Vũ Vương

Chương 700: Độc Viêm Yêu Lang




Khu vực phía nam Xích Thành Thiên Vực , núi non trùng điệp, kéo dài chập chùng.

- Chạy mau! Chạy mau!

Phút chốc, một tiếng quát chói tai hấn động vang dội giữa chốn núi rừng . Chợt liền thấy mười mấy bóng người chạy như bay ra từ trong một thung lũng rộng lớn . Đúng là mọi người ai nấy đều quần áo tả tơi, toàn thân đẫm máu.

- Ngao! Ngao! Ngao. . .

Ngay sau đó, tiếng mãnh thú gầm gừ chấn động hư không. Có đến mấy chục đạo bóng dáng to lớn từ phía sau cách bọn họ trăm thước đang truy đuổi mà đến. Con nào con nấy đều trợn đôi mắt cực đại đỏ ngầu nhìn như chiếc đèn lồng, nước dãi thỉnh thoảng lại rớt ra từ cái miệng to như chậu máu. Răng nanh lởm chởm trong miệng càng bắn ra ánh sáng lạnh lẽo.

Những mãnh thú này theo đuổi không bỏ, tứ chi mỗi lần đạp xuống thì mặt đất đều phải chấn động theo. Nơi nào chúng chạy qua, những cây cối to lớn ở chung quanh hoặc bị đụng phải bùng nổ thành mảnh nhỏ, hoặc là nhổ tận gốc, tiếng răng rắc và âm thanh ào ào không ngừng liên tiếp vang khắp thiên địa, thanh thế đúng là vô cùng đáng sợ hãi.

- Lôi Động, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Xem ra là không đuổi được những con 'Độc Viêm Yêu Lang' này !

- Chúng ta sẽ không chết ở chỗ này chứ!

- Đều do tên hỗn đản nào. Bảo hắn không nên giết chết con 'Độc Viêm Yêu Lang' đó, hắn không chịu nghe. Kết quả là đưa tới nhiều mãnh thú như vậy. Hắn đã chết thì cũng thôi, cái chính làm cho chúng ta đều bị hại thảm .

. . .

Âm thanh thất kinh liên tiếp vang lên.

- Câm miệng hết đi cho ta!

Một tiếng gầm lên dữ dội bỗng dưng đâm vào trong tai mọi người

- Nếu như ta nhớ không lầm, một mực chạy về phía trước ba mươi dặm chính là 'Vực Giới Chi Môn'. Chỉ cần trốn vào 'Vực Giới Chi Môn', những mãnh thú này liền không làm gì được chúng ta .

Người nói chính là một nam nhân trẻ tuổi, vóc người khôi ngô. Đầy mặt râu ria xồm xoàm.

Nam nhân khôi ngô này là Lôi Động từ Lôi thị gia tộc ở phía tây đại lục.

Hồi đó nghe nói Vạn Giới Võ Minh ban bố Thần Vũ Lệnh tiêu diệt Mộ Hàn cho mỗi thế lực lớn tại Xích Thành Thiên Vực, Lôi Động liền đi tới đông đại lộ. Đáng tiếc loanh quanh một đoạn thời gian rất dài tại phụ cận Linh Vũ Thánh Thành mà hắn cũng không hề gặp được Mộ Hàn, đành phải thất vọng mà quay về. Sau này nghe nói Mộ Hàn bị cao thủ Tư Không gia tộc từ Bảo Tiên Thiên Vực giết chết ở Hỏa Diễm Sơn thì hắn vẫn còn khổ sở rất lâu vì bằng hữu mới kết giao này tại Đại Hạc Thiên Vực .

Từ đó về sau, Lôi Động liền một mực ở lại gia tộc dốc lòng tu luyện, rốt cục vào đoạn thời gian trước đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên.

Vừa lúc gặp dịp một số đệ tử trẻ tuổi cảnh giới Linh Trì của mỗi đại thế tộc ở phía tây đại lục ước hẹn đến Bích Không Sơn Mạch rèn luyện. Hắn nhất thời bồng bột đã dứt khoát gia nhập vào. Lại không nghĩ rằng cuối cùng bởi vì hành vi lỗ mãng của một cá nhân mà rơi vào cảnh bị bầy đàn Độc Viêm Yêu Lang đuổi giết trả thù .

