Vương Bài

Chương 125: Vùng vẫy giẫy chết




Bệnh viện Ems là một tòa nhà hai tầng, có một sân bay trực thăng. Đây là vì đám phú ông mà phục vụ, phòng cấp cứu ở trên tầng hai. Bất kể thế nào thì đám phú ông cảm thấy Ems vẫn là một bệnh viện vô cùng nhân đạo.

Trực thăng dần dần hạ xuống, đã thấy được hai chiếc xe cảnh sát đang ở cửa lớn, một vài tên nhân viên cảnh sát chạy về phía nhà xác. Trong đầu Vu Minh đang nhớ về Chân Nhái. Suy đoán, đám người phạm tội sẽ không ngờ nữ nhân viên kia sẽ tự sát, tron kế hoạch của bọn họ khong hề có quy định thời gian tự sát cùng địa điểm tự tử, cho nên không có khả năng cho xe cứu thương tới. Thi thể của cô ta bị đưa vào trong bệnh viện thì trong một khoảng thời gian ngắn nhóm tội phạm phải làm ra một kế hoạch cướp xác, mà kế hoạch tạm thời chắc chắn không thể nào hoàn mỹ được.

Nếu như là Tri Chu, bọn họ vẫn am hiểu nắm đại cục trong tay, hẳn là cũng không quá lo lắng vấn đề nữ nhân viên tự sát. Bệnh viện Ems là nơi gần nhất, bằng không thì cũng hẳn là có chuẩn bị đối với phương diện này…

Vu Minh nhắc nhở:

- Tôi cho rằng nên chú ý những người mặc đồ cảnh sát, bác sĩ.

Từ trên vô tuyến điện ở trực thăng truyền tới tiếng của đội trưởng:

- Thi thể ở nhà xác đã bị giải phẫu.

- Ra tay thật nhanh.

Đám người Vu Minh giật mình.

Bốn người bọn họ xuống khỏi trực thăng, đi qua đường thoát hiểm rồi vào tầng ngầm, vào nhà xác. Hai người cảnh sát cùng với hai bảo vệ bệnh viện đã ngăn ở cửa. Bọn họ nói, tới từ 4 phút trước, không có ai đi vào nhà xác hết.

Vu Minh vừa vào nhà xác thì phát hiện bên trong có ba người đang hôn mê, một người nữ y tá, một người là nam hộ sĩ, còn một người đàn ông khoảng 40 tuổi, trông bảng tên tựa như là nhân viên coi nhà xác. Ba người bọn họ phân tán ở ba vị trí khác nhau. Một vị bảo vệ giới thiệu:

- Bọn họ vừa tới để xem thi thể bệnh nhân, nhìn hiện trường hẳn là đã bị người ta tấn công.

Tommy nhìn hiện trường vừa đi vừa nói:

- Kẻ bắt cóc vào trong này, trước hết là kích điện người này. Sau đó… đám người này ít nhất có tới hai người, bằng không thì nữ y tá với hộ sĩ kia sẽ không thể phản kháng được.


Suy đoán hiện trường xong, bọn họ trọng điểm vẫn là thi thể của nữ nhân viên kia. Đúng thế, đã bị giải phẫu, thủ pháp coi như là chuyên nghiệp. Tommy vỗ nhẹ cái trán:

- Xong rồi.

Bệnh viện cũng không có chắn sóng điện thoại, cho nên chỉ cần lấy được số liệu là có thể dùng bất kỳ thủ đoạn nào để truyền nó ra ngoài.

Vu Minh thấy mọi người chút ý vào thi thể của Sanmy thì bản thân mình liền đi tới bên cạnh nhân viên nhà xác, cầm tay hắn rồi khẽ nói vào tai hắn:

- Đưa số liệu cho tôi, tôi đảm bảo sẽ trị bệnh cho đứa nhỏ của người chết, và tôi sẽ bỏ qua cho anh. Anh có ba giây để suy nghĩ.

- ……………….

Nhân viên nhà xác vẫn hôn mê.

