Vũ Vương

Chương 650: Liên tục chiến ( nhất )




Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa mới hơi hơi hửng sáng thì đã có vô số bóng người rời khỏi chỗ ở của mình mà nhằm hướng Võ Phong Thai bay đi.

Trong lúc nhất thời, trong phạm vi Bắc Đẩu Thất Phong, khắp nơi trong không trung đều có thể nhìn thấy những bóng dáng đang vội vã xuyên qua không gian. Đến khi Mộ Hàn chạy tới đây thì chung quanh Võ Phong Thai đã là người đi lại tấp nập, tiếng huyên náo động đến trời xanh.

- Không phải tất cả đệ tử Nội Sơn ở Chân Vũ Thánh Sơn đều đã chạy tới chứ?

Mặc dù sớm đã có dự đoán trước, nhưng khi chính mắt nhìn thấy quang cảnh như vậy thì Mộ Hàn vẫn còn có hơi líu lưỡi. Bốn phía Võ Phong Thai, từng đạo khí tức khổng lồ tung hoành đan xen. Trong mơ hồ , Mộ Hàn thậm chí có loại cảm giác đã trở lại bên ngoài Vong Linh Thánh Điện, cao thủ cảnh giới Linh Trì tùy ý có thể thấy được ở khắp mọi nơi.

Chỉ hơi hơi cảm ứng sơ qua, Mộ Hàn liền phát hiện không ít khí tức quen thuộc. Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc, Ân Vận, Yến Thu Mi, Tu Diệu Châu. . . Vào lúc Mộ Hàn phát hiện bọn họ , bọn họ cũng cơ hồ đồng thời thấy được Mộ Hàn vừa mới đến , đều là tràn đầy vui vẻ quay sang phía Mộ Hàn mà hơi gật đầu.

Sau khi nở nụ cười đáp lại, bóng dáng Mộ Hàn chợt lóe rồi bay xuống tại Võ Phong Thai.

Giờ phút này, trên Võ Phong Thai trừ Mộ Hàn ra còn có mười bảy bóng người. Trong đó có một người đứng lặng im hồi lâu ở chính giữa đài cao, dung mạo tuấn tú, thân hình dong dỏng cao, Ngọc Thụ Lâm Phong. Hắn chính là Hỗ Tinh Vân đến từ Ngọc Hành Phong, tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên. Hôm qua Mộ Hàn đã được Phan Diễn giới thiệu, xem như đã quen biết hắn. Lúc này hắn đứng ở trên Võ Phong Thai, thiết tưởng là các cuộc luận bàn hôm nay đến phiên hắn, vị đệ tử Ngọc Hành Phong này làm giám sát.

Còn mười sáu bóng người kia thì lẳng lặng ngồi ở bên cạnh phía đông Võ Phong Thai, đúng là đám người Qua Thiện, Lữ Vân Phi, Si Tùng và Thượng Quan Dục Ảnh mà hôm nay Mộ Hàn muốn khiêu chiến. Khi nhìn thấy Mộ Hàn thì vẻ mặt bọn họ mỗi người không giống nhau, hoặc khinh thường, hoặc coi nhẹ, hoặc nặng nề, hoặc nhìn kỹ, hoặc hờ hững. . .

Mười sáu người xếp thành hàng chữ nhất, không che dấu thực lực của mình chút nào . Mười sáu đạo khí tức khủng bố như những cơn sóng ngập trời mà chập chùng dập dờn bồng bềnh lan ra, bao phủ cả một khu vực vài trăm thước.

Nếu là đổi thành tu sĩ khác, chỉ cần đứng ở trong phạm vi Võ Phong Thai là sẽ tùy thời cảm nhận được cảm giác bị đè nén mạnh mẽ đến không sao trừ được kia. Rồi sau đó không tự chủ được mà trong lòng sinh ra kiêng kỵ.

- Ra mắt Hỗ sư huynh.

Tuy nhiên, Mộ Hàn lại giống như không có chút xíu cảm giác nào. Đầu tiên là cười dài chắp tay chào Hỗ Tinh Vân, sau đó mới đảo mắt nhìn sang phía mọi người ở phía đông võ đài, trông thật nhẹ nhõm ung dung, phảng phất bọn họ không phải đối thủ, mà là bằng hữu.