Chỉ chưa quá thời gian ngắn ngủi nửa ngày, đội ngũ hơn ba chục người liền chỉ còn lại có mười hai người. Hơn nữa cơ hồ ai nấy đều mang vết thương trên người, liền ngay cả chính hắn cũng đang bị kịch độc của Độc Viêm Yêu Lang xâm nhập. Nếu không nhanh chóng trục độc chữa thương, e là ngay cả Tâm Cung đều sẽ gánh chịu vết thương nặng.

- Lôi Động. Ngươi nói là sự thật?

Nghe nói chỉ hơn ba mươi dặm có Vực Giới Chi Môn, tất cả mọi người thấy tinh thần đại phấn chấn. Nếu là lúc bình thường lúc, chút cự ly như vậy chỉ trong khoảnh khắc có thể xuyên qua. Nhưng hiện tại bọn họ cũng không dám Ngự Không phi hành. Nói vậy, càng dễ dàng trở thành mục tiêu cho những Độc Viêm Yêu Lang phía sau.

Một mặt ứng phó Độc Viêm Yêu Lang công kích. Một mặt dốc sức chạy trốn. . .

Nhưng chỉ vừa mới chạy một hồi được khoảng hai mươi dặm, mà đoạn lộ trình này đã lại khiến cho hai người vứt bỏ tính mạng. Trong loại nguy hiểm bức bách trên từng bước đi đã làm cho mọi người hoàn toàn không có tâm tình để đau xót, cũng may phán đoán của Lôi Động đã được nghiệm chứng. Trên đỉnh núi xa xa mơ hồ đã lộ ra bóng dáng kiến trúc.

- Chính là chỗ đó!

Mọi người thấy thế thì vui mừng quá đỗi.

- Ngao!

Đúng lúc này, một âm thanh gầm rống điếc tai đột nhiên chấn động lan ra từ phía sau . Âm điệu đúng là hoàn toàn không giống với trước đây đã khiến cho dưới đáy lòng đám người Lôi Động nổi lên một tia dự cảm không ổn.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!

Lại là một tiếng rít gào đinh tai nhức óc truyền đến, nhưng lại là xuất phát từ hướng phía trước mọi người!

Thoáng chốc, mọi người thật giống như đều ý thức được cái gì, sắc mặt thoắt cái biến thành trắng bệch như tờ giấy. Tia hy vọng nhỏ nhoi dưới đáy lòng kia vào giờ khắc này hoàn toàn tan biến.

- Liệt Viêm Dực Hổ! Là Liệt Viêm Dực Hổ! Xong, chúng ta xong. . .

Một người nam nhân trẻ tuổi đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường bắt đầu kêu lên điên cuồng .

Cơ hồ liền trong khoảnh khắc những lời hắn đang nói vang lên, liền có hơn mười đạo bóng dáng mãnh thú to lớn lao ra khỏi rừng rậm xa xa, nhằm hướng bên này mà chạy như bay đến.

Những mãnh thú này bên ngoài thân phủ đầy vằn lốm đốm đỏ như lửa, mỗi một con đều dài đến hai mươi thước, con ngươi đỏ ngầu xuất ra những ánh mắt hung ác tàn nhẫn khát máu. Hơn nữa trong cơ thể mãnh thú đều phát tán ra khí tức cực kỳ khổng lồ, không sai biệt lắm cũng có trình độ Linh Trì Nhất Trọng Thiên đến Linh Trì Tam Trọng Thiên.

Trong lúc nhất thời, trong mắt mọi người đều hiện lên một vẻ tuyệt vọng.

Mãnh thú có tu vi đạt tới cảnh giới Linh Trì, trí thông minh so cùng nhân loại thì chẳng khác gì nhau. Thậm chí xảo quyệt hung tàn thì còn hơn nhiều. Bọn chúng cũng như tu sĩ nhân loại mà kết đàn kéo cánh thành từng đoàn tụ cư, cùng nhau cai quản. Rõ ràng, Độc Viêm Yêu Lang từ phương hướng chạy trốn của đám người Lôi Động mà đã phán đoán ra mục đích của bọn họ . Cho nên chúng triệu tập hơn mười con Liệt Viêm Dực Hổ kia đến nơi này để chặn lại, hoàn toàn cắt đứt con đường bọn họ chạy trốn.

