Vũ Vương

Chương 484: Nhất nhất cầm nã! Bắt hết (2)




Mộ Hàn thấy thế, bất giác cười một tiếng.

Nếu như lão ta liều chết phản kháng, Mộ Hàn muốn bắt lão thì còn phải phí công tốn sức một phen hơn rất nhiều. Nhưng lão lựa chọn chạy trốn, ngược lại khiến cho Mộ Hàn dễ dàng đi rất nhiều.

- Vút! Vút!

Chỉ sau một cái chớp mắt, Bá Vương Điện và Động Huyền Thiên Hồn Thai lại lần nữa như tảng thiên thạch từ ngoài bầu trời, thế không thể đỡ từ trên cao nện xuống.

Ông lão áo bào đen kia gắt gao cắn răng, tốc độ không giảm chút nào. Đồng thời từ bên trong lại bùng nổ xuất ra một đám mây đen đậm đặc, rồi ngưng tụ ra quanh người thành một tầng Viên Tráo ( cái nơm) thật dầy.

Đúng là lão ta muốn lấy cứng đối cứng với sự công kích của hai kiện Đạo Khí siêu phẩm, để có thể trốn xa một chút.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Đạo Khí gào thét chèn ép xuống, trong thời gian chớp mắt, liền một lần nữa nện cho ông lão áo bào đen chui vào dưới lòng đất.

Nhưng chỉ sau một cái chớp mắt, ông lão áo bào đen lại thêm một lần lao ra từ trong hố, tiếp tục chạy trốn cực kì nhanh chóng. Tầng Viên Tráo đen tuyền kia bên ngoài cơ thể lại cũng không tiêu tan.

- Cái gì?

Mộ Hàn cảm thấy kinh ngạc kêu nhỏ thành tiếng, ông lão phía dưới kia tựa hồ đang vận dụng loại Đạo Khí kỳ lạ nào đó để chặn lần công kích mạnh mẽ này.

Đương nhiên, lão ta thân là trưởng lão Vũ Long Thiên Tông, có được vật bảo vệ tính mạng như vậy cũng được coi là điều bình thường.

- Ta cũng muốn nhìn cái mai rùa đen này có thể bảo vệ được cho ngươi bao lâu?

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn liền đã xác định tâm thần, hai kiện Đạo Khí siêu phẩm phát động công kích mãnh liệt lần thứ ba.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

. . .

Những tiếng va đập kịch liệt liên tiếp vang lên, ông lão áo bào đen kia nhiều lần bị nện chui vào lòng đất, lại nhiều lần nhảy ra chạy như bay. Còn Viên Tráo kia thật giống một cái khiên không thể phá vỡ, lại liên tục ngăn cản loại công kích như bão tố của hai kiện Đạo Khí siêu phẩm . Nhưng thân mình lão lại giống như không có tổn thương chút nào.

Nhưng mà, Mộ Hàn lại biết rất rõ ràng, cái đó chỉ là biểu tượng bề ngoài.

Cho dù ngăn cản thế công của mình hay của Đạo Khí, nhưng muốn nó liên tục phát huy tác dụng thì nhất định phải càng không ngừng đưa chân nguyên vào. Mà chân nguyên của trưởng lão Vũ Long Thiên Tông tuyệt đối không còn bao nhiêu.

Suy đoán của Mộ Hàn, nhanh chóng liền biến thành thực tế.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Đến khi Bá Vương Điện và Động Huyền Thiên Hồn Thai nện xuống làn thứ mười thì tầng Viên Tráo đen tuyền kia lập tức giống như là quả dưa hấu bị tảng đá hung hăng nện trúng, trong khoảnh khắc chia năm xẻ bảy. Mà ông lão áo bào đen chính là lại lần nữa bị ép vào lòng đất. Nhưng khi hai kiện Đạo Khí lượn vòng dựng lên thì lão ta lại không thấy nhảy ra theo từ dưới lòng hố nữa.

Khi Mộ Hàn dùng tâm thần cảm ứng, khí tức của ông lão áo bào đen kia trong nháy mắt đã yếu đi rất nhiều.

- Rốt cục không chống đỡ nổi ?

Trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng, thân hình thì như sợi bông cuốn theo chiều gió mà đáp xuống ở ngay bên cạnh miệng hố. Cụp mắt nhìn lại, chỉ thấy ông lão áo bào đen kia cả thân hình đều đã trở nên máu thịt lẫn lộn, vẫn nằm phủ phục không nhúc nhích trong lòng đất, cũng đã hoàn toàn bị hôn mê. Vị trưởng lão Vũ Long Thiên Tông này đã không có bất cứ năng lực phản kháng gì.

- Cuối cùng đã đối phó toàn bộ!

- A!

Mộ Hàn không nhịn được mà thở phào một hơi thật dài, hắn thu tất cả Đạo Khí và Anh Lôi vào Tử Hư Thần Cung.

