Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Chương 143: Hắc ám giáng lâm (19)




ngươi cái gì mà ngươi, anh ở chỗ tôi lâu như vậy mà tôi chỉ hôn anh có một cái đã lời cho anh lắm rồi, nếu là người khác sớm đã đè anh ra giường làm mấy hiệp rồi, ở đấy mà kêu ca. Hạ Kỳ Như nói đến đây liền tràn ngập tự tin.

Đúng vậy, hắn ăn không uống không của cô lâu như thế, cô hôn hắn một cái thì có làm sao?

Không việc gì phải sợ hắn cả, hừ.

Kỷ Vũ: "..."

Dmm!!!!!!

"Z1, bây giờ ta giết nhân loại này rồi tự sát còn kịp không?"

Trinh tiết hắn gìn giữ bấy lâu nay mất rồi!!!

"Điện hạ ta thấy nhân loại này cũng tốt mà, tốt hơn những người khác ở Hoa Hạ nhiều, hơn nữa nhờ cô ta mà chúng ta bắt được Nặc Nhĩ và Lập Hạ rồi còn gì, ngài phải nên tự hào vì bản thân còn có giá trị để người ta lợi dụng chứ."

Z1 rất không thương tình mà cắm một đao.

Với cả ngài nhìn xem nhờ nhân loại này mà bệnh sợ người của ngài đã hết rồi này, ngài mà giết cô ấy biêt bao giờ mới tìm được người tiếp theo khiến ngài không bị dị ứng khi tiếp xúc gần chứ.

Mà dù có tìm được thì ngài có đảm bảo người đó cũng có thể đối tốt được với ngài như nhân loại này hay không?

Đến nó là người máy mà còn nhìn thấy được nhân loại này đối tốt thế nào với điện hạ, thế mà ngài ấy lại không nhìn ra, còn luôn mồm đòi đánh đòi giết người ta.

Thứ cho nó nói thẳng, từ lúc đi theo điện hạ đến bây giờ, đây là lần đầu tiên nó gặp một người toàn tâm toàn ý đối xử tốt với điện hạ nhà mình mà không có bất kỳ mưu đồ xấu xa gì.

Khụ khụ...tuy việc cô muốn điện hạ làm với mình không trong sáng gì cho lắm, nhưng nó cũng không tính là có ý đồ xấu đúng không?

"Nhưng cô ta cưỡng ép ta..."

"Nhưng hai người hôn cũng hôn rồi, còn ở cùng nhau lâu như vậy nữa...điện hạ, ngài xác định ngài và cô ấy vẫn không có gì sao?"

"..."

Kỷ Vũ liên tiếp bị đả kích, suýt thì bị một người một máy ép cho tức chết.

Hắn cảm thấy từ ngày gặp nhân loại này, sức chịu đựng của bản thân lại vươn lên tầm cao mới rồi.

"Tiểu Hắc, phản ứng kia của hắn là cái gì?"

Kỷ Vũ đột nhiên trở nên trầm lặng như vậy khiến Hạ Kỳ Như có chút sợ hãi.

Đừng nói hắn đang nghĩ cách làm thế nào để giết cô nhé?

Tiểu Hắc, ta có nên trước khi chết thì hạ thuốc hắn không?

Trước khi chết mà được ngủ với hắn một lần cũng đáng.

"...Kẻ giả mạo kia, ngươi giấu tiểu chủ nhân của ta đi đâu rồi?"

Trả lại tiểu chủ nhân cao quý lãnh diễm ngày xưa cho ta đi!

Hạ Kỳ Như: "..."

- Lạc Tuyết, ta có chuyện muốn nói với cô.

Sau cũng không biết Kỷ Vũ tẩy não kiểu gì, đang yên đang lành lại đột nhiên lấy một cái vòng cổ ra đeo vào cổ cho Hạ Kỳ Như.

Hạ Kỳ Như: "..."

Nói thì nói đi, ngươi động tay động chân làm gì?

Kỷ Vũ coi như không nhìn thấy phản ứng của cô, tiếp tục nói tiếp, giọng nói nghiêm túc lạ kỳ.

- tuy là ngươi ép buộc ta, nhưng ngươi cũng có ơn với ta, cho nên ta sẽ không giết ngươi mà cưới ngươi làm vợ, bởi vì tình hình có chút đặc biệt cho nên ta chỉ có thể trao cho ngươi vòng cổ đính ước mà ta tự tay làm cho bạn đời của mình trước, đợi sau khi trở về Hoa Hạ ta sẽ đền bù cho ngươi bằng một hôn lễ thật long trọng.

Hạ Kỳ Như: "..."

Không cần hạ thuốc nữa à?

Vậy bây giờ có phải hay không có thể động phòng?

- ngươi phát ngốc cái gì, lẽ nào ngươi không muốn sao?

Cô mà dám từ chối, hắn mẹ nó sẽ giết cô ngay lập tức.

Có biết để nói được câu này, bổn hoàng tử đã lấy hết dũng khí của đời người ra không hả?

Ra chiến trường cũng không căng thẳng đến mức này đâu

- muốn, đương nhiên muốn.

Hạ Kỳ Như gật đầu rất nhanh, trong lòng lại hối hận gần chết.

Sớm biết chỉ cần hôn hắn một cái hắn liền lấy mình, cô mẹ nó đã làm ngay từ ngày đầu tiên rồi.

"..."

Lại nói, trong lúc hai người đang bàn chuyện trọng đại của đời người, hai người đang bị trói ở một góc thấy vậy liền lén lút dịch chuyển tới cửa ra vào, hòng tìm cơ hội chạy trốn.

- đi đâu vậy?

Kỷ Vũ chặn hai người kia lại, vẻ mặt hơi lạnh lùng.

