Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 313: C313: Ngày xuân kết thúc




Editor: ChieuNinh_dd.

"Cái này cậu cuối cùng là được đền bù mong muốn." Một đám giống cái cùng một chỗ nói chuyện phiếm bát quái, đối với phụ nữ có thai mới ra lò Alice là các loại cảm thán cùng pha trò.

Alice mặt ửng đỏ, hiện tại cô mới có thai một tháng cũng chưa lộ ra, nhưng mà gần đây cô chính là thích thỉnh thoảng vuốt bụng, như thế tựa như có thể cảm giác được đứa nhỏ tồn tại, đến bây giờ cái loại cảm xúc vui thích trong lòng này đều có thể rất dư vị.

Nhìn bộ dạng mọi người vui vẻ, Laura cười cười, nhìn nhìn Liễu Thư mang thai, tiểu bao tử trong lòng Kathy, còn có Alice hiện tại tươi cười vui thích, chính là trong lời nói ít nhiều có mất mát: "Thực hâm mộ các cậu."

Liễu Thư nhìn Laura, nói đến thời điểm vừa tới bộ lạc, không lâu liền gặp được lễ ký khế ước của Đạt Nhĩ cùng Laura, nay thời gian trôi qua nhiều thế này, mọi người đều tìm được bạn lữ của mình, ngay cả đứa nhỏ đều có, duy nhất đó là Laura cho tới nay đều chưa có đứa nhỏ, kỳ thực dựa theo đạo lý mà nói cũng có thể sắp rồi.

Có điểm chột dạ, Liễu Thư gãi đầu an ủi: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, đó đều là dựa vào duyên phận, Laura cậu sẽ có đứa nhỏ, đừng áp lực lớn như vậy, như thế cũng bất lợi với mang thai." Vốn nên có một quả Hồng Anh quả là cho Laura, nhưng mà từ chỗ Tiểu Hỏa lấy được mấy quả, đưa một quả cho một người, một quả cuối cùng liền cho Alice, lại nhiều thêm một quả cũng không có. Lòng Liễu Thư nghĩ cũng chỉ có thể nhìn sang năm, nếu đến lúc đó Laura còn chưa có đứa nhỏ thì phải tìm Tiểu Hỏa trước tiên dự định một quả trước.

"Cậu nói rất đúng, kỳ thực tớ cũng... cũng không phải thực vội, nhưng, mỗi lần thấy ánh mắt Đạt Nhĩ nhìn Lotter Leila nhà các cậu tớ liền có chút khó chịu." Nói xong Laura liền cúi đầu, cô làm sao không muốn chứ, chẳng qua không có cũng là chuyện không có biện pháp, cô là thực thích tiểu hài tử.

"Kỳ thực ấy..." Sờ sờ cằm, Liễu Thư nghĩ nghĩ nói: "Tớ cảm thấy, có đôi khi phương diện tâm tình cũng là một trong những nguyên tố, cậu có nghĩ tới để cho Đạt Nhĩ mang cậu rời bộ lạc đi dạo chung quanh hay không, ngắm nhìn phong cảnh chơi đùa khắp nơi, như vậy chẳng những có thể thả lỏng tinh thần, cũng có rất nhiều lạc thú, còn có thể tăng tiến cảm tình của các cậu nữa." Ai nha, càng nói, ngược lại Liễu Thư càng động tâm, trong lòng ngứa ngáy, nhưng mà trong bụng có đứa nhỏ, hơn nữa trong nhà còn có hai đứa, trong khoảng thời gian ngắn cô là đừng mong chạy khắp nơi.

"Như vậy thật sự có thể?" Laura tỏ vẻ có chút hoài nghi, nhưng mà nhìn vẻ mặt bộ dạng đồng cảnh của Liễu Thư thì trong lòng cũng để ý, quyết định không bằng sau khi trở về thương lượng một chút cùng Đạt Nhĩ. Nói đến cũng sắp sang xuân rồi, đến lúc đó trồng xong cây nông nghiệp trong ruộng cũng không cần bận việc khác, khi đó có rất nhiều thời gian, không bằng, trở về hỏi một chút.