Từ lúc ba vị cường giả Vạn Lưu Cảnh của Lê tộc ở Bắc Hải đột nhiên đánh lén đến bây giờ. Thời gian trôi qua mặc dù không lâu lắm, nhưng Mộ Hàn liên tục đồng thời thao tác đông đảo Đạo Khí và Anh Lôi. Cho nên chân nguyên, pháp lực và lực tâm thần trôi đi như nước chảy, giờ phút này trong cơ thể hắn đã gần đến khô kiệt. Nếu như lại có thêm cường giả Vạn Lưu Cảnh, hắn phỏng đoán chỉ có thể chạy trốn.

Sau khi cũng thu ông lão áo bào đen vào Tâm Cung, Mộ Hàn lập tức điều động một chút chân nguyên còn sót lại mà bay lên trời, nhằm hướng bắc bay nhanh đi. Chỉ trong nháy mắt liền không có bóng dáng. Có điều là, tại khoảnh khắc trước khi rời đi, hai đạo ánh mắt của Mộ Hàn lại nửa cố tình nửa vô ý liếc qua một đỉnh núi cao mấy ngàn thước.

Trên đỉnh núi đó, Thái Thượng trưởng lão Mộ Huyền Thiên của Mộ gia ngây ra như phỗng, trên khuôn mặt già nua tràn đầy vẻ kinh hãi.

Ở trong thành Liệt Sơn lão đã cảm ứng được khí tức dao động kịch liệt nơi này, liền tò mò chạy tới nhìn một cái. Cũng không dự đoán lại ở bên ngoài Hắc Ma Điện được nhìn thấy một hồi chiến đấu kinh người như thế. Những hình ảnh chiến đấu này đã hoàn toàn ra ngoài nhận thức của lão. Chỉ đứng xem mà lão hãi hùng khiếp vía, rung động không thôi.

Điều càng làm cho lão không nghĩ tới chính là, một bên chiến đấu lại là Mộ Hàn mấy năm trước ở trong Hắc Yểm Sâm Lâm sau khi giết chết tộc trưởng và nhiều vị trưởng lão đã bỏ trốn. Sự kiện lần đó đã làm cho Mộ gia ở Liệt Sơn tổn thất nặng nề, thiếu chút nữa không gượng dậy nổi. Sau này lão từng lại nhận được tin tức, nói kia hai vị đệ tử thế tộc bởi vì có tín vật của Tiêu Tố Ảnh mà gia nhập Vô Cực Thiên Tông, họ đã thấy Mộ Hàn tại thành Vô Cực. Hơn nữa Mộ Hàn vẫn còn được thế gió cuốn triều lên tại Vô Cực Thiên Tông .

Sau khi biết được Mộ Hàn đã là đệ tử Vô Cực Thiên Tông, Mộ Huyền Thiên không có bất cứ ý nghĩ trả thù gì. Vô Cực Thiên Tông không phải là chỗ mà tu sĩ cảnh giới Huyền Thai như lão có khả năng trêu chọc.

Chỉ là Mộ Huyền Thiên dẫu như thế nào cũng không còn ngờ tới, chỉ thời gian ngắn ngủi vài năm mà Mộ Hàn lại gió cuốn triều lên đến tình trạng như thế.Lại có thể lấy lực của một người độc chiến sáu tên trưởng lão Lê tộc ở Bắc Hải, Vũ Long Thiên Tông. Danh tiếng của Lê tộc ở Bắc Hải, Vũ Long Thiên Tông, Mộ Huyền Thiên đều đã nghe nói qua, đều là thực thể khổng lồ ở Thái Huyền Thiên Vực .

- Thật là lợi hại!

Cũng không biết trải qua bao lâu, Mộ Huyền Thiên mới như tỉnh lại từ trong giấc mộng. Nghĩ tới lúc Mộ Hàn rời đi thì ánh mắt liếc tới, càng nghĩ đến chính mình năm đó vẫn còn từng muốn tính toán Mộ Hàn, thì lão liền không khỏi rùng mình, lập tức vội vã phản hồi quay về thành Liệt Sơn. Đến khi vào bên trong Tàng Phong Các ngồi xuống thì tâm tư lão mới hơi hơi bình phục.

Vùng biển cực bắc, Ám Tâm Thần Điện lẳng lặng trôi nổi trên mặt biển.

- Tộc trưởng, không tốt , không tốt. 'Bổn mạng linh chung' của Đông Lôi trưởng lão, Văn Hội trưởng lão và Viêm Tử trưởng lão đều đã bị nghiền nát !

Có một bóng người phút chốc từ phía chân trời xa xa bắn nhanh mà đến, rồi nhanh như tia chớp đi vào cửa điện rộng rãi. Ngay sau đó, âm thanh hơi có chút hoảng loạn liền vang lên.

- Cái gì?

Đám mây mù đen kịt đậm đặc ở trong điện bỗng bốc dựng lên mãnh liệt . Tức thì, một âm thanh khàn khàn kinh ngạc chấn động lan ra.