Vu Minh đi tới bên người nam hộ sĩ đẩy xe tử thi vào , lại cầm tay người này, nhẹ nói bên tai:

- Đưa số liệu cho tôi, tôi đảm bảo sẽ trị bệnh cho đứa nhỏ của người chết, và tôi sẽ bỏ qua cho anh. Anh có ba giây để suy nghĩ.

- ….

Nam hộ sĩ cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.

Vu Minh đi tới bên nữ y tá ngồi bên tường, cô ta có đeo một cái khẩu trang. Vu Minh lại tiếp tục trò ccux, cầm tay nữ y tá:

- Đưa số liệu cho tôi, tôi đảm bảo sẽ trị bệnh cho đứa nhỏ của người chết, và tôi sẽ bỏ qua cho cô. Cô có ba giây để suy nghĩ. 3, 2,…

Cổ tay nữ y tá hơi run, trong bàn tay xuất hiện một cái bao con nhộng. Vu Minh cầm lấy nó, rồi đút vào bên trong túi áo, sau đó mới đi qua một bên.

Vu Minh làm sao có thể biết bên trong ba người có một kẻ nội ứng đây? Đầu tiên phải hiểu tính cách của Vu Minh, loại người như hắn không hề dễ dàng bỏ qua chuyện gì, cho dù là trong khốn cảnh thì cũng phải giãy chết mới được. Dựa theo tình huống hiện tại ở hiện trường, thì số liệu hẳn đã tiết lộ rồi. Chỉ còn một cách là liều chết mà thôi, Vu Minh đánh bạc, và hắn thắng. Không hề có chi tiết hay chứng cớ nào cho thấy ba người này có vấn đề, nhưng thuần túy chỉ là giãy chết, nhưng lại thắng được một ván.

Bác sĩ rất nhanh đã tới, sau khi kiểm tra ba người hôm mê thì dưới sự trợ giúp của đám hộ sĩ mà đặt họ lên xe đẩy, đi về phía phòng cấp cứu.

Tổng giám đốc kỹ thuật An An với đội trưởng đội bảo vệ, còn có Pegy và Felix cùng đến. An An nhìn thoáng qua thi thể ,sau đó dùng tay che miệng, rồi lùi lại mấy bước, cô ta lắc đầu:

- Mấy người thực làm cho tôi quá thất vọng rồi.

Tommy cùng Felix đang chuẩn bị lên tiếng xin lỗi thì Vu Minh lấy một bao con nhộng từ trong túi áo, cầm nó đưa tới trước mặt An An:

- Cô muốn cái này phải không?

An An hồ nghi nhận bao nhộng, đây hẳn là bao nhộng đặc thù không dễ bị dung hòa. Sau khi mở bao con nhộng ra thì bên trong có một con chip nhỏ. An An lấy một cái đầu đọc thẻ, nhét nó vào rồi kết nối với máy tính. Nửa phút sau, An An nhẹ nhàng thở ra:

- Xin lỗi mọi người, tôi xin thu hồi lời nói vừa rồi, vô cùng cám ơn mọi người.

Đám người Tommy đều nhìn Vu Minh, hắn giải thích:

- Nhặt trên mặt đất đấy.

Felix lao vào ôm Vu Minh, nước mắt cũng sắp trào ra:

- Vu Minh a, tôi yêu cậu.

Tìm không thấy số liệu thì tổn thất lớn nhất chính là hắn, bởi hắn là điều tra viên duy nhất của tổ chức ở Ấn Độ, mà cũng là người mới được thăng cấp lên. Hắn tự nhận bản thân còn chưa thể nào chống lại được Tri Chu. Cho nên vì để tổ chức cho những người khác tới trợ giúp mà không ngại lộ ra thân phận của mình, mời cả Tommy với các tuyển thủ dự thi cùng tới điều tra. Lần này là hắn cược thắng rồi.

Vu Minh vội vàng đẩy Felix ra:

- Tôi là đàn ông bình thường.

- Tôi cũng thế.

