Xuyên Cổ Đại Sinh Hoạt Nhàn Nhã

Chương 7: 7: Trương Nhu Tình Vẫn Luôn Quảng Cáo Rùm Beng…





Trương Nhu Tình vẫn luôn đối với người bên cạnh quảng cáo rùm beng cảm tình thăm thiết giữa nàng ta với Lương Thiên Minh.

Nhưng theo ta quan sát và bọn nha hoàn thu thập tin tức được thì thực tế cái cảm tình ‘thắm thiết so kim liên’ ấy rất có hơi nước.

Còn là hơi nước rất nghiêm trọng.
Lương Thiên Minh đích xác đối nàng ta cũng có tình, nhưng hắn càng đa tình giống hải thần hơn.
Thúy Bình còn từng cười khinh thường cùng ta nói:
- Vị biểu cô nương này thật đúng là da mặt dày như tường thành.

Tự mình đa tình không nói, còn thích giác vàng lên mặt thấy sợ.
Ta nhìn lại nhìn thâm biểu đồng ý.
Sau khi được trả lời minh xác từ đại phu bảo ta thật sự mang thai, thì ngay hôm đó Lương phu nhân lập tức mang theo người hầu cùng đồ bổ đến thăm ta.
Bà cùng ta ngồi tâm tình, giảng giải những thứ cần kiêng trong lúc có thai, từ ẩm thực đến hành động sinh hoạt hằng ngày,…cũng miễn ta mỗi ngày đi thỉnh an.
Bà dường như có sự nói hoài không hết, nói một nói đến hết ngày.

Thấy trời bắt đầu sầm xuống, dưới sự khuyên nhủ của ma ma thân tín và ta vun vào, bà mới miễn cưỡng chưa đã thèm rời đi.
Thấy bà bà quan tâm một thai này của ta như vậy, thật khiến ta không khỏi dở khóc dở cười, cũng có chút cảm động.
Ta tuy cả hai đời đều là lần đầu làm thai phụ.

Nhưng đời trước, khi chị dâu ta mang thai đích tôn nhà ta.

Mẹ ta trùng hợp bị bệnh nặng phải nằm viện điều trị lâu dài.

Bà xui gia đã qua đời từ sớm khi chị dâu còn nhỏ, chị dâu lại là con một, không có chị em gái nào bên người.

Anh trai đi công tác nước ngoài không thể lập tức rời cương vị, những người khác trong nhà cũng bận việc nọ kia.
Chỉ có ta khi ấy vừa lúc rảnh rỗi nhất.
Vì thế việc chăm sóc thai phụ rơi xuống trên vai ta.
Là đứa bé đầu tiên thuộc đời thứ ba của cả nhà, ta cũng hiếm lạ khẩn.
Vì vậy, quãng thời gian đó ta là thật sự tận tâm tận lực theo sát chăm sóc chị dâu gần như 24/24.


Nhiều lúc khiến chị ấy rất vô ngữ mà không biết nói sao.
Chăm lâu ngày liền sinh ra cảm tình, nên dù khoản thời gian về sau có người khác cùng chia sẻ công việc chăm thai phụ với ta.

Thì ta vẫn không bỏ dỡ công tác nửa chừng, mà cứ chuyên tâm chăm sóc cho mẹ con chị ấy từ đầu đến cuối.
Vì để làm tốt việc chăm sóc thai phụ, ta đã làm một bài công lược chuyên tấn công về phương diện này, đồng thời trí nhớ ta lại rất tốt, nên đến nay vẫn nhớ rõ những điều cần lưu ý đối với thai phụ, như thai phụ có thể ăn những gì, kiêng điều gì, dùng thứ gì tốt, cái nào không thể cùng sử dụng chung,…
Theo mỗi tháng thai tượng dần lớn cần chú ý những gì, ra sao, sẽ có phản ứng nào, ta đều nắm rõ trong đầu.

Như vậy tính ta việc ta mang thai làn này tất cả mọi người xung quanh ta đều thay ta căng thẳng, lo lắng ít nhiều, đổi lại ta lại một bộ dễ chịu tự tại, thoải mái vô lo vô nghĩ như không.
Cũng không biết có phải là do tâm lý ta vững vàng lại thoáng đãng hay đứa bé trong bụng này thật sự biết thương mẹ nó, mà thời gian mang thai của ta khá dễ chịu.
Ngoại trừ ban đầu ốm nghén nôn khan vài lần, đối với một vài món có hương vị nặng khó chịu ra thì ta có thể ăn, có thể ngủ, tinh thần đều được dưỡng đến hảo hảo.
Trải qua một đoạn thời gian dưỡng thai, ta thậm chí còn lên ký, mập ra một vòng, nước da của ta cũng không xuất hiện bị nám hay thâm đen, nổi mụn gì, mà càng thêm hồng hào khỏe mạnh trông thấy.

