Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 88: Thứ Không Biết Xấu Hổ!




Nguồn: .

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.



Bên trong đài chỉ huy.

Ba hiệu trưởng nhìn Vương Hạo trong video, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Một thiếu niên mười bảy tuổi lại lĩnh ngộ tới bốn võ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành, làm sao không khiến bọn họ khiếp sợ cho được.

Nhất là một chiêu Phá Vân Không Trảm này, càng khiến cho bọn họ cảm thấy chấn động trong lòng. Đây là một kiếm chiêu vô cùng cường đại, chỉ là do thực lực của Vương Hạo không đủ mạnh, nên không cách nào phát huy ra toàn bộ lực tàn phá.

– Tô lão đầu, ông chắc chắn không có ai dạy bảo Vương Hạo chứ?

Vương Côn Luân hỏi.

Tô Mộc lắc đầu một cái:

– Ta cũng không biết!

– Các ngươi quản nhiều như vậy làm gì.

Vũ Thiên Luân khoát tay đĩnh đạc nói:

– Cho dù có người dạy dỗ Vương Hạo, cũng sẽ không hại đứa nhỏ này. Nếu không làm sao lại truyền thụ cho hắn kiếm chiêu lợi hại như vậy chứ?

Nghe vậy, Tô Mộc bật cười lắc đầu một cái, bày tỏ đúng là mình suy nghĩ nhiều.

– Không sai, mỗi một người đều có cơ hội của mình, chúng ta quản nhiều như vậy làm gì.

Vương Côn Luân nhìn Vương Hạo trong video mà trầm tư,

– Tô lão đầu, ông cảm thấy Vương Hạo cần bao nhiêu thời gian mới có thể học được Quang Tốc bộ?

Tô Mộc gãi gãi cằm:

– Cái này thật sự là khó nói, năm đó Thiên Dật phải mất ba tháng mới học được, còn đứa nhỏ Vương Hạo này, ta thật sự xem không thấu.

– Thật ra thì Tô lão đầu bảo Hoa lão đầu dạy cho Vương Hạo bộ pháp vô dụng như vậy, còn không bằng theo ta học Thiên Bá Kính.

Vũ Thiên Luân chua chát nói.

– Bây giờ học Thiên Bá Kính của ngươi có tác dụng chó gì. Trừ giết người một chiêu toi mạng ra, gặp phải cường địch thì có ích lợi gì chứ?

Tô Mộc trợn mắt nhìn Vũ Thiên Luân. Khi cân nhắc tới việc muốn buông tay cho Vương Hạo tự xông pha, ông đã quyết định để cho Hoa Tử Húc đi dạy Vương Hạo Quang Tốc bộ. Như vậy sau này gặp phải phiền toái gì không thể chiến thắng, thì còn có thể chạy thoát.

Nhưng nếu học thủ đoạn công kích, gặp phải nguy hiểm không thể chiến thắng, chẳng lẽ lại liều chết tiến lên sao?!

– Cmn, yêu nghiệt mà!

Vương Côn Luân gào lên một tiếng, trừng to mắt nhìn Vương Hạo trong video.

Tô Mộc, Vũ Thiên Luân quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vương Hạo thuần thục đạp Quang Tốc bộ mà đi. Trình độ thuần thục kia tại sao còn có loại cảm giác Đăng Phong Tạo Cực?

– Tô lão đầu, ông chắc chắn Vương Hạo trước kia chưa từng học qua Quang Tốc bộ?

Vũ Thiên Luân hoài nghi đầy mặt nhìn Tô Mộc.

Tô Mộc hỏi ngược lại:

– Ngươi cảm thấy, nếu hắn học được Quang Tốc bộ, sẽ còn sử dụng Thiểm Điện bộ sao?

– Cái này…

Vũ Thiên Luân kinh hãi, cho dù Vương Hạo học Thiểm Điện bộ tới Hồn Nhiên Thiên Thành, nhưng cũng không thể đến mức nhìn một cái đã học Quang Tốc bộ tới Đăng Phong Tạo Cực chứ?