Hai người kia: "..."

Điện hạ, nhờ bọn tôi mà ngài lấy được vợ, ngài không thể giết chúng tôi được.

...

Kỷ Vũ không có ý định giấu diếm cô chuyện này mà dù hắn có muốn hoàn cảnh cũng khô cho phép, cho nên Hạ Kỳ Như cứ thế an ổn ngồi ở một bên nghe chuyện.

Bây giờ cô đại khái cũng thu thập được một ít thông tin về nguồn gốc của lũ quáu vật đã xâm chiếm trái đất này.

Người nữ tên Lập Hạ, vốn là người của hoàng hậu Hoa Hạ, được lệnh tới đây để giết hắn, nhưng số cô ta hơi đen, mới tìm được người đã bị Hạ Kỳ Như túm đi mất.

Người nam tên là Nặc Nhĩ, vốn là thuộc hạ của Kỷ Vũ nhưng lại phản bội hắn, lấy cắp thông tin của hành tinh Hoa Hạ cho phe phản động biết, để chuộc lại lỗi lầm hắn đã tự mình đi bắt Nặc Nhĩ lại, Nặc Nhĩ sợ tội nên chạy trốn, trước khi chạy vẫn không quên dụ Kỷ Vũ vào cơn mưa thiên thạch nhằm giết chết hắn.

Nhưng Kỷ Vũ nào dễ đối phó như vậy, cho nên phi thuyền của hắn ta cũng bị va phải đá thiên thạch, bắt buộc phải hạ cánh ở trái đất, hành tinh gần nhất với phi thuyền lúc bấy giờ.

Sau đó hắn phát hiện từ trường của trái đất có thể làm nhiễu loạn máy dò tín hiệu của Kỷ Vũ lẫn người ở hành tinh Hoa Hạ, cho nên hắn ta mới quyết định ở đây đợi dưỡng thương xong mới rời đi, không ngờ tới phi thuyền lại bị người trái đất phát hiện còn bị đem đi nghiên cứu, tiện thể kích hoạt luôn máy phát tín hiệu của phi thuyền, thu hút sự chú ý của những người hành hành tinh khác tới đây.

Càng không ngờ tới sẽ bị bọn họ phát hiện ra sinh vật ở hành tinh Lam dẫn tới thảm họa như bây giờ, cho nên hắn chỉ có thể ở lại trái đất giả dạng thành người bình thường, tiếp tục chờ thời cơ lấy lại phi thuyền.

Kết quả không ngờ tới cơn mưa thiên thạch vốn phải đến trái đất từ 2 năm trước lại tới 1 năm trước mới xuất hiện, mà chỗ cất giấu phi thuyền của hắn bị một thiên thạch đè trúng, hoàn toàn không cách nào lấy nó ra được, cứ thế bị nhốt lại ở trái đất này.

Hạ Kỳ Như nghe đến đây thì ngu người.

Nếu cả Kỷ Vũ và tên phản bội kia cùng rơi vào hố đen cùng nhau và cùng gặp phải cơn mưa thiên thạch, vậy tại sao tuyến thời gian của bọn họ lại khác nhau như vậy.

Theo lời tên phản bội kia nói thì hắn chính là người mang quái vật hành tinh Lam xuống trái đất này, cũng tức là hắn đã đến trái đất đầu tiên.

Thế nhưng cơn mưa thiên thạch lại một năm sau mới tới được trái đất, dù rằng khi đó nó đã ở rất gần rồi, thậm chí là đã chạm vào tầng khí quyển của trái đất, cho nên không thể có chuyện nó đột nhiên chuyển hướng vào phút chót mà không một ai biết được.

Mà Kỷ Vũ càng vi diệu hơn, rõ ràng hắn vì va phải mưa thiên thạch nên mới rơi xuống đây, thế nhưng vào thời điểm hắn đến nơi này, mưa thiên thạch đã diễn ra được hơn hai tháng, nhưng theo lời hắn nói lúc hắn rơi xuống đây, mưa thiên thạch vốn phải rơi xuống trái đất lại đột nhiên chuyển hướng, cho nên khi thấy trái đất trở nên tiêu điều như vậy hắn mới cảm thấy ngạc nhiên.

Nếu vậy không thời gian có phải có chút loạn rồi không?

Để cô sắp xếp lại một chút nào.

Kỷ Vũ va phải mưa thiên thạch nên rơi xuống trái đất đầu tiên, nhưng vì một lý do nào đó mà hắn lại bị kẹt lại trong khoảng không thời gian nên không tới được.

Mà điều này rất trùng khớp với cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ thông báo vào hơn hai năm trước.

Khi đó trái đất có nguy cơ đối mặt với cơn mưa thiên thạch có thể hủy diệt loài người, nhưng khi chỉ còn cách trái đất vài nghìn km, nó đột nhiên chuyển hướng, trái đất vì vậy mới thoát được một kiếp nạn, cũng từ đấy các hầm trú ẩn cũng như rào chắn mới được hình thành để chuẩn bị cho tận thế.

Tiếp theo là Nặc Nhĩ, hắn nói khi hắn xuống trái đất, thiên thạch đã chạm phải tầng khí quyển của trái đất rồi, thế nhưng không hiểu vì sao khi hắn hạ cánh xuống trái đất lại được thông báo là cơn mưa thiên thạch đã trôi qua được vài tháng, vậy cũng có nghĩa hắn người xuống trái đất tiếp theo.

Nhưng lại vì một lý do thần bí nào đó mà hắn và Kỷ Vũ lại đổi vị trí cho nhau, nghiễm nhiên trở thành người đầu tiên xuống trái đất này.

Rốt cuộc nguyên lý tới thế giới này của bọn họ là gì vậy?