt kín toàn bộ góc độ Cơ Hạo đi tới, lui về.

Bàn tay đột nhiên bành trướng mang theo ác phong càng ép Cơ Hạo không thở nổi, không khí xung quanh như đọng lại, ánh sáng cũng ảm đạm xuống, thậm chí không gian cũng theo hai chưởng này mà trở nên vặn vẹo.

“Ngươi, chạy không thoát!” Chiến sĩ Già tộc ồm ồm lẩm bẩm: “Phần thưởng của Đế La đại nhân, là của ta. Còn có nữ vu tế xinh đẹp kia… Hắc hắc, có lẽ ta cũng có thể được một chút ngon ngọt.”

Trong lòng Cơ Hạo lạnh toát một phen, con ngươi co lại thành kích cỡ mũi kim, lạnh lùng nhìn đối phương.

Chiến sĩ Già tộc này thực lực đạt tới Đại Vu cảnh, động tác của bọn họ nhanh nhẹn hơn Cơ Hạo, tốc độ nhanh hơn Cơ Hạo, lực lượng lớn hơn Cơ Hạo, ngũ cảm sâu sắc hơn Cơ Hạo, bọn họ mọi phương diện áp chế Cơ Hạo, ở trước mặt bọn họ, Cơ Hạo nếu có chút do dự, có bất cứ sự sợ hãi nào, hắn và Man Man cũng chỉ có một con đường chết.

“Đường hẹp gặp nhau, kẻ không cần mạng thắng!” Cơ Hạo rít gào một tiếng trầm thấp, huyết mạch toàn thân hắn đột nhiên bành trướng ra, bí thuật liều mạng ‘Cửu Tinh Băng Vẫn’ trong Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh bị hắn kích phát. Đây là một loại thuật vong mệnh cùng loại với Thiên Ma Giải Thể của kiếp trước, Cơ Hạo vừa mới thúc dục bí pháp, lục phủ ngũ tạng đã xuất hiện vô số vết rách.

Phun từng ngụm từng ngụm máu, Cơ Hạo lạnh lùng cười, ưỡn ngực nghênh hướng về phía Già tộc chiến sĩ bàn tay.

“Đừng giãy giụa nữa, vô dụng!” Chiến sĩ Già tộc khinh thường cười lạnh, tuy hắn không phải chiến sĩ mạnh của Huyết Nha đoàn, hắn chỉ là đoàn viên đặc thù tinh thông truy tung thuật nhất của Huyết Nha đoàn, nhưng hắn dù sao có lực lượng cấp Đại Vu, Cơ Hạo sao có thể là đối thủ của hắn?

Mèo hoang nho nhỏ liều mạng, không có khả năng là đối thủ của hùng sư!

Chiến sĩ Già tộc cười điên cuồng không phát ra tiếng, ánh mắt tham lam đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn hoảng sợ mà tỏ ra đặc biệt đáng yêu động lòng người của Man Man, song chưởng hung hăng vỗ vào trên ngực Cơ Hạo cố ý đưa lên đến.

Thậm chí ở lúc trúng ngực Cơ Hạo, chiến sĩ Già tộc sợ một chưởng đập chết hắn, theo bản năng thu hồi năm thành lực đạo.

Giáp trụ A Bảo luyện chế Cơ Hạo mặc bên người phát ra thanh quang nhàn nhạt, thanh quang mặt ngoài giáp trụ mỏng manh ngưng tụ thành một mảng hư ảnh hoa sen ảm đạm, gắt gao ngăn chặn chưởng lực đáng sợ của chiến sĩ Già tộc.

Loại thiên phú thần thông thứ tư Cơ Hạo đạt được Kim Ô Thiên Y phát động, vô số phù văn ảm đạm dạng lông chim hiện lên ở ngoài thân, hai bàn tay chiến sĩ Già tộc kéo cơn lốc lực lượng khổng lồ hóa thành gào thét, bị phù văn dạng lông chim phân lưu khuếch tán, dán sát thân thể Cơ Hạo thổi quét mà qua.

Trước mắt Cơ Hạo lóe ra hư ảnh chém ra một chiêu Khai Thiên Nhất Kích hoàn mỹ kia, tay phải hắn vung ra, xương khớp toàn thân không ngừng nổ, cơ nhục, kinh lạc đều truyền đến tiếng ‘Răng rắc’ không chịu nổi gánh nặng, hắn lấy bí pháp ‘Cửu Tinh Băng Vẫn’, mạnh mẽ thúc dục Khai Thiên Nhất Thức mạnh nhất hắn hiện tại có thể phát ra.

Đầu ngón tay lóe lên một điểm u quang, ngón tay Cơ Hạo như quỷ mỵ, nhẹ nhàng xuyên thấu qua một sơ hở duy nhất giữa đôi tay chiến sĩ Già tộc, nhẹ nhàng điểm ở trên yết hầu hắn.

Một đòn, hầu kết vỡ nát, xương cổ nứt gãy, chiến sĩ Già tộc thét lớn một tiếng ngửa mặt lên trời liền ngã.

Cái đầu cực to của chiến sĩ Già tộc nổ tung, Cơ Hạo phun ra từng ngụm từng ngụm máu, lảo đảo, vừa lăn vừa bò chui vào rừng rậm.