- Các vị sư huynh sư tỷ đúng là tới rất sớm. Thật ngại quá, để cho mọi người đợi lâu.

- Không cần nói thừa.

Qua Thiện trong mũi hừ lạnh rồi trầm giọng nói

- La Thành, nếu ngươi đã đến đây, vậy thì liền vội vàng bắt đầu đi.

Trong lúc đang nói, Qua Thiện đã bắn người dựng lên, lệnh bài rời khỏi tay bay nhanh về hướng Hỗ Tinh Vân ở chính giữa đài cao rồi nhẹ nhàng hạ xuống.

Mộ Hàn cũng ném lệnh bài của mình cho Hỗ Tinh Vân:

- Qua sư huynh đúng là gấp gáp. Hảo, ta đây nhất định tranh thủ để cho sư huynh sớm đi nghỉ ngơi một chút vậy.

- Càn rỡ!

Qua Thiện tức tối đến hai gò má đều bắt đầu có hơi giật giật. Thần sắc có chút hung ác

- La Thành. Ta ở lại đây để cho ngươi biết, càn rỡ sẽ phải trả giá bằng cái gì?

Nói còn chưa dứt lời, Qua Thiện liền đạp chân mãnh liệt mà đi về phía trước. Tiếng bước chân roẹt roẹt bồng bềnh lan ra về khắp tứ phía , điều đó khiến cho trên đài cao này sặc mùi thuốc súng.

Thấy thế, mọi người đã sớm chờ đợi có chút chán đến chết đều thấy tinh thần rung lên.

- Qua Thiện của Thiên Tuyền Phong có thực lực tương đương cùng Mặc Vũ Khanh , nói không chừng còn có thể hơn một chút. Nhưng ngay cả Mặc Vũ Khanh đều không thắng được La Thành, hắn thì . . . khả năng thắng càng là xa vời.

- Nếu như nếu đổi lại là ta, khẳng định sẽ không nhận thư khiêu chiến của La Thành.

- Không tiếp thư khiêu chiến? Đường đường cao thủ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên mà sợ tu sĩ Linh Trì Nhất Trọng Thiên. Nếu việc này mà truyền ra, thì danh tiếng đúng là không thể nào dễ nghe . . .

Mọi người thì thào bàn tán, trên mặt hiện ra rành rành vẻ hưng phấn. Đối với đám đệ tử Nội Sơn không phải Thiên Tuyền Phong và Khai Dương Phong mà nói, hôm nay ai thắng ai thua đều không quan trọng chút nào. Bọn họ đến đây, chỉ là vì thỏa mãn một phen lòng hiếu kỳ, nhìn một chút La Thành sẽ dừng lại tại trận luận bàn thứ mấy trong số các trận đó .

- La Thành, Qua Thiện, luận bàn bắt đầu!

Mà đúng vào lúc này, Hỗ Tinh Vân đã tay cầm lệnh bài, mạnh mẽ phất tay chém xuống phía dưới một cái, bóng dáng đồng thời thối lui khỏi Võ Phong Thai.

- Vèo!

Qua Thiện đã sớm chờ giờ khắc này . Những lời của Hỗ Tinh Vân còn chưa tiêu tan, hắn liền giống như mãnh thú vừa mới xổng chuồng thoát cũi bắn mạnh đi về hướng Mộ Hàn. Trong tay bỗng dưng thoáng hiện một thanh Băng Trùy sắc bén trong suốt trắng như tuyết rồi đâm tới , giống như linh xà xẹt qua từng đạo đường cong quỷ dị ở hư không trước người, chỉ thấy màn sương dày đặc giá lạnh bắn nhanh ra từ mũi nhọn sắc bén đang đâm tới.

Khí tức lạnh như băng đến thấu xương điên cuồng tràn ngập lan ra. Chỉ một thoáng, cả không gian trên Võ Phong Thai đều giống như bắt đầu bị đóng băng. Bên trong cả một vùng vài trăm thước, tựa hồ chỉ có kia màn sương băng thò ra những cái lưỡi như rắn rết ngọ nguậy đang nhanh chóng xuyên qua không gian, phô thiên cái địa tiếp cận về hướng bóng dáng màu đen kia ở cách đó hơn trăm mét.