Felix kích động nói:

- Nhưng không thể nào ngăn cản được tình yêu của tôi với cậu.

- Anh có thể đổi phương thức biểu đạt của mình.

Vu Minh nói.

- Tựa như?

- Mời mọi người đi ăn cơm.

Một nam một nữ tiến vào, người nam đưa giấy chứng nhận cảnh sát ra rồi nói:

- Chúng tôi là cảnh sát quốc tế ở Ấn Độ, hiện giờ cần phải hỏi mọi người mấy vấn đề.

Tommy nhìn về Vu Minh, hắn lắc đầu, Tommy nói:

- Xin lỗi, có chuyện gì thì tới nói chuyện với luật sư của tôi đi.

Cảnh sát quốc tế nói:

- Chúng tôi cũng muốn thẩm vấn ai, chỉ là muốn biết nghi phạm là ai mà thôi?

- Xin lỗi, không thể giúp được.

Tommy quay lại nói:

- Mấy thằng nhóc, bé con, chúng ta đi ăn cơm thôi.

An An nói:

- Tôi sẽ đặt bàn ở khách sạn Hilton, vô cùng cảm ơn mọi người, mọi người đã cứu mạng sống của tôi.

An An để đội trưởng đội bảo vệ lái xe đưa đám người Tommy đi khách sạn Hilton. Sau đó cô cùng với một luật sư tới ngăn đám cảnh sát quốc tế muốn giữ đám người Vu Minh ở lại. Bọn họ cũng không còn biện pháp, vì muốn đối phó với những tập đoàn lớn như này thì chỉ có thể dùng tới pháp luật. Mà trong pháp luật có quy định, công dân có quyền cự tuyệt việc phối hợp điều tra với cảnh sát, trừ phi là đám cảnh sát đề lên tòa án,



Trên xe trừ Vu Minh có chút thoải mái thì ba vị tuyển thủ còn lại đều có chút tâm sự, ở trong vụ án, tác dụng của bọn họ cũng không lớn, có cũng được mà không có cũng không sao. Bởi Vu Minh là người phát hiện nghi phạm, rồi lại là hắn khi phát hiện ra số liệu, toàn bộ sự nội bật đều bị Vu Minh chiếm lấy, xem ra, Vu Minh hiện tại xác định được thăng cấp.

Tommy nhận điện thoại rồi nói:

- Điện thoại từ tổ ủy, ngày mai mọi người được nghỉ ngơi, sáng ngày kia chín giờ sẽ đi máy bay sang Pháp.

Monni hỏi:

- Bốn người sao?

Tommy nghĩ rồi nói:

- Bốn người, nhưng là…

Nhưng là cái gì thì mọi người đều hiểu, lần này chỉ có 2 danh ngạch được chọn, cũng chính là tổ ủy muốn khảo sát toàn bộ chỉnh thể biểu hiện cuối cùng của mọi người rồi mới đưa ra quyết định. Vu Minh đã lấy đi một danh ngạch, còn thừa một cái thì Mandy với Pegy ngang nhau, năng lực của Mandy thực ra mạnh hơn Pegy rất nhiều, nhưng bị hào quang của Vu Minh che dấu, ngược lại nghị lực của Pegy lại hiện ra. Trong lúc bị bệnh nặng thì vẫn kiên trì không ngừng tìm kiếm, cuối cùng cũng thấy được khối sắt. Còn Monni thì gần như có thể phán định là bị loại bỏ.

Sáu người bọn họ quay về khách sạn Hilton, công ty Tatar quả nhiên là trâu bò, dưới tình huống không có đặt trước mà vẫn lấy được sáu phòng hạng nhất. Felix lấy các vật phẩm riêng tư ra trả cho mọi người, sau đó ai về phòng nấy, tắm rửa một phen. Bảy giờ tối, mọi người bắt đầu xuống nhà ăn ăn cơm.