"Thật sự nha, tớ cũng muốn." Kathy là chuyện gì thì cô nàng đều có thể chen một chân được, Liễu Thư liếc trắng cô nàng, chỉ chỉ Fiona vù vù ngủ trong lòng, như cười như không nói: "Cậu đi ra ngoài thì đưa đứa nhỏ cho ai trông hả, đừng nghĩ đưa cho Alice, cậu ấy bây giờ còn đang có thai đấy, đừng để đến lúc đó Ngả Đạt trừng chết cậu nga." Bỏ một câu uy hiếp cuối cùng, Kathy mếu máo, hừ nhẹ một tiếng, ôm đứa nhỏ đi qua chổ Alice tìm kiếm an ủi. Nhìn lại con gà chọi này, mọi người đều bất đắc dĩ, tỏ vẻ gần đây Liễu Thư và Kathy đặc biệt thích đấu võ mồm, ừm, đương nhiên, phần lớn thời điểm đều là một mình Liễu Thư hoàn toàn ngược ai kia.

——
Sinh đứa nhỏ đau đớn đã nếm thử qua một lần, lại đến một lần nữa Liễu Thư đã có chuẩn bị tâm lý rất lớn.

Thời điểm đầu xuân khí lạnh còn nặng, ăn qua điểm tâm Liễu Thư nằm ngay tại trong phòng, cảm giác hôm nay thân thể hoàn hảo, tiểu tử trong bụng tại thời điểm cô đứng dậy lại còn chào đón cô nữa chứ. Dưới tâm tình thực không tệ bèn lấy tới áo ngắn mấy ngày hôm trước chuẩn bị khâu cho hai đứa Lotter tiếp tục làm. Cửa lớn mở ra có thể nhìn thấy Allen đang chẻ củi ở trong sân, mà hai đứa nhỏ chơi ở bên ngoài một hồi lại bỏ chạy vào nhà, vây quanh chuyển động bên chân Liễu Thư.

Liễu Thư nhìn bọn họ hai cục lông tròn, cuộn thành một đoàn dính cùng một chỗ củng đầu chơi đùa, tâm ngứa ngáy, vì thế liền thoát hài, dùng chân chọt hai đứa, ngón chân khe khẽ điểm ở trên bụng nhỏ của Lotter, sau đó chậm rãi giẫm nhẹ, cảm nhận được bé con truyền đến độ mềm mại trên bụng, lòng Liễu Thư đều tan ra. Diendan~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

Lotter chổng vó nằm ngửa, nhìn thấy a mẹ dẫm chân lên trên người mình, cảm thấy đây là đang chơi đùa với mình, sửng sốt trong chốc lát sau đó hưng phấn giơ đầu nhỏ lên rầm rì không biết đang nói gì, sau lại vung lên hai cái móng vuốt đã thu hồi móng nhọn bắt đầu cào chân Liễu Thư, đệm thịt chụp ở trên chân Liễu Thư, chính là làm cho cô càng thoải mái nở nụ cười.

Mà bên kia Leila thấy a mẹ và anh chơi đùa thực vui vẻ, không chịu cô đơn cũng tiến lên, một cái hổ nhào đặt ở trên người anh trai, đồng thời ôm lấy chân a mẹ cọ cọ cọ bắt đầu trèo lên trên, Liễu Thư bật cười điểm mũi nhỏ của nó: "Con thật đúng là hiếu thắng."

Allen chẻ củi tranh thủ quay đầu nhìn hai mắt, cười lắc đầu sau đó lại quay đầu tiếp tục chẻ củi, chẳng qua lần này chỉ vừa quay đầu chợt nghe được trong phòng Liễu Thư thở nhẹ một tiếng, thoáng chốc sửng sốt, vội vàng quay đầu nhìn lại, liền thấy vừa rồi Liễu Thư còn đang chơi đùa cùng hai đứa nhỏ lúc này lại ôm bụng chân mày cau lại.

Lập tức liền ném công cụ cầm trong tay, Allen cuống quít chạy vào nhà, hai tiểu bao tử khi nghe được tiếng kêu của a mẹ sau đó cũng không đùa nháo, lo lắng kêu lên, chuyển động ở bên cạnh, đều đã quên biến trở về hình người.

