Vũ Vương

Chương 303: Năm vạn công huân (2)​




Mộ Hàn cũng vẻ mặt tươi cười, tiến tới bên người Mai Tâm Hạc.

Giờ phút này, tất cả đan dược đều đã đã rơi vào trên mặt bàn, không nhiều không ít, đúng lúc là 30 hạt, tất cả đều óng ánh sáng chói, châu tròn ngọc sáng, hương thơm xông vào mũi, vừa nhìn đã biết phẩm chất rất tốt.

Mai Tâm Hạc thoả mãn cười nói:

- Bốn khỏa Thiên Hồn Quả luyện chế ra 30 hạt ‘ Hư Hồn Thiên Đan ’, xa xa vượt qua dự đoán của lão phu, Mộ Hàn, cái này đều là công lao của ngươi, nếu không có ngươi chữa trị tốt rồi đan lô lại khiến nó lột xác thành siêu phẩm đạo khí, thì lô đan dược này có thể có hai mươi hạt đã phi thường không tệ rồi.

Hơi ngưng lại, Mai Tâm Hạc lại cười mỉm nói:

- Lô đan dược này rất nhiều, phương án phân phối trước kia đã không thích hợp nữa. Như vậy đi, Mộ Hàn, lão phu cho ngươi mười hạt ‘ Hư Hồn Thiên Đan ’. Bất quá, ‘ Hư Hồn Thiên Đan ’ này tốt nhất chỉ dùng qua ba lượt, mỗi lần cách bảy ngày, ba hạt cũng đủ khiến ngươi tăng lên đến ‘ Huyền Thai thất trọng thiên ’ rồi, bảy hạt đan dược còn lại có thể tặng cho mấy vị sư đệ sư muội kia của ngươi, cũng có thể tự mình giữ lại tiếp tục phục dụng, tuy khó có thể lại đề thăng tu vị, nhưng có thể bồi bổ thêm linh hồn. Về phần hai mươi hạt đan dược còn lại, ngươi nếu nguyện ý nộp lên cho tông phái, lão phu có thể báo cáo tông chủ, ban thưởng cho ngươi năm vạn công huân .

- Năm vạn công huân?

Mộ Hàn lắp bắp kinh hãi.

- Không sai.

Mai Tâm Hạc khẽ vuốt râu dài, gật đầu cười nói:

- Mộ Hàn, ngươi chớ xem thường năm vạn công huân này. Ở Vô Cực Thiên Tông, thường xuyên xuất hiện tình huống tu vị sớm đã đạt tới Mệnh Tuyền cảnh nhưng bởi vì công huân chưa đủ nên phải kéo dài mấy năm mới có thể tấn chức Thiên Cực đệ tử. Có năm vạn công huân này, ngày sau ngươi có thể nhẹ nhõm hơn nhiều rồi. Đương nhiên, ngươi nếu không muốn đổi lấy công huân, cũng có thể lưu lại toàn bộ, lão phu thu năm hạt đan dược làm phí vất vả là được rồi.

- Cứ dựa theo phương pháp của điện chủ mà làm đi.

Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, lập tức liền làm ra quyết định.

Không nói đến Mai Tâm Hạc gia tăng số lượng Hư Hồn Thiên Đan, hơn nữa sau khi tăng tu vị lên tới Huyền Thai thất trọng thiên, đan dược còn lại đối với hắn cũng không có tác dụng quá lớn, chẳng bằng thuận nước giong thuyền giao cho tông phái, có năm vạn công huân kia, Mộ Hàn quả thật có thể giảm bớt rất nhiều công phu.

- Rất tốt.

Mai Tâm Hạc đối với Mộ Hàn lại càng thêm hài lòng:

- Vậy lão phu liên hệ với tông chủ. . .

Mộ Hàn không biết Mai Tâm Hạc làm sao liên hệ với tông chủ Vô Cực Thiên Tông, bất quá khi hắn rời khỏi Đan Thiên Điện thì trên người ngoại trừ mười hạt Hư Hồn Thiên Đan ra, còn nhiều ra một quả ngọc bài, trong đó ghi chép số lượng công huân hắn có được. Hơn nữa, không đợi hắn trở lại chỗ ở, Công Huân Bi bên ngoài Cực Chân Các đã có chút lóe lên, một cái tên lặng yên biến mất, thay vào đó là một cái tên khác.

Mộ Hàn?

Đệ tử Vô Cực Thiên Tông qua lại bên ngoài Cực Chân Các có rất nhiều, lập tức liền có người chú ý tới biến hoa trên Công Huân Bi, vô ý thức nhẹ đọc lên một cái tên, nhưng khi ánh mắt chuyển đến con số đằng sau danh tự, lại nhịn không được nghẹn ngào la hoảng lên:

- Năm. . . Năm vạn công huân?

Lời của hắn lập tức hấp dẫn không ít tu sĩ đi ngang qua chung quanh

- Mộ Hàn? Mộ Hàn nào?

