Vương Gia, Ngài Dám Lấy Ta Sao?

Chương 157: Học hầu hạ nam nhân 【10】




Nếu là gắt gao đem nàng đẩy ngã xuống giường, trút ra dục vọng của mình, rồi sau đó, giống như đối xử với những nữ nhân khác ném ra vương phủ, hoặc là muốn tính mạng của nàng, không khỏi có chút mất hứng rồi!

Hắn thực sự muốn nữ nhân kia yêu hắn......

Nghĩ tới đây, ngón tay Tô Cẩm Lý đột nhiên run lên.

Rượu trong cốc lắc nhẹ nhàng.

Yêu hắn......

Hắn làm sao có thể có cảm xúc như vậy?

Nhưng mà,hắn không kịp nghĩ nhiều, chính mình phái người đi gọi Dương Xuyến Xuyến đến đây.

Dương Xuyến Xuyến đứng ở trước mặt mình.

Tô Cẩm Lý nhìn Dương Xuyến Xuyến, ánh mắt nhất thời nhẹ nhàng, hắn nghĩ tới một câu cực kỳ kinh điển nói - -

Chinh phục một nữ nhân, là cần theo trên thân thể nữ nhân, từ từ bắt đầu, sau đó, xâm nhập đến linh hồn......

Tô Cẩm Lý nhíu mày, rồi sau đó đứng lên, không cần giải thích một tay giữ chặt Dương Xuyến Xuyến, xả vào trong ngực mình, cười nhạt nói: "Như thế nào? Việc của Dương gia bổn vương xử lý có hài lòng không?"

Dương Xuyến Xuyến gật đầu, không thể không thừa nhận, Tô Cẩm Lý nhanh chóng giải quyết hết toàn bộ như vậy, khiến nàng có chút kinh ngạc.

Tô Cẩm Lý tinh tế quan sát đến Dương Xuyến Xuyến, nhìn đến ánh mắt Dương Xuyến Xuyến, nhìn chằm chằm một nơi xa, cũng không nhúc nhích.

Tô Cẩm Lý vươn tay mang theo vài phần bất mãn, từ từ vuốt ve nữ tử da thịt non mềm như tơ lụa khiến hắn yêu thích không buông tay.

Mãi đến theo cổ áo, từ từ di chuyển đến ngực nữ tử.

Trong chốc lát, im bặt.

Tô Cẩm Lý rõ ràng nhìn thấy toàn thân nữ tử hơi hơi run rẩy.

Run rẩy như vậy, nhất thời khiến hắn đáy lòng tràn ngập hưng phấn.

Bên miệng, lộ ra một tia hơi tà ác tươi cười: "Muốn hay không muốn?"

Giọng nói nam tử trầm thấp mê người.

Dương Xuyến Xuyến còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, đột nhiên một cái bóng đen che trên đầu nàng.

Không kịp phản ứng, cánh môi của nàng liền bị Tô Cẩm Lý hung hăng hôn rồi.

Nụ hôn bây giờ mới đích thực là nụ hôn.

Không giống lần đầu tiên đoạt lấy, cũng không có vài lần tức giận phẫn nộ tàn bạo.

Ngược lại, có chút tê dại.