Phải biết, chính là do Quang Tốc bộ quá phức tạp và khó học, cho nên mới xuất hiện Thiểm Điện bộ như một bản bộ pháp cơ bản, muốn cho mọi người học tập cái đơn giản trước, sau đó mới học nâng cao lên.

Nhưng bây giờ, Vương Hạo hình như chỉ nhìn Hoa Tử Húc đi một lần, là học được. Chuyện này mà truyền ra ngoài, ai tin chứ?

Lúc này, Hoa Tử Húc cũng dụi mắt nhìn lại Vương Hạo, lại dụi mắt nhìn kỹ lần nữa… Cho đến khi xác nhận, Vương Hạo đúng là đang sử dụng Quang Tốc bộ cấp bậc Đăng Phong Tạo Cực, lúc này mới nhẹ nhàng phun ra một câu:

– Yêu nghiệt có một không hai mà!

Giống vậy, đám học sinh trúng tuyển bên kia cũng mang bộ dạng như gặp quỷ vậy, trợn mắt há mồm nhìn Vương Hạo bay lên nhảy xuống.

Đây chính là Vương Hạo cướp đoạt hơn nửa số điểm trong tay 4.600.000 thí sinh sao?

Thiên phú này cũng quá kinh khủng rồi!

Nhất là Trần Diệu bị Vương Hạo trấn lột mất cái áo chống đạn cấp ba, trong đầu đang nhanh chóng suy tính, rốt cuộc là có nên đòi lại cái áo chống đạn cấp ba từ tay Vương Hạo hay không.

Dựa vào thiên phú của Vương Hạo, thành tựu tương lai dùng cái mông cũng biết có bao nhiêu kinh khủng. Còn chưa kể tới núi dựa sau lưng Vương Hạo lại là Võ Đế.

Sau khi nghĩ thông suốt, Trần Diệu quả quyết, áo chống đạn cấp ba không cần nữa, hắn phải tới đại học Thiên Bắc, đi theo Vương Hạo, làm tiểu đệ của Vương Hạo, liều mạng vì tương lai.

Cùng có ý tưởng giống như Trần Diệu còn có Tiền Vạn Dương, hắn cũng quyết định không đòi lại vòng tay năng lượng hộ thuẫn cấp ba nữa, coi như biếu Vương Hạo đi, tạo nền móng cho việc đi theo Vương Hạo sau này.

– Tên này là yêu quái phương nào vậy!

Hạ Vi Vi khoa trương há to miệng nhìn Vương Hạo.

Chẳng lẽ thế gian thật sự có loại người chỉ nhìn một lần, là có thể học được hay sao? Còn có thể lĩnh ngộ võ kỹ vừa mới học lên tới đỉnh cao?

– Không hổ là con trai của Trấn Uy Nguyên Soái, trình độ yêu nghiệt khiếp sợ thế nhân.

Nhạc Huyên nhỏ giọng lẩm bẩm nói. Tuy rằng Vương Hạo làm người có chút vô sỉ, nhưng thiên phú này quả thực cường đại tới hù chết người.

– Ngươi nói hắn là con trai của ai cơ?

Hạ Vi Vi bên cạnh lại khiếp sợ.

– Biết, cũng không nên nói lung tung, thân phận của Vương Hạo rất nhạy cảm.

Nhạc Huyên chặn miệng Hạ Vi Vi lại, khẽ lắc đầu một cái.

– Nhưng, nhưng tên này không giống như…

Hạ Vi Vi nhìn Vương Hạo một cái, trong đầu nghĩ tới những giới thiệu liên quan tới Vương Thiên Dật. Đây rõ ràng là hai thái cực hoàn toàn khác nhau mà!