- Không sợ đối thủ có vẻ thông minh, chỉ sợ đồng đội giống như con heo!

Hi vọng cuối cùng bị cắt đứt, Lôi Động này cũng không nhịn được mà thầm mắng một tiếng cái tên đệ tử thế tộc kia đã trêu chọc gieo mầm tai vạ, cuối cùng hại người hại mình. Rồi sau đó hắn bay lên trời, cắn răng đón những con Liệt Viêm Dực Hổ này đang bắn mạnh tới. Cho dù chết, hắn cũng muốn mấy con mãnh thú phải chết theo.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!

Tuy nhiên, vừa mới xông lên trời cao vài trăm thước , thân hình khôi ngô vạm vỡ của Lôi Động liền dừng lại. Đôi mắt kia vốn là đã to như chuông đồng bây giờ trừng lên tròn xoe. Cách đó hơn ngàn thước đối diện, một con Liệt Viêm Dực Hổ sau khi phát ra một tiếng gầm rống thê lương , thân thể to lớn lại trong nháy mắt xẻ toạc ra thành hai mảnh, đầy trời huyết vụ bay lả tả xuống.

- Xảy ra chuyện gì?

Chẳng những Lôi Động khó có thể tin, mà chín tên đệ tử thế tộc và mấy chục con Độc Viêm Yêu Lang dưới mặt đất cùng với những con Liệt Viêm Dực Hổ còn lại trên trời cao, tất cả đều ngây ngẩn cả người.

- Xoẹt!

Sau một khắc, Lôi Động đầu tiên là nghe được một tiếng xé gió cực kỳ nhỏ . Tiếp theo lại có một tia chớp xanh chợt lóe lên trong mắt rồi biến mất. Trong chớp mắt, lại có một con Liệt Viêm Dực Hổ bị xé ra trong tiếng hét lên thê thảm điên cuồng , hai mảnh thân thể to lớn cùng với nội tạng rơi lịch bịch về phía mặt đất.

Lần này đây, Lôi Động rốt cục nhìn rõ ràng. Đó là một thanh đoản đao xanh ngắt.

Đoản đao kia tựa hồ đến từ phía bên phải. . .

Lôi Động theo phản xạ có điều kiện quay sang nhìn về phía bên phải. Lại thấy được một người nam nhân trẻ tuổi, mặc dù mặt mũi cực kỳ bình thường, nhưng đôi tròng mắt kia lại sâu sắc kín đáo như bầu trời sao tối tăm. Hắn nhàn nhã lững thững đi tới từ cách đó hơn ngàn thước. Trên người hắc bào phần phật, quả là phóng khoáng đến cùng cực, khiến cho hắn tự có một cỗ khí chất không giống người thường.

Nam nhân áo đen kia tựa hồ đều không thèm để ý tới nguy hiểm bên này, bóng dáng vung tay không ngừng. Thanh đoản đao xanh ngắt này đã nhanh chóng lóe ra ở giữa Liệt Viêm Dực Hổ .

- Xoẹt!

- Xoẹt!

. . .

Trong tiếng xé nho nhỏ liên tiếp vang lên, chỉ trong thời gian không quá một lần chớp mắt, liền lại có sáu con Liệt Viêm Dực Hổ bị đoản đao cắt nát thân hình.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!

Những con Liệt Viêm Dực Hổ còn thừa lại này rốt cục đã bừng tỉnh lại từ cực độ khiếp sợ . Trong đôi mắt vừa rồi vẫn còn tỏa ra những ánh hung ác, thì bây giờ trong mắt lại tràn đầy nỗi sợ hãi. Sau khi nhìn nam nhân áo đen kia mà kêu một tiếng cầu xin tha thứ, đúng là chúng vội vàng xoay người nhằm hướng xa xa chạy trốn, cũng bất chấp đám người Lôi Động nữa.