Allen đỡ lấy Liễu Thư nhìn bụng cô, vừa nhìn xuống dưới phát hiện Liễu Thư đã vỡ nước ối, nhất thời thanh âm đều hoảng: "Em, muốn sinh ..."

Liễu Thư tương đối bình tĩnh hơn Allen, một ngày này cô sớm đã có sự chuẩn bị, nhìn hắn một cái nhịn đau nói: "Trước ôm em trở về trong phòng đi, lại đi tìm Vu y tới đây."


Trải qua Liễu Thư nhắc nhở Allen cũng tỉnh táo lại, tốt xấu gì cũng từng trải qua một lần, thở sâu ôm Liễu Thư đau khó nhịn trở về phòng, đắp chăn lên, quay đầu nói với hai đứa nhỏ cùng chạy tới: "Trông chừng a mẹ cẩn thận." Nói xong liền lập tức chạy đi ngoài phòng.

Ra khỏi phòng vừa vặn nhìn đến Tiểu Tuyết đang đùa nghịch củi lửa, tạm dừng bước chân vội vàng mệnh lệnh: "Tiểu Tuyết mày đi nấu nước, nấu nước biết không?"

Trong khoảng thời gian này Tiểu Tuyết ở nhà thật sự xem như một thành viên, nó có chỉ số thông minh cao những công việc bình thường đều có thể giúp được Liễu Thư, loại chuyện nấu nước này cũng trải qua, ở sau hai cái mê mang, liền hưng phấn thẳng gật đầu, như thế Allen yên tâm, lúc này mới giương cánh vội vàng đi tìm Vu y.

Vu y đến rất nhanh, ngồi tiểu hồng điểu đến rất nhanh, mà lúc này đám người Eva Alice Mia Noreen cũng biết được Liễu Thư là muốn sinh, cũng kết bạn mà tới hỗ trợ. Nhưng Kathy và Alice một người có đứa nhỏ cần chăm sóc một người là phụ nữ có thai, may mà sau đó đều bị đưa đến chỗ trông chừng bọn nhỏ, không cho bọn họ quấy rối, những người khác thì lại ba chân bốn cẳng làm việc lên, Allen... ặc, hắn thì lựa chọn ở lại phòng sinh không đi.

Nhìn Allen lôi kéo tay Liễu Thư, tỏ vẻ đánh chết không buông tay, Vu y cũng tỏ vẻ thực bất đắc dĩ, chưa từng thấy qua hắn như vậy, cuối cùng Allen quả thật là lưu lại. Truyện chỉ được đăng tại diendan.com. Trang khác chỉ là “” không hề xin phép. ChieuNinh tại: diendan.com

Bị sinh sản đau đớn làm cho không rảnh để ý gì khác Liễu Thư một chút cũng chưa để chuyện này ở trong lòng, chính là tập trung toàn bộ khí lực vào một nơi, chỉ hy vọng sớm một chút sinh đứa nhỏ ra, quả nhiên hiểu rõ sinh con nhất rồi, cho dù là sinh qua một lần cũng không quen được.

Sinh đứa nhỏ tự nhiên là phải đau, Liễu Thư kêu rên vài cái sau đó liền cắn răng không lên tiếng nữa, cho dù là Allen nói ở bên tai nếu cô đau không nhịn được thì cắn hắn cũng không thèm quan tâm. Thẳng đến khi Vu y nói lại điểm chút lực, đứa nhỏ đã thấy được, một cái cắn răng dùng hết toàn lực, sau đó Liễu Thư liền thấy rằng thân mình chợt nhẹ, lại chính là cảm giác thoát lực vọt tới.

"Tốt, tốt, sinh rồi."


Tại thời điểm Liễu Thư mê man đi, chợt nghe được tiếng vui sướng của Vu y, trong mơ hồ cũng có khóc tiếng kêu oa oa của đứa nhỏ, thẳng đến lúc này cô mới an tâm ngủ.

