Vũ Vương

Chương 116: Thạch vương (1)​




Loại công việc cực kỳ buồn tẻ chẳng những không thể làm hao mòn nhiệt tình của Mộ Hàn, ngược lại khiến cho hắn trở nên càng cố gắng hơn, tốc độ khai quật quặng khoáng thạch cũng là càng ngày càng tăng. Một ngày thu hoạch Tử Tinh Thạch cũng từ hơn hai mươi khối lúc ban đầu đã gia tăng đến ba mươi khối, thậm chí là hơn bốn mươi khối.

Còn hang động thẳng tắp hướng về phía trước kia cũng từ hai thước lúc mới bắt đầu, nay đã gia tăng đến gần sáu mươi thước.

Mặc dù vẫn không đào đến "Tử Dương Long Tinh" khiến cho "Tử Hư Thần Cung" của Mộ Hàn rung động , nhưng mà hắn lại có thể càng ngày càng cảm giác được rõ ràng, cự li đến vật kia càng ngày càng gần . Bởi vì bắt đầu từ khoảng bốn mươi thước, cơ hồ mỗi khi đi tới mười thước thì Mộ Hàn cảm nhận được cái nóng đều hơi bị tăng lên trên diện rộng.

Hơn nữa, trong khoảng thời gian đắm chìm tại Tinh Vân động này, Mộ Hàn cũng thu được báo đáp cực kỳ hậu hĩnh. "Tử Tinh nguyên khí" ẩn chứa bên trong lượng lớn Tử Tinh Thạch đã khiến cho các Ẩn Khiếu trong cơ thể Mộ Hàn được đả thông rất nhanh.Mà sự hấp thu đối với cái nóng chung quanh cũng khiến cho "Tử Hư Thần Cung" của Mộ Hàn đang không ngừng lớn mạnh.

Liên tục hấp thu cái nóng trong thời gian càng lâu, thì sự biến hóa của "Tử Hư Thần Cung" lại càng rõ ràng.

Cho tới bây giờ, "Tử Hư Thần Cung" so sánh với lúc vừa mới đột phá đến Bách Khiếu Cảnh đã tăng trưởng được gần năm thành. Lúc ban đầu Mộ Hàn còn tưởng rằng nguyên nhân ở đây là do Ẩn Khiếu không ngừng được đả thông. Thế nhưng về sau này hắn cẩn thận cảm ứng mới phát hiện ra đó chỉ là một nhân tố thứ yếu ở trong đó. Thực ra, chủ yếu nhất vẫn là bởi tác dụng của cái nóng quanh người.

Đúng là sự trưởng thành lớn lao này mới khiến cho nhiệt tình của Mộ Hàn không giảm, ngược lại còn gia tăng.

- Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

Trong vòng vài phần mười canh giờ, lại có năm tiếng nổ giòn tan truyền ra từ chỗ sâu trong hang động , rồi nó vang vọng ong ong ở trong không gian nóng rực này.

Nhìn bóng dáng lẳng lặng ngồi ở bên trong hang, Mộ Thiết Đường không nhịn được dừng tay vung thuổng sắt lại, trong mắt tràn đầy khâm phục.

Từ khi Mộ Hàn đả thông năm Ẩn Khiếu Thiên mạch đến bây giờ, mười tám ngày đã trở thành quá khứ rồi , hắn đã bận rộn mười tám ngày ở trong hang động do Mộ Hàn khai quật ra.

Nửa đoạn hang động phía trước lúc đầu chỉ có rộng hơn một thước, miễn cưỡng được hắn mở rộng đến hai thước, trên cơ bản mỗi ngày đều có thể thu hoạch năm sáu khối Tử Tinh Thạch. Còn đoạn phần sau hang động ẩn chứa càng nhiều Tử Tinh Thạch hơn, có điều hắn chỉ thử nghiệm khai quật hồi lâu liền thấy cũng không chống đỡ nổi, thật sự quá nóng .

Thế nhưng cái nóng cơ hồ có thể đều nướng chín ngườit ta kia đối với Mộ Hàn lại vẫn không làm sinh ra chút mệt mỏi buồn phiền nào . Chẳng những số lượng Tử Tinh Thạch khai quật ra ngày ngày gia tăng, mà ngay cả Ẩn Khiếu trong cơ thể đã có tốc độ mỗi ngày khơi thông năm cái. Đến bây giờ, số lượng Ẩn Khiếu mà Mộ Hàn đả thông đã đạt hơn chín mươi lăm cái.

Nếu như không hề có gì bất ngờ , năm cái Ẩn Khiếu cuối cùng cũng sẽ được khơi thông vào ngày mai.

- Không đến hai mươi ngày, liền đạt tới Bách Khiếu Cảnh đỉnh cao. Cả Mộ gia từ trước tới nay, cũng chỉ mình hắn có thể làm được .

Mộ Thiết Đường cảm khái ngàn vạn, lại thấy Mộ Hàn mở mắt tiếp tục bắt đầu khai quật. Nên hắn cũng vội vàng chấn chỉnh tâm tình, điềm tĩnh trở lại mà hạ huy động thuổng sắt trong tay.