- Còn Mộ Hàn nào nữa? Hắn lại làm ra chuyện gì, rõ ràng đột nhiên lấy được năm vạn công huân?

- Nghe nói hắn hôm nay đi Đan Thiên Điện, không lâu chỗ đó có siêu phẩm đạo khí xuất thế, mà Mộ Hàn lại là đạo vân sư, hẳn là. . .

. . .

Trong tứ cực đệ tử Thiên, Địa, Huyền, Hoàng của Vô Cực Thiên Tông, danh tự 100 người có số lượng công huân nhiều nhất sẽ xuất hiện trên Công Huân Bi. Công Huân Bi cùng những ngọc bài ghi chép công huân đều có được một loại liên hệ kỳ diệu, biến hóa về số lượng công huân trong ngọc bài sẽ tùy thời lộ ra trên Công Huân Bi.

Vô Cực Thiên Tông dựng Công Huân Bi ở bên ngoài Cực Chân Các cũng là để khích lệ đệ tử.

Mộ Hàn đột nhiên dùng năm vạn công huân sát nhập trăm ngàn, mặc dù danh liệt chín mươi lăm, thậm chí ngay cả số lẻ của Cung Hạo nổi tiếng đệ nhất cũng kém, nhưng vẫn khiến mọi người líu lưỡi, lập tức liền dẫn phát ra phỏng đoán liên tiếp, đã làm ra cống hiến gì đối với tông phái mới có thể đạt được nhiều công huân như vậy?

Sau khi tin tức này lan ra, cơ hồ tất cả mọi người đều liên hệ Mộ Hàn với kiện siêu phẩm đạo khí xuất hiện ở Đan Thiên Điện trước đó không lâu. Bất quá suy đoán như vậy cũng chỉ truyền lưu ở đệ tử bình thường, đối với nhân vật trọng yếu của Vô Cực Thiên Tông mà nói, nguyên nhân Mộ Hàn đạt được năm vạn công huân cũng không phải là bí mật.

Hai mươi khỏa ‘ Hư Hồn Thiên Đan ’, có thể khiến thực lực chỉnh thể của Thiên Cực đệ tử đề thắng một bậc, hơn nữa công lao chữa trị ‘ Xích Huyền Đan Lô ’, khiến nó lột xác thành siêu phẩm đạo khí ngược lại cũng đáng được năm vạn công huân kia.

Trong Phi Long Viện, Cung Hạo sắc mặt âm tình bất định.

Giờ phút này, hắn sớm đã từ con đường khác biết được ở tầng ba Đan Thiên Điện đã xảy ra chuyện gì, cũng biết nền tảng của kiện siêu phẩm đạo khí kia, nhưng trong lông lại âm trầm như nước. Hắn hiện giờ phi thường rõ ràng, bỏ lỡ hai cơ hội ở Vực Giới Sát Tràng và Long Dực Sâm Lâm, đã rất khó ra tay với Mộ Hàn được nữa.

Mộ Hàn hiện giờ đã là nhân vật phong vân của Vô Cực Thiên Tông, không biết có bao nhiêu cường giả tông phái đang âm thầm quan sát hắn, hắn hơi có dị động, chỉ sợ sẽ lập tức bị phát giác.

- Sớm biết như thế, lúc trước nên tự mình tiến đến ‘ Vực Giới Sát Tràng ’?

Cung Hạo ánh mắt lập loè, chợt lộ ra một tia hối hận. Lúc kia, hắn tự mình đi Vực Giới Sát Tràng, có lẽ sẽ gây chú ý ánh mắt người ngoài, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút, vẫn có thể nhẹ nhõm đánh chết Mộ Hàn. Đáng tiếc, hắn lúc ấy đánh giá Mộ Hàn quá thấp, chỉ phái ra Yến Trăn đi.

Kết quả, bọn người Yến Trăn đều bỏ mạng

Lần thứ hai, hắn mặc dù coi trọng Mộ Hàn hơn, nhưng vẫn không đủ, kết quả chẳng những Nghiêm duy bị giết, thậm chí ngay cả hai cao thủ Mệnh Tuyền cảnh là Tang Thiên Công và Sở Ngọc cũng không thể may mắn thoát khỏi.

- Có lẽ thật không có cơ hội.

Cung Hạo khóe môi có chút co rúm, nhíu mày trầm ngầm, ánh mắt hung ác nham hiểm, nhưng chỉ sau một lúc lâu, lông mày hắn liền giãn ra, nhẹ giọng nỉ non tự nhủ:

- Không, còn một cơ hội cuối cùng, đó chính là ‘ Thiên Tông Võ Hội ’ sang năm. . . Ở nơi đó ngoài ý muốn bỏ mình cũng là điều thập phần bình thường. . .

- Đây chính là Hư Hồn Thiên Đan?

Trong phòng, nhìn dược hoàn kim quang sáng chói mà Mộ Hàn phân cho mình, bốn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.