Đợi khi Liễu Thư lại tỉnh lại thì trời đã tối, vừa mở mắt liền cảm nhận được ánh đèn mờ nhạt trong phòng, xoay chuyển ánh mắt thì thấy được sinh mạng mới được bọc kỹ bên người mình. Hai má hồng hồng chưa mở mắt ra, nhìn trong mắt thì vẫn rất xấu, nhưng mà nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ngũ quan của đứa nhỏ có chút khéo léo thanh tú.

"Tỉnh rồi." Allen vừa đẩy cửa ra liền thấy được Liễu Thư đang khe khẽ vuốt ve khuôn mặt đứa nhỏ, nhất thời đi nhanh vào, cười cười ngồi xuống, sờ soạng gương mặt của cô thở dài: "Mệt muốn chết rồi đi."

"Không có." Hiện tại Liễu Thư cảm giác tốt hơn nhiều, quay đầu lại nhìn xem đứa nhỏ nói: "Đứa nhỏ khỏe không?"

"Con bé khỏe lắm, là một tiểu giống cái thực khỏe mạnh." Allen vừa nói tới đứa nhỏ thì đôi mắt ý cười trào ra, vỗ xuống trán Liễu Thư: "Không phải em nói thực thích tiểu giống cái sao, đứa này vừa vặn."

Không nghĩ tới thật là một tiểu giống cái, kỳ thực nhìn gương mặt rất giống mình, Liễu Thư cũng có chút đoán được.

Ở cữ trong mùa xuân so với thời điểm trời đông giá rét vẫn còn thoải mái, mỗi ngày đùa tiểu bảo bối, ngày cũng qua mau, tại ngày đầu tiên sau tháng ở cữ Liễu Thư và Allen cũng đặt tên cho tiểu giống cái nhà mình.

"Liền kêu Liễu Nhạc (Ngọc)." Liễu Thư kỳ thực đã sớm nghĩ xong, mặc kệ đứa nhỏ này rốt cuộc là tiểu thú nhân hay là tiểu giống cái dù sao là muốn cùng họ với cô, mà thú nhân nơi này vốn cũng không có cách nói dòng họ, Allen đối với họ của đứa nhỏ có phải giống như Liễu Thư hay không căn bản không thèm để ý, chỉ cảm thấy tên này dễ nghe, vui vẻ gật đầu. ChieuNinh~^&*dien~dan~{}:D^d^l^q^d

"Khoái lạc, ngoan ngoãn." Lắc lư tiểu bảo ăn no bắt đầu phun bong bóng trong lòng, Liễu Thư cúi đầu cọ cọ mặt cùng bảo bối, được rồi, trên cảm giác là huyết mạch của cô để lại cho Liễu gia.

"A mẹ bọn con muốn nhìn em gái." Cho tới nay đều nhắc tới em trai, đột nhiên em trai biến thành em gái, mấy anh trai tiểu bao tử cảm thấy có chút khó chấp nhận được, chẳng qua khi nhìn đến em gái đáng yêu phun bong bóng, nháy mắt đã bị chinh phục, thế nào cũng cảm thấy em gái manh manh đát.

"Em gái trắng trắng." Mắt Leila sáng trưng nhìn Tiểu Nhạc Nhạc nhà cậu.


"Ừ ừ." Lotter gật đầu

"Nhà chúng ta."

"Ừ ừ."

"Chán ghét Fiona, ngày hôm qua nó đánh em gái khóc."

"Đánh nó." Vẻ mặt hung lên.

Nghe đoạn đồng ngôn đồng ngữ này, Liễu Thư cười cong thắt lưng.

Allen đỡ lấy cô, vuốt ve đầu của cô, ôm người vào trong lòng.

Sau đầu xuân trong bộ lạc từng nhà đều trong hoa mầu trong ruộng đất, hơn nữa cẩn thận chăm sóc, sau đó giống cái ở trong nhà bận rộn gia vụ, nuôi dưỡng gieo trồng, còn có kéo sợi dệt vải, mà thú nhân thì lại ra ngoài săn bắn, cùng chiến đấu dã thú hung mãnh, kiên định cố thủ gia viên phía sau của mình.

Ở nơi này có người thân nhất của mình, người yêu nhất, bạn lữ của mình, đứa nhỏ, tộc nhân, hết thảy hết thảy.

(Hết)