Vũ Vương

Chương 136: Đầy sự giết chóc (1)




Từ trong khu rừng u ám đối diện mọi người lúc này đột nhiên xuất hiện ra những đôi mắt ánh lên xanh lè. Không được hai giây, từng đạo bóng đen liền hiện ra rõ ràng ở trong mắt mọi người. Đúng là có hàng trăm hàng ngàn con Ảnh Lang dường như đã phát điên mà nhào đầu lao về phía trước.

Cự li mấy chục thước, chỉ nhoáng cái mà qua.

Những cái miệng to như chậu máu trong khoảnh khắc đã nhào tới trước mặt, kéo theo những trận gió tanh tưởi nồng nặc tràn ngập không trung. Các cao thủ Mộ Huyền Vũ, Mộ Thanh Hải lại chỉ mật thiết lưu ý động tĩnh ở bốn phía, mà mười tên đệ tử Mộ gia trong danh sách thi võ lại cơ hồ đồng thời xuất thủ. Thoáng chốc, trong không trung chỉ thấy kình khí tung hoành.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Mộ Thiết Đường cất tiếng cười to, nắm đấm to như cái bát lấy thế sét đánh không kịp bưng tai rơi vào bụng của một con Ảnh Lang vừa mới nhảy dựng lên. Chân khí từ mặt quyền kích động ra tiếng gầm rú kịch liệt, mà con Ảnh Lang kia cũng là kêu thảm rồi bắn ra, liên tiếp nện vào vài tên đồng bạn đang lao đến.

- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Mộ Tinh Hà híp hai mắt, thần sắc lạnh nhạt, hai tay khẽ vũng, chân khí sắc bén như kiếm từ chỉ liền bắn ra kịch liệt. Ba con Ảnh Lang xông đến trước mặt hắn cơ hồ đồng thời bị xuyên thủng đầu, thậm chí ngay cả kêu rên cũng không phát ra nổi thì đã tê liệt ngã xuống đất, máu tươi từ trên trán ồ ồ chảy ra.

- Mộ Tinh Hà này quả nhiên không hổ là cao thủ Không Cốc Cảnh đỉnh cao!

Mộ Hàn thầm hừ một tiếng, động tác cũng là không hề dừng lại chút nào. Tiếng sấm sét kịch liệt từ trong ngực bụng rầm rầm chấn động vang dội, Xuân Thu Đại Đao trong tay chợt phát huy ra những tảng lớn tảng lớn đao ảnh. Vô số các lưỡi kình đạo sắc bén đan xen ngưng tụ. Đồng thời nó lại như quả cầu tuyết quay cuồng lăn đi về hướng phía trước .

- Rầm rầm. . .

Sấm sét vang dội bên trong quả cầu tuyết rồi đột nhiên bùng nổ, kình khí cực kì điên cuồng mãnh liệt lan đi khắp bốn phía

Sóng động lan ra, gần mười con Ảnh Lang ở chung quanh quả cầu tuyết này chỉ trong nháy mắt liền hóa thành một mảng máu thịt đậm đặc.

Một kích thành công, Mộ Hàn không hề dừng lại chút nào, trường đao trong tay lại lần nữa hăng hái vung lên. Lại là một đám ánh đao ngưng tụ như quả cầu tuyết lăn lộn về hướng phía trước.

- Rầm rầm. . .

Sấm sét kích động không gian, Mộ Hàn giống như biến thành một máy xay thịt. Những tảng lớn tảng lớn Ảnh Lang nổ tung ra. Chỉ trong thời gian nháy mắt, không gian trong vòng hơn mười thước quanh người hắn đã bao phủ mùi máu nồng nặc. Mùi máu tươi gay mũi điên cuồng khuếch tán nở ra về phía bốn phương tám hướng.

Động tĩnh lớn lao như thế , trong chớp mắt liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người tới khu vực này.

Mộ Tinh Hà đồng tử chợt thu nhỏ lại, khóe môi có hơi giật giật vài cái. Không biết là hắn đang nghĩ tới điều gì, thế nhưng động tác trên tay lại lặng lẽ nhanh hơn vài phần. Đám đệ tử trẻ tuổi Mộ gia như Mộ Huyền Âm, Mộ Thiết Chân sau khi nhìn rõ bóng người kia trong màn huyết vụ , từ trong mắt lóe ra sự kinh ngạc khó có thể che dấu.

- Đây mới thật sự là Tinh Hàn sư đệ?

Mộ Thiết Đường hai mắt trừng to giống như chuông đồng.

Ban đầu, khi Mộ Hàn mới vừa vào viện Duệ Phong cũng đã giao thủ với Mộ Thanh Thành. Mộ Thiết Đường cũng liền thấy hắn thi triển thủ đoạn như vậy. Thế nhưng so sánh với khi đó, uy lực hôm nay đâu chỉ tăng vọt gấp hàng chục lần?