Vu Minh cảm thấy hơi khó tin, buổi sáng bản thân còn đang ở một cái góc nào đó của Thái Lan,

Tới gần trưa thì qua tới Ấn Độ, chiều thì bản thân mình đã ở trong một khách sạn tốt nhất ở New Delhi mà dùng cơm rồi. Bởi vì mọi ở trên phi cơ có ăn một chút, cho nên chưa có ăn cơm trưa. Thế nên số lượng đồ ăn còn muốn nhiều hơn là chất lượng đồ ăn, chỉ có mỗi Mandy là vẫn thục nữ như thường, chậm rãi mà ăn.

Trên bàn cơm, Tommy nói:

- Đêm nay mọi người không nên ra ngoài.

Felix tiếc nuối:

- Tôi còn muốn đưa mọi người ra ngoài vui chơi một chút.

- Felix, tổ chức nêu cao việc trợ giúp nhau ở các khu vực, chứ không phải là dẫn nhau đi tìm thú vui.

Tommy nghiêm túc:

- Hơn nữa, hiện giờ cậu là một trong những điều tra viên có danh dự thấp nhất đấy, tôi nghĩ cậu nên làm vài vụ nữa để cho bản thân mình tốt hơn.

Lúc trên xe Felix cũng tự nói ra chuyện xấu của mình, bản thân hắn cũng làm hỏng hai vụ, cho nên danh dự đã về gần âm. Lần này ủy thác là tính cho hắn, bỏ cái đống âm kia đi thì không chừng có thể từ Bạch Ngân mà phóng thẳng lên Hoàng Kim . Thế nhưng khi hắn kể chuyện thì mọi người không biết là khóc hay cười, lúc ấy, hai tên tuyển thủ được thăng cấp lại vì ra ngoài lêu lổng mà bị cảnh sắt bắt, thế nên không thể tham gia tổ chức chứng nhận hội. Cho nên hắn được đưa lên, cùng vì lòng nhiệt tâm, hay giúp người mà tổ ủy đã bật đèn xanh.

Felix nói:

- Hiện giờ điểm danh dự cũng đủ để tôi tiêu vài năm rồi ,chờ khi nó lại về âm, thì tôi sang Trung Quốc tìm Vu Minh giúp tôi làm ít điểm danh dự, thế là tôi lại được quay lại New Delhi.

Tommy cười gượng:

- Felix tôi phải thừa nhận khi tôi tán thành cậu thăng cấp thì đã đánh giá thấp độ vô sỉ của cậu. Ai ai cũng muốn lên Hoàng Kim, Tinh Toản, còn cậu chỉ cần được là Bạch Ngân là thỏa mãn rồi.

Vu Minh tò mò hỏi:

- Tommy, ông ở cấp nào?

- …….

Felix đang cười thì ngừng lại, Tommy hơi sững sờ rồi lạnh nhạt noits:

- Tôi vốn là Tinh Toản, nhưng vì sai sót, cho nên làm cho một thành viên của tổ chức phải chết, cho nên bị hạ xuống Hoàng Kim, đây cũng chính là nguyên nhân mà tôi chọn về hưu.

- Xin lỗi.

Vu Minh lên tiếng.

- Không có sao. Đó là bạn nối khố của tôi. Chỉ là cơ thể của tôi cũng không cho phép tôi tiếp tục làm việc này, ,tôi cũng không phải áy náy vì việc này, mà chỉ là thân thể trở ngại công việc cho nên mới phải nghỉ ngơi thôi.

Felix giải thích:

- Tommy có bệnh cao huyết áp, nguyên bản kế hoạch thì ông ấy sẽ đi cứu viện cho đồng sự, nhưng vì bị ngất đi ở trên đường, mới dẫn đến cái chết của đồng sự.

- Mãnh hổ cũng nói với mọi người rồi nhỉ, chúng ta có một trận đấu với Tri Chu và Băng Tuyết?

Tommy nói:

- Cũng bởi vì bệnh cao huyết áp của tôi mà chúng ta bị Băng Tuyết đánh bại… Không nói nữa, tôi rất vui khi có thể được gặp mọi người, Vu Minh, Mandy, Monni, Pegy cụng ly nào.