Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội

Chương 3: Trúc mã biến thái không chịu được! _ 1




 
Xương An Diệp bước vào vị diện đầu tiên có hơi lo lắng, đã thế lúc đến còn bị ném bộp cái xuống giường.

Cái đồ hệ thống chết bầm 0×0

Xương An Diệp một bộ đứa trẻ 2 tuổi, cả người phúng phính, làn da trắng ngần, cùng cái má bánh bao vô cùng cute.

\[ Kí chủ, mời tiếp nhận cốt chuyện. Nhiệm vụ chính: chia rẽ nam chính và nữ chính. Hoàn thành thưởng 1000 phỉ thúy.\]

Nam chính Cố Nhất Hiên được mọi người ca tụng là nam thần toàn diện, từ gia cảnh tốt , học tập luôn xếp đầu bảng, ngay cả giá trị nhan sắc cũng cao, lại thêm cái tính lạnh lùng mà nữ sinh nào cũng mê luyến. Phải gọi là hình tượng nam thần hoàn hảo trên từng centimet.
Nhưng hắn lại có một cái bạn tốt lớn lên cùng nhau từ nhỏ Xương An Diệp, tính nết thực xấu, luôn bỏ học , đánh nhau, lại hay nóng nảy. Mọi người nhìn thấy y như rằng chạy mất dép.

Nữ chính Yến Nhiên Xảo vì hoàn cảnh nghèo khó, ba mẹ mất sớm, ở chung với người em trai mới 9t đầy bệnh tật mà nhận được học bổng vào đại học A.
Vừa mới vào liền được ca ngợi là khoa khôi, xinh đẹp vạn người mê, lại còn được ghép đôi với nam chính. Cố Nhất Hiên theo đó cũng tò mò, muốn gặp mặt liền đi xem.
Chính là tiếng sét ái tình nga. Cố Nhất Hiên sau đó liền theo đuổi Yến Nhiên Xảo. Mặc dù giữa đường toàn bị người nhà phản đối, bạn tốt Xương An Diệp cản trở nhưng vẫn đến được với nhau, trăm năm hạnh phúc.

Một cái cốt chuyện dở ẹc. Xương An Diệp thực muốn hỏi: có phải do cậu ăn ở không tốt không?

\[ Vì đây là vị diện đầu tiên để kí chủ làm quen nên tính cách nhân vật tùy ngày lựa chọn.\]

Ồ hố. Xương An Diệp cóc quan tâm. Cậu bây giờ mới có hai tuổi, thời gian nam chính và nữ chính gặp nhau còn đến 16,17 năm cơ mà.

" Cháu chào cô" Bé trai một thân be bé , người mặc một bộ quần yếm, vai đeo balo nho nhỏ, đứng trước cửa nhà. Xương mẫu mỉm cười:
" Tiểu Hiên hôm nay đến sớm a. "
" Dạ " Cố Nhất Hiên cười cười, lạch bạch đi vào trong nhà : " Cháu đi gọi Tiểu Diệp"

 
Xương mẫu gật đầu nhìn bóng dáng nhỏ bé của Cố Nhất Hiên biến mất sau dãy hành lang.
 
Gia đình họ Cố có 3 người, vừa mới chuyển đến đây được 3 tuần . Hai đứa nhỏ duy nhất trong khu là Cố Nhất Hiên cùng Xương An Diệp đương nhiên sẽ được ưu tiên làm quen. Mới đầu không thân nhau cho lắm nhưng được khoảng 3,4 ngày thì ngày nào cũng như ngày nào, Cố Nhất Hiên luôn dậy sớm nhất sau đó lượn sang Xương gia gọi Xương An Diệp đi học.

Bên kia Xương An Diệp mặc quần áo xong xuôi, đeo balo bằng nhung hình con gấu bỗng dưng thấy mình thật ấu trĩ. Đã 20t đầu nhưng lần đầu tiên trong đời được đi nhà trẻ. Kiếp trước , không có chuyện đó đâu.

Vừa mở cửa liên thấy thân ảnh Cố Nhất Hiên, doạ Xương An Diệp súyt nhảy lùi.