Mấy ngày qua, đã bị Mộ Hàn kích thích, liền ngay cả hắn cũng cảm giác được tu vi trì trệ không tiến của mình sắp có đột phá, có lẽ chả mấy chốc liền có thể đạt tới đến Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh .

- Sạt! Sạt. . .

Thuổng sắt chui vào vách đá phát ra những tiếng ma sát kịch liệt, tiếng nọ tiếp theo tiếng kia, dồn dập mà đầy sức mạnh.

Mộ Hàn sớm đã quen thuộc với loại âm thanh đơn điệu này, nên trước sau không để ý đến bất cứ điều gì khác. Mộ Thiết Đường cho là hắn có thể đả thông chín mươi lăm chỗ Ẩn Khiếu nhanh như vậy hoàn toàn là bởi vì là được hấp thu một lượng lớn Tử Tinh Thạch, thế nhưng chính hắn lại phi thường rõ ràng, chính mình có thể trót lọt liên tiếp đả thông Ẩn Khiếu như thế vẫn còn có cả công lao của cái nóng vây quanh tứ phía.

Hấp thu cái nóng càng nhiều, "Tử Hư Thần Cung" càng là phồng to ra, cảm ứng của Mộ Hàn đối với chỗ che giấu "Tử Dương Long Tinh" trong hang động phía trước cũng được càng thêm rõ ràng hơn.

Lại là gần hai canh giờ trôi qua, số lượng Tử Tinh Thạch Mộ Hàn đào ra đã nhiều hơn tám khối.

- Nhiều nhất còn có một thước.

Tinh tế cảm ứng chỉ chốc lát, trong mắt Mộ Hàn lộ rõ sự mừng rỡ. Động tác vung thuổng trên tay càng là nhanh như chớp giật. Hắn cũng không quản chung quanh, mà thuổng sắt không ngừng khoét vào vách đá ở cùng một vị trí.

Ngắn ngủi mấy phần khắc canh giờ sau, một ánh tím nhàn nhạt đã nhập vào trong mắt thật rõ ràng.

- Đào đến rồi! Đào đến rồi !

Mộ Hàn đồng tử đột nhiên co lại. Hai mươi ngày liên tục không ngừng khai quật, "Tử Dương Long Tinh" kia rốt cục đã xuất hiện. Trong lúc nhất thời, đúng là cảm xúc mênh mông làm hắn vô cùng kích động mà cười lớn.

Nghe thấy động tĩnh như thế, Mộ Thiết Đường ngạc nhiên nhìn về hướng ở chỗ sâu trong hang động. Hai con mắt hắn chợt trừng to như chuông đồng. Mặc dù là ở cự li cách bốn năm mươi thước, hắn cũng có thể nhìn thấy phi thường rõ ràng. Vùng phát ra ánh tím ở trên vách đá phía trước người Mộ Hàn kia, ít nhất nó cũng to như chiếc bàn ăn vậy.

Hơn nữa, ánh tím kia mặc dù có hơi nhàn nhạt, nhưng màu sắc lại cực kỳ đều đặn. Có thể thấy được khối Tử Tinh Thạch kia cùng với một bộ phận có đường viền hình dáng bị vách đá bao trùm nên vẫn chưa để lộ ra .

Hiện tại đã thấy nó to bằng hai bàn tay. Nếu mà khai quật toàn bộ thì chẳng phải là càng kinh người hơn sao?

Tử Tinh Thạch lớn như vậy , Mộ Thiết Đường nghe cũng đều chưa từng nghe qua, chớ nói chi là nhìn thấy. Giờ phút này, hắn hoàn toàn kiềm chế không nổi sự hiếu kì trong lồng ngực, cố nhịn được cái nóng bức người chung quanh để luồn lách cả thân hình cao lớn về hướng phía trước. Nhưng khi hắn đi tới chỗ sâu trong hang động thì Mộ Hàn đã lại bắt đầu tiếp tục ra tay.

Đá vụn bay tán loạn, ánh tím ở vách đá chung quanh bị loại bỏ. Tử Tinh Thạch hiển lộ ra lại càng lúc càng lớn.

Sau vài phần mười canh giờ, khối ánh tím như cái đĩa tròn kia liền hoàn toàn hiển lộ ra hết, đường kính ít nhất đạt tới nửa thước. Mộ Thiết Đường vẻ mặt đờ đẫn, hai mắt đăm đăm, lẩm bẩm nói:

- Quả . . . quả là khối Tử Tinh Thạch lớn!

Không chỉ có là hắn, mà ngay cả Mộ Hàn sau khi thấy được hình dáng toàn bộ của khối ánh tím kia thì cũng là trợn mắt cứng lưỡi mà khó có thể tin. Khối Tử Tinh Thạch to bằng hai bàn tay đã đều khó có thể nhìn thấy, huống chi là Tử Tinh Thạch thật lớn như thế . Chỉ sợ ngàn năm đều không nhất thiết có thể đào ra được một khối Tử Tinh Thạch như vậy.