Ai nhìn ta cũng tấm tắc khen một câu ta có phúc khí.
Hôm nay như thường lệ, ta bắt đầu cầm bút luyện chữ, luyện một chốc thấy mệt mỏi liền dừng lại nghỉ ngơi.
Thúy Bình thấy ta ngồi xuống nghỉ, nhìn canh giờ liền đi qua phòng phụ bên cạnh từ bếp lò múc ra một chén tổ yến chưng đường phèn để nguội trong chốc lát rồi bưng lên cho ta dùng.
Thúy Bình đem chén yến chưng đặt lên bàn trước mặt ta, nàng nói:
- Nhị nãi nãi dùng chút yến chưng đi, còn hơi nóng, người chậm rãi, cẩn thận chút ạ.
Ta cầm muỗng khuấy nhẹ vài cái, múc một muỗng lên bên miệng thổi thổi, thấy có thể liền nhấp một ngụm, uống xong, ta ngẩn đầu nhìn quét một phòng mỹ nhân, nghĩ nghĩ, nói:
- Thúy Bình, Thúy Ngân, bắt đầu từ chiều nay hai ngươi đi hầu hạ nhị thiếu gia.
Thúy Bình và Thúy Ngân nghe ta điểm danh tên mình thì lập tức mặt đỏ rần, các nàng ta nhìn ngươi ngươi liếc ta, sau đó nhún người đối với ta hành lễ đáp:
- Vâng ạ.
Ta trước kia có bốn nha hoàn thân cận chuyên hầu hạ bên cạnh là Thúy Bình, Thúy Ngân, Thúy Linh và Thúy Nhi.

Cả bốn người đều sinh trưởng một bộ linh lung xinh đẹp, mỗi người một vẻ.
Nhưng sau khi hỏi ý kiến bốn người ai muốn đi theo ta làm nha hoàn hồi môn thì Thúy Linh và Thúy Nhi không muốn mà xin gả chồng, chỉ có Thúy Bình và Thúy Ngân lưu lại nguyện ý đi theo gả.
Thế là ta lại tuyển thêm hai người mới bồi dưỡng là Thúy Trân và Thúy Kiều của hiện tại.
Cả hai tất nhiên đều có một bộ dung mạo xuất sắc, không, có thể nói, nha hoàn hầu hạ dưới trướng ta, từ tam đẳng đến nhất đẳng thân tín đều là các chi sắc hoa mỗi người mỗi vẻ, xinh tươi khoe sắc rực rỡ, nhan sắc bình phàm nhất cũng là thanh tú dễ coi, nhìn vào thấy trước mắt thoải mái, sáng ngời.
Thúy Trân và Thúy Kiều tuy đều là mỹ nhân, nhưng một lần đưa hai là đã quá đủ, nhiều quá sợ không tốt.


Tốt quá hóa lốp, điều này ta cò là nắm rõ.
Thêm nữa hai nàng cũng còn tuổi nhỏ, lại chờ thêm mấy năm cũng không muộn.
Ta hiện tại mang thai, theo quy định nơi đây phải cho phu quân tuyển thông phòng tiểu thiếp thay bản thân hầu hạ phu quân giải quyết nhu cầu sinh lý.
Vì thế không đợi trưởng bối tiến đến tắc người vừa khiến mình khó chịu cách ứng, lại còn không rõ ràng, khó lòng nắm bắt quản lý tốt.
Ta lại mang thai, vốn dễ mệt mỏi, không có dư tinh thần đi giải quyết tranh đấu nội bộ không cần thiết.
Hiện tại phu quân đã có hai thông phòng là do trưởng bối ban cho hắn giúp hắn khai trai, thông hiểu nhân sự, là trước khi ta vào cửa.
Hiện tại ta có thân mình, tất nhiên không thể mặc cho các nàng tùy ý hoành hành nơi nội trạch.

Đừng xem thường gối đầu phong, nhiều khi vì cái ngọn gió đó mà rất nhiều người lật thuyền trong mương lúc nào không hay đấy.
Vì vậy đưa người của ta nâng lên cùng các nàng đối phó là phương án tốt nhất.
Lại nói ta ngự người có một bộ, cũng nắm trong tay mệnh môn của các nàng (Thúy Bình, Thúy Ngân), cả hai đều là người thông thấu nhất đinh biết nên làm gì, nghe ai, hướng ai tỏ lòng trung thành.
Các nàng từ khi quyết đinh theo ta gả đến đây làm nha hoàn hồi môn thì đã chuẩn bị tâm lý một ngày này sẽ đến, nên cũng chẳng có gì phải phân vân, do dự.
Bản thân Lương Thiên Minh cũng sở hữu một túi da soái khí, thân phận địa vị lại đặt tại nơi đó, dù không công danh trên người, nhưng đối với thân là nô là tỳ các nàng mà nói chính là thiên nhân rồi.
Ngày ngày đối mặt với một người như vậy bảo các nàng không để ý, không động tâm là rất khó có khả năng.
Còn về phần Lương Thiên Minh, cho dù việc ta tự ý nâng hai nha hoàn thân tính bên cạnh đi hầu hạ hắn, thì hắn cũng sẽ đồng ý thôi.
Hắn bản thân vốn đã xem bốn nha hoàn bên cạnh ta trở thành nữ nhân của hắn.