Không chỉ có là hắn, đám người Mộ Thanh Hải và Mộ Thiết Giang ở dưới tường điện cũng có chút ngạc nhiên, hoàn toàn không có ngờ tới Mộ Hàn ứng phó Ảnh Lang lại dễ dàng như thái rau cắt quả vậy.

- Lôi Vân Phong Bạo?

Mộ Huyền Vũ cũng là khẽ nhúc nhích hàng mi trắng dài, có chút ngoài ý muốn mà lại có chút như bừng tỉnh mà tự lẩm bẩm

- Không nghĩ tới loại công pháp trung phẩm mà phối hợp cùng 'Lôi Cực Âm Cương, lại có được uy lực như thế!

- Huyền Vũ trưởng lão, tiểu gia hỏa này chính là kẻ được chọn làm người chính của Mộ gia các ngươi trong thi võ?

Trưởng lão Kim gia đến đây giám thị Mộ gia, lão đứng ở một bên thu hồi ánh mắt kinh ngạc, kìm lòng không được đành lên tiếng hỏi.

Mặc dù không có nói rõ ra, nhưng sau khi quyết định sẽ cử hành thi võ tại Hắc Yểm Sâm Lâm , việc chọn ra một người để cướp lấy ba vị trí đứng đầu cơ hồ đã thành sự lựa chọn chung của mười đại thế tộc. Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể khiến cho Âm Linh Tinh không đến mức quá phận tán trong nhiều người, do đó sẽ khiền cơ hội chiến thắng tăng lên đến trời.

Mộ Huyền Vũ đành cười ha ha, nhưng rốt cuộc không tiện nói với lão người được chọn của Mộ gia chính là một người khác. Nhưng mà giờ phút này Mộ Hàn có biểu hiện sáng giá nhất cũng còn không biết thậm chí ngay cả phần thưởng thi võ là gì. Cũng may sự chú ý của trưởng lão Kim gia nhanh chóng lại bị Mộ Hàn thu hút nên lão cũng không truy hỏi tiếp.

- Ô! Ô!

Những mãnh thú có được thực lực Bách Khiếu Cảnh, cũng có linh tính không đến nỗi nào. Đến khi Mộ Hàn lại lần nữa làm nổ nát hơn mười con Ảnh Lang, những con mãnh thú ở trước người hắn thấy cách chết của đồng loại thì trong mắt lại lộ ra ý sợ hãi. Trước đây chúng vẫn còn hung hãn không sợ chết thì nay lại vội vàng đi vòng tránh, nhằm hướng đệ tử Mộ gia còn lại mà gào thét xông tới.

Ngửi thấy mùi tanh gay mũi làm cho đầu óc Mộ Hàn tỉnh táo tới cực điểm.

Giờ phút này khu vực này mặc dù hơi có vẻ hỗn loạn, nhưng các cao thủ Mộ gia ở phía sau như Mộ Huyền Vũ lại toàn bộ đều không hề động thủ. Nếu như hiện tại Mộ Hàn chạy trốn, không chỉ có không có chút xíu cơ may thành công là điều có thể tính, ngược lại sẽ thành đả thảo kinh xà. Hiện nay điều Mộ Hàn cần làm là phải thu hút càng nhiều mãnh thú càng lợi hại tới phương hướng này.

Chỉ có đến khi những trưởng lão Mộ gia cấp Vũ Hóa Cảnh đều bị mãnh thú cuốn lấy, Mộ Hàn mới có thể tìm được cơ hội. Nhìn thấy những con Ảnh Lang né tránh sang chỗ khác, Mộ Hàn âm thầm cười lạnh một tiếng. Hắn đạp chân một cái, liền múa Xuân Thu Đại Đao phóng về hướng khu vực có Ảnh Lang dày đặc nhất. Nơi nào hắn đi qua, đao mang cuồn cuộn, những tảng lớn tảng lớn huyết thịt bùng nổ bắn ra. Những con Ảnh Lang cấp Bách Khiếu Cảnh này không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì cho Mộ Hàn .

Trong lúc nhất thời cả một vùng mấy chục thước thật giống như đã trở thành võ đài của một mình Mộ Hàn.

Ảnh Lang không ngừng lao ra đe dọa, trường đao của Mộ Hàn đánh đâu thắng đó, cứ thế mà mặc sức giết chóc. Huyết dịch phun tung toé lan ra khiến cho cây cối chung quanh đều bị nhuộm đến đỏ bừng, lộ rõ mùi máu tươi tràn ngập mỗi một tấc không gian chung quanh. Trong bất tri bất giác, một màn sương mù đỏ tươi đã bốc lên tận trời cao.

"Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!. . ."

Tiếng gầm rống bên trong Hắc Ma Điện vang lên hết lần này đến lần khác.