Phía sau những mũi dùi nhọn lạnh lẽo đó, Qua Thiện thân như ánh sáng lung linh, âm thanh cười gằn vang khắp không trung

- La Thành, người hãy tự mình hiểu lấy. Một tu sĩ Linh Trì Nhất Trọng Thiên nho nhỏ như ngươi mà dám liên tiếp khiêu chiến mười sáu vị đệ tử Thiên Tuyền Phong chúng ta , thật sự là không biết trời cao bao nhiêu, đất dày tới đâu, hiện tại ta liền để ngươi nếm thử. . .

- Xoẹt!

Qua Thiện nói còn chưa dứt lời, liền thoáng nghe thấy một tiếng xé gió rất nhỏ . Ngay sau đó, một vệt sáng xanh đột nhiên không hề có dấu hiệu lại xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn, lại như dải lụa bổ tới rồi trong khoảnh khắc đã xuất hiện trước mặt hắn. Đúng là một thanh đoản đao màu xanh mà thân đao chỉ rộng như bàn tay.

Ánh sáng xanh chói mắt, Qua Thiện trong lòng kinh hãi, không tự chủ được mà giật mình la lên thất thanh. Chân nguyên điên cuồng mãnh liệt trong chớp mắt liền từ trong cơ thể tuôn ra, hình thành một tầng hướng ngại vật thật dầy ở quanh người . Từ xa nhìn lại, tựa như một khối băng tinh hình dáng quả cầu. Khí tức giá lạnh tới cực điểm lượn lờ quanh thân.

Chỉ trong tích tắc, đoản đao xanh ngắt đã chém thẳng xuống.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Giống như khối băng bị rơi xuống trên mặt đất, chướng ngại vật kia trong nháy mắt nát bấy. Luồng kình đạo mạnh mẽ thế như chẻ tre, như quả cự chuỳ hung hăng nện tiếp về phía trước. Qua Thiện miệng phun máu tươi ồng ộc, thân hình không khống chế nổi mà bay dựng lên, lại như diều đứt dây xẹt qua mấy chục thước không gian rồi liên tiếp té rớt xuống dưới Võ Phong Thai .. . .

Trong lúc nhất thời, chung quanh vang lên một tràng âm thanh hít hà lạnh toát sống lưng.

Trên Võ Phong Thai, cái ớn lạnh cũng là biến mất. Mộ Hàn kia vốn bị màn sương băng che lấp thân hình lại lập tức hiện ra. Còn thanh đoản đao xanh ngắt chợt xẹt qua một đường cung tròn ở trên không trung rồi mới trở lại trong lòng bàn tay Mộ Hàn . Thanh đoản đao xanh ngắt này đúng là Sinh Tức Mộc Dương Đao mà sẩm tối hôm qua Dịch Chân Nhân đã đưa cho hắn .

Mộ Hàn mặc dù cũng có không ít Đạo Khí, nhưng tất cả những thứ như Vu Minh Phù Ba Đao, Viêm Long Phá Thiên Kích, Động Huyền Thiên Hồn Thai và Thất Tinh Kim Tiễn, Sát Sinh Kiếm đều không thích hợp sử dụng trước công chúng. Nếu không phải như thế, thân phận chân thật của hắn sẽ rất dễ dàng bị bại lộ ra ngoài.

Hơn nữa Cửu Long Lôi Vương Đao cũng không thích hợp sử dụng trong hoàn cảnh như vậy. Mộ Hàn trên cơ bản là không có Đạo Khí có thể cũng có chút thành tựu.

Dịch Chân Nhân đưa tặng Sinh Tức Mộc Dương Đao, vừa giải quyết cơn lo khẩn cấp của Mộ Hàn.

Vừa rồi, Mộ Hàn lấy Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật thao túng Sinh Tức Mộc Dương Đao, lập tức liền hiển lộ ra uy lực không gì sánh kịp. Hơn nữa, cự ly càng ngắn, thì uy lực của Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật lại càng mạnh. Mặc dù Qua Thiện là cao thủ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên như vậy thì cũng khó lòng chống cự một kích của Mộ Hàn.

Tay cầm đoản đao, thân hình Mộ Hàn đứng thẳng lặng im hồi lâu, thần thái nhàn nhã. Dáng dấp thoải mái như thế, làm cho tất cả mọi người dưới đài có chút khó mà tin được hai mắt của mình.