" Tiểu Diệp, đi học." Cố Nhất Hiên nắm tay cậu, kéo kéo. Xương An Diệp trầm ngâm, tiếp liền buông thả, 2 đứa nhóc sóng vai nhau xuống nhà.

" Hai đứa nhớ kêu chú Lý đưa đến tận cổng đó."
 Xương mẫu không yên tâm để 2 nhóc đi học một mình, mà bản thân nàng cũng không có thời gian, đương nhiên Cố gia càng không có nên đành thuê tài xế chở 2 đứa đi học.

Chú Lý chở 2 nhóc đến trường, còn cho mỗi người một cây kẹo mút. Cố Nhất Hiên vẻ ngoài lãnh đạm nhưng xem ra rất kích động, ánh mắt lấp lánh mà nhìn cậu.
Xương An Diệp đưa kẹo mút của mình cho Cố Nhất Hiên: " Thích ăn sao? Cho cậu đấy."

Cố Nhất Hiên nhìn chằm chằm cây kẹo mút, xong lại nhìn Xương An Diệp, làm cái vẻ mặt trịnh trọng mà cám ơn.Cậu cũng hết nói nổi. Có cái kẹo mút, sao phải phấn khích như vậy? Xương An Diệp cùng Cố Nhất Hiên học cùng lớp.

Cố Nhất Hiên vẻ ngoài lãnh đạm thì không nói, rất nhiều bạn nữ thích nhóc nhưng lại không dám lại gần. Xương An Diệp chơi được, tuy nhiên làm cậu cáu lên thì ít nhất cũng phải rụng mấy cái răng.

Xương An Diệp hiện tại tỏ vẻ, đó là nguyên chủ a, not cậu.

Nhà trẻ lớp C chỉ có 23 đứa nhóc, sáng chơi, trưa ăn cơm, xong liền đi ngủ.
Xương An Diệp đi rửa tay về liền thấy Cố Nhất Hiên đứng cùng một đám nhóc, có vẻ đang nói gì đó rất nhộn nhịp.

" Mày ki bo thật đấy. Xin có cái kẹo mút cũng không cho. Tao muốn cái màu hồng" Liên Từ là tên nhóc béo, cái mặt tròn vo cùng đôi mắt híp, nó hống lên.

Cố Nhất Hiên nhìn nó, nói: " Không thể."

Liên Từ trừng con mắt nhìn đám xung quanh : " Mau giật của nó." Sau đó cả đám liền lao vào chỗ Cố Nhất Hiên chỉ để lấy một cái kẹo mút.

Cố Nhất Hiên nhất quyết không chịu buông, hai tay nhỏ gắt gao nắm chặt hai cái kẹo mút. Mặt nhỏ cũng đỏ lên rồi. Nhóc nhìn thấy Xương An Diệp, liền lộ chút vui mừng, ai ngờ lại thấy cậu chạy đi mất liền có chút thất vọng.
Cả một đám nhóc giằng co với nhau, Liên Từ còn hung hăng đá vào người Cố Nhất Hiên mấy phát. Mấy nữ hài ở ngoài , đứa thì khóc đứa thì hô hào cổ vũ.

" Mấy cái đứa kia, làm cái gì vậy hả? Mau cút vào lớp. Cô hiệu trưởng đang cầm roi mây ra rồi kìa." Xương An Diệp chạy lại , như muốn gào thét qua cái loa làm bọn nhóc kia nhất thời giật mình, đứa nào đứa ấy chạy quắn đít.

Cố Nhất Hiên cả người bẩn thỉu, tay còn có mấy vết xước chắc do vô tình đứa nào cào phải. Bộ dáng nhếch nhác vô cùng đáng thương.

Xương An Diệp thở dài , lôi kéo nhóc : " Không cần quan tâm chúng nó, chúng ta đến phòng y tế ngủ đi."
" Ừm" Cố Nhất Hiên sờ sờ tay Xương An Diệp, có chút thỏa mãn mà mỉm cười. Nhóc vừa nãy còn tưởng Xương An Diệp đi rồi.