Trước không chạm vào thứ nhất là vì chúng ta mới tân hôn, hắn phải cho ta chút mặt mũi.

Thứ hai, chuyện phòng the ta và hắn cũng phù hợp thực khiến hắn vui đến quên phản, nơi nào còn nhớ đến thu thông phòng, tiểu thiếp.
Không thấy hai thông phòng kia của hắn, Thúy Nhi và Bích Nhi, vốn đang được hắn sủng ái có thêm.

Vậy mà trong thời gian ta và hắn mặn nồng các nàng không phải cũng phải ngoan ngoãn cụp đuôi đứng sang bên đó sao.
Mấy nha đầu bên cạnh ta đều là ta thiên tuyển vạn tuyển, lại dành thời gian bồi dưỡng đào tạo mới có được thành quả như ngày hôm nay.
Nam nhân bản tính đều mang máu sắc trong người, trước kia không phải hắn chưa từng loạn ngắm qua các nàng.

Dù sao tất cả đều là đại mỹ nhân nhi.
Hiện tại ta mang thai, hắn càng thêm đương nhiên nhìn chăm chăm các nàng.


Như vậy ta lại không thuận nước đẩy thuyền tùy theo ý hắn chỉ sợ sẽ sinh ra khập khiển trong mối quan hệ của chúng ta.
Dù sao sớm không đưa muộn cũng phải đưa, ta liền lập tức quyết định hôm nay.
Ta đối với hắn lại không có cảm tình, có cũng chỉ là trách nhiệm của một nhị thiếu nãi nãi.

Nhưng là ta quyết không thể để hắn biết được điều đó, bằng không sẽ rất phiền toái.
Ở chung với nhau thời gian không ngắn cũng không dài lắm, ta cũng phần nào nắm rõ con người hắn.
Ta biết hắn tuy có ham thích chuyện phòng the, nhưng cũng không sa đọa đi vào.
Hắn cũng đủ tỉnh táo cầm giữ một cái hạn độ, tránh cho trường hợp đích trưởng tử chưa ra đời lại sinh ra thứ trưởng tử.
Ta biết rõ điều này vì hai thông phòng kia của hắn tuy rất được lòng hắn, nhưng đến nay vẫn bị quản rất khá chuyện sinh nở, không cho phép các nàng mang thai khi chưa có đích tử xuất hiện.
Về phương diện này Lương gia có thể nói là xem rất trọng.
Phân phó Thúy Bình và Thúy Ngân xong ta thấy rất hài lòng với quyết định của mình.
Trước cứ như vậy, sáng các nàng có thể đến bên này hầu hạ ta chút việc nhẹ nhàng, tối lại sang bên kia hầu hạ Lương thiên Minh.
Về sau nếu là các nàng có cũng đủ phúc phần mang thai sinh con, thì ta sẽ cất nhắc lên làm thị thiếp.

Như vậy lúc chiều tà về già cũng sẽ có cái dựa vào.
Đêm, Lương Thiên Minh trước cùng Thúy Bình ngủ, sáng hôm sau cả hai lại đến chỗ ta thăm phụ nữ có thai.
Do không cần đi thỉnh an nên lúc này ta vẫn còn ngủ nướng, chưa chịu rời giường.
Lại nói thời gian mang thai ta thường xuyên mệt rã rời, thích ngủ nhiều một chút.
Hắn ngồi bên mép giường, gương mặt hơi hồng hồng đối với ta kêu gọi:
- Tuyết nhi!
Ta nhìn hắn liền thấy hắn có chút quẩn bách, vì dù sao cũng vừa cùng thị nữ thân tín bên cạnh ta lăn giường mà.
Ta cười, nâng tay nắm nhẹ lấy vành tai dày rộng của hắn, kéo đầu hắn về phía mình, sau đó bất ngờ tập kích hôn hắn một cái, nhìn hắn mặt mày ngơ ngẩn, ta cười lém lĩnh, chớp chớp mắt hạnh nhìn hắn.