– Có lẽ hắn trải qua rất nhiều chuyện, mới biến thành cái dạng này…

Nhạc Huyên khẽ thở dài. Con của một Nguyên soái lưu lạc tới Trái Đất, trong này trải qua những chuyện gì, có lẽ chỉ Vương Hạo mới hiểu được.

Nhưng từ giọng nói muốn tiêu diệt học viện Hoàng Gia lúc Vương Hạo còn ở Trái Đát thì có thể thấy, năm đó Vương Hạo nhất định chịu rất nhiều khổ.

Hạ Vi Vi ngẹo cái đầu nhỏ, vẫn chưa nghĩ ra. Tại sao Trấn Uy Nguyên Soái chính khí như vậy, còn Vương Hạo lại hèn hạ tới vậy…

Lúc này, Vương Hạo đã ngừng lại, phát hiện Quang Tốc bộ không chỉ làm cho tốc độ nhanh hơn, hơn nữa né tránh công kích của người khác cũng càng trở nên linh hoạt hơn.

Nếu như là Thiểm Điện bộ lúc trước chỉ có thể né tránh công kích của Võ Sư. Vậy thì Quang Tốc bộ có thể né tránh công kích của Võ Tông.

– Thật là một bộ pháp lợi hại!

Vương Hạo cười lớn một tiếng, ở trong đầu kêu gào với hệ thống.

– Tăng Quang Tốc bộ lên tới Hồn Nhiên Thiên Thành.

– Đinh, chúc mừng ký chủ tăng Quang Tốc bộ đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, tiêu phí 10 triệu điểm nhân vật phản diện.

Vương Hạo đau lòng một trận, bây giờ chỉ còn lại có một triệu điểm, xem ra sau khi tới đại học Thiên Bắc phải nghĩ biện pháp kiếm thêm chút mới được.

– Sư công, ta học được Quang Tốc bộ, người xem có gì ban thưởng hay không?

Vương Hạo đi tới trước mặt Hoa Tử Húc, hai con mắt lấp lánh kim quang. Lấy thân phận Võ Đế của người này, tùy tiện lấy ra một món đồ chắc cũng không quá kém đâu.

Nghe vậy, Hoa Tử Húc hơi có chút lúng túng, hắn cũng muốn thưởng một chút gì đó cho Vương Hạo, nhưng hắn hoàn toàn không biết sẽ gặp được Vương Hạo, cho nên cũng không mang theo thứ gì tốt cả. Bây giờ mà lấy đại cái gì ra, thì không phải là làm mất thân phận hắn sao.

– Khụ khụ…

Hoa Tử Húc ho khan một tiếng, hóa giải lúng túng,

– Đồ tôn ngoan, lúc trước ngươi đã luyện Thiểm Điện bộ tới cảnh giới Hồn Nhiên Thiên Thành, cho nên tu luyện Quang Tốc bộ đương nhiên rất dễ dàng. Học dễ như vậy, ngươi còn không biết xấu hổ mà đòi sư công ban thưởng sao?

– Không biết xấu hổ!

Vương Hạo gật đầu một cái.

– Khụ khụ…

Hoa Tử Húc bị sặc suýt chút nữa nghẹn thở. Nhóc thối này sao lại khó dây dưa như vậy chứ! Còn không biết xấu hổ, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sư công đang xin lỗi sao?

– Đồ tôn ngoan, chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ Quang Tốc bộ tới Hồn Nhiên Thiên Thành, thì sư công nhất định thưởng cho ngươi một phần quà cực lớn.

Hoa Tử Húc vỗ vỗ bả vai Vương Hạo, không nhịn được mà tự khen bản thân quá thông minh, vài ba lời đã hóa giải tình huống khó xử, cũng có thể làm cho Vương Hạo không dây dưa nữa.

Đồng thời, Hoa Tử Húc cũng thầm tính toán xem, Vương Hạo cần mất bao lâu mới có thể lĩnh ngộ Quang Tốc bộ tới cảnh giới Hồn Nhiên Thiên Thành, một năm, hay là hai năm…