Rồi dùng hai tay đem người hắn đẩy nhẹ ra, cười tủm tỉm nói:
- Thiếp hiện còn buồn ngủ lắm, muốn nằm thêm trong chốc lát, phu quân vẫn là đi làm việc của mình thì hơn.
Nói xong ta đem chăn nâng lên cao che khuất một nửa gương mặt nhỏ, nhắm mắt,… ngủ.
Thấy ta hành động, hắn từ ban đầu bị bất ngờ, sau đó rất nhanh hồi lại thần lập tức cười sủng nịch giúp ta chỉnh lại chăn nệm.

Hắn vuốt nhẹ lên má ta, rồi nhỏ giọng nói:
- Vi phu hôm nay không ra ngoài, Tuyết nhi ngủ đi, ta ngồi bên cạnh đọc sách canh cho nàng.
Ta nghe hắn nói vậy cũng không có cố ý lại lần nữa khuyên lui hắn, mà hơi hé mi mắt hướng hắn mỉm cười thật đẹp, sau đó điều chỉnh dáng nằm sao cho thoải mái, rồi nhắm mắt ngủ.
Lần này ta ngủ thật.
Dù sao mang thai rất mệt, cần sung túc giấc ngủ mới đảm bảo mẹ con đều mạnh khỏe được.
Không rõ là Lương Thiên Minh suy nghĩ như thế nào, hoặc cũng có thể là ta làm công khóa quá tốt.


Vậy nên mối quan hệ giữa hai chúng ta vẫn rất tốt đẹp và có chiều hướng thăng ôn.
Tuy là ta đang mang thai, ấy vậy mà hắn có hôm không chịu ngủ riêng hay lăn giường với đám nha đầu, mà một mực đòi cùng ta ngủ.
Đêm, hắn còn sẽ giúp ta quạt mát, sẽ học nha đầu giúp ta mát sa chân tay khi bị chuột rút,…
Có thể nói một vị phu quân làm được như vậy ở thời đại này quả thật quá khó có được.
Ta kỳ thật không hề để ý hắn cùng ai lăn giường, cùng ai ngắm hoa thưởng nguyệt, ngâm thơ, viết công đối, tâm tình,…
Đối với ta mà nói, hắn trong mắt ta cùng tình nhân không hề hai khác.
Là loại tình nhân không can thiệp vào chuyện tư nhân của nhau, không ràng buộc lẫn nhau.
Ta vẫn nhớ việc thai giáo rất quan trọng.
Đến tháng thứ tư, thai tượng đã ổn định, ta không thể tự mình đánh đàn, vẽ tranh hay đọc sách, nhưng có thể cho người khác làm thay.
Mấy nha hoàn do ta đào tạo mỗi người ngoài biết chữ thông thạo số chọc đơn giản ra, thì còn đều có ít nhất một tài lẻ riêng.

Như Thúy Bình làm thơ, viết chữ rất khá, Thúy Ngân lại thiên về tinh thông toán học, quản lý tài sản và cờ vây.
Thúy Kiều có một tay vẽ tranh xuất sắc, chữ viết cũng rất quyên tú xinh đẹp, còn luyện giỏi đàn tranh và thổi sáo.

Thúy Trân lại là giỏi về nữ hồng cùng trù nghệ.
Trong thời gian mang thai ốm nghén, cũng là Thúy Trân mỗi ngày suy nghĩ thay đổi đa dạng nấu cho ta ăn.

Nên việc ta mang thai mập ra một vòng ngoài tâm tình thoải mái, vô lo ăn ngủ điều độ ra, một phần công lao cũng là ở nàng ta cả.
Miệng ta đều bị nàng dưỡng đến điêu luôn rồi.
Sản kỳ càng này càng gần, ta và mấy nha đầu đã chuẩn bị không ít quần áo cho bảo bảo sắp giáng sinh.
Ta nhớ ở hiện đại có mấy mẫu thời trang trẻ em hình động vật rất đáng yêu, nên cũng tập tành khâu vá thêu thùa vài bộ tương tự.

Còn đừng nói, thành quả rất khả quan nhé, ai nhìn đều tấm tắc khen cực xinh, quá đáng yêu.
Ta ngồi trên giường sưởi, cầm bộ quần áo mới hoàn thành trong tay, vuốt ve lên vải dệt mềm mại, tưởng tượng bảo bảo mặc vào nó nhất định sẽ trông vô cùng vô địch đáng yêu cho coi.
Ta cười híp mắt, nâng tay vuốt nhẹ phần bụng nhô lên, đại phu bảo đây là nam thai.

Nhưng đối với ta mà nói, nam hay nữ đều được, ta đều yêu cả,
Nhưng nam hài tử sẽ tốt hơn một chút.

Dù là thời đại này đối với nữ tính đã rất phóng khoáng, rộng thùng thình.

Nhưng thực tế thực hiện cũng vẫn rất khó khăn.
Địa vị nữ nhân ở đây vẫn rất thấp bé..